Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Lu Hà Tặng Thi Nguyên Chùm 21

 
Đền Bù Tào Khang
thơ tặng hai nữ thi sĩ Thi Nguyên và Thuy Anh Lam

Năm canh sáu khắc mộng đầu
Lòng son rỉ máu tim đau ngậm sầu
Trái ngang nhỏ gịọt chân cầu
Lá vàng rơi rụng dãi dầu nắng mưa…


Hồn lìa khỏi xác hay chưa
Trần gian rên siết gió đưa u hoài
Ân tình nặng nợ bi ai
Xót xa rặng liễu chương đài Tràng An…

Không thành nguyện ước chứa chan
Vòng tay khép lại lệ tràn bờ mi
Thuyền quyên thục nữ nhu mì
Mảnh đời vội vã rầm rì thông reo…

Bướm ong lạc lối chân đèo
Xin đừng hờn trách cheo leo nẻo đường
Phong ba bồ liễu dặm trường
Oan hồn nấm mộ thê lương não nùng

Nhắc chi giông tố bão bùng
Hồn thơ thấm đẫm anh hùng ly tao
Tình hoài xao xuyến lao đao
Sá chi cát lũy bướm đào ngẩn ngơ…

Duyên thơ vạn kiếp điệp hồ
Thương thương nhớ nhớ đôi bờ đại dương
Đa tình cổ lụy má hồng
Bích Câu kỳ ngộ vấn vương đoạn trường…

Trái tim vỡ vụn còn mong
Xin đành tạ lỗi gương trong bụi mù
Tiếng lòng để lại thiên thu
Kiếp sau gặp lại đền bù tào khang!

18.5.2013 Lu Hà





Giữ Mãi Cho Đời

Ai chăm chút cho hoa chói lọi
Giọt sương tình vưà mới tinh khôi
Chuyện mình thần thoại lưá đôi
Thuyền say sóng nước bao đời nhớ mong...

Thì em hỡi mênh mông huyền ảo
Vần trăng lên đừng sợ tiêu tan
Hương thơm ngây ngất non ngàn
Làn da nóng bỏng muôn vàn tứ thơ...

Lòng mở rộng đón chào biển cả
Hai trái tim in dấu yêu thương
Sáng soi khắp chốn thiên đường
Thơm tho tình ái quân vương thế trần...

Nghe tiếng hát bàn dân thiên hạ
Trầm trồ khen một đoá phong lan
Thướt tha yểu điệu thanh tân
Toàn thân mềm mại thiên thần ngẩn ngơ...

Hãy giữ mãi hồn thơ trong trắng
Buổi sơ đầu ánh nắng chiều buông
Dìu nhau trong một đoạn trường
Dạt dào ong bướm má hồng xôn xao...

Nào ai nỡ xì xào bàn tán
Thiếu bóng mình thơ thẩn ban mai
Nghẹn ngào bốn bể trần ai
Rưng rưng ngấn lệ chương đài cánh hoa...

Tôi biết lắm lòng hoa day dứt
Rừng trúc lâm réo rắt giọng đàn
Hiền nhân thức giả muôn vàn
Nụ cười tao ngộ chưá chan nỗi niềm...

Bài thơ này để tri ân Thi Nguyên đã mở ra chương trình ngâm thơ mình và thi hữu rất cảm động
11.1.2013 Lu Hà




Hằng Nga Đượm Buồn
cảm tác thơ nữ thi sĩ Thi Nguyên: Ai Cấm Được Con Tim

Trăng nghèn nghẹn mắt nâu thăm thẳm
Giọt sương rơi thê thảm giếng sầu
Giờ này anh ở nơi đâu?
Để cho nỗi nhớ nhiệm màu trăng ơi…!

Yêu tha thiết mây trôi quyên lãng
Tiếng gió gào cay đắng đêm thâu
Có nghe băng giá tim sầu
Thuyền tình xa cách dãi dầu tuyết sương…?

Yêu đắm đuối mà lòng xây xát
Đoá hoa còn thơm ngát chim ca...?
Đường về cuối phố dần xa
Bước chân nặng trĩu Hằng Nga đượm buồn…!

Đời gió cuốn hoàng hôn tủi hận
Trăng vô tình lận đận xa xôi
Trái tim em đã trao rồi
Hoa rơi lá rụng lòng tôi rã rời…!

Một lần biết người ơi trăng nghẹn
Cõi trần gian thương mến yêu kiều
Thướt tha bóng liễu hoang chiều
Lòng buồn rười rượi cô liêu u hoài…!

25.2.2013 Lu Hà 




Hội Bàn Thanh
hoạ thơ Thi Nguyên: Bút Như Lưỡi Kiếm

Vẳng nghe ríu rít hội bàn thanh
Chim chóc hoan ca chúc phúc lành
Xuân mới tìm nhau hương gió lộng
Đông tàn lưu luyến cánh vàng anh
Bâng khuâng tư lự ai thầm hỏi
Thấp thỏm chờ mong kẻ xướng danh
Đất khách tha hương câu đối tết
Chậu mai vưà nảy một mầm xanh...

10.1.2013 Lu Hà





Lạc Miền Tiên Đảo
cảm tác thơ Thi Nguyên: Ngủ Đi Anh

Ngủ đi anh! Ngủ đi anh!
Điệu ru ngào ngạt hoa quỳnh xôn xao
Nữ hoàng cánh trắng nhụy đào
Bâng khuâng hạnh phúc nôn nao giọng đàn

Trái tim thổn thức nồng nàn
Tủi hờn gói lại trần gian diễm kiều
Làn môi hương thắm mĩ miều
Ngân hà lóng lánh yêu chiều hạt mưa

Mộng hồn ngây ngất gió đưa
Trăng non sõng soải hàng dừa lả lơi
Bờ mi khép lại chơi vơi
Nụ hôn thiêm thiếp xa xôi bến nào

Ngủ đi quên lãng giang hồ
Ngược xuôi bươn trải đôi bờ đục trong
Sông thương nước chảy xuôi dòng
Bọt bèo theo dấu bụi hồng trăm năm

Bình yên nhẹ gánh tơ tằm
Tóc mây lõa xõa đầm đầm giọt sương
Ngủ ngoan hơi ấm tình nồng
Lạc miền tiên đảo non bồng anh ơi!

17.8.2013 Lu Hà





Ông Vẫn Còn Hăng
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Bà Cụ Cằn Nhằn

Thì ra thế ông còn tơ tưởng
Đoá hồng nhan vất vưởng thiên đường
Thấy tôi lẩy bẩy có thương
Trâu già gái mốc thê lương thế này...

Đầu ông hói mặt mày hốc hác
Cái sọ dưà nhếch nhác lê la
Bia ôm lảng vảng sa đà
Mấy cô váy ngắn ưỡm à cụ ơi!

Nếu ông thích tôi đây đâu kém
Bướm tuy già tóm tém gượng bay
Đưa ông tới đỉnh non say
Sao ông không ngắm còn cay mùi đời...

Xưa ông thích vơi đầy trăng gió
Để bao nàng thất thố đảo điên
Trai hùng gặp gái thuyền quyên
Phong tình cổ sự triền miên mặn nồng

Trông tướng mạo đường đường quí tử
Đã xiêu lòng bao ả đào mơ
Nhưng còn khách khí làm cao
Thích cô bụ bẫm mông to căng tròn...

Sức tráng kiện tu thiền luyện võ
Những đêm dài cổ độ trăng soi
Theo ông tới đỉnh non trời
Nay tôi đã kiệt chơi vơi biển hồ

Bao năm tháng phu thê ân ái
Sao ông còn như cái thia lia
Tấm gương tổng thống Mỹ kià
Reagan bệnh hoạn xa lià thế gian...

Soi gương lại thân tàn ma dại
Tuổi chín mươi hăng hái thế ông?
Tôi tuy lọm khọm lưng còng
Dấn lên cũng được mấy gồng đê mê

Răng rụng hết đầu trê tróc lở
Cái nết nhà như thuở xa xưa
Mẹ cha giòng họ tôi thờ
Đảm đang quán xuyến cháu thơ tôi rèn

Còn ông vẫn lan man trần thế
Bệnh thổi kèn rên rỉ canh khuya
Ho hen gà vịt sớm trưa
Tò te tí toét ai nào khen ông

Tự phong chức mênh mông trời biển
Sao ba vì lấn bấn vụt qua
Phơ phơ Lã Vọng ngồi câu
Mấy con thài mại nào đâu dại gì....

Hãy nghĩ lại ông ơi đừng quá
Cố mần tôi như thuở ngày xưa
Tám mươi đâu đã về già
Tỉ tê ân ái mặn mà thâu canh

Lạch đào nguyên nắng hanh khô khốc
Hãy cầu trời gió thốc mưa bay
Dầm dề lại ngập tràn đầy
Cam lai khổ tận vẫn say tình đời....!

12.12.2011 Lu Hà





Thời Gian Hữu Hạn, Không Gian Trường Tồn

Ngày sinh nhật hoa thơm quả ngọt
Thời gian trôi, từng đọt mía lùi
Khổ đau hữu hạn ngọt bùi
Phải đâu là thực sụt sùi làm chi...?

Những tấm thiệp xa xôi vạn nẻo
Bao ân tình chèo néo đông tây
Từng trang lần lượt tỏ bầy
Xôn xao đây đó lời hay ý vàng…

Ồ lạ chửa nhẹ nhàng thâm thúy
Những vần thơ ủy mỵ thiết tha
Nghẹn ngào trong cõi sa bà
Biển xô sóng động la đà gió mây…

Cũng có lúc đắm say ong bướm
Cảnh thần tiên hồn đượm nhũ hoa
Nắng mưa giông bão nhạt nhòa
Trời quang mây tạnh hiền hòa nắng reo…

Rồi đâu đó eo xèo mặt nước
Tiếng kêu la mối đục ván thuyền
Anh hào thục nữ căn duyên
Bọt bèo tan hợp ưu phiền thở than…

Không phân biệt nghèo hèn sang trọng
Chẳng hơn thua danh vọng hão huyền
Ngẩn ngơ đắm đuối thôi miên
Sắt son tình để vững bền tương lai…

Mừng sinh nhật đêm dài mộng tưởng
Đóa xuân hoa chẳng động lòng trong
Bình an hạnh phúc má hồng
Thuận chàng ý thiếp biển Đông chẳng sờn…

Huynh thì vẫn bình chân như vại
Chúc Thi Nguyên thân ái đôi vần
Tâm hồn dào dạt chứa chan
Tháng ngày chiu chắt nồng nàn ý thơ…!

cảm tác nhân đọc thơ bài thơ: Cảm Ơn Nhân Ngày Sinh Nhật Của TN.
23.3.2013 Lu Hà





Tình Thương Ngan Ngỗng Nhà Trời
tặng Thi Nguyên nhân đọc bài: Ngan Trời

Kìa đàn ngỗng thiên nga trời gọi
Miền Bắc Âu sớm tối chan hòa
Ghen tuông bầy vịt vườn nhà
Đầm sâu rừng rậm nhạt nhòa nắng mưa

Ngan hay Ngỗng cũng vừa đôi lứa
Tìm đến nhau chan chứa tình riêng
Hẹn hò non nước thiêng liêng
Xáo xào cho thỏa củ riềng mắm tôm

Ngan yêu ngỗng mùi thơm lá xả
Ngỗng thương ngan hương lạ vờn quanh
Nguyện thế cắn cỏ ngậm vành
Chập chồng duyên nợ sao đành bỏ qua

Tình vạn dạm xông pha ghềnh thác
Ngỗng vì ngan cò vạc muôn nơi
Hỏi thăm cát bụi lầm trời
Thư cưu nghe tiếng nghẹn lời nỉ non

Ai thấu hiểu sầu tuôn cách biệt
Ngỗng ngan ơi tha thiết vì sao?
Đêm đông sóng vỗ rì rào
Xôn xao gió lộng biển gào trái tim

Đừng sa ngã đắm chìm mộng tưởng
Mảnh tình trăng rúng động chiêm bao
Ngan buồn  cảnh ngộ ly tao
Ngỗng kia lạc lối bến nào ai hay…

Ngỗng ơi Ngỗng đắng cay ngan lắm
Đàn vịt giời ảm đạm hoàng hôn
Làm sao chia sẻ nguồn cơn
Như ngan với ngỗng từng cơn mặng nồng

19.9.2013 Lu Hà




Trăng Sương Giếng Sầu
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Ánh trăng soi đáy mắt nâu
Long lanh từng giọt giếng sầu sương rơi
Sóng tình cuồn cuộn người ơi!
Cung vàng màu nhiệm xa xôi bầu trời…

Trái ngang nỗi nhớ rã rời
Biển gào gió khóc thương đời nổi trôi
Phù du bao kiếp than ôi!
Đông tàn băng giá đơn côi nghẹn ngào…

Hoa thơm chim hót dạt dào
Đường về phố cổ giấc mơ ảo huyền
Đoạn trường bóng liễu thuyền quyên
Trái tim nức nở triền miên tháng ngày…

Nưả vầng trăng khuyết đắng cay
Bài thơ dang dở vơi đầy sầu tư
Vẳng nghe ai oán phượng cầu
Thư cưu bến đợi giang đầu mờ soi…

Gọi nhau bên gốc cây sồi
Trăng thu vằng vặc bồi hồi lòng ai
Mưa ngâu lã chã canh dài
Hữu duyên vô phận u hoài Hằng Nga...!

26.2.2013 Lu Hà




Tương Ý Hữu ý
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Tâm tư huynh đã kể ra
Tương thân hữu ý mặn mà chưá chan
Ý thơ như sóng nước tràn
Mạn thuyền chao đảo nồng nàn thiết tha
Bao giờ cho đến tháng ba
Hoa ngâu lại trắng buồng cau ngạt ngào
Bướm ong dìu dặt xuân chào
Lâng lâng ngây ngất hoa đào gió đông
Ngập ngừng trước cổng ngóng trông
Kià chàng Tô Hiệu vấn vương nỗi niềm
Trăng soi vương bóng bên thềm
Hỏi cô thục nữ môi mềm nụ xuân...
Non cao là đỉnh Vu Thần
Có hiên Lãm Thuý thông ngàn vi vu
Tần ngần dạo bước đi qua
Tìm người thiếu phụ tuổi vưà ba lăm
Thưa rằng: Đã mấy trăng rằm
Con trai út đã lên năm tuổi rồi
Thôi đành theo sóng biển khơi
Ngàn thu lại gặp ở nơi cuối trời...

17.12.2011 Lu Hà




Bao Giờ Gặp Nhau
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Con em rất giống con anh
Nưả Tây nưả Việt chúng mình với nhau
Thơ bay lá thắm chân cầu
Lạc Hồng giống ấy phai màu trần ai...
Hàng hiên thánh thót canh dài
Mù sa biền biệt lòng này chẳng yên
Quê nhà thổn thức triền miên
Năm canh dìu dặt Thi Nguyên má hồng
Trúc mai réo rắt ngô đồng
Cung đàn bần bật nghê thường ngẩn ngơ
Lạc vào cung quảng hồn mơ
Ca ca muội muội bao giờ gặp nhau?

10.12.2011 Lu Hà






Hảo Cầu Lầu Treo
cảm tác thơ của nữ thi sĩ Thi Nguyên: Bằng Lái Xe Của Con

Con của mẹ xinh như thánh nữ
Vòng tay ôm chan chứa lo toan
Hôm nay nguyện vọng chu toàn
Bon bon xe chạy hân hoan vui mừng

Cha phấn khởi tưng bừng như hội
Anh chị em sớm tối reo cười
Từ nay khỏi cuốc bộ rồi
Thướt tha yểu điệu hoa khôi nghẹn ngào

Tình mẫu tử dạt dào biển cả
Bắng lái xe con đã cầm tay
Bõ công mài miệt tháng ngày
Hồng ân Thiên Chúa đắm say mộng đời

Hoa đào nở bồi hồi mười tám
Nhấn chân ga muôn dặm đường dài
Xông pha gió bụi trần ai
Tinh thần mẫn tiệp chương đài mở ra

Thơ lục bát ngân nga da diết
Nàng tây lai Bạch Tuyết Bắc Âu
Xôn xao tứ hải năm Châu
Giai nhân thi khách hảo cầu lầu treo!

22.1.2014 Lu Hà




Hãy Vững Gót Từ Đống Tro Tàn
viết tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Hãy vững gót giữa tro tàn đổ nát
Giữ niềm tin để được sống làm người
Bao xót xa xin đừng rơi nước mắt
Trong đắng cay hãy giữ trọn nụ cười

Cuộc thế tục có gì đâu mà mất
Bàn cờ đen khuất phục được sao đây
Trận hỏa hoạn không thể nào thiêu nổi
Trái tim hồng sức lực vẫn tràn đầy

Rừng xanh lá lo gì không củi đốt
Mùa xuân về cây nẩy lộc đâm chồi
Con tuấn mã dẻo dai phi nước kiệu
Cỏ xanh rờn bát ngát đóa xinh tươi

Anh đâu biết nông nỗi nào như vậy
Để kịp thời an ủi động viên em
Người vẫn còn vườn nhà đơm hoa trái
Hồn thơ say chan chứa rụng vương thềm

Anh vẫn thế chai lỳ cùng năm tháng
Vượt trùng dương biển thảm cõi nhân gian
Nhưng vẫn sống qua phong ba bão tố
Trái tinh cầu tìm lại áng thơ văn

Sáng làm thơ tình đời bao xao xuyến
Mà chiều nao cảnh ngộ thật thê lương
Mùa đông về trái tim thành tê tái
Biết cùng ai chia sẻ nỗi đau thương

2.12.2013 Lu Hà




Mừng Đóa Hoa Xuân

Nâng niu kìa đóa hoa tươi
Giỏ nào quai nấy bồi hồi đón xuân
Lâng lâng Qúy Ngọ ứa tràn
Bằng xe tay lái nồng nàn chứa chan

Bõ công ngày tháng chuyên cần
Tina yêu dấu vô vàn thiết tha
Hân hoan chúc tụng cả nhà
Ông bà cô chú mẹ cha reo hò

Tương lai rực rỡ ước mơ
Mênh mông trí tưởng ngẩn ngơ trái đào
Bon bon xe chạy ra vào
Trước sân ríu rít thì thào bướm hoa

Anh em quấn quít lệ nhòa
Đường trường cao tốc chan hòa nắng mưa
Vi vu gió thoảng trăng thưa
Thiên thần Vệ Nữ sớm trưa đi về

Hảo cầu xao xuyến tràn trề
Phượng hoàng kén rể bốn bề giai nhân
Thi tài trong cõi dân gian
Gần xa nô nức băng ngàn tuyết rơi

Văn hào thuyền cập tới nơi
Phun châu nhả ngọc mỉm cười Thi Nguyên
Mắt xanh biêng biếc mẹ hiền
Vượt qua cửa ải thiên nhiên một tòa.

viết tặng cháu Tina con gái nữ thi sĩ Thi Nguyên
23.1.2014 Lu Hà





Mừng Em Tìm Lại Dấu Xưa*
tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Bấy lâu đóng cửa đợi chờ
Công phu trau truốt hững hờ bướm hoa
Năm canh thổn thức nhạt nhòa
Hàng hiên lã chã một tòa thiên hương

Hỡi cô thục nữ má hồng
Cánh thơ xao xuyến rượu nồng ly tao
Đông tàn xuân nở anh đào
Trúc mai hồ thỉ dạt dào ngân nga

Vẳng nghe tiếng khóc sơn hà
Rưng rưng ngấn lệ quê nhà lầm than
Giang hồ dặm nẻo nhân gian
Tha phương xứ xở chứa chan ân tình

Hôm nay lại thấy cô mình
Đường thi tái xuất trường đình hận xa
Trời già cay nghiệt oan gia
Gây bao giông bão đầm đìa tang thương

Mừng em tìm lại vấn vương
Hồn thơ một thuở đoạn trường một chương
Dấu xưa in bóng con đường
Trập trùng xa cách đại dương sương mù …

* cảm tác từ hai câu thơ của nữ thi sĩ Thi Nguyên
“ Giang hồ chưa biết một ai.
Lấy gì tái xuất, chỉ vài câu thơ...ơ hơ...“

18.11.2013 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét