Mặc Nhiên Thơ Về
tặng Thi Nguyên
Trăng non chìm xuống đáy sông
Bồng bềnh trôi nổi cho lòng em thương
Cuộc tình dang dở vấn vương
Nưả đêm thổn thức tơ hồng chờ mây...
Thu buồn quang cảnh vơi đầy
Sương rơi lạnh lẽo cỏ cây uá tàn
Mưa phùn phủ kín trần gian
Nhớ người năm ấy lệ chan bóng mờ...
Hồn hoang say khướt dật dờ
Thuyền ai lạc lối bến bờ nào đây
Dập dìu bao nỗi đắng cay
Phong ba bão táp đoạ đầy chinh nhân
Vẳng nghe thông gió non ngàn
Âm ba lắng đọng chuông ngân vang rền
Người còn nhớ tới Thi Nguyên
Tháng mười ước hẹn mặc nhiên thơ về...!
cảm tác từ bài đường thi cuả Thi Nguyên:
Bốn Muà Mưa Lạnh
8.10.2012 Lu Hà
Mưa Ngâu Thì Về
tặng Thi Nguyên
Trăng chìm xuống mảnh hồn sương đọng
Soi bóng hình lớp sóng huyền tương
Ngậm ngùi càng nhớ càng vương
Nưả đêm thổn thức sợi hồng tơ mây...
Thu tàn cuộc đắng cay sầu tủi
Gió đông về tê tái người ơi!
Kià ai góc bể chân trời
Cô liêu lạnh lẽo bồi hồi mưa chan...
Hồn say khướt trần gian mộng ảo
Bóng trăng vàng như đoá thiên thu
Thương chàng Lý Bạch ngày xưa
Yêu trăng mà phải lao đầu xuống sông...
Người thơ ấy tha hương cầu thực
Kiếp phong trần lạc bước đi đâu
Hay giờ cũng ở Châu Âu
Tháng mười ước hẹn mưa ngâu thì về...!
Cảm tác từ bài đường thi cuả Thi Nguyên:
Bốn Muà Mưa Lạnh
8.10.2012 Lu Hà
Lòng Tôi Hồi Hộp
Trăng vàng ẻo lả trên cành
Nôn nao cây liễu chịu đành uốn cong
Bóng hình mềm mại yêu thương
Chao ôi! Sóng soải giọt sương láng hồng
Lả lơi chờ đợi gió đông
Cỏ hoa ngây ngất thanh không mượt mà
Xôn xao một dải Ngân Hà
Trần ai hồi hộp la đà trời xanh
Vi lô dào dạt lênh đênh
Lâng lâng bóng nguyệt tênh hênh trần truồng
Khuân vàng đầy đặn nước trong
Lờ đờ cá lội theo dòng suối khe
Chập chờn nưả tỉnh nưả mê
Có chàng thi sĩ nằm đè lên trên
Phút giây khoái cảm triền miên
Hoang vu hiển lộ thiên nhiên một toà
Sinh ra trong cõi ta bà
Đêm nay biết được ai là Tiên Nga
Bồng lai
mộng ảo nhạt nhoà
Lang quân em đã xa nhà mấy hôm
Ngạt ngào thoang thoảng hương thơm
Hồn trinh thiếu nữ gió nồm thướt tha
Ái tình huyền diệu lướt qua
Tiếng gà eo óc nàng xa tôi rồi...!
cảm tác từ 3 khổ thơ 7 chữ cuả Hàn Mạc Tử:
Bẽn Lẽn
7.10.2012 Lu Hà
Tôi Bị Say Nắng
Buổi hôm ấy ban mai ong đỏ
Hòn cù lao tiên nữ trắng phau
Hương thơm ngây ngất ngọt ngào
Áo xiêm nhuộm nắng hồng hào chưa khô
Sóng vỗ nhẹ hững hờ im ắng
Nàng giả đò như chẳng biết chi
Vi lô tiếng gió thầm thì
Say sưa hương vị ầm ì từ xa
Tôi mắc cỡ cũng vờ quay mặt
Mặt trời lên nóng rát làm sao
Ngất ngây cùng nắng thẫn thờ
Thơ như sắp vỡ tuôn trào láng lai
Mây gió chán ở đây lảng vảng
Nàng tiên cô buồn chẳng tránh tôi
Tôi toan hớp cả hương trời
Uớc mình thành cá đớp mồi trong khe
Trời càng nóng đê mê choáng váng
Hồn tôi say lạc mộng trời mây
Tình tôi chìm đắm nơi này
Gỡ ra không được vị cay nắng vàng...
cảm tác thơ lục bát cuả Hàn Mạc Tử: Say Nắng
7.10.2012 Lu Hà
Chìm Vũng Cô Đơn
Gió luà ánh sáng chạy dài
Đầy sông trăng ngậm láng lai mãi hoài
Phất phơ buồm trắng chơi vơi
Lòng tôi bát ngát bồi hồi ngẩn ngơ
Tôi ngồi dưới bến nường mơ
Ban đêm tiếng rú bóng mờ mưa sa
Hồn tôi nhập bọn yêu ma
Sóng xô từng lớp trăng vưà mới rơi
Vi lô lau lách xa xôi
Bóng nàng trinh nữ trôi xuôi theo dòng
Hương thơm lọt khít vào lòng
Miệng sao mím chặt tơ hồng tuôn ra
Toàn thân trắng toát ngọc ngà
Cô đơn một vũng nhạt nhoà ánh trăng
Hồn tôi ớn lạnh bẽ bàng
Đôi tay run rẩy nhẹ nhàng buông ra...
cảm tác thơ Hàn Mạc Tử: Cô Liêu
7.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét