Cây Đời Trổ Hoa
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương sống lại
Cây đời giông tố trổ hoa
Mầm xanh lá thắm nhạt nhòa tuyết băng
Xôn xao thao thức cung Hằng
Ngàn sao lấp lánh mơ màng bốn phương
Biển tình lưu luyến tơ vương
Sóng đào dang dở nhớ thương cung đàn
Tiếng ai thánh thót trần gian
Gần xa vũ trụ nồng nàn bao la
Xuân về thong thả lời ca
Bính thân pháo nổ thiết tha nụ cười
Khen thay Thiên Chúa tuyệt vời
Oanh vàng thỏ thẻ trọn lời nước non
Tưởng rằng tim đã héo hon
Lửa lòng nguội lạnh chon von phiến sầu
Trang Sinh ngồi bến giang đầu
Bướm kia thấp thoáng biển dâu sông hồ
Xa xa cánh én nhấp nhô
Rừng xanh đồi cọ cơ đồ hoài hương
Sài Gòn nhộn nhịp phố phường
Tháp rùa Hà Nội giọt sương ứa tràn!
19.1.2016 Lu Hà
Chúc Mừng Nghệ Sĩ Nguyễn Hoài Hương
Xa gần bạn hữu chúc mừng
Đón người trở lại tưng bừng reo ca
Tử thần ma qủy gian tà
Làm sao rụ nổi rời xa cuộc đời ?
Ban mai thức dậy mỉm cười
Hồn thơ dang dở chơi vơi biển sầu
Sương pha ướt đẫm mái đầu
Thiết tha tơ liễu chân cầu đợi ai... ?
Trau tria sửa lại nét ngài
Tô môi điểm phấn giao đài vấn vương
Tần ngần sóng nước quê hương
Sài Gòn diễm lệ canh trường thở than...
Trăng lên đỉnh giáp non ngàn
Cung đàn Tư Mã chứa chan nồng nàn
Bướm hoa dìu dặt thế gian
Hoài lang dạ cổ bần thần ngẩn ngơ…
Thiên thu tình mộng bơ vơ
Lửa lòng cuồn cuộn đôi bờ đại dương
Oanh vàng thỏ thẻ Hoài Hương
Mùa xuân én gọi môi hường nở hoa…!
*Nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương vì làm việc qúa sức cho nghệ
thuật ca trù bị ngất đi bất tỉnh, nay đã sống lại.
19.1.2016 Lu Hà
Lá Rụng Sầu Vương
Tâm tư với Nguyễn Hoài Hương: Mùa Thu Và Thiếu Phụ
Mùa thu lá rụng bi thương
Cuốc kêu khắc khoải đoạn trường trần ai
Năm canh trằn trọc mãi hòai
Tơ vương thuở đó
canh dài sầu chan
Nhớ người lội suối băng ngàn
Hao gày chiếc bóng tro tàn khói bay
Nỗi niềm cô phụ đắng cay
Đoàn quân hun hút tháng ngày chờ mong
Khải hoàn xe ngựa thong dong
Vinh quang trở lại cõi lòng sầu tư
Cầu ao cá lội lừ đừ
Sủi tăm nao nức như từ hôm qua
Anh đi khoé hạnh ướt nhòa
Cánh đồng hiu hắt màu hoa cúc vàng
Để ai duyên tủi lỡ làng
Buông rèm đóng cửa đôi hàng lệ rơi!
11.9.2015 Lu Hà
Em Chỉ Là Con Sông
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Sinh ra mẹ gọi sông dài
Nối liền tình núi u hoài biển ơi !
Chôn nhau cắt rốn trăm nơi
Hồn trinh phiêu bạt chơi vơi nỗi lòng
Hoài Hương lệ chảy đôi dòng
Cánh buồm lộng gió long đong sớm chiều
Gió mây ôm núi yêu kiều
Hoàng hôn tha thiết nhiễu điều giá gương
Tha phương non nước nhớ thương
Đại dương sóng vỗ vấn vương tơ tằm
Ở đâu cũng thấy trăng rằm
Em mơ trở lại về thăm quê nhà?
Cù lao chín chữ mẹ cha
Xóm làng còn đó ông bà ta đâu?
Chân đồi nắng dãi mưa rầu
Nấm mồ hiu quạnh mõ trâu não nùng!
Cuộc đời nghệ sĩ thủy chung
Lời ca tiếng hát chập chùng xa khơi!
Trăm sông nghìn núi yêu ơi!
Nghĩa tình chảy mãi lòng người Việt Nam!
7.9.2015 Lu Hà
Cung Đàn Sầu Ly
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Cung đàn thổn thức sầu ly
Bài ca ai oán kinh kỳ mưa sa
Trong như tiếng hạc ngân nga
Tơ đồng nức nở châu sa lệ tràn
Gió mây ngơ ngác non ngàn
Hoài Hương trở lại nồng nàn thiết tha
Trái tim xao xuyến mặn mà
Hồn trinh thiếu nữ xót xa má hồng
Nhớ thương một dải cầu vồng
Kim ô thằm lặng núi sông hẹn về
Dặm trường khúc khỷu sơn khê
Trần gian gai góc dãi dề biển sâu
Sóng xô trắng xóa bạc đầu
Trán nhăn tư lự chân cầu rêu phong
Nhạc vàng vó ngựa thong dong
Nhạn sa rũ cánh qua dòng sông tương
Tỳ bà gảy khúc Vương Tường*
Hồ xừ xang xứ quê hương tủi hờn
Kinh môn ngoái lại đòi cơn
Cỏ non mơn mởn chập chờn bướm hoa!
* Vương Tường là nàng Vương Chiêu Quân
12.8.2015 Lu Hà
Nhờ Có Âm Nhạc
chia sẻ tâm tình với nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Trái tim Hương đỡ đau hơn
Bởi nhờ âm nhạc giận hờn tiêu tan
Con người sinh ở thế gian
Trầm luân bể khổ ngút ngàn trời mây
Mấy ai hạnh phúc vui vầy
Ôm cung đàn hạc ngất ngây sóng tình
Đường xa Tây Trúc rập rình
Non đèo qủy dữ yêu tinh lạc loài
Tấm lòng nghệ sĩ bi ai
Lời ca tiếng hát canh dài mưa sa
Chập chờn sáu nẻo ta bà
Sân ga quán trọ ngân hà sáng soi
Quảng Hàn thổn thức ghé coi
Vén màn sầu lệ mặn mòi biển sâu
Hằng Nga theo nhịp trống chầu
Hồn mây nghiêng ngả mái đầu tuyết sương!
18.8.2015 Lu Hà
Tiếng Hát Trên Bờ Biển
chia sẻ tâm tư với Nguyễn Hoài Hương: Dã Tràng Ơi!
Cung đàn hạc nỉ non nhân thế
Cái oanh vàng thỏ thẻ nguồn cơn
Nghe như sóng vỗ giận hờn
Trách bờ cát trắng chập chờn tim mây
Làn thu thủy thơ ngây trầm lặng
Cuốc thảm sầu cay đắng gia gia
Kim ô nuối tiếc trăng già
Hoàng hôn ủ rũ đầm đìa giọt sương
Cuộc dâu bể đau thương tang tóc
Đàn hải âu than khóc trần ai
Bâng khuâng thổn thức mãi hoài
Năm canh sáu khắc nguyệt đài song thưa
Hồn Thục Đế vẫn chưa thỏa nguyện
Nhớ nước nhà nghèn nghẹn xót xa
Giáo đường thánh thót lời ca
Chuông chùa gióng gỉa mái nhà khói lam
Tần cộng hưởng tơ tằm đôi lứa
Mộng hoài hương chan chứa xuân đào
Dã tràng xe cát xôn xao
Đất trời cảm động lệ trào mưa sa !
14.8.2015 Lu Hà
Chiều Nay Phảng Phất Bóng Câu
cảm xúc Hoài Hương ngâm bài: Đa Tạ
Chiều nay phảng phất bóng câu
Từ đâu thảng thốt thơ sầu héo hon
Yến oanh nức nở vàng son
Thuyền ai chấp chới bến còn đợi mong
Bấy lâu cánh hạc chốc mòng
Cung đàn dang dở biển lòng ly tao
Đại dương sóng vỗ lao xao
Hoàng hôn buông thả nghẹn ngào suối băng
Ngước lên chợt thấy cung Hằng
Cây đa cành quế mơ màng biển dâu
Nhớ thương ai oán mái đầu
Xanh xao vò võ chân cầu phượng rơi
Cúc buồn ong buớm chơi vơi
Hồng nhan thui thủi biển khơi chập chùng
Tơ đồng uẩn khúc não nùng
Nghe như giông tố bão bùng lửa thiêu
Mây hồng lạc lối phiêu diêu
Tìm về cố quận bao điều thở than
Trống quân nhịp phách chứa chan
Du dương tiếng hát lệ tràn bờ mi!
12.8.2014 Lu Hà
Đa Tạ Hoài Sao?*
viết tặng nghệ sĩ Hoài Hương
Đa tạ hoài sao chẳng chịu ngâm ?
Giọng vàng thỏ thẻ tiếng lâm râm
Thiên hạ trầm trồ ôi hay qúa
Mà lòng tôi vẫn cứ lặng câm...
Thổn thức chiêm bao hỡi thế nhân
Thuyền tình bể ái cõi trần gian
Hạnh phúc cao sang nào chẳng thấy
Trầm luân thánh gía gió mưa chan...
Còn biết thở than với những ai?
Hồng nhan tri kỷ mãi u hoài
Bá Nha lầm lũi ôm đàn gảy
Chung Tử Kỳ ơi! Giọt vắn dài...
Ta với người đời giữa biển dâu
Từ lâu lạc lối biết đi đâu?
Phòng văn lạnh lẽo vầng trăng héo
Hé cửa nghe tim khóc thảm sầu...!
*cảm xúc tức thì, mà viết luôn, nghĩ thế nào viết vậy.
30.8.2014 Lu Hà
Giọt Sầu Bi Tráng
Thơ tri ân nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Tôi đã khóc thành giọt sầu bi tráng
Nửa cung đàn vang vọng tới trời xanh
Khi trái đất hoa lá
đã trổ cành
Trái tim hồng yêu thương tình bất diệt
Người thiếu phụ mảnh mai buồn da diết
Giọng oanh vàng nức nở mãi không thôi
Cả đại dương sững lại sóng bồi hồi
Quê hương đó sắt son bao chờ đợi
Rồi mai nhé gió xuân mừng năm mới
Khắp nẻo đường vang khúc nhạc thái hòa
Cầm tay nhau đôi mắt ướt nhạt nhòa
Tình huynh muội chôn sâu cùng biển cả
Đừng tủi
hận còn bao điều chan chứa
Trái tim
gìa ửng giọt máu phôi phai
Đóa hoa
nhài bông tuyết thấm trần ai
Nghe lá rụng phượng rơi thì cúc nở
Vườn Ngự
Uyển Hương Giang cười sóng vỗ
Cầu Tràng
Tiền ai trải nắng xuân kiều
Dạ hoài
lang lạc bến cõi phiêu diêu
Đàn hạc
trắng ngân nga trời cao vút
Ngõ trúc
bạch theo lối mòn hun hút
Ngẩn ngơ
nhìn non nước mãi thủy chung
Điệu Nam
Giao hoa bướm gọi chập chùng
Đàn thơ nối
qua sông chiều cò lả!
13.8.2015
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét