Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Thơ Tình Chùm 911



Ta Chỉ Còn Thơ
cảm hứng với Nguyễn Kim: Chiều Buồn

Em ơi ta chỉ còn thơ
Nối vòng liên kết đôi bờ đại dương
Tâm hồn hai đứa vấn vương
Nửa vòng trái đất yêu thương vẫn còn


Bên anh tiếng hót véo von
Bình minh rạo rực kìa con chim vàng
Vành khuyên thổn thức mơ màng
Bên em cò lả dịu dàng qua sông

Bướm xinh phấp phới cánh đồng
Bên bông lúa chín bên vồng cải non
Đầm sen ngỏ nhụy nét son
Hướng dương ngào ngạt trăng tròn đêm nay

Hai vầng nhật nguyệt đổi thay
Nam Kha giấc mộng canh chày huyền sương
Điệp hồ nức nở dặm trường
Đằng vân cân đẩu quê hương gọi về

Trập trùng muôn nẻo sơn khê
Rưng rưng ngấn lệ dãi đề mưa ngâu
Cầm tay lã chã hạt châu
Hàng phong vi vút chân cầu cá bơi

Trong mơ anh thấy em cười
Bụi hồng đôi ngả nửa đời sầu tang
Nghẹn ngào thuyền đã sang ngang
Cung đàn dang dở thiếp chàng biệt ly.

12.4.2017 Lu Hà



Canh Chầy Bấy Nhiêu
Cảm xúc từ bài hát: Rồi Ngày Mai Xa Nhau

Em về gĩa biệt người thương
Anh theo cánh gió dặm trường phân ly
Trải mùi vách quế nhung y
Thu tàn nhặt lá ầm ỳ suối reo

Ôm nhau nức nở chân đèo
Ngày mai dấn bước hiểm nghèo xót xa
Còn chăng nửa mảnh trăng ngà
Tình ta đã lỡ thiết tha mất rồi

Bọt bèo cam phận nổi trôi
Phù du duyên mới than ôi mảnh đời
Tro tàn lơ lửng chơi vơi
Nụ hôn lần cuối đất trời mù sương

Đường trần sao lắm thê lương
Gập ghềnh sỏi đá vấn vương đong đầy
Còn đâu nồng ấm ngất ngây
Gom thành kỷ niệm canh chầy bấy nhiêu

Biết rằng cảnh ngộ tiêu điều
Phận ai người ấy sớm chiều lo toan
Bến bờ xa lạ khóc than
Đại dương vùng vẫy non ngàn bể dâu

Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Tuyết rơi trắng xóa chân cầu bâng khuâng
Bồi hồi cảm xúc lâng lâng
Ai cười phảng phất mấy tầng không gian…

11.4.2017 Lu Hà



Chuyện Tình Qúa Khứ
Cảm hứng thơ từ bài hát của Tâm Anh: Chuyện Tình Không Dĩ Vãng

Chuyện tình ái sầu ly dĩ vãng
Mây trắng bay thầm lặng xót xa
Nai vàng phảng phất kiêu sa
Rừng xanh nghẽn lối quan hà mù sương

Hình bóng khuất thê lương ảo não
Cả một thời lảo đảo cuồng say
Bồ hòn ngậm đắng nuốt cay
Hồn còn nuối tiếc chuỗi ngày bên nhau

Kỷ niệm cũng bạc màu năm tháng
Bướm lạc đường duyên dáng hoa đâu
Thuyền trăng lẻ bóng canh thâu
Hàng phong chịu rét mưa ngâu phũ phàng

Đêm thủy tạ bẽ bàng son phấn
Hồ nước sâu tủi hận cá bơi
Hẹn thề chẳng được như lời
Đầu môi chót lưỡi hỡi người trần ai

Tà áo tím trang đài rặng liễu
Tóc ngang vai yểu điệu thướt tha
Bây giờ vàng đá phôi pha
Đại dương cách biệt lòng ta lạnh lùng.

11.4.2017 Lu Hà



Thành Nội Kinh Hoàng
Cảm xúc bài hát của Trầm Tử Thiêng: Tám Nẻo Đường Thành

Em vật vã trên lưng mẹ cõng
Đầu cuốn băng khóc rống kêu đau
Đạn bom cày xới nát nhàu
Điêu tàn phố xá bạc màu cỏ cây

Chân lảo đảo mặt đầy nước mắt
Lòng mẹ hiền tan nát xót xa
Đầu xuân tang tóc sơn hà
Xác ai nằm đó hồn ma dật dờ

Cầu chữ Y lờ mờ xanh đỏ
Hỏa châu mai lấp ló ánh đèn
Hàng Xanh tám hướng tối đen
Kinh hoàng đại nội dầy ken bóng người

Súng nào giết tiếng cười thơ trẻ
Đạn nào banh xâu xé thân gìa
Hai muơi năm đã đầm đìa
Sương rơi nấm mộ bên rìa rừng hoang

Đếm đi anh phũ phàng chiến cuộc
Bởi tại ai đón rước giặc về
Dữ rằn khắp nẻo sơn khê
Đầu môi chót lưỡi ê chề nước non.

11.4.2017 Lu Hà



Trở Về Quê Hương Yêu Dấu
Cảm hứng từ bài hát của Mặc Thế Nhân: Xin Trả Tôi Về

Hãy trở lại xóm làng xưa thương nhớ
Bạn đời ơi rừng cọ những đồi chè
Bóng hoàng hôn tu hú gọi đêm hè
Thơm mùi dạ cánh cò bay chiều lả

Ôi tổ quốc bước chân trần muôn ngả
Lũy tre xanh bát ngát mãi đợi chờ
Bài đồng dao nuôi nấng tuổi ấu thơ
Đầy kỷ niệm nơi chôn rau cắt rốn

Hoen khóe lệ đã bao đời khốn đốn
Giặc bắc phương dày xéo nước non này
Đồng bào tôi chẳng cam chịu đắng cay
Vững đôi gót để làm người nhân bản

Già hay trẻ gái trai đầy uất hận
Gậy tầm vông giáo mác đuổi quân thù
Màu áo lam bếp lửa vọng lời ru
Mùa lúa gặt muối dưa vui đạm bạc

Bài vọng cổ trâm bầu ca khúc nhạc
Ví dặm hò tiếng sáo trúc bay cao
Hồn Nguyễn Du muôn thuở nét thanh tao
Lý Thường Kiệt oai phong Phạm Ngũ Lão

Hãy trả lại giống nòi tôi từng có
Cửu Long Giang quằn quại khóc sông Hồng
Trái tim yêu khoai sắn mía ngô đồng
Lưới ngư phủ tự do trên biển cả

Tôi trở lại tìm bóng hình ba má
Việt Nam ơi đã qúa nửa đời người
Kiếp bần hàn sao vẫn cứ tả tơi
Đuổi theo mãi từ ông bà con cháu!

11.4.2017 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét