Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Lu Hà Tặng Thi Nguyên Chùm 14


Âm Hồn Sầu Vọng
hoạ thơ Thi Nguyên: Ghềnh Đá Suối Ngàn

Suối nước trong xanh vẳng tiếng ca
Hoà âm rờn rợn ở trong ta
Lần theo vách đá mờ sương phủ
Dấu ấn rêu phai mộng tưởng xa
Có phải giai nhân sầu vạn cổ
Hay là chinh phụ nguyệt đài hoa
Âm hồn phảng phất đâu chăng tá
Theo bước chân xưa bóng nhạt nhoà...?


Cát sỏi ba thu giục giã reo
Ngẩn ngơ chiếc lá cũng trôi vèo
Thương cho thân xác dòng dâu bể
Buồn nỗi vong linh sóng dạt bèo
Bâng khuâng nuối tiếc hồn mây gió
Thơ thẩn sầu vương cánh hạc theo
Thác nước như sôi đời tủi hận
Vầng trăng lơ lửng cưả hang treo...

thơ tả cảnh suối hang động
5.8.2012 Lu Hà




Biết Đến Bao Giờ
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Thánh thót hàng hiên hạt móc rơi
Lòng em như gió thoảng mây trôi
Để anh luống cuống thêm sầu tủi
Biết đến bao giờ hoa tuyết rơi!

Hoa tuyết em rơi trắng cõi lòng
Cho hồn bay bổng tới thiên hương
Em tôi huyền ảo vầng trăng mộng
Như chị Hằng Nga khóc đoạn trường

Em gái quê tôi má đỏ hồng
Biết bao lưu luyến nghẹn ngào thương
Nghe em tâm sự lòng thêm rối
Tê tái thơ bay khắp ngả đường...

Em là quá khứ cuả tương lai
Thế kỷ yêu thương mộng tưởng dài
Ngàn năm vương vấn hồn thu thảo
Có một người anh thích đắm say

Ngàn sau có nhớ lại hôm nay
Có một chàng thơ tối lại ngày
Viết đi viết lại bao nhung nhớ
Để lại cho đời bao đắng cay

Biết đến bao giờ được ái ân
Tào khang tình nghiã chốn nhân gian
Kết tóc se duyên theo nghiệp quả
Đất trời lồng lộng gió quan san...

14.12.2011 Lu Hà




Giận Hình Đập Vỡ Gương

Nàng rầu rĩ tấm gương méo mó
Trái xuân đào nhõng nhẽo buông xuôi
Ghẹo nhau tóc xoã tả tơi
Phong sương hạt muối xa xôi não nề...

Làn môi nhạt ê chề năm tháng
Cuối chân mày lãng đãng chim ri
Tuổi vàng xuân ngọc hoa thì
Dung nhan tiều tụy rầm rì suối reo...

Máu cuồng nhiệt băng đèo vượt biển
Buồm xác xơ lận đận lênh đênh
Trái tim đôi ngả thác ghềnh
Nẻo trôi sóng nước nẻo dềnh sông tương...

Sóng dào dạt trập trùng chưa lặn
Thủy triều dâng mấy bận tang thương
Phận hèn cam chịu quê hương
Đói nghèo bệnh tật thê lương não nùng...

Giá chi được biển đông cưỡi sóng
Chém cá kình khí trượng nam nhân
Việt Khang sôi sục cung đàn
Sông hồ nưả gánh giang san một chèo...

Nàng thổn thức chó mèo vờn mãi
Dân tộc ta tê tái xót xa
Chữ vàng chữ bạc mịt mù
Tam Sa diễu cợt gà rù kêu la

Giặc phương bắc dày vò tâm não
Chúng hè nhau chủ nghiã dựng xây
Tay không xa xẩm mặt mày
Vong nô thuộc quốc cáo cầy phởn phơ...

Hình thổn thức bơ phờ bối rối
Người ngoài gương nhức nhối cũng đau
Chắp tay ôm lấy mái đầu
Đôi ta bạc bẽo dãi dầu gió sương...

cảm tác từ thơ lục bát cuả Thi Nguyên: Tâm Sự Người Trong Gương
22.7.2012 Lu Hà




Lá Rụng Thương Hoài
hoạ thơ Thi Nguyên: Bốn Muà Mưa Lạnh

Chập chờn bóng nhạn lẫn trong mây
Tiếng nấc xa đưa vọng tưởng đầy 
Mưa nắng sầu vương buồn tưởng nhớ
Dãi dầu sương gió mộng hồn cây

Năm tháng chôn chân nơi đất khách
Thu ba nương tạm chốn quê này
Trăng soi vằng vặc thân tàn lụi
Lá rụng thương hoài cố quốc ngây !

8.10.2012 Lu Hà




Mặc Nhiên Thơ Về
tặng Thi Nguyên

Trăng non chìm xuống đáy sông
Bồng bềnh trôi nổi cho lòng em thương
Cuộc tình dang dở vấn vương
Nưả đêm thổn thức tơ hồng chờ mây...

Thu buồn quang cảnh vơi đầy
Sương rơi lạnh lẽo cỏ cây uá tàn
Mưa phùn phủ kín trần gian
Nhớ người năm ấy lệ chan bóng mờ...

Hồn hoang say khướt dật dờ
Thuyền ai lạc lối bến bờ nào đây
Dập dìu bao nỗi đắng cay
Phong ba bão táp đoạ đầy chinh nhân

Vẳng nghe thông gió non ngàn
Âm ba lắng đọng chuông ngân vang rền
Người còn nhớ tới Thi Nguyên
Tháng mười ước hẹn mặc nhiên thơ về...!

cảm tác từ bài đường thi cuả Thi Nguyên: Bốn Muà Mưa Lạnh
8.10.2012 Lu Hà




Mịt Mờ Sương Mơ...

Nghe tim nhịp đập chan hoà
Hàng hiên thánh thót nhạt nhoà nhớ thương
Mơ màng nhè nhẹ hơi sương
Êm đềm giấc mộng vấn vương cõi lòng...

Chiều mưa bọt nước khơi luồng
Lá vàng rơi rụng theo giòng sông trôi
Mỏng manh áo bó dưới trời
Long lanh má ướt bồi hồi tình ai?

Ngày xưa yểu điệu chương đài
Đoạn trường trắc trở trần ai ngậm ngùi
Bao nhiêu tưởng đã chôn vùi
Côn trùng rên rỉ sụt sùi năm canh...

Ngậm hờn giòng chảy trôi nhanh
Con đò bến nước mong manh cuộc đời
Chia ly góc bể chân trời
Xót xa lẫm lũi đơn côi dặm đường...

Buồn trông kià áng mây hồng
Ngẩn ngơ ong bướm quê hương nghẹn ngào
Đam mê hồn lạc phương nào
Dấu yêu hun hút mịt mờ sương mơ...

Bóng hồn người vẫn bơ vơ
Mười hai bến nước dạt dào về đâu
Sóng lòng biển cả nương dâu
Bốn muà cỏ uá dãi dầu nắng mưa...

cảm tác từ thơ 8 chữ cuả Thi Nguyên: Tiếng Mưa Hoài Vọng...
11.8.2012 Lu Hà




Nỗi Buồn Cuả Ngưu Lang
tặng Thi Nguyên


"Thập thò lấp ló sân chơi
Bây giờ tạm rảnh nhớ lời hưá xưa..." *
Thu tàn tiếng gió lưa thưa
Hàng hiên thánh thót giọt mưa cuối muà

Đông về lại nhớ người ta
Bài thơ dang dở trăng vưà lên non
Hằng Nga cung quảng bồn chồn
Tiếng lòng thổn thức hoàng hôn tím chiều...

Thương nơi hạ giới tiêu điều
Ngưu Lang bến đợi cô liêu bão bùng
"Đau thương đến thế là cùng
Muốn đau thương nưã biết lùng đâu ra...!" *

Ngậm ngùi Chức Nữ xót xa
Mây hồng bận dệt sông Hà sương rơi
Thương đau con gái nhà trời
Trùng dương cách trở tả tơi luống cày

Nhìn chàng dầu dãi đắng cay
Nông phu đồng áng đoạ đầy tấm thân
Tuyết dày phủ khắp trần gian
Thi Nguyên nức nở lệ tràn thơ tuôn...!

* trích thơ Thi Nguyên
4.10.2012 Lu Hà




Oan Hồn Thổn Thức

Bóng ma trinh nữ thướt tha
Bên dòng nước chảy khổ đau sụt sùi
Nắm xương hài cốt chôn vùi
Tóc mây loã xoã ngậm ngùi nhớ thương

Không gian lành lạnh thê lương
Hồn ma thổn thức quê hương nghẹn ngào
Tình xưa mới chớm hoa đào
Nỡ nào héo rụng bên bờ tuyệt vong...

Trầm mình suối nước xanh trong
Cỏ cây phảng phất vấn vương cõi trần
Lung linh kià ánh trăng ngàn
Thiên sầu bạc mệnh nồng nàn thuỷ chung...

Than ôi! Đàn đứt dây cung
Trách người dương thế lỡ trùng phím loan
Đoạn trường gây nỗi oán hờn
Thông reo liễu rủ bồn chồn lòng ai?

Phiến sầu mang xuống tuyền đài
Nưả đêm hồn hiện canh dài lệ chan
Nấm mồ heo hút mưa tràn
Khúc ca ảo não trăng tàn mờ soi!

cảm tác khi đọc bài thơ đường và ảnh minh hoạ cuả Thi Nguyên
6.8.2012 Lu Hà




Tình Trường Ái Ân

Người thiếu phụ phong sương tuyết lạnh
Xiêm y dài như cánh phượng bay
Tóc mây loã xoã ngang vai
Làn mi cong ướt Liêu Trai ảo mờ

Má ửng đỏ đường tơ xao xuyến
Mười búp măng trắng nõn ngọc ngà
Hương đào ngây ngất mượt mà
Môi hồng quyến rũ nhạt nhoà trần ai

Ta thất thểu từ nơi âm phủ
Hồn lang thang phong vũ y vân
Chơi vơi trước cảnh thanh tân
Trái tim bấn loạn bần thần ngẩn ngơ...

Đêm bừng sáng say xưa sàm sỡ
Giai nhân nhìn bỡ ngỡ hờn duyên
Dạt dào sóng vỗ vô biên
Lả lơi ong bướm lạc miền hư vô...

Ôm ghì chặt bên bờ ảo vọng
Hôn cho nhau biển động sóng cồn
Chìm trong khoái lạc đòi cơn
Quên đi tất cả nỗi buồn thế gian...

Bao đau thương chôn vùi khoả lấp
Ngưạ truy phong bão táp điên cuồng
Tình ca chắp cánh mênh mông
Dấn thân lãng mạn canh trường ái ân....!

cảm tác khi đọc thơ Thi Nguyên: Rong Chơi Miền Vân Vũ
16.11.2012 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét