Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2016

Thơ Tình Chùm 839

 



Bến Tràng An
Họa thơ Giang Hoa: Quên Người Cũ

Dặm trường cách trở bến Tràng An
Rặng liễu xót xa lệ ứa tràn
Tiễn biệt sầu vương hoen khóe hạnh
Chờ mong tái ngộ mộng hòai than
Vầng trăng vò võ cung sầu óan
Thỏ ngọc bơ vơ mấy khúc tàn

Trần thế thê lương lòng thiếu phụ
Hồng nhan tủi hận kiếp gian nan…

21.9.2016 Lu Hà




Nghĩ Quẩn Quanh
Họa thơ Mã Kim Liên: Hương Xưa

An ủi thu về cặp yến anh
Nỉ non ân ái rất chân thành
Xót xa gốc liễu chòm mây  bạc
Thương cái hồng nhan rặng chuối xanh
Vớt vát hương thừa ong ướt cánh
Xôn xao bụi phấn bướm rung cành
Phong the thiếu phụ buông mành trúc
Ảo não năm canh nghĩ quẩn quanh…!

22.9.2016 Lu Hà




Sinh Nhật Hiền Châu

Mừng ngày sinh nhật Hiền Châu
Bạn bè chúc tụng tinh cầu hân hoan
Trăng lên non nước mây ngàn
Xuân qua thu lại vô vàn thiết tha

Mỗi năm le lói dương tà
Bình minh nắng gọi hương trà nhành mai
Long lanh trúc bạch nét ngài
Liễu cong môi thắm gót hài dặm băng

Trăm năm xe chỉ xích thằng
Hồn thơ giao bái dở dang đọan trường
Có người lữ khách vấn vương
Nửa vòng trái đất nhớ thương rượu vào…

Bồng lai tiên cảnh dạt dào
Bâng khuâng tòa ngọc bướm đào đầm sen
Lửa lòng nóng nguội bao phen
Trái tim rạo rực nhóm nhen lò hồng

Ngưu Lang ô thước cầu vồng
Trang Sinh hồ điệp mênh mông sóng trào
Ngân Hà Chức Nữ nghẹn nghào
Trần gian xao xuyến cảnh nào vui hơn…?

Đông về gió hú đòi cơn
Bóng câu qua cừa chập chờn hồn mây
Tao đàn hội ngộ ngất ngây
Dòng thơ tuôn chảy  chất đầy canh thâu…!

23.9.2016 Lu Hà




Lòng Người Con Gái
Cảm hứng thơ Tạm Biệt Tình Đầu: Tình Em Và Nỗi Nhớ

Tôi đã hiểu lòng người con gái
Suốt năm canh tê tái u hòai
Ngược xuôi trong cõi trần ai
Nghẹn nghào giọt lệ đôi vai gánh tình…

Tình chỉ đẹp khi mình dang dở
Đời mất vui duyên nợ trả rồi
Hẹn thề có bấy nhiêu thôi
Nửa hồn Hồ Dzech nổi trôi sông hồ…

Sóng gào thét nhấp nhô cánh én
Đêm Quảng Hàn e thẹn Hằng Nga
Trông ra bốn biển sơn hà
Đàn chùng dây liễu gương ngà mờ soi…

Nghe hòai vọng mặn mòi cá nước
Gai góc nào cào xước con tim
Thuyền nan mất lái đi tìm
Ngậm ngùi phận cải duyên kim bão bùng…

Vết thương cũ não nùng ác mộng
Đồi thông reo tiếng trống điệu kèn
Mảnh tình vá víu bao phen
Rèm buông cô quạnh ngọn đèn lắt lay...!

23.9.2016 Lu Hà




Gạo Đậu Thương Thân Trách Phận
Cảm hứng với Võ Ngọc Nhi

Thóc kia thành gạo thương thân khóc
Cối chày bầm dập trốc vỏ ra
Thân người ví cũng lột da
Nồi da nấu thịt bếp nhà trấu khô

Ôi nòi giống cơ đồ lãnh hải
Cả miền Trung tê tái cá phơi
Bát cơm manh áo rã rời
Đồng chua nước độc tả tơi xóm làng

Hết tôm cá vành tang nấm mộ
Gạo mốc thiu cảnh khổ lầm than
Khoai lang sắn đậu nghèo nàn
Nâng niu hạt gạo chứa chan tình người

Kìa Tào Thực châu rơi lệ chảy
Bảy bước chân Tào Ngụy hiểu ra
Làm canh nấu đậu rằng ta
Cù lao chín chữ mẹ cha phụng thờ

Lửa rừng rực hững hờ  tro bếp
Củi đậu buồn non nỉ xác xơ
Còn đâu hy vọng đợi chờ
Đáy nồi ai óan bơ vơ nửa hồn

Tình nhân lọai bồn chốn bốn bể
Kiếp nhân sinh thế kỷ bi ai
Năm canh thổn thức u hòai
Xót xa hạt gạo đêm dài đậu ơi…!

29.9.2016 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét