Cô Gái Miền Quê
viết tặng Nguyễn Thi Diễm Kiều
Hỡi cô gái miền quê
Mùi dạ thơm đê mê
Hương say đồng nội trải
Năm tháng dài lê thê…
Tóc mây bay xõa trán
Thương qúa đôi mắt nai
Núi đồi xanh bát ngát
Nắng chói chang u hoài…
Chạnh lòng người thứ lữ
Chan chứa giọt sầu rơi
Vạn trùng dương cách trở
Hoàng hôn cuối chân trời…
Chiều buông tuổi xế chiều
Hoa bướm còn bao nhiêu
Ngắm vầng trăng cổ độ
Cơn sóng lòng hoang liêu…
Nắm chặt con cá chuối
Thơ ngây nhìn đắm đuối
Thổn thức đợi chờ thơ
Con đường làng dong duổi…
Khói tỏa làn khói mơ
Bát canh chua thơm phức
Má hồng xinh rạo rực
Giấc mộng về đêm nay…
Ngây ngất ngàn sao say
Biển trầm buồn gió hú
Ái tình nghiêng vũ trụ
Bầy hạc đàn thiên thu…!
*Nguyễn Thị Diễm Kiều:“ Thi sĩ Lu Hà có cảm tác được tấm ảnh
này hông ạ“
14.4.2016 Lu Hà
Yêu Tâm Hồn Thi Sĩ
cảm hứng thơ với Nguyễn Thị Diễm Kiều
Nghẹn ngào tuổi trăng tròn
Nhớ thương người gìa cỗi
Trái tim hồng đắm đuối
Hồn thơ tình lao xao...
Nghe sóng biển rì rào
Cánh hải âu lạc lối
Buồn vương cùng sáng tối
Sầu cung đàn ly tao...
Trúc mai kìa lê táo
Giọt sương rơi ướt mi
Bên tai gió thầm thì
Ngàn thu hồng lâu mộng...
Hải hồ chân trời rộng
Nôn nao cả tinh cầu
Tuyết hoa điểm mái đầu
Bâng khuâng lòng thi sĩ
Biết ai là tri kỷ
Xinh tươi đôi mắt nai
Hồng nhan gót chương đài
Mộng không thành thu thảo...
Trái tim như thầm bảo
Lửa lòng trong chiêm bao
Xót xa dải lụa đào
Mơ hồ canh gà gọi...!
17.4.2016 Lu Hà
Sầu Vương Hoen Khóe Hạnh
cảm đối thơ Nguyễn Thị Diễm Kiều: Hai Miền Mưa Nắng
Biển hồ xanh biêng biếc
Rơm rớm giọt sầu vương
Mặn chát thấm môi hường
Xót xa buồn thương nhớ…
Hoàng hôn vầng trăng nhỏ
Xào xạc sóng hôn bờ
Hiu hắt trong sương mờ
Liễu cong mềm ẻo lả
Diễm Kiều lòng chan chứa
Ngước mắt nhìn khói lam
Giải Ngân Hà muôn năm
Cả trời sao nhấp nháy
Lửa tình yêu bùng cháy
Hồn lạc bến ly tao
Trái tim nấc nghẹn ngào
Biết không chàng thi sĩ
Khao khát người tri kỷ
Giai nhân nào thiết tha
Lững thững kìa Lu Hà
Hết mưa rồi lại nắng
Ngậm bồ hòn trái đắng
Lã chã dòng sông Tương
Ta trở lại quê hương
Chân cầu phong rêu cũ…!
27.3.2016 Lu Hà
Biển Gầm Sóng Vang
cảm đối thơ Nguyễn Thị Diễm Kiều
Nàng Nguyễn Thị Diễm Kiều tưởng nhớ
Chàng thi nhân sứ sở xa xôi
Trái tim cộng hưởng bồi hồi
Hồn thơ chung nhịp nổi trôi giang hồ…
Chòm mây bạc lô nhô sóng biếc
Thuyền chở trăng nuối tiếc miền quê
Dòng sông bờ cát tràn trề
Hàng tre xõa tóc hãy về đi thôi…
Ve rả rích chao ôi cánh hạc
Hàng phong buồn xào xạc thì thào
Biển lòng nức nở nghẹn ngào
Chân cầu tư lự bướm đào ngẩn ngơ…
Chim hoàng tước bơ vơ cành lá
Nắng ban mai chan chứa gọi ai
Liễu cong mềm mại nét ngài
Đôi gò bồng đảo gót hài dặm băng…
Tình vạn dặm xích thằng xe chỉ
Lu Hà tìm tri kỷ tri âm
Trời xanh thấu tỏ duyên thầm
Giọt ngâu lã chã biển gầm sóng vang…
Đề lá thắm dịu dàng tha thiết
Suối thơ tuôn da diết hạt châu
Kìa ai ngồi bến giang đầu
Ngàn sao lấp lánh biển dâu đoạn trường… !
27.3.2016 Lu Hà
Chiếc Bóng Hẹn Chờ
Tâm sự với Nguyễn Thị Diễm Kiều
Diễm Kiều nhen nhóm lửa lòng
Trái tim cát sĩ long đong hải hồ
Trang Sinh hồ điệp nhấp nhô
Thuyền trăng răng rứa khi mô bến nào?
Hồn theo ngọn sóng rì rào
Cúc vàng cỏ úa nghẹn ngào cánh hoa
Bần thần phi yến nhạt nhòa
Sương thu huyền ảo mộng tòa thiên hương
Nôn nao bông trắng nõn nường
Tìm đâu lối cũ vấn vương thuở nào
Nắng mưa dầu dãi hư hao
Hỏi ai chiếc bóng thì thào bờ thông
Trăm năm sợi chỉ tơ hồng
Lu Hà phiêu bạt mênh mông khối sầu
Người xưa nay hẹn ở đâu
Trần gian cát bụi bể dâu đoạn trường
Thả dòng lá thắm sông Tương
Mành buông leo lắt
nhớ thương ngọn đèn
Chập chờn chỉ thấy đêm đen
Tròng trành gối ấp khoang thuyền vương phi…!
5.4.2016 Lu Hà
Lối Mộng Tương Tư
cảm đối thơ Nguyễn Thị Diễm Kiều: Ngược Bến Tương Tư
Chiều nay bảng lảng bóng tà
Hoàng hôn thơ thẩn Hằng Nga cuối trời
Diễm Kiều tha thiết lả lơi
Khói lam phảng phất nụ cười xuân hoa…
Vẳng nghe khúc nhạc thái hòa
Trái tim run rẩy nhạt nhòa gốc đa
Bâng khuâng cát sĩ Lu Ha
Ngắm trông tư lự mưa sa thấm buồn
Đằng vân xao xuyến bồn chồn
Đa tình tự cổ biển cồn sóng dâng
Nôn nao cánh hạc lâng lâng
Niềm vương ý ái mấy tầng không gian
Tương tư phủ đẫm non ngàn
Giọt sương lã chã nồng nàn trúc mai
Hồn mây lối mộng giao đài
Nỉ non thúc giục canh dài chứa chan
Hàng phong vi vút khóc than
Ngàn sao nức nở quan san giang hà
Mong ngày trở lại quê nhà
Đồi sim tím mọng la đà bướm ong !
26.3.2016 Lu Hà
Lửa Lòng Diễm Kiều
cảm hứng với Nguyễn Thị Diễm Kiều
Than củi ướt lửa lòng lem lém
Khói nhạt nhòa đen sẹm tay ngà
Ngẩn ngơ cát sĩ Lu Hà
Diễm Kiều quán trọ thiết tha tìm người…
Hồn khắc khoải khắp nơi dò hỏi
Bóng hình mây le lói niềm vui
Tiếng cười thừa thãi chôn vùi
Người đâu chẳng thấy ngậm ngùi xót xa…
Cánh hoa rụng sa bà khổ hạnh
Bướm hồng bay bu ồn trách chi ai
Trái tim thổn thức u hoài
Hồn thơ chết đuối chương đài biển sâu…
Vầng trăng lạnh âu sầu muôn ngả
Đại dương ơi! Tình đã trôi đâu
Luân hồi ngụm lặn bể dâu
Mưa ngâu tầm tã mái đầu tương tư…
Oanh thỏ thẻ như từ muôn kiếp
Phận hồng nhan cánh liếp lẻ loi
Giai nhân bày tỏ cung soi
Hằng Nga nhỏ lệ mặn mòi thơ ca
Sương lã chã gốc đa cành quế
Dưới trần gian thế kỷ phôi pha
Ngược xuôi khắp chốn sơn hà
Trúc mai rầu rĩ chiều tà héo hon…!
6.4.2016 Lu Hà
Mơ Màng Trầm Ngư
cảm hứng với Nguyễn Thị Diễm Kiều
Hai con cá chuối hai tay
Diễm Kiều xao xuyến nhớ ngay Lu Hà
Canh chua kho rán mặn mà
Thiên thu hoài cổ Nam Kha ảo huyền…
Trữ La sóng nước thuyền quyên
Tóc mây lõa xõa thiên nhiên một tòa
Nâng niu chén ngọc nhạt nhòa
Châu sa khóe hạnh thềm hoa ứa tràn…
Non cao biển rộng vô vàn
Nghê thường vũ điệu cung đàn ly tao
Tây Thi rạo rực má đào
Phẩm tiên Phạm Lãi nghẹn ngào trúc mai…
Bướm ong dìu dặt chương đài
Sầu vương liễu phủ u hoài vầng trăng…
Trăm năm sợi chỉ xích thằng
Cầu xin Nguyệt Lão thiếp chàng tào khang…
Nghìn năm sau bước sang ngang
Bài thơ thuở trước mơ màng trầm ngư
Chim sa một dải chân như
Ngàn sao lấp lánh hiền từ mắt ai…?
* Diễm Kiều: “Thi sĩ Lu Hà có cảm tác được tấm ảnh này
hông ạ“
17.4.2016 Lu Hà
Đôi Mắt Nàng Thơ
viết tặng Lê Phương Uyên và Nguyễn Thị Diễm Kiều
Ôi! đôi mắt nàng thơ
Dưới gốc sồi đợi chờ
Mênh mông sau gọng kính
Trời mây xanh lững lờ...
Nàng tiên nữ bên bờ
Tây Thi đang giặt vải
Cơn sóng lòng êm ái
Vút lên bản tình ca...
Nào thi sĩ Lu Hà
Bâng khuâng cùng Hằng Nga
Ghé thăm nơi hạ giới
Ai là Lê Phương Uyên?
Xôn xao tòa thiên nhiên
Môi thắm nụ cười duyên
Nôn nao từ thuở ấy
Cất tiếng khóc chào đời...
Giọt nước mắt chơi vơi
Mẹ hiền của con ơi!
Bóng cha cao lồng lộng
Che chở cho cây đời
Dòng sông thương cá bơi
Phù sa thuyền ra khơi
Nòi giống tiên rồng chảy
Mạch máu tình muôn nơi
Diễm Kiều dạo gót chơi
Bình thơ cho mọi người
Nương chè dâu đồi cọ
Quê hương ta sáng ngời
Lũy tre làng thảnh thơi
Ghi câu chuyện huyền thoại
Thánh Gióng bao thời đại
Rằng cậu bé lên ba
Cũng vung gươm đánh giặc
Các Vua Hùng giáo mác
Bờ cõi hình chữ S
Giang san Đại Cồ Việt
Yêu tổ quốc da diết
Mắt huyền nai thắm thiết
Diễm Kiều Lê Phương Uyên
Đôi tâm hồn thanh khiết
Kìa biển Đông thảm thiết
Tiếng kêu Hoàng Trường Sa
Thềm lục địa của ta
Máu hồng tuôn ngư phủ
Hoàng hôn buồn ủ rũ
Cánh cò bay bả lả
Lã chã giọt sương rơi
Gánh sơn hà nặng trĩu
Yêu quê hương xứ sở
Chúng ta cùng mắc nợ
Bài học sống làm người
Ngàn năm nghe sóng vỗ
Người đi xa vẫn nhớ
Muối dưa cà dầm tương
Điệu hò trên sông Hương
Bến Ninh Kiều núi Ngự
Ngọn lửa lòng chan chứa
Xót xa tình ni cô
Nam mô di đà Phật
Khói nhang chùa thoảng bay…!
7.4.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét