Đại Thắng Thần Châu
hoạ thơ Trần Hằng Nga: Cõi Mộng
Đại thắng thần châu thuở thẫn thờ
Vượt qua bột hải đến làm thơ
Yến oanh ríu rít xin thư thả
Ong bướm tưng bừng vội vã mơ
Sóng vỗ biền cồn chàng nóng lắm
Rèm buông trướng phủ thiếp đang chờ
Thanh mai trúc mã nhiều ân ái
Lửa động nơi đây chẳng bến bờ
4.5.2015 Lu Hà
Mải Miết Đi tìm
cám ơn lời khen của Hiền Châu
Lu Hà sử dụng nhiều từ
Bao nhiêu hình ảnh chín nhừ trong tim
Hồn mây mải miết đi tìm
Hiền Châu hun hút im lìm bóng nga
Quan san muôn dặm sơn hà
Thần châu đại thắng la đà biển sâu
Nắng mưa chi quản dãi dầu
Trèo non lội suối mái đầu tuyết sương
Nợ tình nung nấu nhớ thương
Ngó sen ai bẻ tơ lòng còn vương
Xe bon khắp phố cùng phường
Sài Gòn rộng quá cố hương tủi sầu
Xông xênh nắng hạ qua cầu
Bướm hồng phấp phới biết đâu mà lần
Bâng khuâng thục nữ xa gần
Người tình trong mộng bần thần ngẩn ngơ
Nghẹn ngào đọc mấy câu thơ
Yến oanh khúc khích hững hờ gió mây
Đêm về thổn thức vơi đầy
Hương thơm phảng phất ngất ngây má đào
Bên tai thủ thỉ thì thào
Thôi đành chịu vậy thiếp nào dám quên
Thiên đình còn lắm bạn tiên
Na Tra thái tử chẳng hiền từ đâu !
Hẹn nhau ở phố Bích Câu
Điệp hồ ân ái nhiệm mầu kiếp sau
Dù cho vàng đá phai màu
Thư cưu trống mái nát nhàu cỏ cây.
5.8.2015 Lu Hà
Chắc Chẳng Còn Ai
cảm xúc từ tấm hình của Hiền Châu
Kiếp này chắc chẳng còn ai
Hồn tôi say đắm dao đài mộng du
Vẳng nghe tiếng hát như ru
Cầu ao giếng nước vi vu gió lùa
Bên song cửa sổ trêu đùa
Hằng Nga thỏ thẻ bốn mùa gió trăng
Sớm chiều thơ thẩn mơ màng
Sông tình bể ái hỡi nàng Hiền Châu
Trái tim giờ ở nơi đâu
Tràng Tiền diễm lệ chân cầu phong sương
Sài Gòn phố xá vấn vương
Lửa lòng trỗi dậy càng thương trăng ngà
Ô hay lững thững Lu Hà
Giàn hoa thiên lý gần xa nhạt mờ
Chơi vơi trong giấc huyền mơ
Khuân vàng đầy đặn lờ đờ cá bơi
Sen hồ thơm ngát khung trời
Rung rinh cành liễu lả lơi trên bờ
Bướm ong dìu dặt ngóng thơ
Mà sao mây nỡ hững hờ lướt qua?
4.8.2015 Lu Hà
Thần Linh Chỉ Cười
viết tặng Hiền Châu Và Trần Hiền Châu
Trường giang dậy sóng thần châu
Ngọc về Hợp Phố giang đầu nỉ non
Quỳnh giao lộng lẫy nét son
Chập chờn đôi ngả nước non xa mờ
Một nền Đồng Tước bơ vơ
Xuân kiều hoài vọng nhớ thơ Lu Hà
Cao Miên lam khói bên nhà
Sài Gòn thánh thót nhạt nhòa sương rơi
Nửa vòng trái đất chơi vơi
Thương chàng cát sĩ trông trời ngóng mây
Hồn ơi! Trở lại vui vầy
Tố nga hai đóa ngất ngây hương tình
Khéo thay cho chị em mình
Đều là Châu cả thần linh chỉ cười
Kiếp sau ta được làm người
Se tơ kết tóc trọn đời bên nhau
Mặn mà kẻ trước người sau
Sá chi chính phụ vườn rau luống cà
Bữa cơm ấm cúng chan hòa
Con đàn cháu đống ông bà tổ tiên
Xa gần nức tiếng thuyền quyên
Phúc dày ân trạch nhân duyên ý trời
Vào ra sớm tối thảnh thơi
Bốn mùa ân ái lả lơi bướm hồng!
4.8.2015 Lu Hà
Qủa Dưa Hấu To
Cô ơi! Tôi đã ngấu rồi
Dưa nằm chỏng gọng bồi hồi lòng tôi
Tôi đâu có phải ngã tồi
Cách nhau hàng dậu đứng ngồi chẳng yên
Tồng ngồng khoe cái thiên nhiên
Nhỏ to gìa trẻ thôi miên bướm hồng
Nôn nao đỉnh giáp non bồng
Mập tròn dưa hấu mênh mông ái tình
Yến oanh ngây ngất hành tinh
Sương rơi thấm rốn xập xình nhũ hoa
Bình minh ca khúc thái hòa
Dưa cà chen chúc nhạt nhòa gió mưa
Thương nhau từ sáng tới trưa
Đêm về tắt gió sao vừa lòng nhau
Thương yêu hò hẹn mai sau
Nửa đêm gà gáy nát nhàu vườn dưa
Năm canh trằn trọc hay chưa
Bi bầu lăn lóc còn thừa ái ân
Dưa thơm ngọt lịm xa gần
Xôn xao tài tử giai nhân thèm thuồng
5.8.2015 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét