Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

Thơ Tình Chùm 297



Anh Vẫn Chưa Quên
tặng Đặng Thùy Diễm Phương

Hoàng hôn chiều lả khói bay
Bên hồ  gợn sóng mà say lòng người
Tóc mây tha thướt mỉm cười
Nuôi em giúp mẹ trọn đời thuỷ chung


Nghe em tâm sự bão bùng
Lênh đênh biển cả trập trùng biển khợi
Thuyền tình lướt sóng chơi vơi
Phong ba bão táp bèo trôi dập vùi

Thương em gái nhỏ ngậm ngùi
Xót xa châu lệ sụt sùi biển sâu
Trải bao ngày tháng dãi dầu
Cung đàn nguyệt lạnh chân cầu đẫm sương

Nhân gian thế sự bi thương
Cam lai khổ tận bốn phương não nùng
Thấy em anh lại vui mừng
Bình an cuộc sống tưng bừng bướm hoa

Yêu thương nhân thế chan hoà
Quen làm điều thiện nhạt nhoà câu kinh
Trúc xinh trúc đứng một mình
Thuyền quyên yểu điệu trường đình một chương.

1.12.2012 Lu Hà




Châu Về Hợp Phố
tặng Lệ Đá

Đá còn tuôn chảy mồ hôi
Em rơi giọt lệ bồi hồi xót xa
Sinh ra trong cõi sa bà
Mưa rơi thánh thót Hằng Nga tủi hờn

Thiết tha ngẩng mặt bồn chồn
Trời cao thăm thẳm nỗi buồn chơi vơi
Tóc mây lả lướt xa xôi
Ngân Hà lấp lánh em ơi biển sầu

Gặp em ở bến giang đầu
Đếm hòn đá cuội chân cầu nỉ non
Đá vàng thổn thức đòi cơn
Tìm trong tiền kiếp môi son má hồng

Mưa ngâu sùi sụt theo dòng
Ngưu Lang Chức Nữ đoạn trường tơ vương
Dầu lià ngó ý còn thương
Sổ trời duyên phận quê hương hẹn về

Đá ơi! Thôi hết não nề
Ngọc Trai Hợp Phố hợp dãi dề nắng mưa
Đêm thu lá rụng lưa thưa
Đầu thai chuyển kiếp đò đưa bến nào...?

1.12.2012 Lu Hà




Mảnh Sầu Đơn Chiếc

Đêm trở lạnh mảnh sầu đơn chiếc
Hồn ơi hồn, lạc bước nguyệt tà
Căn nhà hoang vắng sương sa
Cuộc tình nức nở làn da tím hằn...

Thì anh hỡi băn khoăn chi nưã
Giờ riêng em cam chịu đau thương
Hàng hiên lã chã thê lương
Óc tim tan rưã vấn vương sợi buồn...

Đừng gian dối trào cơn da diết
Yêu vụng về tha thiết một người
Núi này biển nọ chơi vơi
Mặn nồng sao nỡ xa xôi biển mờ...

Kể từ đó đôi bờ cách trở
Anh đi rồi ảo não trăng soi
Trập trùng sóng vỗ biển khơi
Đêm dài tủi hận tả tơi rã rời...

Đời giông tố mưa rơi tầm tã
Trái tim sầu đày đoạ canh thâu
Lẻ loi một bóng đèn dầu
Chao ôi lạnh quá gối nhàu lệ chan...

Buồn u tối  muôn vàn thê thảm
Một mình em ảm đạm anh ơi!
Vì sao nông nỗi lẻ loi
Côn trùng rên rỉ bờ bôi héo dần...

Em chán nản điêu tàn thống thiết
Tháng năm hoài giá buốt làm sao?
Trong lòng đau xót cấu cào
Đông về sương trắng gió gào vực sâu...!

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Nỗi Sầu Còn Lại
2.12.2012 Lu Hà




Hồn Trinh Nữ

Hồn hoa xơ xác nước mây
Liễu sầu kim cổ hao gày tóc tơ
Long lanh bóng nguyệt mơ hồ
Thảo trùng nức nở dật dờ gần xa...

Khối sầu nức nở cung Nga
Đêm sương giá lạnh la đà quỷ ma
Duyên tình mệnh yểu sa bà
Đuổi nhau đuà rỡn Hằng Nga chau mày...

Trần truồng trinh nữ đắng cay
Hoà cùng số phận bạn bầy yêu tinh
Hồ ly kia cũng nặng tình
Liêu trai một thuở bóng hình lao xao...

Đầu thai đâu biết ngả nào
Oán hờn tủi hận bướm đào còn mê
Bơ vơ hồ điệp ê chề
Duơng trần ghẻ lạnh sơn khê não nùng

Sương rơi hưu quạnh bập bùng
Từng đàn đom đóm trập trùng ngẩn ngơ
Ngậm ngùi tức tưởi mịt mờ
Thương người con gái bến bờ trầm luân...!

cảm tác thơ từ thơ thất ngôn bát cú cuả Thi Nguyên: Xác Bướm Hồn Hoa
3.12.2012 Lu Hà




Phật Độ Tâm Thành

Nghe tiếng nhạc như ru như khóc
Giưã canh trường thức giấc nhớ người
Bàng hoàng bơi ngược dòng đời
Trái tim thổn thức chân trời mù sa...

Thấm ướt gối nhạt nhoà lệ nhỏ
Hồn chơi vơi tầm tã mưa rơi
Ngẩn ngơ vàng đá một thời
Chôn vùi dĩ vãng vòng đời hư không...

Tình ảo mộng cuồng giông bão tố
Sóng biển đời một thuở lao đao
Lòng còn say đắm khát khao
Ôm sầu khổ não chiêm bao phận người...

Ôi hệ lụy gieo đời dâu bể
Hết hoàng hôn rồi lại hôn hoàng
Vẳng nghe tiềm thức hồi chuông
Bụi hồng giã biệt nhẹ lòng trần căn...

Quên tất cả nợ nần bao kiếp
Áo đạo tràng bước tiếp đường tu
Hững hờ bèo bọt phù du
Cam lồ suối mát trầm tư tịnh lòng...

Vượt tam giới mênh mông Phật độ
Qua sông Hà giác ngộ nhẹ tênh
Âm thanh lắng đọng tâm sanh
Thuyền tình bể ái tan tành khói mây...

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Cầu Xin
28.11.2012 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét