Hôm nay đọc trang web Tra Sơn Thi Đàn tôi
sực nhớ có bài thơ trả lời người yêu cuả Thâm Tâm. Tôi tìm lại bài thơ và tôi
càng khảng định 4 bài thơ hai sắc hoa Tigon cuả T.T.kh nhất định do Thâm Tâm
làm.Thâm Tâm yêu
Khánh.Nhưng Khánh không yêu Thâm Tâm tha thiết ngoài đời như mô tả trong thơ .Thâm Tâm đã
mưọn tên Khánh mà viết ra nỗi lòng mình bi thương sầu cảm vô cùng. Nhưng bài
thơ trả lời ngưòi yêu càng khảng định Khánh chẳng đằm thắm gì lắm với Thâm Tâm,
nên chàng Tâm Tâm mới lồng lộn trút hết cả bực dọc oán hận vào bài thơ. Nếu
Khánh yêu Thâm Tâm thực lòng, và hai người rất yêu nhau,sau đó Khánh bị cha mẹ
ép gả cho người khác thì Thâm Tâm không thể trách Khánh được, mà ngược lại
chàng cầu chúc cho Khánh hạnh phúc. Tình yêu là như vậy đó, không nhất thiết cứ
phải lấy được nhau. Người đàn ông có thể thà chết để bảo vệ người mình yêu .Nhưng tôi đọc bài thơ
với những câu:
“ Bao nhiêu hạt lệ còn thưà
Dành ngày sau khóc những giờ vị vong
Bao nhiêu những cánh hoa lòng
Hãy dâng cho trọn nghiã chồng hồn cha
Nhắc làm chi chuyện đôi ta…“
Hay là:“ Tiếng xe mở lối vu quy
Hay là tiếng cắt nàng chia cuộc đời
Miệng chồng khánh gắn trên môi
Hình anh mắt Khánh sáng ngời còn
mơ... »
Trong « Hai sắc hoa TiGon cũng vậy
“ toàn giọng than thở chuyện mất trinh cuả
người con gái,chỉ có thằng đàn ông nó mói ghen tuông như vậy. Chuyện người ta
lấy nhau thì ngưòi ta ăn nằm vói nhau là chuyện bình thường. Người ta còn rất trẻ mới 19, 20 tuổi đã vội
phong là thiếu phụ rồi.Cho nên trong bài thơ trả lời :chàng Tâm Tâm mới
lòi ra cái bản năng cuả giống đực bị mất mồi, khi con cái đi với con đực khác.
Tôi càng suy tư và tin chắc chắn « Hai Sắc Hoa TiGon « là cuả Thâm
Tâm. Tôi có ý kiến như vậy các bạn thông cảm cho. Còn các bạn trước sau vẫn
khẳng định có nàng T.T.Kh thật và nàng hiện nay còn sống ở Pháp, Anh, Mỹ, Đức
... và nàng vẫn làm thơ thì tuỳ các bạn. Thật ra đây là một sự lưà dối cuả tâm
hồn, nhưng tôi không trách Thâm Tâm vì lúc đó Anh còn trẻ, và Anh lại mất sớm. Tôi xin phép
hương hồn Anh được chuyển thể bài thơ cuả anh.
Tiếng Lòng
Chuyển thể từ thơ lục bát cuả Thâm Tâm
Rượu cứ rót say xưa tàn cuộc
Các anh ơi, hãy chuốc thật say
Ngẫm đời mà thấy đắng cay
Người yêu đi mất đêm nay mộng tàn
Hãy tắt nốt cung đàn lạc điệu
Giọng nỉ non ảo não mưa rơi
Trăng tàn sương rỏ trần ai
Mây mờ che khuất đường đi lối về
Thơ tôi viết hồn mê lạc nẻo
Thuyền tình tôi bạc bẽo xa khơi
Trả lời người đã phụ tôi
Đêm trưòng mộng tưởng rằng ai là
chồng….
Sáng tỉnh dậy bàng hoàng buồn bã
Giưã cáng đồng hoang dã thời gian
Còn ai nâng giấc khóc than
Lá vàng rơi rụng chiều tàn rỗng không
Tiếng xe nghiến bụi hồng gió thảm
Chim thì thào ảm đạm muà thu
Nàng đi trong cõi sương mờ
Phố phường xác pháo nhuộm màu xác xơ
Tiếng xe chạy bơ vơ trần thế
Lối vu quy nhạt nhẽo người ơi!
Thương chàng lầm lũi đêm nay
Canh khuya bóng lẻ sầu cay một mình…
Chốn lầu ngọc buông mành trướng rủ
Phút đê mê rượu ngọt bờ môi
Một thời dĩ vãng xa xôi
Có
người nghệ sĩ lẻ loi hận tình
Chốn hoang vu trời xanh mây ảo
Hồn bơ vơ lầm lỡ đi đâu ?
Cung đàn nưả đoạn đường tơ
Duyên tình đã bén cánh hoa lại rời….
Còn gì nưã Khánh ơi, đã hết
Lòng cuả anh em biết năm xưa
Bọt bèo trôi kiếp phù du
Hồn anh đã chết lánh xa cuộc đời…
Em quên mất đường bay nẻo lại
Cánh chim xưa lạc lối trăng mờ
Chồng con đoàn tụ từng giờ
Gia đình yên ấm mong chờ gì ai ?
Đừng ong bướm ngày mai lần lưã
Lá thơ tình giang giở chưa xong
Muà đông đan áo cho chồng
Mím môi vá lại vết thương lại lành
Bao kỷ niệm sầu canh đêm trái
Giọt mưa rơi bấu viú nguồn cơn
Người ta đan mới tơ duyên
Giữ lòng chung thủy cúng hồn cho cha…
Đừng nhắc lại càng sầu thêm tủi
Phận đời anh phải chiụ phong ba
Giang hồ sóng gió ta bà
Mong em giữ trọn đoá hoa thuở nào…
Em nhớ nhé muà thu trăng sáng
Đợi muà sau lóng lánh ngàn sao
Ti Gon nhuộm máu năm nào
Tâm hồn nghệ sĩ nhạt nhoà nổi trôi
Trái tim nấc ngậm ngùi chiến bại
Chốn trường tình trơ trọi than ôi!
Vui lên hỡi các anh ơi !
Thuyền tình bể ái rượu say lệ tràn…
11.3.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét