Một Thuở Thăng Trầm…
Nũng
nịu đôi lần thỏa gió trăng
Thờ
ơ nửa kiếp cợt mây hằng
Trăm
đường bướm lượn mơ màng trải
Triệu
ngả ong vờn lả lướt băng
Lộng
lẫy ngàn hoa bừng sáng tỏa
Yêu
kiều vạn sắc thoảng màu giăng
Muôn
đời hụt hẫng nào hay biết
Một
thuở âu sầu ngẫm thấu chăng ...
Sư
Tử SL 26/4/14
Bài thơ này do một cặp uyên uơng thanh mai trúc mã nàng Sư Tử Hà Trần và chàng Supa Long nhớ lại từ thuở xa xưa ong bướm
tuần trăng mật, mây mưa hoa nguyệt mà ra. Nay cái tên đề : Một Thuở Thăng Trầm
và một chuỗi dấu chấm lửng đã cho cho ta đoán biết là cả một câu chuyện tình ly
kỳ, lâm ly, ân ái, dạt dào dập dìu chìm nổi thăng trầm …như cả câu chuyện một
nghìn một đêm lẻ được mô tả bằng 8 câu
đường thi 56 chữ ngọc bích lấp lánh trăng sao trong dải ngân hà….Tự bài thơ đã
nói lên tất cả, chắc các bạn cũng chẳng cần tôi phân tích từng câu từng chữ
Thơ Sư Tử Hà Trần hay nói về thân phận đàn bà trầm luân hoa trôi bèo dạt nguyệt
lặn mây tàn. Từ lâu Lu Hà tôi không làm thơ đường nữa. Thỉnh thoảng có ai viết
hay cũng họa lại đôi chút cho vui.
Cảm
Thán Dưới Trăng
họa
thơ Sư Tử Hà Trần: Một Thuở Thăng Trầm…
Ngửa
mặt lệ rơi khóc với trăng
Mây
tàn nguyệt lặn hỡi cô Hằng
Xôn
xao một thuở nào mưa gió
Rạo
rực ngàn thu nỡ tuyết băng
Quân
tử ly tao sầu lá rụng
Mỹ
nhân hồi tưởng nhuốm sương giăng
Trăm
năm hoa thẹn duyên trời định
Sông
chảy bèo trôi có biết chăng…!
26.4.2014
Lu Hà
Đôi Lời Biệt Ly
viết
tặng Sư Tử Hà Trần
Thu
tàn nguyệt lặn mờ soi
Kìa
ai lững thững bên đồi sầu tư
Lá
vàng lả tả như từ
Gợi
miền thương nhớ vi vu gió lùa
Vằng
nghe thoang thoảng chuông chùa
Mây
hồng sương trắng bốn mùa đổi thay
Ngậm
ngùi nuối tiếc đắng cay
Nắng
mưa dầu dãi tháng ngày khổ đau
Xứ
người tuyết trắng mái đầu
Xuân
về én giục chân cầu thở than
Cố
hương xa tít ngút ngàn
Chinh
nhân dặm thẳm lệ chan đôi hàng
Thắt
lưng dải yếm sang ngang
Trăm
năm lỡ hẹn ngỡ ngàng người ơi!
Ngẩn
ngơ cánh nhạn cuối trời
Mây
về nhắn gửi đôi lời biệt ly !
25.4.2014
Lu Hà
Và đây là lời thơ đối đáp của chàng Supa Long tức tướng công của nàng Sư Tử Hà
Trần
Tủi
Trăng Tình Não Nuột…
Rũ
rượi im lìm ngất ngưởng trăng
Đìu
hiu lặng lẽ ngẩn ngơ hằng
Sương
trầm quẩn quyện tràn lan lướt
Khói
tỏa lơi làn gât gưỡng băng
Bởi
thẹn thùng nên lờ lững vướng
Vì
thơ thẩn mới chập chờn giăng
Đành
thôi tức tưởi buông hờ hững
Tủi
xót xa tình não nuột chăng ...
SL
26/4/14
Sau khi đọc bài thơ của vợ. Supa Long đã đối họa lại ngay. Tôi thấy khí thế của
anh chàng rất sung mãn bởi 3 chữ: “ ngất ngưởng trăng “. Một cảnh hoan lạc ,
vui thú dưới trăng quả là xưa nay hiếm có. Trần Thúc Bảo có sống lại cũng phải
gọi Supa Long bằng bậc Thày bậc cụ mất thôi. Rũ rượi im lìm ngất ngưởng trăng
quả là tuyệt vời. Cổ kim trăng tròn vành vạnh như cái mâm đồng, hay chín mõm
mòm đỏ ửng như của bà Hồ Xuân Hương từng tả, hay trăng lưỡi liềm, trăng non tơ
hồng đào. Nhưng trăng ngất ngưởng khật khừ rên rỉ rũ rượi làm cho nàng Hằng Nga ngẩn ngơ thì quả là một
tuyệt tác.
Sau khi trăng rũ rượi ngất ngưởng đủ kiểu rồi thì dĩ nhiên là: Sương trầm quẩn quyện
tràn lan lướt. Chao ôi trăng của chàng Supa Long tứa ra sao mà lắm sương thế hở
giời? Kế tiếp làn hơi bốc khói gật gưỡng băng. Cái gì gật gưỡng trượt trên
băng. Một câu thơ rất hay mang nhiều ấn ý. Trăng lừng lững ngất ngưởng mà thẹn
thùng hay nàng Hằng Nga thẹn thùng đây? Cả hai hay chỉ có một là cảm thấy thẹn
thùng. Trăng của chàng Supa Long say đắm huyền hảo nhưng trong thơ chàng mô tả
cũng có vẻ hơi bất lực hay sao mà vội buông tiếng thở dài vậy?
“ Đành thôi tức tưởi buông hờ hững
Tủi xót xa tình não nuột chăng…“
Một thuở thăng trầm…và tủi trăng tình nảo nuột... của vợ chồng nhà Trần-Long tưởng
rằng là Supa vô địch hóa ra cũng buồn thế sao? Nhưng bây giờ qua một cuộc bể
dâu chắc hẳn đã có nhiều từng trải?
Lu Hà tôi rất vui được tri âm tri kỷ với vợ chồng thi sĩ. Thật là tâm đắc vô
cùng. Vậy có bài thơ để chia sẻ tâm tình với những cặp uyên ương, người quốc sắc
kẻ thiên tài, một vùng như thể cây quỳnh cành giao này.
Bóng Tà Chiều Đông
Dập
dìu biển nước gợn sầu
Niềm
thương nỗi nhớ buồn rầu giọt mưa
Lắng
nghe gió gọi lưa thưa
Nắm
tay lần cuối tiễn đưa qua cầu
Giang
hồ thôi vĩnh biệt nhau
Trời
Âu trôi giạt mái đầu điêu linh
Phong
vân lận đận duyên tình
Giai
nhân dặm nẻo viễn trình phút giây
Dừng
chận quan ải đắng cay
Đêm
nay tri ngộ vui vầy gối nhung
Dạt
dào hương ngát hoa dung
Ngọn
đèn hư ảo trập trùng gió mây
Chập
chờn trăng lạnh sương ngây
Sầu
chung lưu lạc hương say canh dài
Ái
ân lơi lả Liễu Trai
Ra
đi chẳng hẹn ngày mai trở về
Rượu
đào dàn duạ đê mê
Rồi
đây lưả tắt ê chề bình khô
Vắng
em hồn lạc bơ vơ
Còn
ai say nưã mộng mơ lỡ làng
Lối
tìm mờ mịt dặm tang
Bến
nào hải ngoại quê nàng xa xôi
Tuyết
rơi tràn ngập phương trời
Lòng
băng trắng xoá hồi hồi xót xa
Tương
tư châu lệ mưa sa
Hoàng
hôn hiu quạnh bóng tà chiều đông
Nưả
đêm trời nổi cơn giông
Sóng
lòng gào thét bi thương não nùng!
cảm
tác thơ Vũ Hoàng Chương: Đời Vắng Em Rồi
23.10.2012
Lu Hà
Bóng Ngọ Sầu Vương
cảm
tác thơ Phạm Thiên Thư: Ngày Xưa Hoàng Thị
Ngày
xưa tan học Ngọ về
Đường
xanh nho nhỏ làng quê thuở nào
Bây
giờ em ở nơi nao
Lòng
anh lại nhớ nghẹn ngào xa xôi...
Cuộc
đời bụi đỏ chơi vơi
Dấu
chân hai đứa một thời cát pha
Mười
năm sóng vỗ nhạt nhòa
Hàng
cây phượng vĩ chan hòa nắng mưa
Chim
non dấu mỏ như xưa
Xôn
xao rặng liễu trúc đưa gió đùa
Lời
đầu ngỏ ý hay chưa
Thẹn
thùng vào lớp say xưa ngại ngùng
Hôm
nay trở lại rưng rưng
Giọt
sương trĩu lá tưng bừng bướm hoa
Mặt
trời gác núi bóng tà
Hoàng
hôn soi dấu trăng ngà lửng lơ
Suối
ngâm trong vắt hững hờ
Chân
cầu cá lội mơ hồ lá bay
Phong
trần bao nối đắng cay
Hàng
cây lã chã đọa đầy mưa rơi!
Ai
mang bụi đỏ đi rồi
Chuông
chùa thoang thoảng nửa vời em ơi!
Con
thuyền tình ái ra khơi
Phù
du bèo bọt ngược xuôi bến nào?
20.7.2013
Lu Hà
Tớ có khoảng 20 bài thơ có chữ Trăng ở đầu đề bài, định đăng cả vào đây. Sực nhớ
lại vào đầu năm 2011 Diêu Linh là một cô gái rất thông minh chỉ đáng tuổi con
gái Lu Hà. Có ra hai câu thơ ngỏ ý vui trên mạng, tớ thấy hay tức cảnh sinh
tình và nối vận luôn. Sau đó còn đối đáp với cô khoảng hơn 10 bài nữa, tâm hồn
thi phú rất phong phú lãng mạn vô cùng. Nhưng có người vô tình hay hữu ý nói:
Trời ơi! Họ yêu nhau và làm cô gái đó xấu hổ chạy biến khỏi trang Facebook. Thật
là tiếc cho dòng thơ trữ tình Việt Nam và cảm hứng thi phú của Diêu Linh với
tôi cũng bị thui chột luôn. Hôm nay vô tình tìm trong máy tính có ngay bài thơ
này có chữ Trăng ở đầu đề bài, nên đăng ra đây cho mọi người cùng vui thưởng
lãm. Âu cũng là một kỷ niệm đẹp với Diêu Linh một tâm hồn thơ phong phú vụt
sáng và cũng vụt tắt luôn bên cạnh Lu Hà. hơn 3 năm nay không thấy Diêu Linh
quay trở lại Facebook nữa. Nghĩ mà ngậm ngùi thương cảm. Tiếc lắm thay! Tiếc lắm
thay!
Thật
lòng mà nói, không chỉ riêng Diêu Linh vài ba cô gái khác cũng phải bỏ trang
Facebook mà chạy bởi sự đàm tiếu nhạo báng của thiên hạ.Thiên hạ vẫn có những
tâm hồn ghẻ lở ác độc nhưng lại muốn mình trở thành thi sĩ mới lạ. Con gái người
ta trong trắng hồn nhiên vô tư đáng yêu là bản tính tự nhiên của tạo hóa. Đáng
lý ra mình phải trân trọng nâng đỡ dù người ta thơ phú với mình hay với ai cũng
là bông hoa đẹp sinh ra trong cuộc đời này. Bỗng dưng vô lý xúc phạm danh dự
lòng tự trọng của người ta một cách quá đáng như vậy thì làm sao mà còn làm thơ
được để mà yêu thương? Tôi thì là loại nồi đồng cối đá chai sạn với cuộc đời,
nhưng có tấm lòng đa mang sầu cảm và có khả năng phân tích tâm lý xã hội nên
tôi vẩn cứ chai lỳ ở trang Facebook này, nhưng con gái phụ nữ người ta có tính
tự ái cao lắm, một khi họ bị tổn thương, trừ đám đĩ rạc dư luận viên thì chúng
nó biết liêm xỉ là cái quái gì. Miễn là có tiền và danh hão
Tại
sao vẫn có kẻ tự nhận mình là đàn ông nam nhi mà hèn vậy? Có một ngã tôi không
nhớ tên chỉ nhớ với y tấm hình y chụp với vợ y ngày cưới mặt mũi rất sạch sẽ rất
đẹp đôi ở Việt Nam, chàng comlê buộc ca vát nàng váy trắng ra vẻ con nhà có của
nhai của chứa. Y nói toạc móng heo treo móng lợn ra một cách rất ươn hèn ti tiện:
Đề nghị anh Lu Hà đừng đăng thơ đối đáp xướng họa cảm tác của anh với người ta
nữa, để dành chỗ cho người khác cùng vui. Mời anh ra chỗ khác, trang này có giới
hạn. Anh chàng này cũng chen chân được nửa bài, muốn sáng tác thêm nhưng cảm hứng
chưa đến nên cáu kỉnh cả với Lu Hà không lẽ đập răng vào vỉa hè, đập đầu vào tường
để lòi ra thơ?
Hiện
tượng quái đản này giống như thời bao cấp tiêu chuẩn tem phiếu, từng bìa đậu thịt,
mắm tôm cũng như tiêu chuẩn thơ phải được chia đều nhất là ưu tiên con em cán bộ
có nhiều công lao với cách mạng không bằng.
Nếu
Diêu Linh cứ đối đáp với tôi chưa biết chừng cô sẽ có nhiều hứng khởi học tập
trau dồi thêm về thơ phú. Cả tôi cũng nhờ đó mà ngôn ngữ thêm điêu luyện. Giống
như đấu kiếm, mình chỉ có mãi một đường kiếm cùn mà cứ muá may quay cuồng, nay
có bạn gỉỏi kiếm thuật, kết bạn với người ta để mà nhân đó mà trao đổi từng đường
gươm lưỡi kiếm. Văn ôn võ luyện mà.
Bây
giờ cô ở đâu, chúc cô nhiều thành công và hạnh phúc trong cuộc đời đầy gian nan
ghềnh thác hiểm độc này.
Tính
tôi hay tâm sự về những hiện tượng tâm lý trong xã hội. Người hiểu có trình độ
thì thích, người không hiểu thì chê viết vài chữ là đủ, đằng này cứ dài dằng đặc
chả giống ai trong Facebook này cả, vội cho tôi là thứ hạng người dị hợm kỳ
quái.