Tặng Mẹ Thương Yêu
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Morsdang / Ngày Cuả Mẹ...
Muà đông lạnh con lo lắm đấy
Đường thì trơn băng muối trắng ngần
Mảnh mai loạng choạng đôi chân
Ra đường mẹ nhớ mũ khăn áo giày...
Phải gìn giữ thân gày mẹ nhé
Xương già khô ngã té con đau
Tuyết dày mẹ cứ ở nhà
Cải lương vọng cổ mặn mà tình quê...
Nhớ đất tổ mẹ về thăm viếng
Nơi miền quê vui sướng họ hàng
Hai bên nội ngoại xóm làng
Nắng hè mẹ lại đi sang bên này
Xa mẹ lại vơi đầy mong nhớ
Tấm lòng con chan chưá xiết bao
Chuà chiền bạn đạo hồ ao
Sen vàng lãng đãng điệu hò à ơi!
Con sẽ điện luôn về mẹ nhé
Tình mẹ con san sẻ niềm vui
Thăm quan du lịch mọi nơi
Danh lam thắng cảnh còn gì mẹ ơi!
Mẹ là trái tim đời còn lại
Để thay cha an ủi lòng con
Tủi sầu giọt lệ trào tuôn
Ai mà hiểu được nỗi buồn thiên thu...
Đọc kinh kệ mõ chuà mầu nhiệm
Quan thế âm thương cảm mẹ à
Yên tâm an dưỡng tuổi già
Thương con nhớ cháu lại qua bên này!
12.2.2012 Lu Hà
Thanh Mai Trúc Mã
tặng Thi Nguyên và Ole
Trượng phu nữ sắc ở đời
Mắt xanh biêng biếc tìm người đáng yêu
Thướt tha yểu điệu dáng kiều
Hữu duyên tương ngộ sớm chiều ái ân
Ole quân tử chính nhân
Thiết tha thương vợ lo toan mọi đàng
Tung hoành đôi cánh đại bàng
Trùng dương dặm thẳm cùng nàng Thi Nguyên
Muộn phiền trăm nẻo truân chiên
Na Uy biển cả vợ hiền đảm đang
Xây nền hạnh phúc thiên đàng
Ở nơi hạ giới cùng chàng Ole
Thơ ca nhạc hoạ tràn trề
Nỉ non réo rắt dầm dề chưá chan
Tình yêu trong sáng vô vàn
Trai tài gái sắc trăng ngàn ngẩn ngơ
Thanh mai trúc mã dạt dào
Đơm hoa quả bói trái đào có ba
Hai trai một gái mặn mà
Yến oanh khúc khích la đà trời xanh
Phúc âm thiên Chuá an lành
Hồng ân đa tạ lòng thành quang vinh!
9.2.2012 Lu Hà
Kiếp này vịt đã có chồng..
Còn anh vịt cũng thành ông bây giờ...
Muội không muốn dặn ông Tơ.
Cho Muội thành vịt để chờ huynh đâu!
Mò cua bắt cá ao sâu...
Thì muội xin chiụ, Huynh câu một mình...!
Lỡ tay mấy trẻ nó rình.
Nó tóm cổ muội thì Huynh làm gì...?
Cạp cạp cắn nó có khi...
Nó nổi nóng bắt Huynh đi thịt liền...
Thôi thôi có trả vạn tiền...
Muội cũng không dám làm phiền tới Huynh.
Chứ đừng nói chuyện thành tinh.
Thì Muội càng sợ, càng kinh nưã là.
Mong sao mãi sống thật thà.
Để được về với Di Đà đỡ lo
Thi Nguyên . 06.12.2011.
Đừng Lo
Nếu không thành vịt thì thôi
Kiếp con vịt cũng chơi vơi não nùng
Trải bao duyên nợ tương phùng
Thành đôi chim phượng có cùng bộ lông
Ngoáy đuôi muá tít như công
Vu thần đỉnh núi má hồng xôn xao
Tu lâu thì cũng chẳng sao
Tì tê ân ái dạt dào ngàn thu
Hay đôi trống mái thư cưu
quan quan thiên hạ sông Hà nỉ non
Sinh con đẻ cái sòn sòn
Tiếng thơm động đến cổng son thiên đình
Ngọc Hoàng cảm mối chân thành
Ông Tơ bà Nguyệt thương tình muội ơi!
Cung đàn dìu dặt xa xôi
Ngàn thu vằng vặc bồi hồi trăng soi
Hồn thơ vơ vẩn rã rời
Phong trần cổ hận ở nơi cuối trời
Trùng dương biển động sóng khơi
Bọt bèo trôi nổi ta thời đầu thai...
Dù cho có xuống tuyèn đài
Gặp nhau ta lại một vài câu thơ?
7.12.2011 Lu Hà
"Huynh ơi sao dạ nghẹn ngào.
Lời anh như thể trăng sao trên trời.
Có chăng chút ước vậy thôi...
Thành Tiên, thành Phật vạn đời dễ đâu.
Tiên Cô vẫy gọi là rầu...:(
Còn mê trần thế, đi đâu bây giờ.
Muội còn lắm chuyện đang chờ.
Và còn những thứ bất ngờ cho huynh:)
Làm sao vẫn giữ được tình.
Một ngày duyên đến ta mình cạn ly"
Thi Nguyên
Tình Huynh Nghĩa Muội
Lời vàng như cốc nước đầy
Làm sao tắm được thân này dở dang
Nâng niu như ánh trăng vàng
Tình huynh nghiã muội trào dâng sớm chiều
Thướt tha yểu điệu Tiểu Kiều
Bụi hồng son phấn nhiễu điều giá gương
Chân thành giữ mãi trong lòng
Nắng mưa long gốc ai trồng cây si....
Nổi trôi trong cõi trần ai
Thơ đề lá thắm người đi mất rồi...
Thơ đề lá thắm người đi mất rồi...
Tìm nhau giưã chốn xa xôi
Ngân Hà một giải chơi vơi biển hồ
Thấy con vịt lội mà sầu
Bắc loa huynh gọi giang đầu muội ơi!
4.12.2011 Lu Hà
Thi Nguyên Đã Hưá Lời Rồi
Thi Nguyên đã hưá lời rồi
Hẹn Hà hạ giới là nơi tự tình
Harry chớ có bận mình
Việc đời cứ để trời xanh phán bày
Đường về Phật Quốc chông gai
Bao nhiêu hiểm trở giốc dài đèo cao
Nàng Thu yểu điệu má đào
Nàng Thu yểu điệu má đào
Cũng mong duyên nợ khi nào trả xong
`Hồn thơ non nỉ bến thương
`Hồn thơ non nỉ bến thương
Tương tư đôi ngả má hồng nôn nao
Thư qua meo lại nghẹn ngào
Thiên Đình cảm ngộ ông Tơ ngậm ngùi
Thu Sương Dương, cũng cảm thông
Anh Văn than thở nỗi lòng Hà quân
Mong sao tình chớ lưã lần
Nhỡ nhàng vài kiếp khổ thân Lu Hà
Một lời như thớt chém dao
Nỡ sao rút lại tim trào lệ rơi!
10.1.2012 Lu Hà
Lời Thi Nguyên:
Cảm ơn huynh nặng nghiã tình.
Dòng thơ lai láng làm thinh được nào...
Nếu là duyên số trời cao...!
Cho Huynh gặp Muội cùng trao tơ lòng.
Vần thơ tươi mát, sáng trong.
Ý thơ thơm ngát, hoa lòng tung bay.
Thì đây nhận tấm lòng này.
Từ nay huynh muội không thay đổi gì..
Chân thành, ghét kẻ kiêu kỳ.
Giản đơn tính khí, đôi khi hơi gàn.
Đuà vui chọc phá nhẹ nhàng.
Thẳng ngay, trọng nghiã, chưá chan tình người.
Đó, vài nét đại cương thôi...!
Tự mình không tiện nhiều lời bán rao...
Quen huynh muội rất tự hào...!
Thơ huynh tựa nước dâng cao hải hồ.
"Bàn tay lỡ có lấm dơ.
Nếu được nước sạch rưả nhờ đẹp ngay."
Ngậm ngùi chua xót đắng cay.
Nước sạch chảy mất chỉ thay buồn phiền.
Ai mà không dễ nổi điên.
Tình tan nghiã tán oan khiên theo mình.
Huynh thì linh động, thông minh.
Hiểu được lòng muội, tâm tình nơi đây...!
Chúc huynh vạn phúc, đức dầy.
Chúc huynh cùng muội từ đây thuận hoà.
Bình thơ chia xẻ... cười khà...
Ý hay, lời đẹp như hoa cõi trời...!
Thi Nguyên.
Hoá Thân Diệu Kỳ
Thoảng nghe như thể Đức Bà
Lâm ly đạo cốt Phật Đà giáng lâm
Tiếng lòng nhân ái từ tâm
Trong như dòng suối âm thầm reo ca...
Lâng lâng như áng trăng ngà
Thướt tha yểu điệu mặn mà Huyền Trân
Ý thơm mát mẻ trần gian
Pha màu tinh nghịch thế nhân thường tình
Huynh nào có dám bất bình
Tâm hồn thục nữ mái đầu xanh xanh
Đọc qua thấy tấm lòng thành
Hồng nhan tri kỷ
như mình với ta
Lời vàng thánh thót chim ca
Huynh đâu chối bỏ dạt dào biển Đông
Nước trong cho mối tương đồng
Xá chi nước đục má hồng chẳng phai...
Mây đen kéo xuống tuyền đài
"Tình tan nghiã tán" thở dài năm canh
Kiếp sau lưu luyến cùng cành
Như chim liền cánh trời xanh tung hoành
Chư tiên đàn hạc thiên đình
Đôi ta huynh muội chung tình hát ca
Ngọc Hoàng cảm động xót xa
Lệnh cho Nguyệt Lão xét tra duyên này...
Thưa rằng: trong sổ trần ai
Xưa kia phạm tội đoạ đầy thế dân
Tu tâm dưỡng tính thành nhân
Phật tâm trỗi dậy hoá thân diệu kỳ....!
17.12.2011 Lu Hà
Lời Thi Nguyên:
Dám nào so với sử xanh.
Trước giờ muội vẫn loanh quanh góc nhà.
Có chăng giấy rách cũng là.
Giữ cho thẳng nếp xếp nề lối thôi...
Con tim đã hưá yêu rồi.
Kiếp này xin trọn trao nơi an bài.
Sợ lòng năm tháng nhạt phai.
Sợ tình trăng gió cùng ai đêm trường.
Dặn lòng giữ vững kỷ cương.
Đừng cho nước cuốn, lập trường trôi xa.
Bao năm vẫn sống thật thà.
Bấy năm đều được nhận quà yêu thương.
Tạ ơn huynh đã nhịn nhường.
Có gì không phải, muội đương sửa mình.
Tuổi cao đức trọng như huynh.
Chuyện gì không phải, niệm tình thứ cho...!
17.12. 2011 Thi
Nguyen
Đoá Hương Thu
Muội là một đoá hương thu
Cam lồ suối mát mượt mà ban mai
Cũng là một bậc kỳ tài
Lời ăn tiếng nói khó ai sánh bằng
Huynh đây vị nể mọi đằng
Hiếm hoi lại được một nàng ai tư
Trái tim đã đậu nẻo từ...
Thuyền em đóng ván bến bờ em sang...
Trước sau minh bạch rõ ràng
Công tư trọn vẹn lâng lâng má hồng
Sợ cơn gió thổi canh trường
Hương thơm ngào ngạt mênh mông biển hồ...
Trách người quân tử mộng mơ
Sang sông lại muốn ghé nhờ thuyền em
Tròng trành suồng sã màn đêm
Trăng suông lai láng êm đềm thiết tha...
Trăng suông lai láng êm đềm thiết tha...
Tuy rằng ý đẹp như hoa
Cung vàng tình ái Hằng Nga khoá rồi
Mặc cho non nỉ bồi hồi
Cổng cao rào kín ai người dám điên...?
18.12.2011 Lu Hà
Cơn Lũ Tình Cha
Miếng cơm chia xẻ cho nhau.
Cha nhường con gắp,
ẩn sau tấm lòng.
Tình cha rộng lớn
mênh mông.
Vì con, ngày tháng
gánh gồng cưu mang.
Cảnh nghèo đói khổ lang thang.
Cơm đường, gió bụi, con màng chi đâu.
Tuổi thơ con bớt u sầu.
Có cha bảo bọc con cầu thêm chi.
Cơm ăn tuy chẳng có gì...
Mà sao ngon quá, những khi đói lòng.
Gió luà cơn rét muà đông.
Co ro cúm rúm, trong lòng cuả cha.
Dạy con chân chính, thật thà.
Khuyên con kiên nhẫn, thuận hòa, khiêm cung.
Gian nan con chẳng ngại ngùng.
Miễn sao con được bước cùng bên cha.
Mai kia con lớn, cha già.
Mong con thành đạt, cưả nhà ấm êm.
Tình cha máu chảy ruột mềm.
Đời con hạnh phúc, êm đềm bên cha...
Thi Nguyên
Mịt Mù Khói Sương
Nhìn con nước lũ xa xa
Chập chờn sóng biển nhạt nhoà lệ rơi
Ruộng vườn tan nát tơi bời
Chập chờn sóng biển nhạt nhoà lệ rơi
Ruộng vườn tan nát tơi bời
Không nơi nương tưạ chơi vơi não nùng
Với đôi quang gánh oằn lưng
Lang thang khắp chốn bốn phương đất trời
Con còn bé lắm con ơi!
Không sách không vở không nơi học hành
Mái đầu cha vẫn còn xanh
Mẹ con trôi dạt lênh đênh chốn nào?
Không sách không vở không nơi học hành
Mái đầu cha vẫn còn xanh
Mẹ con trôi dạt lênh đênh chốn nào?
Mênh mông cồn cát xô bờ
Hải âu vỗ cánh mịt mờ tương lai
Đêm nằm luống những thở dài
Màn trời chiếu đất trần ai lạnh lùng
Người qua kẻ lại dưng dưng
Đêm nằm luống những thở dài
Màn trời chiếu đất trần ai lạnh lùng
Người qua kẻ lại dưng dưng
Qua bao đồi núi trập trùng quạnh hiu
Cuộc đời tôm tép liu điu
Phù du bèo bọt dập dìu buồn trôi
Nưả lưng bát cháo cầm hơi
Cho con tất cả cuộc đời cuả cha
Tấm lòng phụ tử bao la
Vì sao nông nỗi khổ đau bốn muà
Lang thang chẳng biết đi đâu
Tấm lòng phụ tử bao la
Vì sao nông nỗi khổ đau bốn muà
Lang thang chẳng biết đi đâu
Phương trời vô định mịt mù khói sương...
19.12.2011 Lu Hà
19.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét