Thứ Năm, 23 tháng 3, 2017

Lu Hà Và Xuân Quỳnh Chùm 3



Ngủ Đi Anh
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Hát Ru

Ngủ đi anh người em yêu dấu
Bình hoa ngoan đã ngủ trên bàn
Ngọn đèn bé nhỏ nồng nàn
Con chim ấm tổ trăng ngàn lặng im


Tàu thả neo đắm chìm sương mộng
Biển mơ bờ ngọn sóng thiết tha
Lẻ loi khóm cúc đầu nhà
Bờ ao hiu hắt la đà lá tre

Vầng trán cao bộn bề tư lự
Bức tranh tường tình tứ ngắm em
Ngủ đi chân cứng đá mềm
Ngày mai cất bước êm đềm cỏ nhung

Ong bướm say chập chùng sông núi
Đóa hoa rừng buồn tủi xót xa
Hững hờ người chẳng hái ta
Cô đơn lạnh lẽo quan hà mù sương

Ngủ cho ngon dặm trường thư thả
Vọng giao đài ẻo lả tiếng ca
Vang lên khúc nhạc thái hòa
Phập phồng lồng ngực nhạt nhòa giọt châu!

17.3.2017 Lu Hà



Ngày Hạnh Ngộ
Cảm hứng thơ Xuân Quỳnh: Dẫu Em Biết Rằng Anh Trở Lại

Em biết chắc rằng anh quay trở lại
Bụi hồng trần tê tái dấu quan san
Trải gian nan muỗi vắt suối băng ngàn
Lửa khát vọng tình yêu sôi lòng trẻ

Trái tim nóng nuôi mầm bao thế hệ
Lũy tre làng bát ngát mãi không thôi
Dòng sông quê nghe tiếng hát bồi hồi
Ngọn gió ngược cánh cò bay xào xạc

Vai gánh nặng câu sơn hà xã tắc
Việt Nam ơi, da diết những cánh đồng
Hàng dừa xanh cồn cát rộng mênh mông
Cho em gửi lời chào thân mến nhất

Anh đã tới biết bao miền che khuất
Đồng bào ta rau khoai sắn qua ngày
Kiếp cơ hàn đeo đuổi mãi đắng cay
Cơn bão lụt cảnh màn trời chiếu đất

Anh mang tới chút niềm vui thống nhất
Nối vòng tay tình sông núi nước non
Con sơn ca heo hút đỉnh chon von
Dòng suối lệ chảy hoài từng tờ lịch

Em thấu hiểu phải đâu là cảm tính
Anh ra đi rồi hạnh ngộ bên em
Gió mùa thu chiếc lá rụng bên thềm
Chim khách đậu líu lo cây bàng nhỏ.

18.3.2017 Lu Hà



Tuổi Hoa Thơ Dại
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Bao Giờ Hoa Ngâu Nở

Tuổi ấu thơ xa xưa vọng lại
Chim vành khuyên thương ái chùm ngâu
Xinh tươi từng hạt trân châu
Gió mùa thơm thảo mái đầu ngoại tôi

Khi tôi biết nương đồi sông núi
Bước phong trần buồn tủi xót xa
Nghỉ chân dưới ánh trăng ngà
Rừng sâu vực thẳm quê nhà xa xôi

Cơn khát cháy bồi hồi thổn thức
Khói lam chiều rưng rức lệ rơi !
Ngậm ngùi tôi gọi bà ơi!
Hồn mây phảng phất đất trời bao la

Người bạn gái thiết tha cùng lớp
Con đường làng bóng rợp lũy tre
Xốn xang tu hú gọi hè
Cung đàn hòa điệu tiếng ve ngẩn sầu

Mùi bông bưởi hoa ngâu thơm ngát
Mít nhãn hồng ngào ngạt hương na
Dòng sông ngầu đỏ phù sa
Ò ơ tiếng hát qua phà Lâm Thao

Kìa Vũ Ẻn xôn xao nhắn nhủ
Miền Thanh Ba Chí Chủ mặn mà
Hùng Vương cố tổ sơn hà
Linh tinh tình phộc mẹ cha mỉm cười

Hội trống quân lả lơi cành liễu
Má ai hồng yểu điệu gót sen
Dập dìu bướm trắng bao phen
Đình làng chan chứa xe duyên chỉ hồng!

13.3.2017 Lu Hà




Tình Mẹ Bao La
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Con Yêu Mẹ

Con yêu mẹ ông trời mặt đỏ
Giữa trưa hè nắng đổ xuống đầu
Lồng bàn úp cả năm châu
Bánh chưng vuông vức hoa mầu cỏ cây

Cứ lớn lên từng ngày từng tháng
Thương mẹ nhiều đằng đẵng nuôi con
Hà Nội đền miếu vàng son
Hàng cây phượng vĩ héo hon đông về

Như mạng nhện bốn bề phố xá
Đường bàn cờ lắm ngả quanh co
Tàu xe mắc cửi giăng tơ
Làm sao thấy mẹ bơ vơ góc nào?

Mẹ dẫn con đi vào lớp học
Học làm người bắt chước thày cô
Mai sau xây dựng cơ đồ
Giang san ta đó tha hồ chim bay

Tóc nhuốm bạc canh chày thao thức
Mỗi khi con đau nhức muộn phiền
Cô đơn là có mẹ hiền
Giấc mơ cổ tích cô tiên dịu dàng

Con thích mẹ bên đàng bắt dế
Bỏ hộp diêm vui vẻ mỉm cười
Cho đời thơ trẻ ngoan chơi
Tấm lòng từ mẫu biển trời bao la

Mẹ như nàng Hằng Nga trăng sáng
Chõng đu đưa bóng dáng thanh cao
Gốc đa  ngọc thỏ thì thào
Hò ơ khúc hát nghẹn ngào lời ru !

Rồi mẹ đi vi vu gió thổi
Bà thương con sớm tối có nhau
Nửa hồn sân trước vườn sau
Cầu ao giếng nước luống rau cải cà !

15.3.2017 Lu Hà




Ngàn Thu Ru Hời
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Lời Ru Của Mẹ

Công cha nghĩa mẹ nghẹn ngào
Như dòng lệ hải dạt dào ngàn thu
Chim trời cá nước vi vu
Gió đưa cành trúc hát ru mọi miền

Nôi đưa tay đắp chăn mền
Cam lồ sữa mát hồn nhiên nụ cười
Mong con chóng lớn vui chơi
Bé ngoan hiếu thảo thành người thẳng ngay

Con cò cái vạc no say
Cù lao chín chữ chuỗi ngày dần trôi
Lo toan tần tảo mãi thôi
Cầu tre đi học mẹ ngồi đợi con

Trường làng vôi trắng ngói son
Mưa dầm thấm đất đá mòn ao sâu
Nắng mưa dầu mái đầu
Bát canh rau muống bí bầu ầu ơ

Ông bà chiu chắt tuổi thơ
Ngày mai thành sợi nhả tơ dâu tằm
Đêm thu dưới ánh trăng rằm
Lời ru bóng mát tháng năm ai hoài

Tre gìa măng mọc tương lai
Thơm như hoa bưởi hương lài con ơi!
Ngược xuôi bươn bả cuộc đời
Trái tim đôn hậu làm người Việt Nam!

15.3.2017 Lu Hà




Thời Thơ Ấu
Cảm dịch thơ tự do của Xuân Quỳnh: Chuồn Chuồn Báo Bão

Quê hương em có những chiếc trực thăng
Đôi cánh mỏng mỗi khi mùa hè tới
Con tu hú ve sầu đồng thanh gọi
Đàn chuồn chuồn vui lẫn với tuổi xuân

Lá ngô đồng che khuất má bồ quân
Cô thiếu nữ mỉm cười hương dạ mới
Nắng đỏ lửa thân chuồn chuồn le lói
Cắn rốn em kỳ lạ chóng biết bơi

Sóng rì rào xao xuyến nỗi chơi vơi
Cơn gió lộng tình yêu ra biển cả
Thuyền đầy cá hân hoan lòng ngư phủ
Bóng hoàng hôn mềm mại lũy tre làng

Hội tưng bừng đuốc sáng những anh chàng
Da đen sạm với bàn tay gân guốc
Lưng trần trụi cuốn khăn sồi đâm phộc
Nõ trúng nường cho chọn mối duyên tơ

Miền trung du bắc bộ viết thành thơ
Chim báo bão lao nhao chuồn chuồn vội
Bầy bướm trắng hoang mang tìm bóng tối
Kiến vàng buồn bươn bả leo cành cao

Trăng lưỡi liềm vàng vọt dáng xanh xao
Bên gốc chuối nghiến răng kìa cóc tía
Giông tố dữ lợn chó gà bạt vía
Lũ dâng tràn thảm thiết tiếng kêu la

Đồng bào ơi tang tóc khóc sơn hà
Biết làm sao cảnh màn trời chiếu đất
Thương dân làng  đã bao đời lật đật
Tuổi âu thơ đầy kỷ niệm u hoài!

12.3.2017 Lu Hà




Những Sân Ga Đầy Kỷ Niệm
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Thương Về Ngày Trước

Có những chuyến tàu, chất đầy kỷ niệm
Sân đình làng in dấu cuộc phân ly
Bàn chân đen chai sạm dưới quân kỳ
Miền biên giới ra đi không hẹn lại

Tuổi mười sáu dõi nhìn anh tê tái
Không dám gần e ngại đứng từ xa
Cánh hoa sen ướt đẫm cả ngân hà
Bầy chim én thê lương mùa đông tới

Em muốn cuốn chân vào rơm cỏ rối
Nợ ân tình trả mãi vẫn chưa thôi
Bởi con tim vang trống ngực bồi hồi
Mưa rả rích khóc ruồi vàng bọ chó

Cùng bè bạn dưới vầng trăng cổ độ
Rừng Trường Sơn heo hút gió mây ngàn
Sọt măng tươi  ướt sũng rét toàn thân
Tay rớm máu gai cào chân nứt nẻ

Để hy vọng tương lai hồn thơ trẻ
Cùng với anh xây tổ ấm uyên ương
Nào ngờ đâu thuyền đắm giữa đại dương
Chiều viễn xứ  mưa rơi buồn cố quận

Không có lẽ hai đứa mình lận đận
Trót sinh ra để gánh nặng khổ đau
Oằn đôi vai cho tới bạc cả đầu
Môi mím chặt xót xa đời sầu tủi

Chiều hôm nay sân ga người lủi thủi
Hình ảnh xưa trai tráng gái thuyền quyên
Có còn đâu ngơ ngác luống ưu phiền
Còng lưng thấp nhìn nhau dòng lệ chảy.

17.3.2017 Lu Hà




Kiếp Phận Đổi Thay
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Cố Đô

Kìa Thăng Long cố đô Hà Nội
Thành Đại La nhức nhối khổ đau
Nắng mưa đá nát cỏ nhàu
Lăng Vua đền miếu bạc màu khói sương

Tà áo trắng vấn vương chờ đợi
Dải yếm hồng vời vợi nhớ thương
Hồ Gươm thấm ướt xuân hường
Hàng cây vú sữa soi gương Tháp Rùa

Đường hạnh phúc thêu thùa lịch sử
Bao đắng cay tư lự tàn canh
Bạc đầu khóc mái đầu xanh
Ngược xuôi bươn bả mong manh sớm chiều

Cô thục nữ yêu kiều thuở nọ
Sáng hôm nay lọ mọ gánh gồng
Thời gian đen sạm má hồng
Tuổi thơ vĩnh biệt cánh đồng làng quê

Nhập hộ khẩu não nề cha mẹ
Còng lưng tôm buồn tẻ dối gìa
Cóng bơ thúng mủng bên rìa
Lá rau con cá đầm đìa lệ rơi!

Tiếng chuông chùa chơi vơi kim cổ
Dấu ngựa xe tủi hổ ngàn xưa
Chùm hoa phượng vĩ đong đưa
Mảnh mai bờ liễu nắng trưa vội vàng

Bầy dã thú phũ phàng phương bắc
Mộng thiên triều khoái lạc xâm lăng
Lạc Hồng ngơ ngác bẽ bàng
Giống nòi còi cọc lang thang bụi đời!

14.3.2017 Lu Hà



Trời Nóng Qúa
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Hát Ru Chồng Đêm Khó Ngủ

Trời nóng qúa anh không ngủ được
Cánh quạt con rưng rức quay tròn
Lặng thinh sông núi nước non
Ngán sao cái nóng héo hon dãi dề

Đoàn thương binh trở về te túa
Đánh lộn nhau trước cửa hàng bia
Mồ hôi ướt đẫm đầm đìa
Trán nhăn tư lự hàng ria mép buồn

Nghe cơn lũ biển cồn bão tố
Lúa lên đòng đành bỏ vụ mùa
Còn đâu đồi tím sim mua
Ca dao khúc hát chuông chùa ngân nga

Ngủ đi anh gương nga lấp ló
Ánh trăng vàng biết tỏ chăng ai?
Người dân Vĩnh Phú đất đai
Đốt bao đồi cọ quăng chài cá tôm

Lửa mới tắt sao hôm bừng tỉnh
Dẫn đường đi lỉnh kỉnh sắn khoai
Ăn xin mãi chẳng nguôi ngoai
Màn trời chiếu đất canh dài mù sương

Tin người bạn chiến trường xa lắc
Đứa nào loan tin chắc là sai
Thằng com mê ngù kêu hoài
Làm anh giải phóng mệt nhoài ba lô

Chơi súng gỉa ô hô gãy báng
Thật buồn cười cái dáng giống anh
Ngủ đi gà gáy sang canh
Tiếng  rao qùa sáng thất thanh còi tàu!

16.3.2017 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét