Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

Tặng Em Gái Hà Nội Chùm 2





Giấc Mộng Đêm Qua
      
Xưa anh đến tìm em
Chân thành như sông núi
Mặn mà như thủy tiên
Cháy bừng như nắng hạ

Đêm qua lại nằm mơ
Thấy một người con gái
Bên bờ sông hoang vu
Đi tìm bông hoa dại


Anh đã nhận ra em
Đôi chân như níu lại
Mắt ngước nhìn xa xăm
Sững sờ không tiếng gọi

Bóng hình em bay xa
Trong màn đêm âm u
Anh giật mình thức giấc
Thì ra là chiêm bao….

À ra thế là yêu
Biến anh thành mộng mị
Thương em gái ngày xưa
Cuả một thời dĩ vãng

Anh yêu em chân thành
Nhưng em đâu có hiểu
Mênh mông lòng biển xanh
Ngây thơ ra nông cạn

Anh ngậm ngùi ra đi
Khi lòng em hờ hững
Hay em nhầm với ai ?
Kiên trì theo tán tỉnh?...

Hỡi em gái cuả tôi
Anh đâu còn xa xôi
Mà như người thiên hạ
Cho đêm dài mưa rơi

Một nỗi buồn vu vơ
Bơ phờ tan giấc mơ
Ngậm ngùi trong tủi hận
Như bao nhiêu muà thu…

31.1.2009 Lu Hà




 
Đoá Hoa Xưa


Em vẫn nhớ anh vẫn gọi về
Bàng hoàng như thể giấc chiêm bao
Tiếng ai như thể người xa gọi
Vang vọng một thời mong ước xưa

Em vẫn xinh tươi dáng trẻ trung
Vẫn vui roi rói nét duyên nồng
Bao giờ ô thước xây cầu nhỉ
Qua giải ngân hà anh bước sang

Anh đã làm cơm để gọi cha
Mong sao hồn phách có linh siêu
Thương cho nòi giống loài đa cảm
Cánh bèo tan hợp kiếp phù du

Trước lúc giao thưà em gọi anh
Mong nhau xuân mới được an lành
Bồi hồi quên cả lời thăm thú
Chỉ muốn hỏi rằng vẫn nhớ anh?...

Anh có nhớ em xuốt cả ngày
Trông vầng mây trắng lượn lờ bay
Mây ơi nhắn nhủ về xa nhé
Thơ thẩn chiều nay vẫn một người…

Em vẫn cuả anh như thuở nào
Vẫn thương vẫn nhớ nét yêu kiều
Mong anh trở lại miền kinh bắc
Ven đê tìm lại đoá hoa xưa…

Đã mấy thu rồi một thoáng qua
Đời người như thể giấc Nam Kha
Vu Phần tỉnh giấc còn lưu luyến
Em gái trong mơ đoá mộng đầu

Anh lại về đây với tuổi thơ
Bao nhiêu đắm đuối buổi hoa mơ
Tìm nhau êm ái thời thơ ấu
Năm tháng trôi đi chẳng xoá mờ


26.1. 2009 Lu Hà


Duyên Phận
             
Công việc hàng ngày vẫn thế thôi
Một mình thui thủi tháng ngày trôi
Lúc say lúc chán thì sao chứ
Tâm sự bâng khuâng dạ rối bời

Tôi nhớ miên man đến một người
Thương người em gái ở xa xôi
Em tôi hồi đó hồn nhiên lắm
Áo trắng em chưa vướng bụi đời

Thuở ấy ngày xưa lâu quá rồi
Khi em vưà mới khóc ra đời
Hân hoan cầu chúc hai thân phụ
Hưá hẹn em về làm vợ  tôi

Tôi vẫn không quên những lối mòn
Chân đê xuống dốc đến nhà em
Bước chân nao nức muì hương thắm
Mong quả thơm tho trái chín tròn

Em tôi càng lớn lại càng xinh
Tôi vẫn thường hay nghĩ một mình
Huynh muội thân nhau từ tấm bé
Làm sao giữ mãi được ân tình?....

Em lại ngây thơ khoe với tôi
Rằng em quen biết một chàng trai
Dây mơ rễ má từ đâu đấy
Ngao ngán lòng tôi hương khói bay...

Từ đó trở đi tôi bỏ đi
Đời trai lãng tử dạt dào trôi
Lênh đênh bể ái thuyền vô định
Trong cõi luân hồi bao đắng cay

Mấy chục năm rồi vẫn nhớ em
Thương em vò võ  mệnh hồng nhan
Xe duyên chỉ thắm tình phai nhạt
Sao mặc cho tôi lạc nẻo trần?

9.4.2009  Lu Hà




   
Em Gái Ngày Xưa
       
   
Ai biết rằng ai vẫn nhớ thương
Tình xưa em dấu ở trong lòng
Thương nhau ngày đó thời xa lắm
Mỗi độ xuân sang luống thẹn thùng

Anh vẫn ngại ngùng lén trộm em
Mà lòng giả bộ vẫn bình an
Yêu em như thể muà xuân đến
Năm tháng qua đi tưởng lớn dần...

Cha Mẹ cuả em rất mến anh
Đặt nhiều hy vọng khoảng trời xanh
Ai ngờ giông bão mênh mông quá
Gió cuốn đời anh mộng chẳng thành

Biết vậy làm sao được hở em
Sinh ra phải chiụ kiếp phong trần
Giang hồ muôn ngả tìm nơi chốn
Căn số vận vào bao dấu chân...

Anh đã lang thang khắp bốn phương
Quan san muôn dặm vượt trường giang
Ái hà bể khổ bao từng trải
Sóng gió xô anh thật phũ phàng

Để một chiều nay xa nhớ nhau
Sững sờ như thể áng mây qua
Cha ông hai đưá thành thiên cổ
Mẹ vẫn còn đây tóc bạc màu

Em vẫn thường qua thăm mẹ anh
Mảnh mai hương sắc đoá hương cành
Xuân qua thu lại tàn đông lạnh
Lá vàng rơi rụng mái đầu xanh

Em vẫn vô tư như thuở nào
Khoe rằng có cháu gọi lên bà
Mừng em con cháu tròn duyên phận
Anh chúc cho em đến tuổi già

17.1. 2009  Lu Hà





Gió Đông
             
Thoang thoảng chiều nay ngọn gió đông
Gọi miền dĩ vãng cõi hư không
Thì thào bao nỗi buồn man mát
Những nhớ những thương những chạnh lòng

Anh vẫn sầu tư nhớ đến em
Luân hồi quả kiếp mối nhân duyên
Lang thang gom gió tình muôn ngả
Rồi lại nguồn cơn khóc tủi hờn…

Đã biết đời ta mộng chẳng thành
Ngây thơ con gái tuổi vàng anh
Thương em thôi cũng đành im lặng
Hãy để thời gian giải nghiã tình

Còn nhớ không em thuở dạt dào
Mênh mông biển ái rộng bao la
Thuyền tình thăm ván dò nơi bến
Anh phải ra đi luống nghẹn ngào

Ai biết chiều đông gió hững hờ
Nưả trong hiện tại nưả trong mơ
Bâng khuâng ướm hỏi mà chưa dám
Gió cuốn đời anh thật chẳng ngờ…

Năm tháng qua rồi vỡ mộng mơ
Hoàng hôn gió lạnh buổi xa đưa
Hoa đào hé nở tình xuân thắm
Lại chẳng bên nhau những sớm chiều

Ngao ngán cho ai trận gió đông
Dày vò tan tác cánh hoa thương
Nỗi lòng  lữ khách chiều hoang tím
Biền biệt thương ai má ửng hồng

Mỗi ngọn đông tàn gợi nhớ nhung
Duyên thầm lỡ mất có buồn không
Có còn hy vọng trời xuân thắm
Thiếu phụ bâng khuâng khóc đoạn trường...

20.2. 2009 Lu Hà




Hận Trùng Dương
                           
Nửa đời biền biệt cách xa nhau
Uất hận trùng dương sóng ngẹn ngào
Mong nhớ thương chìm sâu biển cả
Bọt bèo trôi nổi kiếp phù du

Đợi đến muà sau thì quá lâu
Trần gian mù mịt biết tìm đâu
Chân trời góc bể bao ghềnh thác
Tha thẩn hồn ơi ở chốn nào?...

Em ơi, sao lại nỡ thờ ơ
Chẳng biết lòng nhau có mặn mà
Năm tháng trôi đi mà chẳng biết
Để tình theo gió lạc trời xa…

Nay ở phương trời vẫn nhớ em
Ngóng trông mây tím bóng hoàng hôn
Bâng khuâng day dứt chiều thu ấy
Để lại cho nhau những tủi hờn..

Em đã yêu thương đến một người
Tình anh thoang thoảng gió mây trôi
Hững hờ xét nét từng câu ý
Cho đoá hoa lòng tan nát rơi…

Em ơi, sao lại quá ngây thơ
Chẳng giữ tình anh chẳng hẹn chờ
Sóng vỗ buồn trôi ra biển cả
Lênh đênh sóng nước với tình xa

Dạn gió phong sương đã hiểu rồi
Lòng còn thổn thức nhớ nhau hoài
Thương em ngắn ngủi đời con gái
Một trái cầu gieo nưả cuộc đời….

17.2.2009 Lu Hà




Tha Lỗi Cho Anh
tặng  Huyên

Mỗi lần anh đến chơi
Mẹ lại gọi em về
Nhưng em còn bé lắm
Bao muà hoa phượng rơi

Khi anh đã lên mười
Thì em mới lên hai
Mà chưa từng được bế
Em gái nhỏ đi chơi

Cha em và cha anh
Là những người chiến binh
Chia bùi cùng sẻ ngọt
Những năm dài chiến chinh

Các cụ đã hẹn nhau
Em sẽ là con dâu
Và anh là con rể
Cho hai nhà thông gia

Trước giờ phút chia ly
Nước mắt cứ chảy hoài
Nắm tay người đồng đội
Hy vọng vào tương lai...

Khi anh đã đi xa
Nhớ em anh gửi quà
Nhưng tình anh lơ lửng
Như con bướm cành hoa

Em đem lòng yêu anh
Một tình yêu tâm linh
Thiết tha em thổ lộ
Trang giấy hồng xinh xinh

Anh khấp khởi mừng thầm
Mấy năm chờ vấn vương
Rồi khi anh trở lại
Tấm lòng thành thương thương

Biết em sầu tương tư
Nhưng anh biết làm sao
Anh chưa hề hưá hẹn
Cánh chim trời bao la…









Không muốn làm em gái
Chỉ muốn làm vợ anh
Biết làm sao cho được
Cho tâm tình điêu linh

Bữa ăn thành mất ngon
Hội ngộ thành thê lương
Khi lòng anh trống rỗng
Bóng hình tan khói hương

Nghẹn ngào khi nhớ lại
Mỗi lần anh đến chơi
Tuổi thiếu niên xao xuyến
Em gái thời xa xôi...

Biết rằng em khổ đau
Tuổi thơ ấu xa xưa
Khi em còn bé lắm
Anh thầm nhớ trộm yêu

Khi em đã lớn lên
Và anh thành chinh nhân
Tâm tình anh thay đổi
Còn đâu là thiếu niên...

Hãy tha lỗi cho anh
Con chim hận trời xanh
Người cha nơi chín suối
Thương kiếp đời phù du...

2008 Lu Hà





Lầm Lỡ
     
Lầm lỡ cho nên chuyện đã rồi
Trái tim yêu dấu cuả lòng tôi
Bao nhiêu năm tháng hằng mong đợi
Em vẫn nhởn nhơ  lạc cuối trời

Ai biết đời tôi có tủi sầu
Trách người thục nữ hiểu chưa ra
Trời cao chẳng được như tâm nguyện
Trăng khuyết mây tàn ai biết đâu ?...

Ai nhớ bên ai một buổi chiều
Ven đê bày tỏ với trăng sao
Về nhà lại kể ngay cho mẹ
 Cho vết thương lòng bao xót đau...

Từ đó trở đi tôi lặng câm
Để người thiên hạ khéo tay hơn
Mong sao duyên phận như thiên ý
Tôi chúc cho em  được vẹn tròn

Người ở bên sông dưới cửu tuyền
Đinh ninh thác gửi tấm lòng son
Nào ngờ duyên phận nơi trần thế
Hoa bước lên thuyền dạ héo hon

Kẻ muốn được yêu lại chẳng yêu
Lạnh lùng như thể áng mây thu
Hững hờ cho đến già năm tháng
Rồi lại tìm nhau đoá mộng đầu...

Tôi biết làm sao được hở trời
Cái thời ân ái lỡ buồn trôi
Hương hoa gửi gắm cho người khác
Tôi phải ra đi luống ngậm ngùi

Nay đã phong sương dạn mái đầu
Ngẩn ngơ nuối tiếc tấm tình xưa
Thương em bóng lẻ hồn cô quạnh
Vò gối năm canh hận má đào

Tôi đã lang thang khắp bốn phương
Đời trai lãng tử kiếp phong trần
Trùng dương khổ ải say màu sóng
Tôi vẫn thương em một tấm lòng

 21 tháng 1 năm 2009  Lu Hà





 Món Nợ Ân Tình
          

Mấy chục năm rồi vẫn nhớ thương
Hỏi ông nguyệt lão có nhầm không?
Xe duyên xoát lại coi trần thế
Bao kẻ tình chung khóc đoạn trường

Mấy chục năm rồi vẫn sầu tư
Hỏi người thiếu phụ tuổi xuân hoa
Đoá lòng nở rộ thơm non trái
Cho kẻ tình xa thoả nỗi sầu?...

Mấy chục năm rồi vẫn nhắn nhe
Hỏi người thục nữ mối duyên tơ
Kiếp xưa vương nợ còn chưa trả
Sao để kiếp này rụng phấn hoa

Mấy chục năm rồi mộng ái ân
Hỏi người mỹ nữ trái đào non
Vẫn còn thương nhớ người quân tử
Má hồng em  để hận tàn son

Mấy chục năm rồi vẫn thiết tha
Hỏi người em gái thuở hoa mơ
Vẫn còn lưu luyến đời con gái
Hà nội trăng lên trái chín đào

Mấy chục năm rồi chuyến đò tang
Hỏi người quả phụ có buồn không
Bao nhiêu cay đắng duyên thành nợ
Tiếng trống đưa ma tiễn dạm đường

Mấy chục năm rồi nỗi xót xa
Hỏi người bạc mệnh lỡ đời hoa
Ngây thơ chẳng biết tình xuân thắm
Ai phải ra đi vạn nẻo sầu

Mấy chục năm rồi mới hiểu ra
Đời người như thể giấc chiêm bao
Hoa xuân thiếu nữ tình thơ ngắn
Thơ thẩn thương ai lỡ chuyến đò…

4.1.2009 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét