Thứ Hai, 5 tháng 7, 2021

Thơ Tình Chùm Số 1.239

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 6

 

Phan Tất Chánh ngất ngây choáng váng

Đứng lom khom chết lặng hồi lâu

Thưa rằng: Có cháu đến hầu

Bao năm xa cách dãi dầu cố hương

 

Nghe báo vậy cô nương vội vã

Cúi xuống xem ra ngã thư sinh

Nhận ra con cháu nhà mình

Sư cô hoan hỉ tận tình mời lên

 

Hai cô cháu hàn huyên tâm sự

Nàng Diệu Thường tư lự thẹn thùng

Cô khuyên sinh đến ở cùng

Chùa trong dọn dẹp chập chùng bướm hoa

 

Chốn thanh nhàn chan hòa khí hậu

Các tiểu tăng rào dậu ngăn sân

Chẳng lo quấy nhiễu xa gần

Thiện nam tín nữ hai phần thảnh thơi

 

Cô căn dặn khắp nơi tỉ mỉ

Cháu ở đây chăm chỉ học hành

Đợi ngày đình hội xướng danh

Ngựa xe võng lọng gấm xanh về làng

 

Chuyện hương lửa xênh xang chẳng vội

Bậc tài trai keo nối vợ hiền

Ông tơ bà nguyệt se duyên

Xích thằng chờ đón thuyền quyên má hồng

 

Ngày mai đó tổ tông quang diệu

Áo thanh khâm báo hiếu mẹ cha

Hương- Công mời mọc thiết tha

Đưa chàng về chốn tây nhà nghỉ ngơi

 

Chiều xuân đẹp đi chơi cửa động

Hoa cận kề tiếng trống thu ba

Thanh mai trúc mã lân la

Quần thoa bướm trắng gần xa dập dìu

 

Người thành thị lưu riu gió thổi

Kẻ lâm tuyền hôi hổi vào ra

Đong đưa ánh mắt mặn mà

Nôn nao tiên nữ ngọc ngà tấm thân

 

Sinh ghé mắt bần thần ngơ ngẩn

Hỏi vãi Hương dớ dẩn vài câu

Ni cô yểu điệu đứng hầu

Dâng hương ngũ vị thỉnh cầu Phật môn

 

Cạnh Sư phụ bồn chồn tâm dạ

Chàng Phan mơ vàng đá sắt cầm

Phút giây trộm nhớ âm thầm

Rồng mây sấm sét mưa dầm đầu non

 

Gương ả hằng thỏ con ngơ ngác

Rạng liễu xinh xào xạc lá vàng

Nai tơ mềm mại dịu dàng

Họ Trương một buổi dẫn nàng qui y

 

Khách văn thơ chai lỳ hỏi vậy

Không thẹn lòng chốn ấy Phật đường

Nơi đây trật tự kỷ cương

Thôi thôi mau xuống tĩnh phòng hầu cô.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

24.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 7

 

Sinh nghe vậy thẹn thò chống chế

Gượng gạo xin, chớ kể cho ai

Động thiền nửa bước thiên thai

Lửa lòng rơm bén nét ngài cuồng phong

 

Chốn trai phòng sư cô tụng niệm

Vãi Hương còn dấu diếm làm sao

Thiên thu tình ái khi nào

Kê vàng tròn giấc thì thào yến anh

 

Giở quyển vàng, đèn xanh leo lắt

Trống cầm canh dìu dặt đò đưa

Dòm song ngọn gió lưa thưa

Đa tình tự cổ say xưa ngân hà

 

Chòm bắc đẩu tiếng gà xao xác

Ánh bình minh ngơ ngác phiến sầu

Lá rơi lả tả chân cầu

Trúc mai thỏ thẻ bóng câu vội vàng

 

Tựa án thư mơ màng cánh bướm

Mộng hồn tiên thấm đượm hơi sương

Mùi thiền thoang thoảng xạ hương

Sen vàng lãng đãng Diệu Thường thướt tha

 

Chẳng khác chi Hằng Nga ngọc thỏ

Suối cam lồ biết ngỏ cùng ai

Liễu xanh lõa xõa đôi vai

Đường xa Tây Trúc mắt nai ngại ngùng

 

Dáng e ấp thẹn thùng tiên nữ

Niềm riêng tư rền dứ hoàng oanh

Trêu ngươi nhảy nhót trên cành

Đào nguyên róc rách sao đành bỏ qua

 

Sinh nuối tiếc sim mua chín mọng

Trái hồng xinh mong ngóng ngày đêm

Quạt quì gối ấp êm đềm

Mõ khua lốc cốc bên rèm đọc kinh

 

Sinh rón rén cất mình bước tới

Mé lầu Tây theo lối chân nàng

Thẩn thơ gót ngọc hành lang

Tần ngần ngắt đóa hoa vàng lặng thinh

 

Sinh tận mắt dáng hình thể nữ

Phật Quán Âm tư lự tụng kinh

Vội vàng chào hỏi cung nghinh

A Di Đà Phật chứng minh lòng thành

 

Bước tới gần long lanh ánh mắt

Siêu kẻ phàm ngào ngạt hương bay

Càng nhìn càng ngắm càng say

Càng yêu vẻ ngọc càng day dứt lòng

 

Đóa mẫu đơn long đong bến nước

Kiếp ba sinh ao ước ái tình

Mong manh ai biết duyên mình

Hai nhà hôn phối thần linh cảm sầu

 

Mới dừng chân bên cầu bối rối

Khách thơ càng lấn tới tận nơi

Trang Sinh ướm hỏi đôi lời

Hồn tiên cánh bướm chơi vơi nẻo nào?

 

Cánh bèo mây dạt vào bến ái

Cảnh bồng lai chẳng ngại non cao

Không không sắc sắc khi nào

Tơ hồng chỉ thắm má đào thuyền quyên?

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

24.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 8

 

Mộng ba sinh mười nguyền ước vẹn

Giấc chiêm bao rón rén giảng đình

Nỗi niềm bìu ríu chúng sinh

Sư cô chẳng lẽ tuyệt tình hay sao

 

Lời trái khoáy thì thào gió thoảng

Bỏ ngoài tai sao nhãng tụng kinh

Lòng như đáy nước in hình

Mùi thiền dưa muối tội tình gì đây

 

Nàng cúi đầu gót giày trở lại

Chốn trai phòng e ngại làm thinh

Nghe đâu trống đập thình thình

Trái tim rỉ máu men tình nồng cay

 

Chàng ngây ngất cuồng say đắm đuối

Tự trách mình nông nổi mà ra

Bỗng đâu chạm trán vãi bà

Dưới hiên níu lại thật thà hỏi han

 

Cô nương ấy gian nan chạy giặc

Mồ côi cha thất lạc mẹ già

Cửa thiền nương náu trau tria

An nhiên tự tại mõ kia kệ này

 

Pho thủ tự tháng ngày thong thả

Dập lửa lòng vàng đá phôi phai

Quạt ngà vơ vẩn khứ lai

Trông trăng ngắm nguyệt hương lài thoảng bay

 

Quen làm nũng loay hoay sớm tối

Thắp nhang đàn chẳng vội tàn hương

Chăm lo sắm sửa phật đường

Đầy mâm ngũ quả thập phương đón chào

 

Nay chịu cảnh ly tao cách biệt

Tiểu thư nhà hào kiệt nho gia

Sân Trình cửa Khổng miếu bia

Ngờ đâu xơ xác bên bìa rừng hoang

 

Được họ Trương cưu mang đùm bọc

Đưa tới chùa theo học đạo tràng

Kim đồng ngọc nữ xênh xang

Ngày dài tháng rộng thênh thang chay đàn

 

Quán Thế Âm hồng nhan thương cảm

Mong tới ngày gạo cám rạch ròi

Non xanh nước biếc mặn mòi

Bướm bay cá lội hẹp hòi gì đâu

 

Càng thểu não dãi dầu sương tuyết

Sinh nghẹn ngào thảm thiết cầu xin

Mong rằng nàng sẽ ngoái nhìn

Nỗi niềm thầm kín giữ gìn vãi Hương

 

Phan Tất Chánh, Diệu Thường đâu biết

Sự tình cờ thắm thiết làm sao

Phải chăng duyên nợ khi nào?

Ngậm vành kết cỏ mận đào tào khang

 

Nơi Phật đường kim thằng gìn giữ

Đổi được chăng hai chữ xích thằng

Lẽ đâu đùa dỡn gió trăng

Thiên bồng nguyên súy ả Hằng ghẹo chơi?

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

25.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 9

 

Sinh chẳng chịu hết lời năn nỉ

Chắp hai tay van vỉ vãi bà

Phải chăng phận cải duyên cà

Vườn xuân hoa bướm trăng ngà tơ vương

 

Sét ái tình kỷ cương phá vỡ

Đã lâu nay thầm nhớ trộm yêu

Tam quy ngũ giới bao điều

Xích xiềng trói buộc sớm chiều đứt dây

 

Vòng kim cô bấy chầy rưng rức

Lửa gần rơm rừng rực bốc lên

Toàn thân nóng bỏng xung thiên

Mây Tần gió Sở sầu miên dãi dề

 

Vãi lưỡng lự liệu bề khuyên giải

Kẻ tu hành qua ải trần căn

Thiền tăng chẳng chút băn khoăn

Ái ân đoạt tuyệt ăn năn nỗi gì?

 

Ngoài song cửa rầm rì mai trúc

Đóa sen vàng hoa cúc tròn xoe

Vườn chùa lựu đỏ lập lòe

Yến oanh thánh thót cành hòe mỉa mai

 

Nàng còn trẻ mảnh mai bồ liễu

Phận hồng nhan yểu điệu đào tơ

Bỗng dưng quỳ dưới bệ thờ

Mẹ cha chẳng rõ con thơ nẻo nào?

 

Nghe chàng nói thấp cao tường tận

Vãi xiêu lòng kề cận đèn nhang

Mấy lần nhân tiện dò nàng

Dửng dưng Tần tấn dở dang Châu Trần

 

Bà vãi già tần ngần day dứt

Lại thương chàng đàn đứt dây tơ

Lẽ nào thoái thác hững hờ

Ba trăng nấn ná nhạt mờ thiền quan

 

Dãy hành lang chứa chan giọt lệ

Lại sau vườn cô lẻ buồn thiu

Thấy chàng thần sắc ỉu xìu

Ngại ngùng đánh tiếng đìu hiu sân chùa

 

Sinh gượng gạo phân bua sau trước

Chức Nữ mơ ô thước cầu kiều

Ngưu Lang trái khoáy bao điều

Phật Môn cấm kỵ những điều tà dâm

 

Khách thuyền quyên âm thầm rạo rực

Trống cầm canh nao nức tiếng lòng

Quạt ngà cám cảnh long đong

Ngọc trâm người ấy xuôi dòng trần ai

 

Lời minh sơn u hoài thệ hải

Khóc mối tình ngang trái đi xa

Dặm trường ngăn cách đôi ta

Hai nhà biền biệt quan hà sầu tang

 

Vãi ướm hỏi vì chàng Tất Chánh

Nàng gạt đi cố tránh mận đào

Ngờ đâu duyên nợ khi nào

Quạt ngà trâm ngọc nghẹn ngào thở than!

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

25.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Tình Mộng Thiên Thu

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 10

 

Vài gang tấc gian nan vạn dặm

Hận trùng dương bể thảm não nề

Một hai sớm tối dầm dề

Cuốc kêu khắc khoải hồn mê nẻo tình

 

Lấy gương soi thấy hình khóc bóng

Suốt canh thâu mong ngóng Hằng Nga

Lẽ nào nguyệt chẳng vì ta

Thư phòng ẩn dật vào ra ngại ngùng

 

Vãi già cũng thương cùng xót hộ

Tháng ngày hoài cầm cố xác ve

Mấy lần qua lại nhắn nhe

Nhịp cầu keo nối ai dè gãy đôi

 

Chàng thiêm thiếp hồn trôi bến ái

Động thiên thai quan tái tùng lâm

Sấm vang chớp giật ầm ầm

Đêm đông lạnh lẽo lâm thâm mưa phùn

 

Đóa sen vàng cát phùn chẳng vẩn

Đục làm sao thơ thẩn bên hồ

Ngắm nhìn đàn cá lô nhô

Trờì già ghen tỵ sư cô lọ là

 

Khách làng thơ lân la mấy bận

Mùi xạ hương cố dấn thân vô

Vãi Hương muốn giúp đỡ chàng

Mối mai lam chướng lại càng khổ đau

 

Danh tài tử nhuốm màu son phấn

Mặt ủ ê tủi phận nho sinh

Ô hay thế thái nhân tình

Vướng vòng tục lụy điêu linh thế này

 

Cõ trần gian trả vay duyên nợ

Nhân quả kia chăng chớ mấy khi

Biết đâu mai trúc đền nghì

Ngậm vành kết cỏ thầm thì quạt trâm

 

Sợ chàng liều thân tâm bấn loạn

Thiệt một đời chán nản mà ra

Nam Mô cứu nạn Di Đà

Một hai nài nỉ thiết tha khuyên nàng

 

Diệu Thường cũng bàng hoàng lo ngại

Giọt châu rơi tê tái xót xa

Trái ngang trong cõi người ta

Mỗi cây mỗi cảnh hai nhà khác nhau

 

Đã bấy lâu cơm rau đạm bạc

Suối nai vàng thoái thác trần ai

Nương thân nhờ gửi Phật đài

Lời kinh tiếng kệ nguôi ngoai cõi lòng

 

Con lạc mẹ long đong ngày tháng

Cuộc thăng trầm cay đắng bể dâu

Ai ngờ chàng đến từ đâu

Một hai cương quyết chân cầu tử sinh

 

Ta đành phải bạc tình sư phụ

Bỏ ra đi cư ngụ thật xa

Trời cao biển rộng bao la

Đất lành chim đậu là nhà của ta.

 

*Nguyên tác lục bát: “ Truyện Phan Trần”

26.5.2020 Lu Hà

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét