Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

Lu Hà Và Nhung Truong Chùm 1


Dạt Dào Hồn Thơ
Tri ân nữ sĩ Nhung Truong đăng thơ Lu Hà: Đêm Dài Quê Hương

Ai hay thục nữ cao tay
Nâng hồn cát sĩ đắm say mặn nồng
Tình thơ lạc lối thiên bồng
Ngưu Lang Chức Nữ cầu vồng kim ô


Mê man giấc mộng điệp hồ
Rừng xanh đồi cọ dư đồ nước non
Vu thần đỉnh giáp chon von
Hương thơm ngào ngạt phấn son lờ mờ

Sông Thao thầm lặng hững hờ
Đôi bờ trong đục lờ đờ cá bơi
Hằng Nga thức dậy lả lơi
Vén mây nhìn xuống cảnh nguời thương nhau

Dù cho vàng đá phai màu
Đất trời u ám nát nhàu cỏ hoa
Ngàn năm vọng khúc thái hòa
Sao rời vật đổi nhạt nhòa sương rơi!

Thơ như cánh hạc chơi vơi
Nỉ non thổn thức hỡi cuộc đời đằng la
Kìa ai như thể Lu Hà
Bâng khuâng tư lự sa đà gió mây

Thanh tao ong bướm ngất ngây
Yến oanh hồi hộp vui vầy vườn xuân
Nôn nao gảy khúc Tấn - Tần
Phượng cầu Tư Mã Văn Quân nghẹn ngào

Nằm nghe sóng vỗ rì rào
Hàng phong vi vút dạt dào hồn thơ
Canh khuya vắng vẻ đợi chờ
Ánh trăng sờ soạng dật dờ bóng cây!

17.7.2015 Lu Hà




Trái Mít Quê Hương
viết tặng Nhung Truong

Xa quê trăm nhớ ngàn thương
Yêu chòm mây bạc mán mường kinh dao
Lâng lâng thôn nữ má đào
Thanh quan bà huyện nghẹn ngào Xuân Hương

Ngắm nhìn trái mít tơ vương
Nhựa dây dính mép môi hường hạt na
Múi thơm mật ngọt tuôn ra
Chao ôi! mũm mĩm mượt mà láng lai

Sá chi vỏ mít lắm gai
Tình chàng nghĩa thiếp trần ai mấy người
Lênh đênh góc bể chân trời
Bích câu kỳ ngộ bồi hồi mít ơi!

Nghẹn ngào khóe hạnh châu rơi
Lênh đênh bốn biển ngược xuôi mái chèo
Hương ngây gốc mít anh trèo
Thương em gái nhỏ chân đèo dẻo dai

Miệt vườn quang gánh trên vai
Kĩu cà kĩu ngày mai anh về...!

30.8.2014 Lu Hà




Ai Ơi! Có Múi Mít Dày

Ai ơi! Có trái mít tròn
Múi dày to hạt nhựa tuôn dòng dòng
Buồn sao cho kẻ xa hương
Thèm thuồng nhỏ dãi đành dương mắt nhìn

Mít kia chan chứa nỗi niềm
Thương người viễn xứ từng đêm khóc thầm
Nôn nao nghĩ tới Việt Nam
Bờ ao giếng nước tơ tằm nương dâu

Tháng năm dầu dãi mái đầu
Một sương hai nắng con trâu luống bừa
Bà ba cánh lụa hương dừa
Làn da trắng mịn lưa thưa gió lùa

Miệt vườn đủ cả bốn mùa
Ổi xoài cam nhãn nắng trưa gọi hè
Bao giờ ta sẽ trở về
Xuân Hương mừng đón thuả thuê mít hồng...!

Ngẩn ngơ năm thức cầu vồng
Trông chòm mây bạc thiên bồng ly tao
Quê hương hai tiếng dạt dào
Cù lao chín chữ nghẹn ngào biển Đông!

Cảm tác từ trái mít của Nhung Truong tren mạng facebook
30.8.2014 Lu Hà




Âm Thầm Gọi Em
cảm xúc khi đọc thơ Nhung Truong: Giáng Sinh Trong Nỗi Nhớ

Giáng sinh phố xá lờ mờ
Quạnh hiu vắng vẻ hững hờ điêu linh
Đèn sầu đâu chỉ riêng mình
Nhớ thời bom đạn chiến trinh dặm trường

Ngậm ngùi giọt lệ bi thương
Phúc âm thánh thót quê hương xóm làng
Mấy ngày nghỉ phép bên nàng
Ôm bờ vai nhỏ dịu dàng thiết tha

Em tôi như ánh trăng ngà
Hương thơm ngây ngất mượt mà làn mây
Nỉ non chan chứa vơi đầy
Giáo đường cầu nguyện vui vầy hoan ca

Thấy em khóe hạnh châu sa
Rung lên nức nở nhạt nhòa ngoảnh đi
Hỏi sao em chỉ thầm thì
Hàng hiên lã chã rầm rì mưa rơi

Giang sơn nguy kịch em ơi!
Đôi ta xa cách biển trời mênh mông
Rừng sâu nằm đợi ngóng trông
Thư nhà gửi tới bão giông hãi hùng

Tim đau ruột thắt vô cùng
Hồn em vĩnh biệt não nùng sương rơi
Tin rằng pháo giặc tả tơi
Bắc quân ồ ạt giết người dã man

Cửa nhà thành đống tro tàn
Thịt xương khét lẹt ngút ngàn hờn căm
Đêm nay tuyết phủ ướt cằm
Lang thang chiếc bóng âm thầm gọi em !

17.12.2014 Lu Hà




Bạn Chơi Tao Đàn

Tao đàn tôi qúy nhất ai?
Thưa rằng: Ngô Kỷ chương đài Nhung Trương
Dạt dào bốn bể yêu thương
Chứa chan giọt lệ quê hương giống nòi

Thơ văn say đắm mặn mòi
Chim trời cá nước sông ngòi của ta
Hồ ao rặng liễu gốc đa
Thủy chung son sắt mẹ cha ông bà

Đêm thu ngắm dải ngân hà
Thần nông đội mũ Hằng Nga mỉm cười
Văn thơ như tưởng thấy người
Trùng duơng xa cách cảnh đời ly tao

Én về xuân nở cành đào
Trà thơm ngào ngạt ứa trào sương rơi!
Xa nhà nhung nhớ ngàn khơi
Có nghe tiếng hát à ơi thuở nào!

Tôi qúy anh Ngô Kỷ là con người ngay thẳng. Ai có ghét Ngô Kỷ thì đừng ghét lây sang cả tôi nhé. Tôi chỉ là một thi nhân dễ xúc cảm, chẳng cộng sản quốc gia chi hết.
18.10.2014




Cô Bán Ổi Ơi!

Hỡi cô bán ổi kia ơi!
Dừng chân tôi hỏi đôi lời nghe cô
Vườn nhà trái chín thơm tho
Má hồng cô trải mấy thu xuân tình

Chập chờn lửa lựu cô mình
Hồng giòn ngọt lịm lưu linh điệp hồ
Dập dìu tài tử lô nhô
Long lanh ánh nguyệt giọt thơ cam lồ

Sầu riêng vú sữa đầy bồ
Ao sâu cá lội một hồ sen mơ
Có chàng thi sĩ đang chờ
Cờ vây điểm nước lờ mờ trăng lên

Thẹn thùng thục nữ thuyền quyên
Rằng hoa có chủ ván thuyền duyên tơ...
Đầy nhà vang tiếng trẻ thơ
Vẳng nghe khúc nhạc hò ơ tiếng đàn

cảm xúc từ tấm ảnh nữ sĩ Nhung Truong và mâm ổi chín
8.10.2014 Lu Hà




Cô Đồ Gìa
viết tặng Nhung Truong

Cô đồ già xõa tóc
Môi mím gần như khóc
Thánh thót hạt mưa sa
Loanh quanh vài bé nhóc

Phố đông người chen chúc
Bay bướm hồn lang thang
Hí hoáy viết thư pháp
Mênh mang sầu khói tang

Tay cô múa bút lông
Tha thiết nét mây rồng
Tê tái lòng đau nhói
Tìm đâu giống Lạc Hồng

Muốn học Vũ Đình Liên
Thời nay cũng thiếu tiền
Chất chứa bao oan ức
Dân màng chữ thánh tiên?

Câu đối buồn vi vu
Xót xa Hà Sĩ Phu
Còn mấy ai thưởng lãm
Chuông chùa nức nở ru

Thổn thức có Lu Hà
Ất Mùi thương nhớ nhà
Ai qua Phước Lộc Thọ
Thăm hỏi cô đồ già!

21.2.2015 Lu Hà




Dẫn Đưa Em Về

Thương em một hạt bụi hồng
Trong cơn gió lốc cánh đồng hoang vu
Phong tình cổ hận thiên thu
Hồn trinh băng tuyết âm u gío lùa

Quê hương một thuở thêu thùa
Cùng chung bờ giậu bốn mùa nở hoa
Mai đào lan cúc nhạt nhòa
Trùng dương xa cách cảnh nhà lầm than

Hoa Kỳ Pháp Quốc chứa chan
Tin em trăng trối thế trần biệt ly
Băng đen một dải tinh kỳ
Hồng nhan bạc mệnh đầm đìa lệ rơi!

Phiêu diêu lạc thủy dong chơi
Theo vầng mây bạc thảnh thơi quê nhà
Hạc tìm phần mộ ông bà
Cần Thơ sông nước trăng ngà mờ soi!

Cù Lao Cồn Ấu em ơi!
Dừa xanh heo hút đất trời lưa thưa
Côn trùng giun dế gió mưa
Nào ai đứng đợi dẫn đưa em về !

Viết cho nỗi lòng Nhung Truong khóc Cẩm Hường
10.10.2014 Lu Hà




Dê Cừu Cỏ Mượt Khắp Đồng
viết tặng Nhung Truong xuân Ất Mùi

Dê cừu cỏ mượt khắp đồng
Bỗng dưng dào dạt bềnh bồng mênh mang
Có người thiếu phụ mơ màng
Thiên thai bến mộng dịu dàng bướm hoa

Công viên xứ xở nhạt nhòa
Chập chờn ảo ảnh chan hòa gió xuân
Thảnh thơi mấy độ trăng tuần
Hoàng hôn bảng lảng tần ngần mưa sa

Non xanh nước biếc sơn hà
Quê hương yêu dấu Hằng Nga thẹn thùng
Ngậm ngùi hai chữ thủy chung
Viễn đông hòn ngọc não nùng biển khơi

Cảnh đời tao loạn chơi vơi
Nỗi niềm cố quận lệ rơi đôi hàng
Bâng khuâng một thuở cờ vàng
Thái hòa khúc nhạc xóm làng mờ xa

Én mai trở lại thăm nhà
Khói hương nấm mộ ông bà ở đâu
Trải qua bao trận bể dâu
Tương lai trằn trọc luống sầu năm canh!

16.2.2015 Lu Hà




Đêm Dài Việt Nam
cảm xúc đọc bài thơ 8 chữ của Nhung Truong: Giản Dị Thế

Tình ơi! gió thổi mây bay
Sương rơi đầu ngõ chuỗi ngày quạnh hiu
Còn đâu ong bướm dập dìu
Hoàng hôn ẻo lả liu diu dáng chiều

Đường anh trĩu hạt hoang liêu
Mưa rơi rả rích nỡ liều tấm thân
Ngả em hoa nở tần ngần
Nắng vàng cỏ nệm thi nhân mỉm cười

Đại dương sóng vỗ chơi vơi
Làm sao nối lại cảnh đời phân ly
Thuyền em cập bến Hoa Kỳ
Anh còn nhặt mảnh nhung y cuối trời

Lừa lòng nguội lạnh anh ơi!
Củi than ướt đẫm lệ rơi hai hàng
Trách chi duyên phận lỡ làng
Buồn sao sợi chỉ xích thằng mảnh mai

Ngậm ngùi nghĩ tới tương lai
Nước non non nước canh dài Việt Nam
Xót xa tay đã nhúng chàm
Vì sao nông nỗi trăng rằm mờ soi

Chị Hằng mở cửa ghé coi
Mây đen lấp lối lẻ loi bóng người
Bão giông rền rĩ tả tơi
Khổ đau cùng tận biết nơi chốn nào?

Đường làng chim chóc nghẹn ngào
Trúc mai héo úa thì thào gió đông
Thương ai vàng võ trên đồng
Tóc râu bạch phếch gánh gồng ngược xuôi!

14.7.2015 Lu Hà




Đẹp Màu Hoa Niên
cảm xúc khi đọc thơ Nhung Truong: Giấc Mộng Vàng

Thơ rưng rức sầu vương khói tỏa
Trái tim hồng ửng máu phôi phai
Bao nhiêu trong cõi trần ai
Dạ bào ruột thắt canh dài thở than

Đời lận đận non ngàn gió biển
Mảnh hồn ngây tận hiến dâng anh
Giọt sương thánh thót trên cành
Trời xanh thăm thẳm cái oanh rã rời

Chút hối hận tả tơi cánh bướm
Thỏi nam châm rơm rớm kim bôi
Đuốc hoa hoài vọng xa xôi
Hồn mây chết đuối nổi trôi xứ nào?

Nghe sóng vỗ ba đào cuồng dữ
Thuyền tình không bến đỗ người ơi!
Còn đâu giây phút lả lơi
Vầng trăng nghèn nghẹn lệ rơi đôi hàng

Rồi từ đó dở dang thế đó
Thú thương đau ru ngủ hồn em
Bóng ai ngơ ngác bên thềm
Trăng thu vàng võ nỗi niềm ly tao

Trong mộng mị thì thào nhắn nhủ
Thuở xuân thì quá khứ trôi mau
Sớm khuya kề cận bên nhau
Cung đàn dìu dặt đẹp màu ái ân

Ôi chan chứa Châu Trần Tấn Sở
Cái khuân vàng nhắc nhở xa xưa
Lâng lâng ánh nguyệt song thưa
Tình trăng ẻo lả xuân chưa héo tàn…!

*Bài thơ này viết kỷ niệm với người nữ sĩ chuyên làm thơ đấu tranh
24.6.2015 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét