Thứ Năm, 1 tháng 2, 2018

Lu Hà Và Tản Đà Chùm 5

Xuân Đến Rồi
cảm hứng thơ Tản Đà: Vui Xuân

Hoa đào nở én bay ríu rít
Chúa xuân về kĩu kịt đòn tre
Chị gồng em gánh nhắn nhe
Đoàn tàu nhộn nhịp phòng the đợi chờ


Đò chật ních đôi bờ khoe sắc
Hội văn chương đàn hạc canh thâu
Khâm Thiên khêu ngọn đèn dầu
Công danh nuối tiếc mái đầu bạc phơ

Râu cụ lớn hững hờ chẳng cắt
Bạn thanh niên bèo dạt tìm hoa
Tiểu thư khuê các nhạt nhòa
Công tằng tôn nữ xuýt xoa má hồng

Thơ chưa vịnh non bồng ân ái
Bầu trời xanh tê tái khóc gìa
Qúy bà mải miết trau tria
Tô môi kẻ mắt đi hia vội vàng

Dòm song cửa khẽ khàng ả Nguyệt
Khách đa tình tha thiết những ai
Vui đi kẻo sợ ngày mai
Xuân đi biền biệt u hoài nhớ thương

Cứ cuối năm xuân thường trở lại
Chốn sơn khê quan ải mù sương
Chôn rau cắt rốn cố hương
Đào xuân ẻo lả nụ hường xinh tươi !

10.1.2018 Lu Hà



Của Qúy Trời Cho
cảm tác khi đọc thơ Tản Đà: Của Thiêng

Của qúy giá trời cho chẳng bán
Gái chữ tòng giữ phận hồng nhan
Linh thiêng báu vật muôn vàn
Cành chim lá bướm nồng nàn thiết tha

Thoa hương phấn sơn hà chan chứa
Suối cam lồ tắm rửa chị em
Trau tria tỉa tót cánh rèm
Bên song  cửa sổ nư thèm bóng trăng

Đêm thanh vắng cung Hằng buồn tẻ
Hãy bảo nhau chớ để tàn phai
Vua thương Chúa dấu mãi hoài
Dặm trường ân ái canh dài mà kinh

Quyết gìn giữ nhân sinh kim cổ
Lễ vu quy sáng tỏ chập chờn
Kim bôi hợp cẩn đòi cơn
Dầu sôi sủi bọt giận hờn chi ai?

Của thiêng báu con ngài cái kén
Duyên tơ tằm xao xuyến tùng quân
Dù cho gió Sở mưa Tần
Của em đáng giá ngàn cân vàng mười!

20.3.2015 Lu Hà




Cuốc Già Kêu Ra Rả
cảm xúc thơ Tản Đà: Mắng Con Cuốc

Than thân trách phận cùng ai
Đêm ngày khắc khoải tiếc hoài tuổi xuân
Hoàng hôn ẻo lả tần ngần
Ra vào bụi rậm bần thần ngẩn ngơ

Dưới sông cá lội lờ đờ
Chẳng thèm săn bắt hững hờ buồn trôi
Giời cao eo óc mãi thôi
Sương rơi ướt cánh đứng ngồi chẳng yên

Đào tơ thục nữ thuyền quyên
Thướt tha yểu điệu thôi miên chẳng vừa
Lân la cuốc vẫn chưa chừa
Trâu gìa đen đủi lưa thưa mưa chiều

Một vùng cỏ dại hoang liêu
Cuốc kêu ra rả tình yêu mất rồi
Trăng lên cuốc lại bồi hồi
Trái tim rạo rực làn môi ả Hằng

Quản chi ống điếu bẽ bàng
Bước chân xiêu vẹo hai hàng lệ rơi
Ai khuyên cuốc một đôi lời
Thôi đừng kêu nữa cho đời thảm thêm!

24.3.2015 Lu Hà



Lộng Hoàn Cảm Tác
cảm tác thơ Tản Đà: Còn Chơi

Ngàn năm tri kỷ ngồi vương vấn
Núi Tản sông Đà vẫn chưa thôi
Làm sao chán được cuộc đời
Văn chương lai láng còn chơi với người

Tớ đương độ ham chơi bay nhảy
Có can chi túi cháy tiền chơi
Người ta sao dễ chán đời
Tớ còn sung sức chưa thôi nản lòng

Chốn hoan lạc thong dong ưu ái
Chơi bằng thơ tê tái không thôi
Tìm xuân vui sướng cái đời
Hồn trinh bướm trắng còn chơi đến cùng

Thơ theo vận chập chùng biển cả
Cảnh phong lưu vàng đá chưa thôi
Xôn xao ríu rít cho đời
Cành chim lá gió vui chơi dạt dào

Đêm thanh vắng nghẹn ngào giọt lệ
Khách hồng nhan thỏ thẻ thương đời
Muốn yên lòng chẳng cho thôi
Phong ba ngữ pháp càng chơi tận tình

Hoa đào nở rung ring bướm trắng
Mưa dãi dầu cay đắng mãi thôi
Vì sao tớ vẫn còn chơi
Buồn thay ai đó ngán đời mất vui

Bao cát sĩ dập vùi biển cả
Nản tay chèo buông thả đành thôi
Bão giông tớ vẫn còn chơi
Tao nhân mặc khách khóc đời bôn ba

Đêm trằn trọc cung nga thấp thỏm
Hạt mưa thu rơm rớm nửa đời
Canh ba gà gáy đòi chơi
Hồn mây ngây ngất chưa thôi ái tình

Nghe tiếng gọi thần linh sầu cảm
Khói sương bay ảm đạm mãi thôi
Ngẩy đầu thơ giục lại chơi
Hoa tàn liễu héo còn đời còn say

Trăm năm nữa nào hay trần thế
Gió mùa thu kể lể bạn đời
Sông hồ tứ hải ham chơi
Vầng sao mới mọc chưa thôi thơ tình

Bầu tâm huyết như mình với tớ
Ngọn đèn dầu chăng chớ chưa thôi
Viết câu cuối dám hỏi đời
Ba vần làm xiếc còn chơi thơ dài

Cung đàn hạc nguôi ngoai chẳng đứt
 Cụ Tản Đà day dứt chưa thôi
Lộng hoàn dám họa cho đời
Kế thừa nghệ thuật ai chơi gieo vần

Dòng thơ mới đằng vân réo rắt
Song thất vui nhịp bắt khéo chơi
Lu Hà qúa nửa cuộc đời
Say sưa hồn lạc chưa thôi thơ tình…!

* Lộng hoàn ứng với thơ 7 chữ của Tản Đà, ý nghĩa ba qủa cầu làm xiếc gồm 3 vần: chơi, đời, thôi.
12.1.2018 Lu Hà



Bắc Nam Sơn Thủy Hữu Tình
cảm hứng thơ Tản Đà: Chơi Huế

Vô xứ Huế non xanh nước biếc
Tranh họa đồ đừng tiếc tiền chi
Hầu bao trút sạch ta đi
Nhà Hồ chuông đánh thầm thì Tam Giang

Bâng khuâng tới đèo Ngang Hà Tĩnh
Sang Quảng Bình tích tịch tình tang
Điệu hò khúc nhạc thênh thang
Dừng chân làng mạc khang trang tưng bừng

Nhớ Nguyễn Hoàng Long Hưng khai phá
Dựng cơ đồ vàng đá từ đây
Oai linh cảnh vật ngất ngây
Trông ra biển cả gió mây chập chùng

Đường êm ả lạ lùng sơn thủy
Trúc xanh rờn túy lúy men say
Chiều xuân xe chạy như bay
Giang san cẩm tú đến nay tuyệt vời

Mả trắng xóa một thời chinh chiến
Cồn cát vàng ẩn hiện thấp cao
Tần ngần dân chúng xôn xao
Ruộng đồng thân ái dạt dào cơn mưa

Quần áo vải ngàn xưa để lại
Thời Hùng Vương quan ải mù sương
Đàng tây ngả bóng tà dương
Đông Hà Quảng Trị vấn vương cô mình

Kìa núi Ngự thần kinh thánh thiện
Cả hoàng thành cung điện đằng vân
Tòa nhà công sứ cũng gần
Qua chơi Hương Thủy quân dân thành ngoài

Có tám cửa u hoài răng rứa
Phố xá bao xe ngựa ghe mành
Sông dài rặng liễu vây quanh
Đông Ba Gia Hội lòng anh nghẹn ngào

Tiện đường sắt đi vào sâu nữa
Đất Quảng Nam chan chứa nắng hè
Chơi xuân bỡ ngỡ đâu dè
Tiết trời thay đổi bạn bè mấy ai

Truyện cổ tích giao đài mộng tưởng
Kìa Chiêm Thành rồng tượng vẫn còn
Huyền Trân công chúa môi son
Hai châu Ô Lý nước non một thời

Nét trạm trổ sương rơi cột đá
Vết dao hằn hoa lá xinh tươi
Mỵ Ê giọt lệ tuôn rơi!
Ngàn năm cát bụi khóc cười dở dang

Đất Sài Gòn mênh mang rộng mở
Miền Cần Thơ mai nở cá bơi
Hậu Giang ánh mắt lả lơi
Cồn Tiên vú sữa người ơi là người!

Áo bà ba nụ cười hoan hỉ
Bạn  tình ơi, thủ thỉ yến oanh
Ngao du cho biết ngọn ngành
Cho thiên hạ biết sao đành bỏ qua

Chơi biết mặt trái mùa Nam Bắc
Cảnh thần tiên đàn hạc phong lưu
Mặc ai danh vọng khinh cừu
Thăng Long văn vật đáng Kiều thướt tha

Cụ Tản Đà mặn mà lục bát
Song thất hồn bát ngát Lu Hà
Ngược xuôi trong cõi sa bà
Đời là bể khổ tình là dây oan…!

* Cụ Tản Đà viết theo thể lục bát, còn Lu Hà tôi cảm hứng ra song thất lục bát, cho có nếp có tẻ.
11.1.2018 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét