Khánh Dư Đi Lễ Nhà Thờ
tặng Triệu Khánh Dư và Hiền Châu
Khánh Dư đi lễ nhà thờ
Tây Ninh tòa thánh lờ mờ hơi sương
Sơn La Nghĩa Lộ vấn vương
Nữ thần Tây Bắc nhớ thương u hoài
Bâng khuâng rặng liễu chương đài
Một đoàn du lịch áo dài thướt tha
Nôn nao cát sĩ Lu Hà
Nửa vòng trái đất la ngà hồn thơ
Hiền Châu dáng vẻ ngẩn ngơ
Sóng tình dào dạt đôi bờ đại dương
Sài Gòn nhộn nhịp phố phường
Trái tim thổn thức đoạn trường bể dâu
Phượng rơi cúc nở bên cầu
Khánh Dư cùng với Hiền Châu mong chàng
Cố hương tiếng gọi dịu dàng
Loan bồng phựợng bế mơ màng gió trăng
Tao đàn hội ngộ mênh mang
Buớm ong dìu dặt khuân vàng lả lơi
Xôn xao kiều nữ hoa cười
Yến oanh khúc khích hương trời thoảng bay!
11.10.2015 Lu Hà
-Triệu Khánh Dư: “Thật hay và rất tuyệt anh Lu Hà, chúc
anh mãi quan tâm tới Khánh Dư & Hiền Châu nhiều nhé!“
-Hiền Châu : “ HC sẽ không quên đâu thi sĩ Lu Hà ạ!
HC hiểu những điều Lu Hà trăn trở...HC là người trọng tình
nghĩa hơn bất cứ thứ gì trên đời. Chỉ cần một làn gió vương vất cũng đủ làm HC
thả mộng suốt một ngày..Huống chi Lu Hà đã dày công ưu ái,thương tặng HC cả một
tấm lòng,một tâm hồn thơ văn dạt dào quý mến.HC không bao giờ quên.“
Ok!Nhưng các em phải ngoan ngoãn biết nghe lời anh căn dặn.
Không đa nghi về tấm lòng tâm hồn thi sĩ bao la của anh. Không nghe lời xúc xiểm
của thiên hạ dèm pha về anh mà tình nghĩa huynh muội bị tổn thương. Giao du thơ
phú với anh chỉ biết anh không để cho kẻ lạ vô duyên vô cớ, bất cứ ai dù gìa trẻ
trai gái đàn ông đàn bà thi nhân văn sĩ trắng râu bạc đầu, bạn hữu thân xơ quen
biết xa gần bàn luận comment mỉa mai trêu ngươi trọc tức anh là ổn. Không để kẻ
lạ lợi dụng sân chơi của mình thành nơi đấu xảo thóa mạ ngay chính người mình
thuơng qúy trân trọng là ổn. Anh là loại người có kiến thức tâm lý xã hội phong
phú. Chỉ cần nhìn mặt hay đọc qua vài dòng comment là anh hiểu rõ tâm điạ đẹn
trắng đỏ lòng xanh vỏ, dù lời lẽ ai đó có quanh co dấp dính bóng bẩy hội tề. Thủ
đoạn dền dứ cao siêu đến đâu? Dù có qua truờng lớp huấn luyện ngón nghề khai
thác mâu thuẫn phân hóa nội bộ, chia rẽ tình người. Anh thích ai thì 90 phần
trăm người đó là kẻ tốt. Anh không ưa ai, thì anh khinh khỉnh không thèm nói
chuyện không quen biết, không tranh luận. Nếu vô cớ lăn xả vào cắn xé anh như tụi
Nguyễn Thuần Tân, Thomas Nguyên, Danny Nguyen, Bùi Văn Cáy, Phạm Văn Dục vân
vân và vân vân…Anh sẽ kê ghế đẩu lên mõm tụi nó mà ngồi xổm. Anh chỉ là thi sĩ
tình thơ, thỉnh thoảng cũng bàn luận trên diễn đàn về các vấn đề thời cuộc xã hội
con người dân chủ cộng khai chứ có phải kẻ ác làm hại ai đâu?
Thưa các bạn! Lu Hà tôi đã sáng tác khoảng 7 000 đến 8 000
( 7 ngàn đến 8 ngàn bài thơ ) đủ các thể loại. Với số lượng nhiều như vậy tất
nhiên tính kiêu ngạo không thể tránh khỏi. Từ Cao Bá Quát, Lý Bạch, Nguyễn Du,
Tô Đông Pha, Ngô Thừa Ân, v. v… đều có tính kiêu ngạo ngông nghênh cả.
Làm thơ viết văn mà còn khiêm tốn chỉ là cách chống chế ngụy
biện cho cái dốt nát, cái ngu xuẩn che đậy những tham vọng xôi thịt bổng lộc
háo danh trên thị
trường thơ ca phổ nhạc ngâm thơ của riêng mình mà thôi.
Hay tụi dư luận viên cánh văn thi sĩ cò mồi bất lực trước khả năng bày tỏ sáng
tạo nghệ thuật của mình.
Nhưng thử hỏi: Lu Hà tôi đã vừa lòng về thơ mình chưa? Xin
nói thẳng chưa hài lòng. Chỉ tiếc rằng mình đã vào lứa tuổi lá rụng chiều thu
không còn nhiều thời gian học hỏi văn ôn võ luyện nhiều hơn nữa.
Thế nhưng cũng có người bảo: Lu Hà làm thơ nhiều nhưng
không chất lượng cứ đăng từng chùm như cỏ rác. Chỉ cần một vài bài tượng trưng
thôi là đủ. Y? Kẻ đó lưu manh hẹp hòi bần tiện tiểu nhân, nên cứ tưởng Lu Hà này
cũng ngu xuẩn dễ dàng tự tát cạn biển thơ mênh mông của mình chỉ để vài vũng
bùn thi thố tranh đua tài năng cao thấp với thiên hạ, để có nhiều like trong
facebook? Chỉ cần một bài thôi là đủ thiên thu bất hủ. Nói ngu như tụi Chí Phèo
thị Nở bần cố nông cốt cán mù chữ xích lô ba gác cửu vạn bốc vác ca ngợi thơ Hữu
Loan? Thơ không chất lượng nghĩa là nông cạn hời hợt. Xin lỗi ai đó đủ trình độ
hiểu hết ý nghĩa từng bài thơ hay và chưa hay của Lu Hà chưa? Trộm nghĩ nguời
đó cũng phải đạt tới cảnh giới vi diệu kim cổ thông bác rồi. Thơ Lu Hà không thể
lấy triết học, truờng phái này trường phái nọ mà phân tích nổi đâu? Tóm lại thơ
Lu Hà phải tự chính bản thân mình gỉai nghĩa phân tích giảng giải nếu có ai hỏi
đến.
Nhiều người hằn học căm tức cay cú nhưng không thể viết
comment láo vào trang Lu Hà, nên bọn chúng lăn xả vào làm quen các cô kiều nữ
mà Lu Hà mến mộ. Sau khi gây dựng được chút cảm tình xã giao bóng b àn, lịch sự
vu vơ chúng sẽ thừa cơ comment tấn công Lu Hà và lái từ thơ tình sang các đề
tài chính trị chính em như Lu H à hay bênh vực Ngô Kỷ và phê phán các thần tượng
chống cộng xôi thịt của bọn chúng như Trúc Hồ, Việt Dzũng, Điếu Cày v. v... Vì
trình độ kém chúng không đủ sức bắt bẻ lý lẽ sắc bén trung thực ngay thẳng của
Lu Hà thì chúng nhằm vào cái gọi là thơ tình dâm của Lu Hà đi quá xa không chịu
dưới khuân phép giáo lý Khổng Tử và đạo đức bác Hồ gì đó để lôi kéo tuyên truyền.
Thật nực cười nhiều người muốn làm thơ dâm tình mà không được. Vậy sinh ra bất
mãn hay ngu xuẩn còn làm thơ dâm tục chửi bậy lố lăng và tự khen mình như Hồ
Xuân Huơng. Chúng ngu không hiểu nữ thi sĩ họ Hồ không hề làm thơ dâm tục, dâm loạn
mà thơ của bà có tính dâm tình man mát nhẹ nhàng bóng bẩy hình tượng hình ảnh
cao siêu, trí tưởng tượng tuyệt đỉnh của
cảnh giới cao bác học lịch lãm thanh cao.
Lu Hà là thi sĩ tình thơ yêu ghét phân minh rạch ròi. Tất
nhiên không muốn sống ngoài lè xã hôi cứ tình tang tính tang mà hững hờ với đồng
bào dân tộc trước
cảnh mất nước nhà tan, chạy nạn tứ phương, trước đại họa
xâm lăng, nạn đồng hóa tiêu diệt nền văn hoá Việt Nam của Tàu cộng và nạn độc
tài đảng trị. Nhắm mắt làm ngơ cho bọn theo nghề chống cộng để kiếm tiền đô la
nuôi vợ nuôi con chúng nó và lo làm giàu phỉnh phờ đồng bào hải ngoại quyên góp
tiền cho chúng làm những bài hát ca ngợi bà Trưng bà Triệu hay anh lính cộng
hòa chung chung . Số bổng lộc tiền bạc thu gom của hàng vạn hàng triệu con cừu
thơ ngây yêu nước thực lòng, chui vào mõm bầy sói đói bầy cá mập hoang dã. Thịt
gà vịt ngon chúng chén hết hay cống nộp cho đảng, c òn số xuơng xẩu thừa thãi
thì bố thí cho thuơng phế binh tàn tật, trẻ em mồ côi khuyết tật, người gìa cả.
Các chùm Mafia ờ Mỹ và Ý đều là các vua làm từ thiện cả đó. Trịnh Công Sơn ngày
xưa là biểu tượng tự do hoà bình bác ái Phật Pháp cuối cùng lòi ra là thiếu tá
mật vụ cộng sản làm việc cho mặt trận dân tộc giải phóng? Trịnh Công Sơn là mật
vụ còn Trúc Hồ Việt Dzũng không thể là mật vụ được sao?
Bây giờ coi yêu nuớc như thuơng trường béo bở để kinh
doanh nghề chống cộng. Hô hào đoàn kết quyên tiền vào túi bọn chúng hội đoàn chống
cộng rỏm tay chân công an tự lập ra. Đồng bào phải thắt lưng buộc bụng quyên
góp tiền cho chúng mới gọi là yêu nước? Là đoàn kết là con cháu Lạc Hồng. Có tiền
rồi, chúng lại mạng chia phần cho ông tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng để vận động
lobby ở hành lang quốc hội gì đó cho chính sách nới lỏng cộng sản vào tổ chức
thương mại xuyên thái bình dương hay vào ủy ban nhân quyền liên hợp quốc. Làm
thế bảo là chống cộng? Số lớn tiền của
móc từ hầu bao của đồng bào giao nạp cho lãnh sự quán cộng sản. Còn phần dư rả
chúng chiếm đoạt quá dễ dàng thì tự hào đại thắng lợi thành công do tài âm nhạc,
siêu lừa đảo thượng hảo và tự ăn mừng phong thánh phong anh hùng hả hê. Những hình ảnh ăn chơi nhậu nhẹt tràm chim
quán gió của ca sĩ Việt Dzũng với nhân viện lãnh sự quán là mặt trái của cái gọi
là nghề chống cộng. Lu Hà đã quan sát phân tích tỉ mỉ từng sự kiện Trúc Hồ lên
đài tuyên bố không chống cộng, đòi lật đổ nhà nước xã hội chủ nghĩa là sai mà
chỉ đấu tranh xin ban phát quyền làm người và Việt Dzũng nổi khùng ở tòa nhà quốc
hội Mỹ. Ngô Kỷ thì uyên bác phân tích có tình có lý thì chúng vu khống chống cộng
cực đoan tung lời lẽ cú diều để xí mắng hạ nhục anh. Lu Hà nghe cả hai phía thấy
Ngô Kỷ bị oan ức bênh vực anh thì lại bảo Lu Hà bạ ai cũng chống, phá hoại khối
đoàn kết chống cộng. Sao lại bênh vực Ngô Kỷ theo Lu Hà một triết gia một nhà
hùng biện một người ngay thẳng yêu tổ quốc quê hươpng là một tay homeles (
Obdachlose ) là người không nhà cửa nay ngủ đình mai ngủ chùa. Chúng nói ngang
như cành bứa mà vẫn gân cổ lên cố nói cho được. Tìm mọi ngôn từ chợ búa đá cá
lăn dưa dưới chân cầu ông Lãnh, chỉ vì chút hy vọng mong manh nhằm Lu Hà mất mặt
giảm uy tín giảm nguồn cảm xúc thi hứng mà cũng không xong. Hóa ra gậy ông lại
đập lưng ông. Bị Hà mỗ phản đòn vả vỡ họng không còn hạt ngô nào để mà nhai
cơm. Ác gỉa ác báo, nghiệp chướng quả báo nhãn tiền bày ra trước mắt và điếc
không sợ súng. Lu Hà có làm hại đến ai? Chỉ là thi sĩ tình thơ và hay nói thật
tranh biện trên diễn đàn công khai dân chủ. Nếu như rảnh rỗi dư dật thời gian
và vắng bóng các cô kiều nữ dập dìu hoa bướm, trăng gió mây mưa.
Trong cuộc đời này, kể cả đến khi nhắm mắt xuôi tay bình
thản mỉm cười trở về quê hương vĩnh hằng chắc chắn hai cô Hiền Châu và Trần Hiền
Châu sẽ tự vấn hỏi mình: Đời người ngắn ngủi từ con gái, đến đời thiếu phụ trừ
chồng con mình ra hay người từng chung chăn chung gối với mình thì ai là nguời
đàn ông hay nhớ đến mình nhất? Tất nhiên là Lu Hà rồi. Vì ông ấy hay làm thơ về
mình tất nhiên ông ấy phải nhớ phải nghĩ tới mình là một hình ảnh đẹp trong tâm
hồn thi sĩ của ông ấy. Dù cho ông ấy cũng có làm thơ tặng hàng trăm cô khác thì
đã sao? Nhưng với mình thì hình ảnh ông thi sĩ này đã khắc dấu trong tâm hồn
trái tim phụ nữ mềm yếu của mình thi ên thu t ình mộng. Trong số những nguời phụ
nữ đó có cả Nhung Truong. Lu Hà làm thơ về Nhung Truong không nhiều lắm. Nhưng
Nhung Truong lại biết ơn tấm lòng của thi sĩ. Có một bài thơ viết cách đây một
năm rồi " Nguời Ơi Là Người " Lu Hà đã quên. Nhưng Nhung Truong lại
post lại thật là cảm động sâu sắc tâm lý biết bao. Thiên hạ làm gì chả có người
nhầm lẫn hấp tấp vội khen Nhung Truong rối rít ca ngợi Nhung Truong lên mây
xanh. Nhưng nữ sĩ Nhung Truong lại bảo: Bài thơ này của anh Lu Hà viết tặng cảm
tác về Nhung Truong đó. Có thể người đó sẽ tự trách mình bị hố. Sao vội vàng thế
nhỉ? Không đọc kỹ tên tác gỉa ký duới bài thơ là Hà Lu hay Lu Hà. Hóa ra mình lại
khen lão Lu Hà? Trót thì trét không lẽ lại xóa đi?
Qua đó Lu Hà rất qúy trọng ngưỡng mộ tâm hồn Nhung Truong
thanh cao cao thượng trong sáng biết chừng nào. Nhưng nguợc lại cuộc đời này
cũng buồn thay có cô kiều nữ mình bỏ công sức ra viết hàng chục hàng trăm bài
thơ tặng lao tâm khổ trí mà chả có bài thơ quái nào đọng trong tâm hồn người
đó? Thành ra thơ mình viết tặng người ta như nước đổ lá khoai nước đổ đầu vịt?
Thật buồn vô vị vô duyên thay cho cái ngã thi thĩ Lu Hà
đáng thương này. Nếu mai này Lu Hà chết đi. Lu Hà tin rằng: Nhung Truong, Hiền
Châu, Trần Hiền Châu và nhiều người phụ nữ khác sẽ khóc Lu Hà. Và bên cạnh đó
cũng có cô từng đươc Lu Hà ưu ái tặng thơ. Nhưng thử h ỏi: Có giây phút nào
trong lòng các cô này bâng khuâng tư lự một nỗi sầu khi nhớ tới Lu Hà hay trong
lòng họ gía băng? Hay họ bảo: Cái tên thi sĩ Lu Hà này lạ hoắc chưa từng quen
biết hay chưa từng nghe nói bao giờ. Thuộc loại vô danh tiểu tốt, thơ làm nhiều
nhưng không có gía trị như rơm rác mà thôi? Hay họ bảo: Ờ ờ nhớ ra rồi: Rõ khổ
! khốn khổ khốn nạn cho lão ấy, mình có khiến đâu? Tự nhiên lão ấy nổi cơn hâm,
cơn dâm tình, cơn si tình. Lão ấy quả thực cũng có tặng mình vài bài hay vài chục
bài nhưng nhạt phèo như nước ốc mình không thèm đọc. Chỉ có mình làm thơ mới
hay mới đáng ngâm nga hay phổ nhạc ca hát trên sân khấu hay các bậc chú bác đàn
anh bạn bè thân hữu cùng cánh hẩu xôi thịt với mình mà thôi. Lời lãi lợi nhuận
cùng làm ăn trên thương trường nghệ thuật sân khấu thơ ca mới hay. Liệu có sự
oan trái trớ trêu cay đắng này không nhỉ? Chỉ có trời mới biết. Vì sao? Vì hư
danh, háo danh, và bạc bẽo mà thôi. Ta cũng chả nên trách móc tâm tính loài người
vốn dĩ hẹp hòi ích kỷ là bản chất bẩm sinh. Mấy ai thực sự có tâm hồn thanh cao
biết người biết ta và giàu lòng thuơng ái vị tha với chúng sinh? Cụ Nguyễn Du c
ũng phải tự than :
Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như?
Lu Hà rất mừng có hai cô Châu làm bạn thơ tâm tình tâm
linh. Tuy chỉ có tính biểu tượng tượng trưng trên sông tình bể ái nhưng lấy cái
chân thật nhân hậu thanh cao trọng tài mến sắc mà mài dũa câu chữ thành những vần
thơ đẹp để tặng cho nhau cho con cuộc đời thế tục còn mãi lưu truyền. Đời người
ngắn ngủi lắm, nhất là đối với người phụ nữ như bông hoa đẹp chả ai muốn tàn lụi
mà trẻ mãi không gìa. Nhưng kiếp vô thường sinh lão bệnh tử thì không ai tránh
khỏi. Giao du với Lu Hà là một thi nhân, dù hiện tại còn lắm kẻ dèm pha tức tối
hằn học mỉa mai cay cú đơm đặt bịa đặt vu khống đấu tố mà toàn dựa vào nền văn
hóa tạp nham Khổng Tử lạc hậu suy đồi, đạo đức gỉa để bắt bẻ Lu Hà. Nhưng những
cái gì viết ra thành thơ từ máu thịt tâm huyết đắng cay nước mắt hay những yêu
thuơng của Lu Hà chớ nên coi thường mà tự mình hủy hoại cho nhân cách tâm lý thần
kinh của chính mình tự gây ra đố kỵ căng thẳng với Lu Hà làm gì?
Lu Hà lên xuống thăng trầm theo thời gian và tất cả những
ai dính líu thơ văn với Lu Hà để lại trong lòng thi sĩ những buồn vui ai oán
trân trọng hay khinh bỉ coi thường. Các thế hệ con cháu sẽ xem xét dánh gía lại
tất cả các khuân mặt quen biết Lu Hà và bình phẩm. Hiền Châu thông minh l ắm vừa
là cái tình cảm chân thật trước mắt cụ thể chả tốn k ém mất mát thiệt thòi gì
mà còn biết lo cả cho cả cái tiếng thơm về sau 50 hay 100 năm sau khi chúng ta
tất cả đều là người thiên cổ.
Truớc khi đến với nghệ thuật Lu Hà phải học làm người tử tế,
ngay thẳng dù cho là bốp chát. Nói một là một, truớc sau không thay đổi lấy chữ
tín nghĩa tình người làm trọng. Nguời đáng khen thì khen, đáng chê thì chê hoàn
toàn vô tư khách quan. Không a dua nịnh bợ theo thời thế lường gạt ai để kiếm
xôi thịt bổng lộ. Lu Hà là thi sĩ không phải là nhà đấu tranh dân chủ nhân quyền
chuyên nghiệp hay theo nghề chống cộng mồm kiếm cơm nuôi vợ nuôi con và đóng
qũy bảo hiểm hưu trí..
Lu Hà làm thơ ca ngợi tình yêu và phê phán cái ác bất kể
ai là cộng sản, quốc gia, bộ đội cụ Hồ, lính ông Diệm ông Thiệu. Cứ ai ác ai gỉa
dối điêu ngoa lươn lẹo mắt trắng dã mội thâm xì đểu gỉa, Lu Hà đều làm thơ chỉ
trích hết. Ai đáng yêu bảo yêu ai đáng ghét bảo ghét. Chẳng vì phép xã giao tế
nhị lịch sự cả nể mà tự lừa dối tâm hồn trái tim mình. Với hai cô Châu Lu Hà chỉ
làm thơ tình ái thôi, không bàn luận chính trị chính em hay động chạm đến ai
khi vào sân chơi nhà hai cô. Có bàn gì thì bàn ở trang khác với người khác tùy
từng đối tượng. Vậy có ai đó muốn mượn trang hai cô Châu gỉa vờ comment về thơ
Lu Hà rồi lái sang chuyện tụi Trúc Hồ, Việt Dzũng, Điếu Cày, Điếu Bát v.v...cứ
xóa toẹt đi là xong nhé.
11.10.2015 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét