Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

Thơ Tình Chùm 589





Qủa Chuối Thôi Mà
họa thơ Nguyễn Ngọc Thơ: Chuối

Của nả nhà ai chẳng kém tây
Huyền sương chày ngọc cứ vương đầy
Đẹp lòng lữ khách sầu tiêu sái
Thơ thẩn thuyền quyên mộng ngất ngây

Mềm nắn rắn buông thong thả lựa
Mượt mà êm ái mới càng hay
Ngắn dài to nhỏ do nòi giống
Qủa chuối thôi mà chớ múa may

27.3.2015 Lu Hà




Anh Lại Gặp Em
viết tặng Hiền Châu

Mấy đêm anh lại thấy em
Mê man rừng trúc êm đềm ánh trăng
Hỏi rằng còn nhớ ai chăng
Em cười bẽn lẽn hỡi chàng thi nhân

Mặc cho mưa nắng xoay vần
Mây Tần gió Sở non gần đỉnh xa
Trong mơ ong bướm la đà
Hồn thơ quấn quít ngọc ngà bên nhau

Quỳnh giao thơm ngát xanh màu
Điểm sương cành liễu càng chau vẻ hồng
Phải đây là chốn tiên bồng
Cái oanh thỏ thẻ trăng lồng bóng mây

Mặt nhìn tận mặt ngất ngây
Cung đàn dìu dặt vui vầy ca ngâm
Nhớ thương bao nỗi âm thầm
Cầm tay bịn rịn ầm ầm suối reo

Giật mình làn gió hắt heo
Lá rơi xào xạc chân đèo phân ly
Bần thần nhìn mảnh nhung y
Mùi hương phảng phất kinh kỳ mờ xa

Mấy khi non nước quan hà
Dở dang tình mộng như ta thế này
Hư vô quần lạc đắm say
Thuyền trăng mây gió chuỗi ngày hư hao!

27.3.2015 Lu Hà




Anh Sẽ Tặng Em Cả Tấm Lòng
viết tặng Nguyễn Thị Thúy Hoa

Anh sẽ tặng ngay một bài thơ
Để cho em khỏi đợi mong chờ
Tình anh ấp ủ từ lâu lắm
Thấp thoáng thuyền ai chực ghé bờ

Cô gái trong mơ khóc nghẹn ngào
Hồn trinh xao xuyến lệ tuôn trào
Ngây thơ bướm trắng chờ hoa nở
Để hút nhụy thơm trái chín đào

Anh chẳng ẩn danh chẳng dấu tên
Tấm lòng trong trắng mối tơ duyên
Có phải khi nào xe chỉ đỏ
Mà sao dang dở cõi sầu miên

Thúy Hoa thôi nhé đừng buồn nữa
Anh gửi bài thơ để tặng em
Đêm nay lòng mở hồn hoang dại
Chớ vội cái then hạ bức rèm

Tình anh em biết là hư ảo
Một chút ưu tư cũng mặn nồng
Bài thơ anh viết từ tâm khảm
Khắc cốt ghi xương dạ thắm hồng

Đâu phải bên nhau đời thế tục
Nhạt như nước ốc bạc như vôi
Cứ phải ôm nhau là thắm thiết
Hoa tàn liễu ủ cánh bèo trôi

27.3.2015 Lu Hà




Tưởng Đã Chết Rồi
Chia sẻ tâm tình với Hiền Châu

“ Nửa đêm trời đổ mưa trăng
Mơn đôi môi mọng ngực căng xuân thì
Hương trinh cựa khẽ bờ mi
Đường cong dạo khúc tình si rộn ràng!“

Đêm qua tưởng đã chết rồi
Lịm vào hoang dã nổi trôi bến tình
Hình như thần nữ oai linh
Nghìn năm thu thảo hành tinh mịt mờ

Sương bay phong vận dật dờ
Buớm ong dìu dặt bên bờ ái ân
Rước vào lầu ngọc tần ngần
Nghê thuờng vũ điệu bần thần ngẩn ngơ

Giường mây thổn thức nên thơ
Tâm đầu ý hợp trận cờ thắng phân
Bỗng đâu eo óc xa gần
Hạt mưa lã chã canh tàn dần phai

Hiền Châu thảng thốt nét ngài
Chàng về hạ giới còn hoài  mộng vương
Lu Hà bịn rịn nhớ thương
Thôi đành dứt áo dặm trường thì xa

Trở về quán trọ sơn hà
Mộng ơi là mộng tỉnh ra mà buồn
Sáng nay hồi hộp bồn chồn
Nhớ sao viết vậy lệ tuôn đôi hàng

Làm sao nhắn gửi cho nàng
Buộc chân chim nhạn ngỡ ngàng bài thơ
Hoa xuân chẳng nỡ hững hờ
Trái đào chín mọng đợi chờ kiếp sau!

27.3.2015 Lu Hà




Em Vịnh Chữ O
chia sẻ cảm xúc với Nguyễn Thị Thúy Hoa

Em yêu ngồi vịnh chữ o
Đêm nay anh lại nằm mơ chữ khò
Cong lưng anh phải nằm co
Nôn nao đưa tiễn con cò qua sông

Sương rơi ướt cánh bướm hồng
Tung tăng dê nhảy cánh đồng cỏ tươi
Ô hay anh thấy em cười
Dơ tay quờ quạng chơi vơi mảnh hồn

Ước gì có được nụ hôn
Làn môi chín mọng bồn chồn lòng anh
Trái đào đỏ chót trên cành
Làm sao với được cái oanh nó đùa

Trăng non lừng lững gió lùa
Dòm song cừa sổ nhạt nhòa bóng ai
Thướt tha mắt phượng mày ngài
Rủ rê đến chốn thiên thai tự tình

Hai chân nhự tựa đóng đinh
Tê tê dại dại cô mình kia ơi!
Đôi hàng nước mắt tuôn rơi
Đầm đìa chăn chiếu lả lơi thế này

Làn hương quyến rũ men say
Khố thân anh cứ nằm ngay cứng đờ
Vẫy vùng bất lực bơ phờ
Làm sao tới được bến bờ ái ân?

Đào nguyên giấc mộng mỹ nhân
Trang Sinh hóa bướm bần thần ngẩn ngơ
Thúy Hoa tiên nữ thẫn thờ
Thương chàng cát sĩ quay đơ trên giường!


26.3.2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét