Rừng Rực Lửa Hồng
tặng Mỹ Ngọc và Hồng Nhung
Nữ thần rừng rực lửa hồng
Mexico cháy thiên bồng xôn xao
Hai nghìn năm vẫn dạt dào
Đỉnh kim tự tháp sóng trào triều dâng
tặng Mỹ Ngọc và Hồng Nhung
Nữ thần rừng rực lửa hồng
Mexico cháy thiên bồng xôn xao
Hai nghìn năm vẫn dạt dào
Đỉnh kim tự tháp sóng trào triều dâng
Nồng nàn công chúa lâng lâng
Trần gian từ thuở địa đàng thướt tha
Thưa rằng ngọc tới lầu ngà
Một nền Đồng Tước mặn mà hương say
Cho tôi một chén vơi đầy
Nôn nao mai trúc rượu Tây ngọt ngào
Đào nguyên lạc lối nơi nào
Bướm ong dìu dặt hoa chào gió thưa
Tóc mây loã xõa trăng đưa
Tình riêng ngây ngất giọt mưa canh gà
Ngẩn ngơ trong cõi sa bà
Kém chi thượng giới tiên nga hỡi người!
12.5.2013 Lu Hà
Sầu Tương Tư
tặng Thimyngoc Huynh khi đọc
bài: Bệnh
Mấy hôm trằn trọc trên giường
Nỗi niềm u uất vấn vương
thương sầu
Con chim
lạc bến giang đầu
Tìm đâu trống
mái thư cưu đôi bờ…
Quan quan
thê thảm bơ phờ
Trái tim ủ
rũ tuyết đào gía băng
Người đời
thấu hiểu cho chăng ?
Lòng em tan nát dở dang lỡ làng…
Lòng em tan nát dở dang lỡ làng…
Xôn xao tuyệt
đỉnh thiên đàng
Ai ngờ vực
thẳm bẽ bàng khổ đau
Giờ này ý
nghĩa gì đâu
Tương lai mù
mịt mái đầu héo hon…
Đêm buồn sóng vỗ trào cơn
Chỉ nghe bão tồ lệ tuôn đôi hàng
Đêm buồn sóng vỗ trào cơn
Chỉ nghe bão tồ lệ tuôn đôi hàng
Dày vò vỗ gối
mơ màng
Bình minh trễ nải kẽ khàng thở than…!
Bình minh trễ nải kẽ khàng thở than…!
1.5.2013 Lu
Hà
Say Men Rượu Đào
Sáng thức dậy thấy mình choáng váng
Tiếng chim kêu văng vẳng đồi thông
Đầu bù tóc rối soi gương
Chiếu chăn xô lệch má hồng nhạt phai
Càng thổn thức canh dài ân ái
Cùng giai nhân tê tái niềm thương
Hải hồ phiêu bạt bốn phương
Bài thơ để lại đoạn trường trầm luân
Đời con gái tuổi xuân hoa nở
Gánh phong tình nặng nợ bi ai
Thuyền em mất lái u hoài
Bọt bèo phận Liễu Chương Đài dở dang *
Thân thục nữ lỡ làng bến đậu
Đò sang ngang cá chậu chim lồng
Trách chi một sợi chỉ hồng
Se tơ Nguyệt Lão nhầm vòng Tào Khang
Đời thống khổ bẽ bàng son phấn
Cõi trần gian lận đận nhân duyên
Đêm qua lạc mộng du thuyền
Cùng chàng cát sĩ say men rượu đào
* theo tích: Liễu Chương Đài
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Uá Mộng
18.10.2012 Lu Hà
Sáng thức dậy thấy mình choáng váng
Tiếng chim kêu văng vẳng đồi thông
Đầu bù tóc rối soi gương
Chiếu chăn xô lệch má hồng nhạt phai
Càng thổn thức canh dài ân ái
Cùng giai nhân tê tái niềm thương
Hải hồ phiêu bạt bốn phương
Bài thơ để lại đoạn trường trầm luân
Đời con gái tuổi xuân hoa nở
Gánh phong tình nặng nợ bi ai
Thuyền em mất lái u hoài
Bọt bèo phận Liễu Chương Đài dở dang *
Thân thục nữ lỡ làng bến đậu
Đò sang ngang cá chậu chim lồng
Trách chi một sợi chỉ hồng
Se tơ Nguyệt Lão nhầm vòng Tào Khang
Đời thống khổ bẽ bàng son phấn
Cõi trần gian lận đận nhân duyên
Đêm qua lạc mộng du thuyền
Cùng chàng cát sĩ say men rượu đào
* theo tích: Liễu Chương Đài
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Uá Mộng
18.10.2012 Lu Hà
Sòng Đời Thê Lương
cảm tác thơ Thimyngoc
Huynh: Lênh Đênh
Tuy tay trắng em đâu có
nản
Ngày buồn tênh tựa đám bèo
trôi
Bập bềnh trước gió chơi vơi
Cánh buồm xơ xác cảnh đời
tả tơi…
Chiều lam tím bầu trời ảm
đạm
Đóng cửa rèm thê thảm lồng
son
Con chim
thiêm thiếp nguồn cơn
Hải âu một
thuở biển cồn sóng dâng…
Xua dĩ vãng
bẽ bàng duyên phận
Xin chúc
anh hưởng trọn nụ cười
Quên đi huyền
thoại lứa đôi
Một thời ân
ái lả lơi thiên bồng…
Chén rượu đổ
bi thương ảo não
Chu Mãi Thần
tích cũ người ơi!
Đừng như Ngô
Khởi trắng vôi
Phong tình
cổ hận sòng đời thê lương…!
1.5.2013 Lu
Hà
Suy Tưởng Cùng Nhau
tặng Thimyngoc Huynh
Ồ lạ chửa, chưa từng ân ái
Mà lòng đau tê tái cùng
nhau
Nghĩ suy héo úa cỏ màu
Thê lương mưa gió tủi sầu
cung trăng
Người mơn trớn chớ chăng
chăng chớ
Trời lạnh lùng nào có nhớ
chi
Hững hờ mai trúc rầm rì
Bịt tai nghe tiếng thầm
thì thông reo
Duyên với nợ hắt heo ngày
tháng
Biết tìm ai cay đắng ngậm
ngùi
Giãi bày cảnh ngộ sụt sùi
Vỗ về an ủi bùi ngùi tóc
tơ?
Càng ray rứt bơ vơ trấn ải
Cơn sóng
tình chẳng ngại quan san
Nửa đêm vỗ
gối thở than
Nửa vòng trái
đất muôn vàn thiết tha
Lòng tự hỏi
canh gà eo óc
Tình của người
lại buộc vào ta
Thiên thần ứa
giọt châu sa
Trời xanh
thăm thẳm ngân hà sương rơi!
25.5.2013
Lu Hà
Tan Mộng Hồ Điệp
cảm tác thơ Thimyngoc
Huynh: Nào Dễ Quên
Làm sao quên được bóng
anh
In vào tâm trí đầu xanh cõi
lòng
Ái ân duyên nợ dặm trường
Thuyền tình chia ngả theo
dòng biển khơi
Biết rằng vĩnh biệt xa xôi
Độ từ tháng bảy ở nơi quê
nhà
Mến nhau ánh mắt mặn mà
Hương cau Nam Phổ trăng
ngà nước non
Nôn nao vành nón môi son
Dạt dào đôi sáo nguồn cơn
tỏ bày
Líu lo xao xuyến vơi đầy
Con đò tình nghĩa tháng
ngày chứa chan
Dập dờn sóng nước trào dâng
Anh em họ mạc xóm làng ngẩn
ngơ
Mới đây mà đã xác xơ
Thương con hồ điệp bơ phờ
mộng tan…!
3.5.2013 Lu Hà
Thân Gái Dặm Trường
Công cha nghĩa mẹ có đời
Cho em được sống làm người
trần gian
Sá chi kiếp phận nghèo nàn
Phong ba
bãi táp gian nan chẳng từ
Hoa nhài thắm
mãi thiên thu
Giai không
tứ đại tình thù khổ đau
Nắng mưa dầu
dãi mái đầu
Bâng khuâng
tư lự chân cầu lá bay
Ta bà bao nỗi
đắng cay
Xót xa nuối
tiếc vơi đầy nỉ non
Dạt dào dâng
hiến nụ hôn
Dẫu người phụ
bạc môi son vẫn hồng
Dấn thân em
bước trên đường
Mảnh mai bồ
liễu đoạn trường một chương
Đôi bờ cát
trắng đại dương
Dã tràng xe
cát quê hương hẹn về
Mùa sau phượng
đỏ nắng hè
Ve sầu rả rích
tràn trề hạt mưa
Cần thơ mai
trúc gió đưa
Miền Tây kênh
rạch đò đưa mái chèo
Gặp người thiếu phụ chân đèo
Gặp người thiếu phụ chân đèo
Phất phơ tà
áo cheo leo đỉnh đồi
Cho tôi xin một nụ cười
Tần ngần cõi tục bồi hồi ngẩn ngơ…!
viết tặng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài: Tạ Ơn
29.4.2013 Lu Hà
Cho tôi xin một nụ cười
Tần ngần cõi tục bồi hồi ngẩn ngơ…!
viết tặng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài: Tạ Ơn
29.4.2013 Lu Hà
Thôi Đành Như Vậy
cảm tác thơ
Thimyngoc Huynh: Xin Làm Người Xa Lạ
Thôi đành như vậy nghe
anh
Từ nay mộng mị sương thành
khói tan
Tình ta đã
cạn chứa chan
Như lời anh
nói trăm ngàn đắng cay…
Năm canh rền
rĩ mưa dầy
Dế giun đàn
hạc tháng ngày sầu bi
Trúc mai suồng
sã ly bì
Tâm tư nặng
trĩu rầm rì thông reo
Rồi đây ở
cuối chân đèo
Như người
xa lạ ngặt nghèo lá bay
Ngẩn ngơ như
những đám mây
Hợp tan phiêu
bạt vui vầy làm chi ?
Ngán sao mặt
đất đen xì
Sương sa bến
bãi thầm thì cỏ cây
Bướm ong đã
hết đắm say
Mãi Thần rượu
đổ vơi đầy tiêu tan
Bóng đen hun
hút non ngàn
Thảm sầu số
phận thế nhân ngậm hờn
Mênh mông
biển cả sóng cồn
Phù du bèo
bọt lệ tuôn đôi hàng…!
11.5.2013 Lu Hà
11.5.2013 Lu Hà
Thôi Đừng Ba Xạo
cảm tác thơ
Thimyngoc Huynh: Thất Hẹn
Thôi đừng
hẹn cùng tôi dạo phố
Mộng hờ xao
xác cả chiều mây
Khu Tàu ẩm
thực khác Tây
Bặt vô âm
tín đắng cay bẽ bàng…
Bởi cái số
nhập nhằng duyên nợ
Nên phận
tôi đau khổ âu sầu
Đợi hoài
mãi chẳng thấy đâu
Nửa lời xin
lỗi chôn sâu mất rùi
Đành cam
chịu ngậm ngùi không nói
Đã bao lần
chỉ tội mà thôi
Ai buồn
ngao ngán cho tôi
Biết anh chàng
Cuội ghé chơi sa đà…
Nào thất hứa
phụ nhà giúp việc
Thấp thỏm
chờ chỉ tiếc thời gian
Đam mê bài
bạc thế nhân
Đỏ đen sát
phạt chứa chan sòng đời…
Nhờ đón mẹ
than ôi xe bán
Mua tình thâm
lận đận Taxi
Loanh quanh
thì vẫn y xì
Để tôi
nhang khói tàn y cuối mùa
Tìm dĩ vãng
khói lùa tê tái
Buồn làm chi trót dại cái đầu
Buồn làm chi trót dại cái đầu
Phù du bèo bọt qua mau
Thuyền trôi bến mộng bể dâu
hận tình.
7.5.2013 Lu Hà
7.5.2013 Lu Hà
Thục Nữ Ngóng Trăng
tặng
Thimyngoc Hưynh
Ô hay thục
nữ ngóng trăng
Má hồng cô
để nắng vàng tàn phai
Trăng thu
vằng vặc trần ai
Nào ai thấu
hiểu canh dài sương rơi!
Trăng vàng
tư lự mờ soi
Làn da
tuyết trắng bồi hồi giai nhân
Trung nhân
hợp ý họa vần
Thất ngôn
bát cú nồng nàn thiết tha
Môi son vần
vũ Ngân Hà
Ngàn sao
lấp lánh Hằng Nga mỉm cười
Thuyền tình
chấp chới biển khơi
Trầm ngư
nhạn lạc biết nơi nào về ?
Trăm năm ai
dám hẹn thề
Nghìn thu
cổ hận não nề nguyệt hoa
Bùi Hằng lỡ
chuyến đò qua
Lao đao
sóng vỗ sa bà tìm ai?
Nhắn nhe
rặng liễu chương đài
Cành xuân
còn thắm u hoài đợi mong
Xích thằng
sợi chỉ tơ vương
Thanh mai
trúc mã sông Tương đền nghì !
26.5.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét