Người Khách
Lạ
chuyển thể từ thơ Xuân Diệu
Hãy nán lại cùng nhau ân ái
Trăng đêm nay lạnh quá người
ơi!
Rượu tàn rỏ giọt sương rơi
Khách đi thì cũng một thời
trăng hoa …
Trăng sáng quá vi vu gió thổi
Ngả đầu say mềm mại mê ly
Ngạt ngào bên trái tim côi
Cung đàn non nỉ đất trời
mênh mang
Hồn phiễu lãng lỡ làng huyền
ảo
Ánh nguyệt soi bồng đảo trái
son
Dạt dào mây giải đầu non
Có thương sông nước trăng
tàn lệ rơi
Thoáng rờn rợn ngậm ngùi
lòng biển
Đêm hoang vu lận đận triều
dâng
Ái ân du khách xiêu lòng
Một đêm như ánh trăng vàng
lướt qua
Nguyền dệt võng đung đưa
cánh sóng
Bọt bèo trôi qua ngả thác ghềnh
Hương hoa nhụy rưã tình anh
Tóc mây thêm rối buộc mình
đêm nay…
Rồi cũng hết bướm bay ong rã
Đêm lại đêm lạnh lẽo thịt da
Giai nhân đợi gốc sồi già
Sông trăng bến nước la đà trời
xanh
Người kỹ nữ vén mành xoã tóc
Cuộc du dương tang tóc làng
chơi
Viễn du bận chuyến xa khơi
Phảy tay nuối tiếc một đời
tài hoa
Gà xao xác trăng ngà lạnh buốt
Chăn chiếu xô tha thiết nggười
đi
Một đêm thuyền hững hờ trôi
Áo xanh khuất nẻo người ơi
còn về ?...
6.3.2010 Lu Hà
Nguyệt Vọng
Cung Đàn
Cung đàn nguyệt vọng thanh
vân
Thương người nhớ bến trăng
ngàn ngẩn ngơ
Đàn buồn nhạc điệu bơ vơ
Giọt sương lã chã như hồ thủy
ngân
Trời trong lóng lánh vô vàn
Lung linh dặng liễu thiên thần
vờn quanh
Đêm rằm theo ánh nước xanh
Vàng rơi sỏi đá rung cành
thông reo
Tóc mây loã xoã hắt heo
Điệu hò lả lướt mái chèo
chơi vơi
Đêm trăng lành lạnh người
ơi!
Tầm Dương bến đợi tả tơi cuộc
tình...
Sụt sùi ngao ngán phận mình
Mà sao du khách lặng thinh hững
hờ
Nhạc sầu sóng vỗ đôi bờ
Sao khuê nhấp nháy hồn thơ
phong trần...
Nguyệt cầm cung oán nhân
gian
Đa tình tự cổ giai nhân má
đào
Bướm ong dìu dặt xôn xao
Bờ dâu nương bãi nghẹn ngào
tơ duyên..
cảm tác từ thơ Xuân Diệu:
Nguyệt Cầm
22.7.2012 Lu Hà
Thiên Đình
Đóng Cưả Sớm
Hoàng hôn lạnh trời vưà chớp
mắt
Anh nhớ em da diết nỗi niềm
Thiu thiu trong đống chăn mềm
Mây bông xôm xốp vương thềm
ánh giăng
Gió lướt mướt nhẹ nhàng bóng
tối
Ánh sáng mờ nhạt lối vườn
xanh
Màn đêm u uẩn trên cành
Đàn chim về tổ sương thành
khói tan
Không gian cũng chưá chan giọt
lệ
Tiếng chuông chuà câu kệ lời
kinh
Nâu sồng thấp thoáng bóng
hình
Giận hờn chi nỗi chúng mình
chia ly
Anh vẫn thế chai lỳ năm
tháng
Chiều thu bay bảng lảng xa
xôi
Ái ân thuyền đã ra khơi
Phong ba bão táp tả tơi chân
trời...
Nhớ đôi mắt nụ cười đắm đuối
Mái tóc dài sợi rối đường tơ
Bóng hồn ảo não bơ vơ
Lá vàng đôi ngả bến bờ nào
đây
Bưã nay lạnh đắng cay ủ rũ
Thiên đình buồn đóng cưả rồi
sao?
Đằng vân vào mộng chiêm bao
Hằng Nga lả lướt má đào
đương xuân...
thơ làm nhân đọc 4 khổ thơ 8
chữ cuả Xuân Diệu: Tương Tư Chiều
24.9.2012 Lu Hà
Thu Tàn Mộ
Lạnh
Chiều mây tím sương thu ảo
não
Gió thông reo lảo đảo hoàng
hôn
Hoang vu ôi những mảnh hồn
Bông hồng ủ rũ nguồn cơn tủi
sầu
Dãy bia đá cỏ rầu sừng sững
Lá vàng rơi đằng đẵng mãi
sao
Tôi đi thăm những nấm mồ
Trần gian ghẻ lạnh hững hờ nắng
mưa
Những cô gái mới vưà đôi tám
Tuổi xuân hương ảm đạm thiên
thu
Hồng nhan bạc mệnh cơ cầu
Âm dương đôi ngả bể dâu đoạn
trường
Dấu thương tích con đường sỏi
đá
Nghe trong lòng buồn bã xót
xa
Ngược xuôi trong cõi ta bà
Phù du bèo bọt chân cầu mưa
tuôn
Giời trở lạnh âm hồn lảng vảng
Bóng đêm về áo trắng phất
phơ
Chập chờn trong gió sương mờ
Nỉ non ai oán câu thơ phong
tình
Còn đâu nưã yến oanh thủ thỉ
Đàn quạ đen buốt nhói tim
đau
Chim hồng chim thúy đi đâu
Kià ai lững thững mái đầu bạc
phơ!
cảm tác khi đọc 3 khổ thơ cuả
Xuân Diệu: Ngẩn Ngơ
16.10.2012 Lu Hà
Tương Tư
Vương Vấn
Xôn xao ngây ngất nắng trào
Chập chờn hoa lá bướm đào vờn
quanh
Ngẩn ngơ trái mọng vườn xanh
Nụ cười chan chưá chân thành
ban mai
Đêm qua trằn trọc canh dài
Sáng nay thổn thức mãi hoài
hồn thơ
Đào nguyên lạc lối bơ vơ
Thuyền tôi mất lái bến bờ
nào đây...?
Ưu phiền lưu lạc đắng cay
Bỗng đâu trước cưả đắm say
hương tình
Trúc xinh em mọc bên đình
Cầm ca xao xuyến chúng mình
chiêm bao
Trôi theo cảm xúc nôn nao
Trong sương ngư phủ nhẹn
ngào mờ xa
Đố ai với được trăng ngà
Tình yêu hiểu được bóng tà
hoàng hôn..
Dầm chân biển cát sóng cồn
Thương đời xa mạc bồn chồn
khát khao
Tôi còn khờ dại ngu ngơ
Trắng tinh tờ giấy tôn thờ
em ơi!
Dạm trường ai vẽ xa xôi
Phiến sầu biền biệt chân trời
biển khơi
Nhạc vàng thánh thót chơi
vơi
Tương tư vương vấn nào nơi
chốn về...!
thơ cảm tác khi đọc
bài" Vì Sao" cuả Xuân Diệu
25.9.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét