Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

Thơ Tình Chùm 624

Canh Dài Nhớ Thương
tri ân thơ Trần Hiền Châu: Hoàng Hạc Lâu

Hà cát sĩ nhớ con hạc trắng
Rốn phây phây cay đắng làm sao
Thời gian vàng võ xanh xao
Cỏ rầu Anh Vũ nghẹn ngào gió đông

Sông Dương Tử ngồi trông ngóng đợi
Khách má hồng chẳng tới nơi đây
Nâng niu chén rượu vơi đầy
Châu sa lã chã giải khuây ưu phiền

Lẩu Hoàng Hạc sầu miên Thôi Hiệu
Lý Bạch buồn ai điếu ly tao
Hồng vân hồn lạc nơi nao?
Hiền Châu thấp thoáng má đào giai nhân

Hà xứ thị nồng nàn bến Ngự
Phương thảo thê chan chứa tình ai?
Cao Miên bóng nguyệt chương đài
Cành xuân liễu thằm canh dài nhớ thương

Kể xao xiết vấn vuơng dòng lệ
Duyên tiền đình thế kỷ mờ xa
Lầu cao gác cá la ngà
Hỏi chòm mây bạc quê nhà ta đâu?

20,6.2015 Lu Hà




Đẹp Màu Hoa Niên
cảm xúc khi đọc thơ Nhung Truong: Giấc Mộng Vàng

Thơ rưng rức sầu vương khói tỏa
Trái tim hồng ửng máu phôi phai
Bao nhiêu trong cõi trần ai
Dạ bào ruột thắt canh dài thở than

Đời lận đận non ngàn gió biển
Mảnh hồn ngây tận hiến dâng anh
Giọt sương thánh thót trên cành
Trời xanh thăm thẳm cái oanh rã rời

Chút hối hận tả tơi cánh bướm
Thỏi nam châm rơm rớm kim bôi
Đuốc hoa hoài vọng xa xôi
Hồn mây chết đuối nổi trôi xứ nào?

Nghe sóng vỗ ba đào cuồng dữ
Thuyền tình không bến đỗ người ơi!
Còn đâu giây phút lả lơi
Vầng trăng nghèn nghẹn lệ rơi đôi hàng

Rồi từ đó dở dang thế đó
Thú thương đau ru ngủ hồn em
Bóng ai ngơ ngác bên thềm
Trăng thu vàng võ nỗi niềm ly tao

Trong mộng mị thì thào nhắn nhủ
Thuở xuân thì quá khứ trôi mau
Sớm khuya kề cận bên nhau
Cung đàn dìu dặt đẹp màu ái ân

Ôi chan chứa Châu Trần Tấn Sở
Cái khuân vàng nhắc nhở xa xưa
Lâng lâng ánh nguyệt song thưa
Tình trăng ẻo lả xuân chưa héo tàn…!

*Bài thơ này viết kỷ niệm với người nữ sĩ chuyên làm thơ đấu tranh
24.6.2015 Lu Hà




Thương Cánh Bèo Trôi
cảm xúc thơ Trần Hiền Châu: Tím Cả Hồn Tôi

Người nữ sĩ sinh ra là để
Tặng tinh cầu những trái yêu thương
Thơ tình xao xuyến vấn vương
Hoa thơm qủa ngọt thiên đường mộng mơ…

Đêm thanh vắng lờ mờ nhân ảnh
Dáng thiết tha như cảnh Cao Miên
Đưa hồn thăm khác mọi miền
Sông hồ biển nước đào nguyên lối mòn

Hồn lạc lối bồn chồn ngơ ngác
Tiếng chim oanh xào xạc lá rừng
Gặp nhau nao nức vui mừng
Nửa vòng trái đất tưng bừng suối reo

Ai đứng duới chân đèo màu tím
Hoa sim mua lìm lịm chao ôi!
Tóc mây lõa xõa bồi hồi
Long lanh thu thủy xa xôi gợn tình 

Hồn cát sĩ soi hình bóng nước
Cái khuân hồng rạo rực hoan ca
Cát vàng trải chiếu Hằng Nga
Gió đông sõng sượt mượt mà làn da

Bao kỷ niệm quê nhà xa nhớ
Quên làm sao từ thuở nằm nôi
Hà – Châu thương cánh bèo trôi
Trải bao ngang trái luân hồi biển dâu

Buồn ôn lại hảo cầu xuân trước
Tình hoài vương đám rước cô dâu
Đa tình tự cổ lệ sầu
Hồn thơ bi lụy mái đầu tuyết sương…!

29.6.2015 Lu Hà

 




U Hoài Mây Mưa
chia sẻ tâm tư cùng Trần Hiền Châu: Chuyện Tình Sao Mai Và Sao Hôm

Thơ say xao động chương đài
Sao hôm tìm mãi sao mai giữa trời
Sóng tình dào dạt lả lơi
Thần linh hạ giới chơi vơi nửa vời…


Suối tiên hoa nở nụ cười
Tiều phu đốn củi gặp người tình chung
Nửa vòng trái đất chập chùng
Thơ theo cánh hạc tận cùng nước mây…

Dập dìu loan phụng ngất ngây
Vân du dải lụa vui vầy Hiền Châu
Lu Hà ngồi đợi chân cầu
Duyên còn khất nợ nương dâu bến đò

Đành lên phây búc hẹn hò
Thư cưu trống mái tơ vò sương rơi
Trái tim hồi hộp đôi nơi
Nỉ non nhịp trống tả tơi mảnh hồn

Chuyện tình nghe lại bồn chồn
Trăng thu vằng vặc biển cồn sóng dâng
Tóc mây lõa xõa lâng lâng
Cong môi chúm chím mấy tầng không gian

Hằng Nga tỉnh dậy nồng nàn
Sao hôm thổn thức non ngàn sao mai
Mộng ru suốt cả canh dài
Đầm đìa khóe hạnh u hoài mây mưa!

28.6.2015 Lu Hà




Câu Chuyện Thi Nhân
Trả lời Trần Hiền Châu: Nhớ Người Bạn Thơ

Thôi đành chờ vậy sáng mai
Sau khi tỉnh mộng đêm dài hoài vương
Lu Hà thổn thức nhớ thương
Hàn huyên chưa kịp nõn nường chưa trao

Chia ly đôi ngả nghẹn ngào
Sóng xô thuyền dạt bến nào ngọc châu…?
Thơ còn thai nghén chưa lâu
Ý chưa trọn vẹn dãi dàu tuyết sương...

Hoạ chăng tỉnh dậy lẽ thường
Cà Phê hứng khởi phấn hương gợi tình?
Biết làm sao được cô mình
Nửa vòng trái đất rung rinh nụ cười

Đóa hoa kiều nữ xinh tươi
Bài thơ dang dở lả lơi thế này
Trùng dương xa cách đắng cay
Lênh đênh sóng vỗ tháng ngày men say

Sương rơi lã chã ai hay
Chút lòng thấm ướt lắt lay bóng sầu
Trăng lên đứng đợi chân cầu
Hồn mây sóng sượt mái đầu tương tư

Đa tình tự cổ như từ
Non thần đỉnh giáp lừ đừ gío tây
Vu Phần hồ điệp vui vầy
Thanh mai trúc mã ngất ngây nhân tình
             
Xôn xao chìm nổi tử sinh
Khứ lai dồn dập cho mình toại nhau
Dù cho vàng đá phai màu
Vật dời sao đổi nát nhàu cỏ hoa

Trần Hiền Châu, khóe hạnh nhòa
Nhớ người cát sĩ một tòa thiên hương
Xuân xanh kim cải vô lường
Dập dìu oanh yến cung thương mộng hoài

Nỉ non song thất canh dài
Sáng ra lục bát mệt nhoài cánh thơ
Nhớ con bướm trắng đợi chờ
Nôn nao chú hạc đôi bờ đục trong

Sen hồng xao xuyến hoài thương
Trăm năm ngó bẻ còn vương tơ lòng
Thiên thu tình mộng bên song
Hằng Nga thỏ thẻ đôi dòng lệ tuôn…!

*HC chỉ làm thơ chia sẻ khi có thi sĩ Lu Hà lên face chia sẻ cùng HC thôi! Tưởng thi sĩ không lên face nữa nên HC buồn lắm, buồn vì sẽ chẳng có ai họa thơ hay làm thơ với HC nữa!

27.6.2015 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét