Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

Chúng Nó Đang Đào Mả Hiếp Dâm Bà Cụ Thúy Kiều

Đau lòng thương khóc Nguyễn Du
Than ôi, trinh tiết ngàn thu Thúy Kiều
Qủy già ác độc Vũ Khiêu
Minh Xuân đào mả bao điều cưỡng dâm

Lu Hà




Hôm nay đọc trên mạng Facebook có bài báo của Đặng Vỹ với nhan đề:
“ Cười Té Ghế Hay Đau Lòng Với Chữ Sửa Truyện Kiều “

Trích dẫn sơ qua: (ĐSPL) – Mỗi từ, mỗi câu trong Truyện Kiều là mỗi viên ngọc long lanh trong kho tàng ngôn ngữ và văn chương Việt Nam, điều đó có lẽ không cần phải bàn. Nhưng nay có lẽ phải bàn lại vì có người… chê dở, và đã sửa tới 1/3 tác phẩm!

“Trăm năm trong cõi người ta
Chữ Tài, chữ Mệnh khéo là ghét nhau
Trải qua mỗi cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
Mỗi người thứ có thứ không
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen…”

Đọc những câu thơ trên, ắt hẳn người ta sẽ nghĩ: “Sao mang máng như Truyện Kiều, mà sao hình như không phải Truyện Kiều? Ngôn từ Truyện Kiều đang bị người ta dùng bạo lực can thiệp!

1/3 kiệt tác bị sửa!
Vâng, nói sao cũng đúng. Là Truyện Kiều cũng đúng, bởi cái gốc là đại thi hào Nguyễn Du viết ra. Nhưng nói không phải Truyện Kiều cũng không sai, vì nó đã được/bị ông Đỗ Minh Xuân, một kỹ sư, sửa đi rồi….

Vậy Lu Hà tôi buộc lòng phải có thơ đả kích những ý kiến giận dữ như sau về vụ án đạo văn xỉ nhục tiền nhân của Đỗ Minh Xuân và tòng phạm Vũ Khiêu:

Hai ngã  Khiêu và Xuân này có thể chuyển thể Truyện Kiều từ lục bát sang song thất lục bát,  8 chữ, 5 chữ hay 7 chữ theo lối tứ tuyệt gì đó thì được. Từ lâu tôi đã có ý nghĩ này trong đầu nhưng chỉ là ở dạng chuyển thể. Nhưng xét thấy chuyển thể cả một tập thơ dày cộp là một công việc lao động trí tuệ quá mệt mỏi căng thẳng chưa nói là vô ích. Chỉ vì chút danh vọng hão huyền vô bổ đó. Thà rằng thời gian chuyển thể tập thơ của ai đó, mình nên theo sát cuộc sống mà cảm tác, sáng tác, phú họa với mọi người cho vui còn có ý nghĩa hơn.

Cụ Nguyễn Du đã viết thành lục bát một tác phẩm công trình sáng tạo vĩ đại. Cũng là dịch chuyển từ tập Thanh Tâm Tài Nhân
Thanh Tâm Tài Nhân (
青心才人) là một nhà văn Trung Quốc đời nhà Thanh (khoảng thế kỷ 17), tác giả tiểu thuyết Kim Vân Kiều .Tác phẩm được Nguyễn Du của Việt Nam phóng tác thành Truyện Kiều. Cách làm của cụ Nguyễn Du cũng gọi là chuyển dịch từ văn xuôi sang văn vần với nghệ thuật sáng tạo độc đáo.

 Ý nghĩa điển tích là cả linh hồn giá trị của tập thơ. Đằng này cái thằng đại Chí Phèo Đỗ Minh Xuân gì đó, nó bất tài vô liêm sỉ đến mức nhai lại thơ lục bát của cụ Nguyễn Du và biến hóa những chữ hay nhất của cụ khác đi theo kiểu đầu gà óc bã đậu của nó thật là kinh tởm buồn nôn vô cùng. Tôi đã đọc mấy dòng trích đoạn mà Miên Hạnh đăng vào đây mà cảm thấy bất bình vô cùng. Những câu những chữ hay nhất cốt tủy linh hồn đẹp nhất thì hai thằng giặc xỏ lá ba que Đỗ Minh Xuân và Vũ Khiêu nó bỏ đi nó thay vào đó những câu chữ cóc ghẻ. Có khác chi nó giết chết linh hồn nàng Kiều và linh hồn Nguyễn Du. Truyện Kiều chỉ còn là cái xác không hồn như cái thây ma thối rữa ở Ba Đình thì bố ai mà chịu nổi.

Tôi không biết ông Vũ Khiêu là ai, nhưng nghe nói là giáo sư giáo sọ gì đó. Đã là giáo sư dù ngu đến đâu ông ấy phải biết rằng: Sửa văn bản Truyện Kiều là một đòn chí mạng đánh vào niềm kiêu hãnh tự hào của một dân tộc, đánh vào nền văn hoá Việt Nam là thực hiện chính sách nô lệ, nô dịch, vong bản văn hoá của một dân tộc theo kế sách của Tàu để dọn đường cho chúng xâm lược Việt Nam. Anh già ấy ngụy biện nào là để cho dễ hiểu phục vụ quảng đại quần chúng nhân dân lao động là nói láo. Nếu anh già ấy còn chút nhân tính liêm sỉ của một con người thì anh ấy phải có nghĩa vụ truyền bá Truyện Kiều và giải thích chữ nào còn khó hiểu cho dân cho các học sinh sinh viên. Nhưng tôi tin nhân dân mình rất thông minh trí tuệ còn vượt xa con bò vàng mang hàm giáo sư Vũ Khiêu.

Đã đến nước này, theo tôi nên ném tất cả công trình nghiên cứu văn học của tay đại Chí Phèo Vũ Khiêu này vào sọt rác. Xin lỗi tôi không thể kính trọng ông được coi ông như giặc mà buộc phải gọi ông là thằng như ông Hồ ngày xưa gọi cụ Ngô Đình Diệm kính yêu của dânh tộc là thằng Diệm. Nhưng ông Khiêu và ông Diệm như cóc dưới giếng khơi bên cạnh đỉnh núi Thái Sơn cao vời vợi. Gọi ông là thằng là xứng đáng rồi. Trình độ kiến thức thằng giặc này không xứng đáng là giáo sư, những gì nó viết đều tuyên truyền cho Tàu cộng và Đảng cộng nhằm mục đích ngu dân là chính. Ngu để trị, đồng bào cả nước phải hết sức tỉnh táo cảnh giác, các sinh viên học sinh phải tẩy chay không học không nghe Vũ Khiêu giảng dạy, sách vở bậy bạ của y nên ném tất cả vào sọt rác.

Tước hàm vị giáo sư của thằng giặc này đi và cả tên đệ tử lưu manh Đỗ Minh Xuân gì đó phải bị truy tội trước toà án, vì các anh cố tình xuyện tạc vi phạm bản quyền, các anh đã xỉ nhục hàng hà sa số học giả Việt Nam từ Phạm Quỳnh, Đào Duy Anh; Nguyễn Văn Vĩnh, Trần Trọng Kim v. v.... Họ đã dày công nghiên cứu biên soạn Truyện Kiều giữ trọn nguyên tác tinh thần Nguyễn Du. Còn Y chỉ là một thằng kỹ sư vớ vẩn đầu gà óc bã đậu dám cả gai nhai lại thơ lục bát của cụ Nguyễn Du bôi bác hơn 1000 từ bậy bạ vào, làm hỏng đi một tác phẩm. Truyện Kiều đã được quốc tế công nhận và dịch ra tiếng nước ngoài. Nguyễn Du là danh nhân thế giới. Thằng Xuân không được bố láo mất dạy vô học xúc phạm đến cụ Nguyễn Du. Phải kiện thằng Xuân trước toà án quốc tế.

Xin lỗi các bạn tôi không thể nào chịu đựng nổi sự đả kích này, nên viết lách tục tằn cho hả giận. Vì tôi rất kính yêu cụ Nguyễn Du coi như một bậc Thày của mình về thơ lục bát và cụ Nguyễn Gia Thiều tức Ôn Như Hầu là bậc Thày về thơ song thất lục bát. Nay có hai thằng dốt đặc cán mai nó tự mạo nhận là giáo sư kỹ sư gì đó, nó dám xỉ nhục cả công trình sáng tác vĩ đại của Thày mình mà tôi uất ức nghẹn cả lên cổ, tôi phải phát khóc lên vì thương cụ Nguyễn Du.

Hai Thằng Mất Dạy Vô Học
gửi Vũ Khiêu và Đỗ Minh Xuân *

Vũ Khiêu cùng Đỗ Minh Xuân
Hai con cóc ghẻ sửa văn thiên tài
Dắt nhau xuống tận tuyền đài
Nguyễn Du đạp vỡ quan tài thét to

Chúng bay hai đứa học trò
Văn chương láo toét hồ đồ dạy tao
Đỉnh cao trí tuệ tào lao
Hư thân mất nết thuốc lào rắm rong

Tung tăng dưới ngọn cờ hồng
Công nông liềm búa thiên đường thối rinh
Cậy mình con cháu thằng Minh
Ăn gian nói dối Ba Đình phởn cu

Đảng viên dư luận gà rù
Nghìn năm sao nỡ đui mù khùng điên
Mau mau trả lại bản quyền
Tớ thày quét dọn rửa đền cho tao

Giáo sư tiến sĩ văn hào
Bọ hung dũi đất móc vào đùn ra
Truyện Kiều di sản nước nhà
Tiền nhân văn hóa sơn hà của ta

Đồng bào nhỏ lệ mưa sa
Bạo quyền thơ đểu ma tà đạo văn
Lạc Hồng nòi giống lụi tàn
Tuyên truyền cưỡng ép lường gàn ngu dân

* Vũ Khiêu và Đỗ Minh Xuân đồng lõa trong vụ sửa 1000 chữ trong tác phẩm Truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du
27.4.2014 Lu Hà


Hai Thằng Láo Toét Ấm Đầu
gửi Vũ Khiêu và Đỗ Minh Xuân *

Hai thằng láo toét ấm đầu
Bỗng dưng ngứa ngáy ruồi bâu dở gàn
Thúy Kiều rơi lệ khóc than
Vũ Khiêu động hớn Minh Xuân ỉa đùn

Bọ hung chi quản mùi bùn
Thiên thu bất hủ rỉ cùn thơ nhơ
Văn chương chữ nghĩa mịt mù
Nguyễn Du bật dậy quát to chúng mày

Đầu gà óc lợn gớm thay
Cả gan sửa đổi lời hay ý vàng
Mất đi nghìn chữ thiên cang
Xăm xăm đè nẻo ”đánh liều lần sang

Lam Kiều tiếng đẹp dịu dàng
Dựa theo điển tích ngỡ ngàng mất tiêu
Nghìn năm văn hiến bao điều
Tiền nhân xỉ nhục cú diều đảo điên

Cóc ngồi đáy giếng tự khen
Lại còn hội thảo bon chen bạc tiền
Mẹ cha bè lũ ươn hèn
Còn mình còn đảng chính quyền ngu dân.

* Vũ Khiêu và Đổ Minh Xuân trong vụ đồng lõa sửa bậy nghìn chữ trong tác phẩm Truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du

27.4.2014 Lu Hà



Cảnh Giác Giặc Văn Hóa

Hãy đứng dậy đồng bào dân tộc
Vững lòng tin khóc lóc làm chi
Diệt bầy hán ngụy man ri
Ba Đình đập nát nguyện ghi sử vàng

Nền văn hóa vẻ vang quốc tổ
Hồn Nguyễn Du muôn thuở Thúy Kiều
Chỉ tên vạch mặt Vũ Khiêu
Manh tâm cưỡng hiếp đặt điều Minh Xuân

Theo lệnh đảng ngu dân mạo hóa
Sửa Truyện Kiều chó má Sở Khanh
Uế xù cóc nhái tranh dành
Tanh hôi nghìn chữ xú danh tà quyền

Chúng hủy hoại miếu đền truyền thống
Phá tinh thần nòi giống của ta
Ca dao sử ký nước nhà
Cú diều xuyên tạc sơn hà lầm than

Óc bại liệt cù lần lấp liếm
Trình độ dân thấp kém ngu lâu
Văn thơ nhơ nhuốc ruồi bâu
Công nông giai cấp đít trâu vấy bùn

Dân mất gốc chổi cùn Lê Mác
Hồ Chí Minh gọi giặc làm cha
Uốn lưng dâng hiến Hoàng Sa
Tây Nguyên Bản Giốc Trường Sa mất dần

Thương con trẻ ngu đần phờ phạc
Không tương lai ngơ ngác đi đâu
Giáo sư tiến sĩ mào đầu
Mua bằng bán tước lâu nhâu một bầy

Lũ chúng nó cáo cầy ăn bẩn
Theo giặc Tàu biển lận tinh hoa
Bản quyền dày xéo nhạt nhòa
Đạo văn ăn cắp vịt gà kêu to

Không biết ngượng chơi trò cu tý
Cuốn Ngục Trung Nhật Ký của ai
Gìa Hồ phổng dái nằm dài
Danh nhân thế giới cãi hoài chuột dơi

28.4.2014 Lu Hà



Nô Dịch Văn Hóa

Nực cười cóc cụ dở gàn
Tưởng mình hay chữ cù lần sửa thơ
Nghin từ đổi tráo nhuốc nhơ
Lem nhem chữ nghĩa mập mờ âm u

Suối vàng uất nghẹn Nguyễn Du
Xót xa tiết hạnh sầu thu Thúy Kiều
Hai thằng mất dạy Vũ Khiêu
Minh Xuân tòng phạm đặt điều điêu ngoa

Hiếp dâm đạo tặc mù lòa
Ngu dân cưỡng bách rập toa chính quyền
Tuyên truyền báo chí khùng điên
Coi thường tri thức tổ tiên bao đời

Trí lùn trán thấp đười ươi
Giáo sư bằng rỏm tanh hôi lạc loài
Học hàm ngạ qủy độc tài
Uế xù lịch sử đêm dài lệ chan

Hỡi ai thi sĩ văn nhân
Tẩy chay ấn bản vô luân bạo tàn
Giặc Tàu chiếm đoạt giang san
Diệt nền văn hiến tinh thần của ta

cảm tác về vụ án Đỗ Minh Xuân và Vũ Khiêu sửa chữa Truyện Kiều
9.6.2014 Lu Hà




Nguyễn Du trước khi viết Truyện Kiều ông đã là nhà nho uyên bác, đọc những tập thơ chữ Hán của ông viết theo thể đường luật là những áng văn chương bất hủ. Khi sang sứ nhà Thanh cả triều đình nhà Thanh phải kính nể văn tài của ông khi ông vìết bài thơ độc tiểu thanh ký. Ông là người Việt Nam đầu tiên hiểu sâu sắc bảng niêm luật thơ Tàu gồm 36 phép niêm biến hoá vô cùng tận chứ không như ở Việt Nam chỉ có 4 phép niêm sử dụng cho lối thi cử cung đình. Ngay cả Hồ Xuân Hương và Trần Tế Xương và cụ Nguyễn Khuyến cũng không vượt qua được khuân sáo ước lệ này tuy thơ các vị này cực hay.

Độc Tiểu Thanh Ký:

Tây hồ hoa uyển tẫn thành khư,

Độc điếu song tiền nhất chỉ thư.

Chi phấn hữu thần liên tử hậu,

Văn chương vô mệnh lụy phần dư.

Cổ kim hận sự thiên nan vấn,

Phong vận kì oan ngã tự cư.

Bất tri tam bách dư niên hậu,

Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như

Khi bài thơ này cụ Nguyễn Du đọc lại, giới văn sĩ Việt Nam đã dốt lại kiêu ngạo học vấn tầm thường họ la lối Nguyễn Du làm thơ thất niêm bởi câu 7 và 8. Trong khi Triều Đình nhà Thanh thì hết lời tán thưởng.

Truyện Kiều của Nguyễn Du là một tác phẩm huyền mỹ nhất trong lịch sử thơ nôm thơ quốc ngữ Việt Nam. Tuy về cách gieo vần đôi lúc chưa chặt chẽ nhưng cả một tập thơ truyện dài dằng dặc này ta không thể chê những sự nhỏ nhặn này. Nhưng ý chữ nghĩa và điển tích cụ dùng trong thơ là cả linh hồn của bài thơ thì tuyệt đỉnh. một sáng tạo nghệ thuật siêu phàm. Thêm nửa là cụ đã đọc nhuần nhuễn tập thơ Hoa Tiên Truyện của Nguyễn Huy Tự nghe nói là người trong họ nhà cụ, là bậc Thày, bậc Cha Chú gì đó của Nguyễn Du. Tôi thấy Nguyễn Huy Tự ảnh hưởng cho sáng tác của Nguyễn Du rất sâu đậm. Để có Truyện Kiều thì Nguyễn Du phải học Nguyễn Huy Tự. Ngay câu đầu Nguyễn Huy Tự viết:

Trăm năm một sợi chỉ hồng
Buộc người tài sắc vào trong khung trời
Sự đời thử ngẫm mà chơi
Tình duyên hai chữ với người hay sao?

Còn Nguyễn Du thì:

Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau
Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng

Ngay đến tôi muốn làm thơ lục bát cũng phải nghiền ngẫm học tập cụ Nguyễn Du bạc cả đầu ra. Nên bây giờ tôi đã sáng tác ra gần 3000 ( gần ba nghìn ) bài thơ lục bát.

Sửa thơ Nguyễn Du là nhân cách kém cỏi của kẻ vô học một tội ác của lịch sử. Vì thơ lục bát người ta làm ra theo vần đã khó còn từng chữ liên kết với nhau là một chủ thể của tâm hồn đằng này anh nhai lại theo kiểu bây giờ người ta họa thơ lục bát của nhau. Nhưng đã gọi là họa thơ thì người ta chỉ mượn vần thôi giống như thơ đường. Ngoài vần ra anh không được dùng chữ nào trùng lặp với người ta. Làm được như vậy mới là kẻ có học có liêm sỉ và nhân cách. Còn làm như thằng Đổ Minh Xuân và thằng Vũ Khiêu là hai con chó ghẻ theo lệnh ông chủ Tàu, theo lệnh ban nghiên cứu Khổng Tử học vớ vẩn gì đó để xuyên tạc chà đạp lên nền văn hoá Việt Nam. Tâm địa thấp kém hiểm độc, bọn chúng cố lấp liếm ngụy biện, bảo sửa đi cho dễ đọc để phục vụ đông đảo quần chúng nhân dân nhất là các anh Phèo cô Nở muốn học làm thơ muốn mình thành nổi tiếng.

Giọng nói này có khác chi tụi thằng Chinh, Hữu, Viên, Diệu bọn văn nô của đảng đâu? Chúng bảo nghệ thuật vị nhân sinh, làm thơ để phục vụ công tác sản xuất và chiến đấu cho anh nông dân đọc thơ xong mệt nhoài ra sắp hết hơi còn cố cày thêm thửa nữa vì thơ tụi nó hay quá. Đọc vào mà sức lực cơ thể sinh lý của anh nông dân bỗng nổi lên cường tráng gân bắp nổi lên cuộn cuộn mà cố cày thêm mấy thửa nữa. Nói phét lếu láo thế này, bố ai mà chịu nổi.

Chị công nhân con đói sữa ngặt ngoẹo ở nhà cũng mặc kệ xác nó đã có bà chăm, còn cố làm thêm giờ thêm ca vì đọc thơ tụi nó làm hay quá. Thơ tụi nó làm ra để tiếp sức cho những chàng trai Thạch Sanh bộ đội gì đó sẵn sàng lao vào chỗ chết vì thơ tụi nó làm hay quá là hay. Nghe chúng nó nói ngu như vậy mà người ta còn vỗ tay hoan hô tôn thằng Hữu lên là đại thi hào cóc ghẻ của đảng, thằng Diệu mấy bài thơ tình ăn cắp trong thơ Pháp dịch đại ra tiếng Việt bảo là thơ mình. Bữa nay mặt trời đi ngủ sớm ý tưởng hay nhưng là của người ta ở bên Pháp, còn thằng Viên với tập Điêu Tàn những cái đầu lâu sọ dừa toàn chuyện hoang tưởng của một ngã thiếu niên chưa vỡ bọng cứt có cái quái gì đâu mà hay quá là hay. Viết như ông Viên theo tôi tập Điêu Tàn này không đáng gọi là thơ, vì nó không có chất thơ, tưởng là siêu hình hư vô siêu thực siêu nhiên nhưng nó hoang tưởng không nói lên một ý nghĩa gì hết.

Tuy rằng trí tưởng tuợng là quan trọng từ một hình ảnh ban đầu như mặt trăng là có thực nhưng Anh Hàn Mặc Tử tưởng tượng ra đủ thứ trăng nằm sóng soài, sờ sột soạt, bẽn lẽn v. v... là được. Còn ông Viên tưởng tượng ra đầu lâu sọ dừa hốc mắt trợn trừng có là cái quái gì đâu, nó không có chất thơ trong đó mà chỉ là những chữ ghép vần bậy bạ tùy ý.

Thơ anh chàng Viên hay mà không ai đọc, không ai phổ nhạc mà hát.? Vả lại khi són ra vài bài này anh chàng Viên còn quá trẻ, trí tuệ tư duy và sự trải đời chưa có gì. Khi anh ấy có bề thế trong xã hội toàn làm thơ rẻ rách để tuyên truyền cách mạng theo kiểu thứ nhất rỉ tai thứ hai mã tấu.

Từ lâu,tôi thương cảm thân phận Thúy Kiều và nỗi lòng cụ Nguyễn Du nên có làm thơ vịnh Kiều.

Thúy Kiều Bán Mình

Lạy thần mặt trắng bạc như vôi
Con trẻ làm sao biết mệnh trời
Số kiếp luân hồi vay thuở trước
Phong trần xoay trả nợ cho đời
Có ba trăm lạng đi thưa kiện
Với một thoa vàng việc mới thôi
Quen thói quan nha moi của đút
Thời nay cũng thế Thúy kiều ơi !

2007 Lu Hà


Vinh Thúy Kiều

Tài sắc nổi danh phận má hồng
Lửa nồng rơm bén bước sang sông
Thúy Kiều mây bạc dòng phiêu lãng
Kim Trọng mưa nguồn suối lệ trong
Từ Hải anh hùng sao đứng chết
Thúc Sinh nhu nhược phải ngồi trông
Tiền Đường bến nước hồn ai đó
Văng vẳng đàn xưa tiếng khóc chồng!

2006 Lu Hà


Việt Nam Xã Hội Nhố Nhăng *

Việt Nam chế độ cọc còi
Giáo sư tiến sĩ chuột dơi ỉa đùn
Minh Xuân chi quản lấm bùn
Kìa Hoàng Quang Thuận chổi cùn Mác Lê

Vũ Khiêu viện trưởng ê chề
Anh hùng lao động dầm dề chiếu chăn
Việt gian bợ đít Hán gian
Truyện Kiều sửa chữa lường gàn dân ta

Hiếp dâm chữ nghĩa ma tà
Đầu gà óc lợn sơn hà tối tăm
Văn bằng học thuật cà lăm
Thối tai hôi nách lang băm đủ trò

Đỉnh cao trí tuệ mơ hồ
Dìm nhau xuống đáy cờ đồ ngả nghiêng
Hoan hô Tố Hữu cồng chiêng
Hoài Thanh Xuân Diệu củ riềng mắm tôm

Lan Viên Tiến Duật dở dom
Thơ ca chống Mỹ chó xồm xù lông
Trường Chinh ngất ngưởng thiên đường
Đề cương văn hoá lông bông nực cười

Công Sơn say mãi chưa thôi
Dân oan khiếu kiện cảnh đời bi ai
Mợ Đàm hoan hỉ lên đài
Hoa khôi nghệ sĩ áo dài bê tha !

* Đỗ Minh Xuân sửa Truyện Kiều của Nguyễn Du, Hoàng quang Thuận bịa chuyện vua Trần nhập mộng đọc thơ rỏm, Vũ Kiêu tâng bốc đánh bóng để làm đẹp lòng quan Tàu dễ bề xâm lược Việt Nam

10.6.2014 Lu Hà



Hán Ngụy Mưu Hại Thi Hào Nguyễn Du

Việt Nam thảm cảnh tiêu điều
Còn đâu tiết hạnh Thúy Kiều ngàn năm
Bởi bầy hán ngụy dã tâm
Bàn tay lông lá ngấm ngầm chủ trương

Hàn lâm viện sĩ bất lương
U mê tăm tối hoang đường Vũ Khiêu
Minh Xuân sửa chữa Truyện Kiều
Giúp dân học tập cú diều điêu ngoa

Khom lưng nô lệ máu hòa
Rước voi giày mả bắc loa tuyên truyền
Tham lam phú qúy ươn hèn
Huân chương bằng rỏm bon chen miếu thờ

Giáo sư trình độ i tờ
Viết nhăng viết cuội mịt mờ núi sông
Ai hay nòi giống Lạc Hồng
Tinh thần văn hiến mênh mông sóng tràn

Cuốn phăng cặn bã ngu đần
Đầu gà óc lợn văn đàn thối rinh
Trò hề Khổng học linh tinh
Ba Đình xác rữa Chí Minh lạc loài.

* Vũ Khiêu và Đỗ Minh Xuân là tên giặc già về văn hoá nô dịch được nhà nước cộng sản thổi ống đu đủ tâng bốc dám sửa lại Truyện Kiều
11.6.2014 Lu Hà


Đôi dòng tâm sự với bạn đọc. Chúng ta phải đoàn kết bảo vệ di sản văn hoá của tổ tiên ngàn năm để lại. Nhất là kiệt tác của nhà tư tưởng đại thi hào Nguyễn Du.

11.6.2014 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét