Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2017

Chỉ Còn Biết Hy Vọng Thôi



tâm sự về thơ với nữ thi sĩ Nguyễn Kim

Trăn Trở

Nỗi niềm kia chôn tận đáy hoang mô
Nay khơi lại sóng xô bờ bến mộng
Kỷ niệm xưa bên đồi chiều gió lộng
Vòng tay ôm ấm trọn suốt canh dài


Bài thơ nào ta giữ mãi không phai
Đêm thắp lửa chia hai bờ nỗi nhớ
Mà giờ đây chúng ta đều trăn trở
Thời gian trôi cứ ngỡ giấc mơ dài

Kỷ niệm nào rồi cũng sẽ nhạt phai
Sao lòng em cứ nhớ hoài bóng cũ
Con tim em vẫn không ngừng ấp ủ
Một ân tình phủ kín cả đời em

Con sông xưa lặng nước chảy êm đềm
Chuyến đò chiều khơi thêm ngàn nỗi nhớ
Chuyện tình ta đã bao lần cách trở
Buốt cõi lòng sao vẫn nhớ người ơi!

Bài thơ chừ cũng viết mực mồng tơi
Bao yêu thương em gởi vào trong đó
Nỗi niềm riêng và giận hờn cũng có
Dấu yêu à! Anh thấu rõ tình em.

Tác giả Nguyễn Kim


Giấc Mộng Phù Tang
cảm xúc thơ Nguyễn Kim: Trăn Trở

Phù tang chôn dấu đáy mồ
Non xanh xứ sở nhấp nhô chuồn chuồn
Bướm vàng khêu gợi nỗi buồn
Trời cao thăm thẳm hoàng hôn ráng chiều

Thuyền ai lướt sóng phiêu diêu
Tà dương khuất bóng hoang liêu phiến sầu
Nắng mưa tầm tã mái đầu
Ân tình diệu vợi nương dâu bến đò

Dòng sông lả lướt cánh cò
Bài ca muôn thuở điệu hò thu bay
Hết mùa trăng gió đắm say
Nửa đời thứ lữ đắng cay nỗi niềm

Trăng lên vàng võ bên thềm
Cây đa vách quế càng thêm não nề
Sim mua đồi tím dãi dề
Giận hờn chi nữa ủ ê canh gà

Trông ra tứ hải quan hà
Nào ai thấu hiểu lòng ta bão bùng
Thư cưu trống mái thủy chung
Cuốc kêu khắc khoải chập chùng biển khơi!

4.4.2017 Lu Hà


Nguyễn Kim: “Bài thơ hay tuyệt anh à
Em cám ơn anh nhiều lắm
Chúc anh ngủ ngon nha.“

Lu Hà: Bài thơ này nếu ai đó sẵn sàng ngâm thì anh mới viết thành bài bình giảng, giải thích ý nghĩa từng câu chữ. Cô Nguyễn Kim có thể hiểu hết, nhưng nhiều người trên facebook này chưa chắc đã hiểu, tuy rằng anh viết bằng thể thơ lục bát.

Nguyễn Kim: “
Hay lắm anh. Rất tiếc em không biết ngâm, chỉ biết hát thôi
Hiiii...“


Lu Hà: Hy vọng sẽ có nghệ sĩ ngâm thơ nào hảo tâm sẵn lòng hồ hởi ngâm miễn phí cho. Mình làm thơ tốn công tốn sức tìm tòi chữ nghĩa. Nhưng ngâm thơ thì lại tốn hơi, cũng tốn sức, lao tâm lao lực tổn hại sức khoẻ hơn mình nhiều, nên phải có tài chánh bồi dưỡng thù lao. Mình làm thơ thì tự sướng cái thân mình, tâm hồn mình rồi. Thiên hạ bây giờ, cũng nhiều người làm thơ thích háo danh hoặc sẵn tiền của thuê người ngâm nga, hay có tổ chức công ty nào đó tài trợ, vì cùng chung quyền lợi vật chất hay tinh thần xã hội mà họ cần ra sức tuyên truyền cổ động cho bài thơ, dù thơ có dở cũng thành hay, nhờ ma lực sức mạnh tuyên truyền, nghệ thuật thổi ống đu đủ mà, nhờ sức mạnh của tinh thần a dua mù tịt. Hay ai đó biết ngâm thơ mà chỉ ngâm trong vòng bạn bè chí cốt thân thiện trong gia đình. Cái đó là quyền lợi tự do biểu cảm, xưng tụng cá nhân riêng của họ. Mình chỉ là người ngoài khó có hy vọng được người ta sảng khoái hào hiệp đủ tầm trí tuệ thông hiểu thơ mình và thực sự say mê cảm ngộ thơ mình mà ngâm cho. Có khi họ còn chê bai dè bửu thơ anh khó hiểu, lắm điển tích, thơ không có tinh thần đại chúng, tác giả  không viết cho thật đơn giản hóa cho sát với trình độ thấp kém chung, không biết cưa sừng làm nghé, không biết gỉa vờ ngô ngọng,  quan điểm lập trường của tác gỉa còn kém, không biết túm chặt hai điểm mấu chốt trên, đi sâu vào điểm dưới mà hiện nay lại chiếm ưu thế thế thượng phong đông đảo trên giàn facebook. Họ quy chụp thơ  anh Lu Hà sướt mướt ướt át mang nặng tính tiểu tư sản, thơ dâm dê chuyên ve gái tán gái, tự đề cao cái tôi cá nhân, thiếu tinh thần tập thể nên xếp vào loại 2, xã hội cần ưu tiên thơ của anh Phèo cô Nở đang nở rộ trên thảm thơ nhung lụa của dân tộc, Việt Nam ta là một cường quốc thơ  hò vè lớn nhất thế giới, nhà nhà làm tho, người người làm thơ. 90 triệu dân Việt Nam là 90 triệu thi sĩ đó. Oai chưa?

Anh Lu Hà chỉ làm thơ tặng đời theo cảm xúc thú vui nghệ thuật của cá nhân riêng tư thầm kín mà thôi. Cứ lấy cái tôi nhỏ bé làm đơn vị cơ bản để sáng tác, tâm hồn tôi, cảm giác tôi, tâm trạng tôi, tình yêu của tôi. May mà có người hợp với cái tôi của mình thì họ khoái, họ thông cảm, họ thích mình. Cũng chả nên trách, vì phần lớn được giáo dục đại trà nên họ không giống cái tôi của mình, nên họ khó chịu vì mình không giống họ. Anh cứ làm thơ rồi cho vào Blogs, wordpress hay facebook, để dành chờ có cơ hội vậy. Thơ cứ đổ đầy ắp vào như những cái thùng chứa nước. Ai múc được bát nào mà uống nhấm nháp thi vị, không thích thì hắt bỏ đi, múc bát khác.

Cả thùng rượu đầy ắp, đủ màu sắc hương vị thể loại. Vì không biết uống, uống không quen có khi họ ngán, thà són ra bỏn sẻn vài giọt vào chén hạt mít bé tẻo teo có khi họ lại thích. Thơ anh giống như những hạt ngũ cốc, thóc giống đóng vào bao bì chất đầy trong kho. Vậy chì còn hy vọng có người nào đó giàu cảm xúc, hứng thú mà ngâm cho nghe thì mới bỏ công sức viết bình giảng để đền ơn tri ngộ người ngâm và thính gỉa.
Vậy anh chỉ chỉ còn hy vọng chờ đợi thôi, có người ngâm thì anh mới hứng thú viết bình giảng. Em không biết ngâm, nhưng biết làm thơ thì cứ làm thơ đi cho thật oách vào. Anh đọc lên thấy có ý nghĩa sâu sắc rung động trái tim coĩ lòng động đậy nhen nhóm lửa hồng, anh sẽ cảm xúc, cảm tác ngay. Còn thiên hạ ai đó làm thơ dù với hàng trăm hàng nghìn cái like trên facebook này, nhưng anh Lu Hà đọc lên thấy ỉu xìu thì phải chờ cơ hội khi nào anh hứng lên, tâm hồn anh cựa quậy sẽ cảm tác. Em hãy rán lên nhé, em làm thơ hên lắm đó. Hình như bài nào của em cũng được anh Lu Hà quan tâm ưu ái?

Thơ Anh
Chia sẻ tâm tình với nữ sĩ Nguyễn Kim

Thơ anh động đậy trong kho
Nâng niu giấc mộng thập thò chiêm bao
Ái tình xao xuyến dạt dào
Bướm xinh ẻo lả thì thào em yêu

Trang Sinh hồ điệp phiêu diêu
Ngẩn ngơ thục nữ mĩ miều trăng non
Sim mua chín mọng môi son
Nụ hôn chới với hồn còn trinh nguyên

A ha mấy ả thuyền quyên
Ghé chơi phây búc thôi miên má hồng
Trèo lên đỉnh giáp tiên bồng
Cùng anh đàn hạc mênh mông cánh cò

Vẳng nghe khúc hát câu hò
Lờ đờ cá lội bến đò nương dâu
Muối tiêu suồng sã mái đầu
Hằng Nga rên rỉ bóng câu thẹn thùng

Nhanh lên sóng vỗ chập chùng
Lửa chài hoa lựu bập bùng lái thiêu
Sao hôm dẫn lối Tiểu Kiều
Gối loan thổn thức hoang liêu tiếng gà!

6.4.2017 Lu Hà


Lèn Chặt Chín Bồ
Cảm hứng với Nguyễn Kim

Thơ say lèn chặt chín bồ
Chờ người tri kỷ ô hô sóng tình
Xôn xao rặng liễu ven đình
Bướm xinh phơi phới cô mình kia ơi!

Nghẹn ngào quan họ lả lơi
Dân ca vọng cổ trọn lời nước non
Nhãn lồng lửa lựu nét son
Trăng lên bẽn lẽn chon von đỉnh đèo

Xạ hương dòng suối trong veo
Nai vàng ngơ ngác thông reo gió vờn
Trách ai sao nỡ giận hờn
Cung đàn dang dở chập chờn bóng câu

Sương rơi thấm ướt mái đầu
Ngậm ngùi than thở giọt châu u hoài
Nỗi buồn vẫn chẳng nguôi ngoai
Khách ngâm biền biệt trần ai lạnh lùng

Tiếng thơ thổn thức não nùng
Nguyễn Kim chia sẻ bạn cùng thi tao
Giao đài nguyệt bạch hư hao
Phong trần cổ lụy hoa đào lá bay…

6.4.2017 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét