Trường Ca Nhân Loài Dân Tộc
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Chuyện Cổ Tích Về Loài Người
Dòng trường ca nhân loài được viết
Mắt nai tròn tha thiết muốn nghe
Khởi đầu vụ nổ gớm ghê
Ngàn sao tinh tú tràn trề nắng mưa
Sáng thế kỷ say xưa Thiên Chúa
Vườn địa đàng chan chứa cỏ hoa
Ông bà tổ phụ nhạt nhòa
Lần theo bóng tối gió hòa mây chen
Mắt trẻ con hồn nhiên sáng lắm
Cảnh âm u buồn thảm hoang xơ
Mặt trời xóa hết sương mờ
Màu xanh bát ngát dật dờ bướm bay
Kể từ đó mới hay sự sống
Vụ trụ thành trải rộng bàn tay
Cây còn lúp xúp heo may
Hoa bằng cái cúc vui thay tiếng cười
Chim líu lô nhỏ nhoi bé bỏng
Truyền âm thanh vang động núi rừng
Hân hoan muông thú tưng bừng
Trẻ em muốn tắm giữa vừng trời đông
Rồi lại có nào sông nào biển
Cá tôm sinh dâng hiến cho người
Đoàn thuyền ngư phủ ra khơi
Quản chi giông tố tả tơi cánh buồm
Mẹ ở nhà ngồi ôm con đợi
Thủy triều lên vời vợi ánh trăng
Săn gân bắp thịt trai làng
Dáng cha lực lưỡng dịu dàng mến yêu
Thân bồ liễu mĩ miều da diết
Trống đình làng thân thiết xóm thôn
Tùng quân nóng bỏng bồn chồn
Trầu cau pháo nổ kết hôn vợ chồng
Em bé sinh mẹ bồng cha bế
Họ hàng vui kể lể nguồn cơn
Bà ca ông mới gảy đờn
Bống bang thơm thảo xanh rờn đồng quê
Cây lúa mọc dãi dề mưa nắng
Trải bao mùa cay đắng xót xa
Phù sa bồi đắp sơn hà
Thiên tai địch họa cửa nhà tang hoang
Cuộc dâu bể vinh quang hiển hách
Mấy ngàn năm sử sách còn ghi
Trường Sơn hùng vĩ thầm thì
Gió Lào nóng nực đầm đìa mồ hôi
Mắc màn mùng bồi hồi tiếng hát
Quạt luôn tay bát ngát cánh cò
Nửa đêm gà gáy chăm lo
Bạc phơ mái tóc dặn dò cháu ngoan
Bà kể chuyện vô vàn cổ tích
Chàng Thạch Sanh vô địch hơn người
Lý Thông thú vật đười ươi
Nàng tiên cô Tấm nụ cười ròn tan
Bố khen bé hiền ngoan chóng lớn
Biết nghĩ suy cho trọn cuộc đời
Tuân theo luân lý đạo trời
Có sau có trước làm người thẳng ngay
Biết đến trường kính thày giúp bạn
Không điêu ngoa buôn bán lọc lừa
Mánh mung mướp đắng mạt cưa
Đủ trò thớ lợ sớm trưa thất thường
Chớ thất đức bất lương xảo trá
Cưỡng bức ai xỏ lá ba que
Lợn lành biến nó thành qùe
Văn bằng học rỏm ti toe dọa người
Rộng như biển chơi vơi sóng bạc
Đường thì dài dễ lạc bước chân
Núi xa thì có đồi gần
Hình tròn trái đất xoay vần quanh năm
Ăn lá dâu con tằm thành kén
Sợi tơ vàng hò hẹn tương lai
Bảng đen chữ viết thành tài
Sôi kinh nấu sử miệt mài nghe con
Ôi tổ quốc nước non ta đó
Ông bà ta tiên tổ nhọc nhằn
Mở mang khai phá khó khăn
Văn Lang dân tộc trở trăn nỗi niềm
Con bé bỏng êm đềm giấc ngủ
Giấc mơ lành nở nụ môi xinh
Dập dìu đôi cánh thần linh
Thôi miên cổ tích ân tình quê hương
Mai khôn lớn cang trường dũng lực
Yêu đồng bào tổ quốc thân thương
Dù cho phiêu bạt tha phương
Chân trời góc bể vấn vương giống nòi!
6.3.2017 Lu Hà
Trường Ca Sóng Tình Yêu
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Sóng
Sóng tha thiết nhưng mà dễ sợ
Biển sục sôi gầm rú thét vang
Vỗ về khuyên nhủ dịu dàng
Lăn tăn mặt nước mơ màng bóng trăng
Sóng dồn dập khuân vàng ẻo lả
Chàng Lý xưa nghiêng ngả mạn thuyền
Hằng Nga khát vọng thôi miên
Bồi hồi tim đập thiên nhiên tuyệt vời
Giữa muôn trùng chơi vơi sóng bể
Ngọn bạc đầu thủ thỉ cùng em
Thương anh say đắm ướt mèm
Xông pha bão táp nư thèm nụ hôn
Sóng xao động khi hồn lộng gió
Gió từ đâu anh có biết không?
Bao la khí quyển mênh mông
Nhân tình ấm lạnh thiên bồng bấp bênh
Ồ lạ nhỉ lênh đênh áp xuất
Dưới lòng sâu sợ mất ái tình
Thủy triều lên xuống phiêu linh
Hải âu buồm trắng chúng mình cặp đôi
Em nhớ anh bồi hồi thổn thức
Cả trong mơ rạo rực ái ân
Sáng ra tỉnh dậy bần thần
Tiếng chim ríu tần ngần ngẩn ngơ
Dù xuôi ngược phơ phờ tang tóc
Sóng lạnh lùng thuyền khóc chi ai
Thủy chung trọn vẹn nét ngài
Trăm con sóng nhỏ u hoài cát pha
Sóng xa xôi sơn hà ta đó
Thấy lẻ loi hãy trở về nhà
Sông chờ cửa biển bao la
Ngậm ngùi ngư phủ chiều tà tịch dương
Sóng quê hương vấn vương biển cả
Sóng tình thương muôn ngả dặm trường
Có khi giận dữ bất thường
Nổi cơn thịnh nộ thê lương hãi hùng
Em tin sóng thủy chung sau trước
Sóng bạc tình lầm bước ra khơi
Thuyền anh sóng đánh tả tơi
Vững vàng tay lái anh ơi chớ buồn
Hãy bên em dệt luôn tấm thảm
Thơ tình yêu đằm thắm hát ru
Dạt dào như cụ Nguyễn Du
Ngàn năm sóng vỗ phù du bọt bèo!
Bao kiếp đời gian neo tất bật
Hãy thương nhau chân thật làm người
Tình yêu góc biển chân trời
Kẻ Nam người Bắc lệ rơi đôi hàng
Dù cho có bẽ bàng duyên phận
Chớ trách nhau tủi hận làm chi
Rồi đây mai trúc đền nghì
Ngậm vành kết cỏ thầm thì yến oanh
Sóng nghe ra ngọn ngành luân lý
Lại nhớ bờ tri kỷ ngàn năm
Đêm thu đợi ánh trăng rằm
Hò ơ cánh hạc con tằm nhả tơ
Ngàn con sông bờ phờ tê tái
Chẳng quản gì quan ải thác ghềnh
Rủ ra cửa biển mông mênh
Reo vui bọt nước bồng bềnh thuyền yêu
Hãy ôm chặt hôn nhiều anh nhé
Suốt canh trường thỏ thẻ thiết tha
Vuốt ve âu yếm mượt mà
Cho em ngây ngất làn da nóng bừng
Dòng trường ca hừng hừng bốc cháy
Ngọn lửa lòng máu chạy vào tim
Anh đừng mải miết đi tìm
Nguợc xuôi bươn bả cánh chim hải hồ
Cát trắng phau nhấp nhô cánh bướm
Đóa hoa rừng thấm đượm tình xuân
Sóng ơi chớ có ngại ngần
Trườn lên ôm ấp toàn thân liễu đào
Sung sướng qúa thì thào châu ngọc
Biển rì rào bao bọc tình thương
Ngàn thu sóng vỗ sông hương
Dẫu lìa ngó bẻ còn vương tơ lòng!
Sóng mệt nhoài long đong thế kỷ
Bụi hồng trần bi lụy khổ đau
Trải bao cuồng nộ bể dâu
Phiến sầu da diết bạc đầu tuyết sương
Sóng hiền lành biển thường lặng gió
Nàng Xuân Hương xoay xở trướng mùng
Nâng niu cái quạt yêu cùng
Mồ hôi nhễ nhại anh hùng ráo khô
Sóng bật dậy ô hô thục nữ
Thuyền đầy trăng dền dứ cá tôm
Cánh tay rắn chắc ghì ôm
Săn gân thủy thủ sớm hôm miệt mài
Sóng mơn man dân chài quăng lưới
Má em hồng tươi rói hoa cười
Ngọt bùi cá chuối anh ơi
Thờn bơn méo miệng ta thời bỏ qua
Yêu! Yêu qúa bốn mùa sóng vỗ
Biển bao la lãnh thổ của ta
Anh em chung một sơn hà
Gươm đàn nặng gánh khúc ca ân tình!
4.3.2017 Lu Hà
Trường Hận Ca Việt Nam
Việt Nam ta lắm đít ngồi
Đầu người thì ít than ôi trí lùn
Nô tài cặn bã dơ bùn
Giáo sự dựng ghế chổi cùn táo lê
Bánh bao xã nghĩa ê chề
Văn chương bồi bút chó chê mèo cười
Quốc doanh xuất bản chuột dơi
Cung quăng hội thảo đười ươi lượt là
Xuất dương bốn bể quan hà
Tinh cầu hội nhập thiết tha Chí Phèo
Xun xoe Thị Nở óc teo
Lim dim mắt cóc eo xèo bánh đa
Khoe khoang ẩm thực nước nhà
Xu hào bắp cải vịt gà ngỗng ngan
Bần nông cốt cán chứa chan
Vuốt ve cụ mượt ủy ban thật thà
Ăn chia đong đếm sai nha
Miếng to thủ lợn gọi là cấp trên
Sao vàng cờ đỏ cướp quyền
Nồi đồng bát mẻ gạo tiền khỏi lo
Ông gìa bà cả co ro
Lê la ngồi xổm bướm cò thảm thê
Trẻ em nheo nhóc dầm dề
Thò lò mũi dãi não
nề khổ đau
Đầu đường ngõ chợ nhặt rau
Cơm thừa canh cặn tranh nhau mãi hoài
Ngai vàng tập thể lai dai
Lợi quyền phe nhóm độc tài đất đai
Môi trường hủy diệt kéo dài
Hút dầu bán vội tiền tài vào tay
Dân phòng dư luận xưa nay
Xẩu xương hí hửng cuồng say cào cào
Con Hồng cháu Lạc tự hào
Tân Cương sa mạc phều phào lệ sa
Giang sơn lãnh thổ hát ca
Vô thần chiếm hữu ấy là của riêng
Chùa chiền sư sãi củ riềng
Mắm tôm thịt chó trống chiêng reo hò
Hoan hô Phúc Kiến chăm lo
Sao to năm cánh dân mò cá tôm
Cờ hồng tã rách chồm hôm
Thiên đường củ chuối nằm ôm má mì
Bồ đào mĩ tửu li bì
Say xưa lão đại lắm dì thím yêu!
Chân dài hoa hậu mĩ
miều
Lam Kiều tìm kiếm tiêu điều nước non
Bolero, nhạc véo von
Ganh đua tuyển chọn héo hon tâm hồn
Biển đông giận dữ sóng cồn
China xâm hấn cáo chồn lạy cha
Cầu xin đại hán đô la
Đấu thầu béo bở qủa cà dái dê
Xục bùn hang hốc cá trê
Lao nhao Vũng Áng tỉ tê họ hàng
Formosa, mới dễ dàng
Tha hồ xả độc Nha Trang hãi hùng
Chập chùng xác cá não nùng
Nghệ An Hà Tĩnh rợn rùng thê lương
Đồng bào công giáo tang thương
Dân oan khiếu kiện quê hương tận cùng
Biểu dương các mẹ anh hùng
Tấm bằng nặng trĩu đầy thùng ruồi bâu
Trời mưa tầm tã ướt nhầu
Rét run lập cập từng xâu thẳng hàng
Fuck kia tự đắc vênh vang
Vinh danh tổ cuốc bẽ bàng việt gian
Đồng nhôm sắt rỉ lường gàn
Tòng teng trước ngực lệ tràn bờ mi
Con trai vào cõi u tỳ
Mẹ trên dương thế ù lỳ vẩn vơ
Háo danh cóc nhái vịt vờ
Lọc lừa mánh lới xác xơ giống nòi
Cầu ao giếng nước lẻ loi
Còng lưng đòn gánh thiệt thòi mãi thôi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Âm hồn tử sĩ than ôi suối vàng
Bá vai cố tới thiên đàng
Nửa gìa thế kỷ phũ phàng Việt Nam
Xứ quân đầu tỉnh tham lam
Thanh gươm lá chắn tống giam mẹ gìa
Ngư dân kiếu kiện chầu rìa
Lều tranh vách đất trau tria búa liềm
Côn an xích sắt gọng kềm
Mặt bằng giải phóng màn đêm mịt mù
Màn trời chiếu đất âm u
Mẹ gìa co quắp vi vu gió sầu
Trắng râu bạc cả mái đầu
Lão thành kách mệnh ngựa trâu kéo cày
Cháu con sùi sụt đắng cay
Đứa còn đứa mất chuỗi ngày lầm than
Đói nghèo bệnh tật cơ hàn
Huân chương vất bỏ ngỗng ngan ỉa đùn
Thân cua chi quản lấm bùn
Bò ngang bò dọc chổi cùn Mác Lê
Bánh bao xã nghĩa ê chề
Mẹ nhai chẳng nổi chán chê trò hề
Đu dây cường quốc
tung hê
Rình mò mâu thuẫn kiểm kê nợ nần
Vay tiền bòn rút của dân
Tượng đài bạc tỉ cù lần đảng viên
Cựu binh phụ nữ đảo điên
Xung phong ăn bám thanh niên hội đoàn
Mackeno chẳng lo toan
Chây lười viên chức khôn ngoan dư thừa
Tiền lương hàng tháng tiêu bừa
Còng lưng đóng thuế nát nhừ cu đen
Cô dâu ngoại quốc bon chen
Lầu xanh động chứa thân hèn bán buôn
Lao nô xuất khẩu cô hồn
Thân tàn ma dại lệ tuôn đôi dòng
Đồng bào hải ngoại long đong
Tha phương cầu thực tấm lòng cưu mang
Chắt chiu ngoại tệ ngân hàng
Ai ngờ tham nhũng ngang tàng ác
ôn
Luật rừng nuôi dưỡng du côn
Côn an gỉa dạng luồn trôn điếm đàng
Chai lỳ chẳng biết bẽ bàng
Thiến gà hoạn lợn xênh xang công hầu
Thiên triều vội vã sang chầu
Uốn lưng phủ phục
trắng râu bạc đầu
Mao đài cô nhắc cao lâu
Máu tanh cộng sản đỉa trâu lạc loài.
28.7.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét