Thứ Hai, 5 tháng 7, 2021

Thơ Tình Chùm Số 1.235

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 65

 

Dân bị ép tận cùng dầu mỡ

Khô xác ve nức nở đọa đày

Mưa dầm nắng dãi lắt lay

Tan đàn sẻ nghé đắng cay nỗi niềm

 

Giặc Khiết Đan gọng kiềm xích sắt

Sưu thuế cao xiết chặt đôi vai

Bầy đàn xu nịnh lâu đài

Tai ương reo rắt trong ngoài lấn chen

 

Gió đồng nội bao phen cỏ lác

Vong quốc nô ngơ ngác đất trời

Ngựa xe đao kiếm muôn nơi

Đất đai giành giật tả tơi xác người

 

Khí hôn quân chơi vơi quang nhạc

Sấm mùa đông hạ lạc tuyết bay

Năm giềng ba mối heo may

Sống thừa Y Phó loay hoay cuốc bờ

 

Ta là kẻ bơ vơ xứ sở

Phải cúi đầu tôi tớ người ta

Còn đâu lãnh thổ sơn hà

Vợ con thất lạc cửa nhà nát tan

 

Chịu cơ cầu bần hàn sớm tối

Cứu dân nghèo lặn lội đó đây

Mặn mòi như bát nước đầy

Nỗi lòng ai oán canh chầy thở than

 

Phận lương y chứa chan tình nghĩa

Dân tộc mình thấm thía tử sinh

Trí quân hai chữ điêu linh

Trạch dân đau đớn thân hình dở dang

 

Suốt năm canh mơ màng thổn thức

Giọt lệ rơi nao nức sóng dồi

Tự  do đôi cánh bồi hồi

Lồng son cũi sắt phận tôi chúa người

 

Thà đui mù thảnh thơi cất bước

Dù kẻ thù bạo ngược nhiễu nhương

Còn đâu trật tự kỷ cương

Bàng môn tả đạo bất lương hoành hành

 

Chẳng thấy cảnh dân lành tang tóc

Giặc xâm lăng cướp bóc thẳng tay

Thái y nô bộc hàng ngày

Tham chi chức ấy đọa đày não thân

 

Quyết giữ trọn tinh thần thể xác

Sống làm chi nhận giặc làm cha

Bán hồn cho quỷ ác ma

Mù lòa trọn nghĩa ông cha đạo nhà

 

Danh tiếng giữ thiên hà sông núi

Chẳng hổ lòng luồn cúi ngoại xâm

Cha con cốt nhục tình thâm

Còn hơn sáng mắt nhẫn tâm lạc loài

 

Sáng đôi mắt tham tài đắm sắc

Thói a dua ngơ ngác hàng thần

Quan nha cầu cạnh hại dân

Vào ra luồn cúi Nữ Chân cáo chồn

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

9.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 66

 

Lũ ươn hèn luồn trôn cẩu tặc

Sống làm chi reo rắc thị phi

Bon chen nhân nghĩa bỏ đi

Thảo ngay chẳng biết tôn ti khinh thường

 

Trái thiên luân bất lương vô đạo

Bầy hắc nô điên đảo thế nhân

Ta đây giữ trọn tinh thần

Thà cùng tạo hóa phong trần hư vô

 

Gọi Đạo Dẫn dặn dò sau trước

Nối nghiệp thày cốt được lòng dân

Anh em non nước xa gần

Lương y từ mẫu cứu nhân độ người

 

Phận ta già thảnh thơi ngày tháng

Chẳng bận lòng cay đắng xót xa

Lánh xa thế tục quan hà

Lần hồi sớm tối bóng tà tịch dương

 

Ngư, Tiều hỏi Thanh Phong Minh Nguyệt

Rằng hai ông chẳng biết làm sao

Khoanh tay giọt lệ ứa trào

Ý thày đã quyết nghẹn ngào triết nhân

 

Thày chẳng những bảo thân giữ đạo

Lại khen người chu đáo vẹn toàn

Y lời thánh đức hiền nhân

Nước an kẻ trí, loạn thần giả ngu

 

Xưa cũng lắm đui mù câm điếc

Gỉa ốm đau chẳng tiếc thân mình

Lánh xa bổng lộc triều đình

Hôn quân vô đạo dân tình lầm than

 

Nay phải buổi gian nan xã tắc

Hoa mão di lầm lạc phai mầu

Nắng mưa cây cỏ dãi dầu

Xuân Thu giữ phép mái đầu bạc phơ

 

Sống chẳng để nhuốc nhơ tiên tổ

Chớ coi thường ngồi đó đui rồi

Hôn quân đạo tặc mấy hồi

Trời con hơi chính gửi đôi mắt thầy

 

Đợi thúc quý tan mây quang đãng

Sông sẽ trong biển lặng bao la

Mắt thày tức khắc sáng ra

Thanh Phong Minh Nguyệt thiết tha tặng người

 

Thuở tinh chiên cảnh đời tao loạn

Truyện trăm nhà đại nạn tha phương

Mấy ai trọn dấu thư hương

Tròng đôi mắt thịt tấm gương đạo nhà

 

Tần đế nhường danh gia họ Lỗ

Hán vương đâu biết rõ thầy Trương

Thôi đành ẩn dật tìm đường

Kiền khôn một túi bốn phương cậy nhờ

 

Thấy hai lão làm thơ đường luật

Tỏ lòng thành chân thật xiết bao

Nhân Sư đáng bậc nho hào

Ngư Tiều ngưỡng mộ dạt dào mưa sa

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

10.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 67

 

Rung hạt lệ xót xa cây cỏ

Trời đất sầu kim cổ khóc than

Kính thày Sư Miện đằng vân

Chiếu, thềm chớp giật thánh nhân cảm lòng

 

Sách Bân phong Chu công chỉ bảo

Dạy kẻ mù theo đạo Thành vương

Xôn xao đệ tử bốn phương

Trăm vua công dụng vào đường Nhạc sư

 

Bởi “đạo tâm” chân như hai chữ

Thầy đui mù lặng giữ lỗi chi

Thánh hiền nể trọng kiêng vì

Mặc bầy ngu xuẩn khinh khi chê cười

 

Tiều muốn đến tận nơi thăm hỏi

Việc trăm năm làn khói âm hao

Việc đời oan ức mãi sao?

Nuôi mầm hy vọng nghẹn ngào cơ duyên

 

Chuyện nước nhà căn nguyên nguồn gốc

Nỗi niềm đau tang tóc triền miên

Chẳng hay chính sự U, Yên

Hai ông thấu hiểu thần tiên ý trời

 

Bất khả lậu hỏi người đâu dễ

Máy thiên cơ chẳng để lộ ra

Hai thày đã chỉ dạy ta

Một bài thơ sấm thiết tha năm vần:

 

“Năm quý đua cờ pháo ngựa qua

Hai vua một gánh gửi vai bà

Trời nam có thẻ cây sơn cắm

Đất bắc còn vàng cốt đính pha

Con thú một sừng binh mới gặp

Cái người một mắt đá chưa ra

Bao giờ nhật nguyệt vầy gương sáng

Bốn biển âu ca hợp một nhà”

 

Đạo Dẫn đọc sâu xa ý nghĩa

Giải từng câu thấm thía lẽ trời

Thịnh suy phần cũng do người

Đến đâu biết vậy sự đời hỏi chi?

 

Ngư vái tạ thầm thì tai bạn

Hai chúng ta nông cạn nghĩ suy

Đợi thầy trở lại Đan Kỳ

Thiên thai chốn ấy vân vy khó tìm

 

Cũng biết vậy cánh chim sơn cước

Nước mênh mông thần dược lâm y

Thác cao suối chảy ầm ỳ

Thâm sâu cùng cốc tà huy cuối trời

 

Đạo Dẫn mới mỉm cười kín đáo

Thầy trao tay chỉ bảo hai thiên

Một pho Tiêu bản luận biên

Hai là Tạp trị phú truyền cho ta

 

Thày còn viết lời ca để lại

Cả hai ngươi lo ngại làm chi

Gắng công đạo hạnh tu trì

Tinh thông y thuật việc gì chẳng nên.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

11.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 68

 

Thuốc đặc trị dĩ nhiên ngọn gốc

Thân bệnh bàn âm thuộc ngọn dương

Gốc âm năm tạng lẽ thường

Còn dương sáu phủ khí đương mịt mờ

 

Gốc mắc trước xác xơ phần ngọn

Trị ngọn thì tà loạn bệnh tăng

Thuốc hay ngấm gốc sẵn sàng

Sợ chi biến chứng bệnh càng đẩy lui

 

Nghề thày thuốc cũng vui lắm chứ

Mở vòng tay chan chứa nhân sinh

Rộng đường thông hiểu nội kinh

Chẳng nên chấp nhất u minh hiếu kỳ

 

Đừng hấp tấp cầu y bất đạt

Thuốc năm mùi chứa chất âm dương

Rõ ràng lỗi thứ lập phương

Ví như viên tướng chiến trường dụng binh

 

Không kỷ luật trao mình cho giặc

Từ ngày xưa lầm lạc lỗi chi

Còn đâu nam tử tu mi

Y Lâm một một lũ „bất khi“ cũng đành

 

Học rồi phải có hành mới được

Lệnh tôn nghiêm sau trước sắt đanh

Khí thời chẳng trọn mong manh

Lừng khừng nhút nhát thanh danh sói mòn

 

Thánh y dạy vuông tròn là chỗ

Biết bao điều chăng chớ có không?

Xem ra đọc sách buông tuồng

Chữ y chữ ý chẳng đồng thuận nhau

 

Luôn bình trắc trước sau lẫn lộn

Ý tưởng y hỗn độn chấp phương

Gốc tìm lối ấy dọn đường

Giảm, gia, khử, thủ kinh tường trở ra

 

Hợp, xuyên, trích tùy ta vận dụng

Đạo Dẫn khuyên trị đúng bệnh tình

Ơn dày trông cậy chúng sinh

Đan Khê cùng đến đệ trình Sư tôn

 

Lễ từ quy Nhập Môn nơi đó

Lạy thầy ta hai họ Mộng, Đào

Tiều phu ngày tháng hư hao

Vợ mong nhà cửa nôn nao cõi lòng

 

Bởi nghiệp y chưa thông mọi lẽ

Phải trở về rành rẽ mới xong

Ngày dài tháng rộng thong dong

Tới sau thong thả phục tòng sư huynh

 

Đường Nhập Môn hậu sinh khả úy

Nhớ ơn thầy tận tụy trung thành

Trước sau mong được an lành

Theo nhau cũ mới thanh danh sáng ngời

 

Không có thầy ta thời học bạn

Tài đức cao rào cản bước đâu

Sách y lắm chỗ thâm sâu

Tinh thông kỹ nghệ dãi dầu công phu.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

12.5.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Y Đức Hai Họ Mộng Bào

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 69

 

Rừng văn biển học mù sương phủ

Đấng tài hoa chẳng phụ tấm lòng

Chân nhân luyện hạt gieo trồng

Tuy ngồi một chỗ hanh thông đất trời

 

Nho, y, lý, đạo đời chăng chớ

Toán, bốc càng rạng rỡ Thái san

Thầy xem khí tượng thiên văn

Lời ngay cặn kẽ chứa chan mấy hồi

 

Hàng chục pho trau dồi kiến thức

Sách Đan Khê y học vẹn tuyền

Có câu “y bát chân truyền“

Anh em kết nghĩa đào viên kém gì?

 

Lời thầy dạy khắc ghi lòng dạ

Ngư, tiều đành từ dã ra về

Nhập Môn đưa khỏi Liễu Khê

Tình huynh nghĩa đệ dãi dề chia ly

 

Thác nước chảy ầm ỳ vội vã

Nắng ban mai vách đá bồn chồn

Ngư, Tiều quẩy gánh đi luôn

Ngoảnh đi than thở lệ tuôn đôi dòng

 

Búa rìu mục long đong ngày tháng

Tấm lưới sờn cay đắng xót xa

Quan san muôn dặm sơn hà

Non xanh nước biếc bao la đất trời

 

Nào ai hay nửa đời đổi bước

Bỏ rừng xanh sông nước theo nghề

Y khoa nay đã nguyện thề

Cứu nhân độ thế đồng quê thị thành

 

Bậc đại phu xứng danh nho sĩ

Trọn hai trăng kiên nghị dẻo dai

Ngày thương tháng nhớ u hoài

Xa nhà nặng gánh đôi vai nhọc nhằn

 

Biết bao nhiêu gian nan vất vả

Đặng gắng mình mài đá thành kim

Tiểu nhi khỏi mất công tìm

Lương y từ thiện trái tim mẹ hiền

 

Ngày mai nhé dời thuyền ngư phủ

Gánh hành trang đầy đủ kim châm

Xọt đeo hái thuốc âm thầm

Quẳng dìu xó bếp thành tâm cứu người

 

Cả hai ngã nói cười rôm rả

Nửa ngày đi bóng ngả quang âm

Mừng thay ra khỏi Y lâm

Bỗng đâu chớp giật ầm ầm sấm vang

 

Mây đen tới vội vàng tìm chỗ

Gió mưa phun đây đó rậm rì

Nát nhàu cây cỏ đường đi

Vắng tanh dấu thỏ chim di lạc đàn

 

Nhìn ngơ ngác ngút ngàn sơn cước

Vái lâm quân chỉ bước chân đi

Thấy ngay hang đá tức thì

Dây leo chằng chịt đầm đìa hạt mưa.

 

*Nguyên tác thơ lục bát: Ngư Tiều Y Thuật Vấn Đáp

12.5.2020 Lu Hà

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét