Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Luận Bàn Về Sáng Tạo Của Thơ Trần Hiền Châu




Lời Chào

Chia sẻ cùng các bạn Thi S ĩ Lu Hà

Chào cả nhà ca vang nhộn nhịp
Nhịp thời gian nối tiếp tháng ngày

Ngày vui mơ ước nồng say
Say sưa em gửi tình thay lời chào

Chào gửi trọn ước ao tình nghĩa
Nghĩa muội huynh tuyệt địa chẳng lay
Lay động tim muội ngất ngây
Ngây ngô muội gửi đắm say lời chào

Chào các tỷ tự hào của muội
Muội chúc mừng ngày mới vẻ vang
Vang ca điệp khúc huy hoàng
Hoàng hôn sắc thắm chứa chan lời chào

Chào các bạn với bao mơ ước
Ước mơ mình sẽ được sánh đôi
Đôi ta chung bước đường đời
Đời bao hạnh phúc vui tươi lời chào

Trần Hiền Châu

Lu Hà: Giỏi thật câu chữ xếp ngăn nắp như ô bàn cờ, đọc thấy vui vui hóm hỉnh ra phết. Chỉ chữ " Chào " mà được trau chuốt tỉa tót đánh bóng rất có duyên.

Trần Hiền Châu: Vâng, hi..hi. không biết là HC làm thơ có hay lắm không mà anh Tà Đông nói là thơ của anh không hay bằng thơ HC và anh ấy nói rằng HC coi thường anh ấy. HC rất buồn vì lời nói đó của anh Tà Đông thi sĩ Lu Hà ạ

Rất là buồn thêm một câu nói của anh Tà Đông. Anh ấy nói rằng Hiền Châu coi thường Việt Nam

Lu Hà: Trần Hiền Châu đã hỏi thì cực chẳng đã, buộc lòng lão phu phải trả lời vậy. Rõ ràng rành mạch như sau:

Cái gì sảy ra nó sẽ sảy ra không sớm thì muộn. Hà lão phu không biết Tà Đông là ai? Trần Hiền Chậu làm thơ từ tâm trạng của mình và cũng muốn nâng cao trình độ cảm giác cảm hứng siêu thăng.

Ai đó nếu thấy không hợp thì nên tự động lặng lẽ rút lui mới là người có lòng tự trọng. Vi dụ Hà lão phu thích ăn cơm với rau và ghét ăn thịt mỡ kho mặn mà chủ nhà cứ nài ép ăn không ăn thì nể mà ăn vào sẽ bị đau bụng tiêu chảy. Hà lão phu không thể lịch sự hão cứ cố nhăn mặt ăn còn khen ngon, ăn xong vội chạy ra cầu tiêu nôn thốc nôn tháo

Thi sĩ phải có cái ngông khí khái của tâm hồn thi văn. Ngày xưa Lý Bạch làm thơ cho Vua Đuờng và nàng Dương Qúy Phi đọc còn bắt thái giám Cao Lực Sĩ buộc dây dày cho mình và tể tướng Dương Quốc Trung mài mực thì sao? Vì hai ngã này không hiểu thơ Lý Bạch cứ rêu rao mỉa mai nói cạnh nói khoé và còn cố ý đánh trượt Lý Bạch khi ra kinh ứng thi.

Cái ngông của thi sĩ không phải là kiêu căng ngạo mạn mà là giây phút thăng hoa của tinh thần tâm hồn cảm hứng lạc vào cảnh giới của thơ.

Nếu làm thơ theo trường phái dân vận tuyên truyền hay tâng bốc ai đó vì bát cơm manh áo quyền bính lương bổng thì họ hay dùng từ kiêu ngạo, kiêu căng, không có tinh thần tập thể giúp đỡ nhau cùng tiến bộ để phê phán chụp mũ đấu tố nhân tài hòng làm tiêu tan sự sáng tạo của nguời đó đi, thậm chí vì kèn cựa mà coi như kẻ thù không đội trời chung nâng lên thành quan điểm giai cấp. Chẳng qua là để lấp liếm cái khả năng có hạn của mình và tâm lý của hạng tiểu nhân muốn có chút hư vị hư danh. Làm thơ là theo thiên bẩm tự nhiên không ai có thể học đuợc, dù hỏi mãi mài đũng quần trong trường đại học đươc thì cũng thế thôi. Nguời làm thơ phải có trái tim yêu thuơng thẵng thắn có khi bốp chát khi thấy cảnh bất công vô lý. Tất nhiên có thiên bẩm thiên phú rồi phải nỗ lực tự nghiền ngẫm tự mình trau dồi thủ pháp. Ngày nay có trang google rất tiện lơi cho ta tra cứu tham khảo.

Trần Đăng Khoa lúc còn là cậu bé tâm hồn trong trắng làm thơ trẻ con hay được gọi là thần đồng nhưng vì cộng sản họ ngu họ tưởng học cao sẽ làm thơ hay và gửi sang Nga vào trường dạy văn thơ Gorki gì đó và tâm hồn bị nhuộm đen ô uế đi chỉ còn tài viết văn vặt tuyên tuyền phét lác, Thơ phú cùn rỉ đi và thần đồng thành thần nhôm thần sắt rỉ.

Chuyện nhỏ như dưa hảnh tỏi mắm có gì mà buồn mà phiền với người thiên hạ. Họ đâu phải là vợ chồng cha con anh em chú bác bạn tri kỷ tri âm của mình. Mình tự buồn vô cớ là mình trúng mưu trúng bẫy kẻ khác muốn đánh đòn tâm lý nhằm hủy hoại dần trái tim trí tuệ của mình. Cả nể hay lựa lời nói những lời tế nhị nhằm đẹp lòng kẻ khác trong khi mình thực sự không muốn cũng là tự giết chết dần tâm hồn mình vốn dĩ ngay thẳng trung thực sảng khoái và hào phóng. Truớc khi đến với nghệ thuật ta hãy học sống trung thực khảng khái và học can đảm làm người tử tế, Cảnh giác những lời nịnh bợ vô duyên của những kẻ bàn tiện kém hiểu biết.

Nguời ta bảo: Rắm ai vừa mũi người đó. Chuyện làm thơ dở giống như đánh rắm vậy. Có ai đánh rắm mà tự mình bỏ chạy đâu? Thuờng là còn nở mặt nở mày hoan hỉ tự hào vì mình vừa mới xịt ra cái rắm nhẹ cả nguời. Vậy chỉ có đám bọ hung hay cánh dư luận viên mới lăn xả vào khen thơ hay rắm người đó thơm. Tuy thế cũng có người đáo để trêu ghẹo bông đùa rắm thơm lắm đó nhưng thực lòng thì bịt mũi bỏ chạy thục mạng. Sợ đứng gần cái hơi rắm của kẻ khác nó ám vào mình. Thơ mình tài mình có khi cũng bị lụn bại cùn rỉ đi thậm chí mất hứng chán nản và bỏ chạy cả facebook trổ thành người vô ích. Gần mực thì đen gần đèn thì sáng. Nguời Pháp có câu: Hãy nói cho tôi biết anh hay giao du với ai thích ai thì tôi sẽ nói anh là người như thế nào. Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, Tâm linh cũng có đẳng cấp của tâm linh.

Ngày xưa ở Viêt Nam có ông Tố Hữu gì đó làm thơ dở như xịt hơi dắm, nhưng vì nhu cầu thực tiễn cách mạng người ta vẫn khen hay và còn sùng bái là đại thi hào của dân tộc. Người trung thực nói ra thơ ông dở lắm như thuốc lào rắm rong thì bị bắt bỏ tù coi như là coi thường Tố Hữu, ngạo mạn không khiêm tốn học hỏi Tố Hữu, không có tinh thần yêu tổ quốc, không biết ca ngợi sức mạnh tập thể

Còn ai đó bảo Trấn Hiền Châu coi thường Việt Nam là họ mạ lỵ vu khống . Ngay đến Đức Cha Ngô Quang Kiệt, Ngài là nguời trung thực thẳng ngay hết lòng yêu thuơng con chiên nòi giống Việt Nam còn bị cả hệ thống báo chí la lối cắt xén câu nói của Ngài vu cáo Ngài phỉ báng dân tộc, không có lòng tự hào dân tộc.

Trần Hiền Châu: Có lẽ là do HC hôm chọc anh ấy, HC nói lưỡi anh ấy không có đốm mà lại khôn. Có lẽ anh đã nhận ra rằng, chỉ có chó mới có đốm lưỡi và chân huyền đề..!

Lu Hà: Ơn Đời
cảm xúc từ bài thơ của Trần Hiền Châu: Lời Chào

Ơn đời đã cho ta cuộc sống
Sống làm người lương đống thẳng ngay
Ngay từ bú mớm cho hay
Hay rằng cha mẹ cô thày công ơn

Ơn sông núi ruộng vườn tiên tổ
Tổ quốc cùng thống khổ bi ai
Ai Lao Miên Thái u hoài
Hoài thương bán đảo vươn dài mà ơn

Ơn sâu thẳm cung đờn khúc nhạc
Nhạc ca vang xào xạc lăm tơi
Tơi bời mưa nắng chia phôi
Phôi phai thế kỷ đề rồi chịu ơn

Ơn trời đất chập chờn sóng dội
Dội niềm tin đêm tối trăng hành
Hành tinh soi sáng thanh bình
Bình minh thức dậy dân mình mang ơn!

27.5.2015 Lu Hà


Tuổi tác tuy chênh lệch nhau xa nhưng Trần Hiền Châu đúng là hồng nhan tri kỷ của Hà mỗ rồi đó về khoản song thất lục bát. Tuyệt vời không ai có thay thay vị trí của cô Trần Hiền Châu trong lòng lão phu về khoản thơ song thất lục bát.

Hà mỗ tôi, rất cảm phục ngưỡng mộ cô nữ thi sĩ non tơ Trần Hiền Châu, ngưỡng mộ thật sự từ trái tim gìa ửng máu hồng nhan chứ không phải xun xoe nịnh đầm lả lướt ong bướm đâu. Cô Trần có thể coi như một kỳ tài quái kiệt mới xuất hiện trong bầu trời thơ ảm đạm u ám ngày nay. Cô Trần Hiền Châu đã có công sáng tạo phát minh ra một kiểu thơ song thất lục bát vốn dĩ cổ truyền của dân tộc bị chìm đắm trong lãng quên thất lạc trong dân gian, nay được phục hồi dần trở lại với khuân mặt diện mạo long nhan mới. Thơ song thất lục bát vẫn giữ nguyên hình thể thức cũ, có mới thêm là các vần bằng trắc nối đuôi nhau từ câu đầu đến câu cuối như rồng bay phượng múa kỳ ảo nhịp nhàng thanh thoát duyên dáng tiên nga mà không thấy gò bó, không xa dời chủ đề cần mô tả. Thơ đọc lên là một sợi dây xuyên suốt tinh thần văn chương lô rích. Hơn thế nữa Trần Hiền Châu còn nâng thể song thất lên đỉnh cao tháp ngà mà các bậc tổ sư tổ mẫu của chúng ta như Nguyễn Gia Thiều, Đoàn Thị Điểm không thể ngờ được một kiểu song thất lục bát dài theo cứ một khổ 4 câu thì chữ đầu câu đầu và chữ cuối câu cuối gắn bó liên thủ với nhau. Cô đặt cho nó cái tên là: Áp cú xoay đảo bát quái liên hương vận.

Ngày xưa thời tiền chiến các thi sĩ ảnh hưởng tây học cũng phát minh sáng tạo ra thể thơ 8 chữ. Trong làng thơ chủ soái tao đàn là cụ Tản Đà phản đối thể thơ này sau thấy nhiều người làm như các chiến sĩ tiền phong Nguyễn Bính, Vũ Hoàng Chương, Hàn Mạc Tử v. v… Cụ Đà đã xuôi cò và gọi là thơ mới cùng với thể tứ tuyệt biến thành 7 chữ, 5 chữ không có đối liên tỳ trận. Từ đó thơ mới ra đời. Tuy mới nhưng vẫn giữ vững nguyên tắc đổi thanh của thi luật. Thể thơ 8 chữ này đuợc giới quần thoa say đắm, nổi lên có nữ sĩ Anh Thơ.

Nếu bảo thơ có đẳng cấp như công hầu bá tử nam. Thì công hầu tôi vẫn coi là thơ đường bát cú, thơ tứ tuyệt, lục bát, song thất lục bát. Hàng bá tước là thơ 7 chữ. Còn cái anh 8 chữ, 5 chữ biến dạng tôi coi như là nam tước. Thơ tự do tôi coi chỉ là loại thơ bần cố nông, quần chúng lao động vô thưởng vô phạt nghêu ngao phù phiếm theo dòng cảm xúc nhân quần cho vui. Thế nhưng vẫn có anh chàng Hữu Loan xứ mù thằng chột làm vua nhảy lên ngai vàng độc nhất vô nhị là bài Đồi Tím Hoa Sim còn vang vọng đến ngày nay. Đưọc nhiều nghệ sĩ ngâm nga, nhạc sĩ phổ nhạc hát hò í ới. Đến nỗi cả một tổ chức thương mại kinh doanh tư nhân hay quốc doanh hay đại gia gì đó sẵn tiền tung ra mua chút hư vị gọi là mua bản quyền của cụ Hữu Loan tính ra ngoại tệ bằng tháng lương của người thất nghiệp ở các nước tư bản. Cho nên, ta chớ nên vội coi thường thơ tự do là loại thơ giun dế nhé của những nguời trán phẳng đầu chày. Hãy chân trọng nâng niu bảo vệ phát triển nó lên cao cho giới thợ thuyền cu li cửu vạn xích lô, ba gác được nở mặt nở mày trong thảm thơ nhung lụa của dân tộc từ thời Trần Hưng Đạo, Trương Hán Siêu, Nguyễn Trãi, Nguyễn Du v.v…cho tới ngày nay.

Quay trở lại hiện tượng cô Trần Hiền Châu tôi đánh giá rất cao sự cống hiến gía trị tinh thần qúy báu của cô trong làng văn thơ Việt Nam không kém gì sự sáng tạo của các nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến thể loại thơ mới.


Ngẫm

Tri ân thi sĩ Lu Hà và chia sẻ cùng các bạn

Tâm an tịnh cho lòng thanh thản
Giữa cuộc đời như áng phù vân
Kiếp người trả lại nợ nần
Thị phi đen trắng định phân rõ ràng

Giữa đời sống muôn ngàn lối rẽ
Một thân này cô lẻ gian lao
Thả lòng dưỡng tính đi nào
Ham mê tranh đấu khổ đau phận mình

Thôi tự tại ngắm nhìn phù phiếm
Xem cảnh người la liếm chữ ghanh
Sân si cố níu cho đành
Dù rằng họa phúc cũng giành rõ hơn

Than cái cảnh không hờn cám dỗ
Hại thân mình đau khổ vươmg mang
Cười cho nhân thế bẽ bàng
Được thua mất mát thân tàn cũng ghanh.

Cao Miên xa mình HC ta bước.

Trần Hiền Châu


Lu Hà tôi xin đáp lại tấm lòng của cô Trần Hiền Châu:


Nhủ Lòng Chay Tịnh
chia sẻ cùng hồn thơ Trần Hiền Châu: Ngẫm

Cô thiếu nữ nhủ lòng chay tịnh
Cảnh xô bồ toan tính thiệt hơn
Hồng trần cát bụi oan hờn
Đắng cay vùi dập chập chờn biển khơi

Cơn giông tố tả tơi nhân thế
Phận bọt bèo hư vị xót xa
Đua chen trong cõi sa bà
Lửa sôi cừu hận yêu tà ác ma

Lê chân bước dương tà ngã bóng
Buổi hoàng hôn xao động lương tri
Giật mình ngơ ngác chim ri
Vội vàng cất cánh bay đi nẻo nào

Rung cây khóc nghẹn ngào thổn thức
Hạt sương đời tủi cực bi ai
Thiên tai địch họa mãi hoài
Môi trường hủy diệt nhân loài khổ đau

Mắt đau đáu chân cầu lá rụng
Đàn cá kia sao cũng biết sầu
Sủi tăm lặn xuống đáy sâu
Nàng trăng bẽn lẽn cúi đầu mưa sa!

26.5.2015 Lu Hà



Tu Nhân...Tâm

Tri ân thi sĩ Lu Hà, nhà thơ Tà Đông và chia sẻ cùng các bạn

Người trần tục tu nhân tích đức
Nuôi hận thù cơ cực dồn toa
Dưỡng tâm tu tính hiền hòa
Hận trong tiềm thức rời xa không dùng

Thù cũmg vậy quyết không dụng áp
Như lời răn phật pháp tháng ngày
Nuôi dùng áp dụng vần xoay
Rắn buông mềm rắn việc này chớ nên

Độc tâm tính ưu phiền rũ bỏ
Tu dưỡng lòng sáng rõ thành tâm
Ai người mắc phải lỗi lầm
Mà tâm hướng Phật trầm luân sẽ dừng

Biết nhường nhịn ung dung tự tại
Buông chữ Tham sảng khoái nội tâm
Bỏ Si cùng với chữ Sân
Thù kia quên hết trong ngần đức tin

Hận buông bỏ đi tìm chân lý
Chẳng nặng mang tâm qủy dạ ma
Còn lại thiền ý nhu hòa
Bu vào ác độc Ta Bà khó dung.

Trần Hiền Châu



Hay lắm, sẽ có cơ hội tri ân . Hà mỗ đang nghĩ từ song thất lục bát chuyển ngữ sang lục bát, hay 7 chữ đây hay cũng phóng tác ra một bài song thất lục bát mới?

Tâm Hương Lòng Thành
viết tặng Trần Hiền Châu: Tu Nhân ...Tâm

Hỡi cô thiếu nữ xinh tươi
Hồn thơ trong sáng nụ cười thiết tha
Tu nhân tích đức trong nhà
Tỏa ra xã hội bao la cõi người

Hận thù ân oán rạch ròi
Nếu như có thể buông rời bao dung
Thẳng ngay Phật Pháp hay cùng
Chớ ngồi trong tối mẹo dùng hại nhân

Rắn buông mềm nắn vô luân
Cơ mưu tàn độc tinh thần đảo điên
Tham sân si, mãi ưu phiền
Ung dung tự tại tọa thiền chúng sinh

Khuyên răn độ lượng công bình
Tương thân tương ái dân mình với nhau
Tâm ma thế tục bạc màu
Bất lương đồ tể nhuốm màu trần căn

Ta bà lạc lối cản ngăn
Ba đường ác đạo trở trăn nỗi niềm
Xót xa trăng khóc lưỡi liềm
Lờ mờ nửa mảnh càng thêm úa sầu

Trải qua bao trận bể dâu
Người trong thiên hạ dãi dầu phong suơng
Tha hương cầu thực bốn phương
Nhìn về cố quốc mà vuơng vấn buồn

26.5.2015 Lu Hà


Trần Hiền Châu: HC chỉ quen với hai thể thơ stlb và lục bát thi sĩ Lu Hà ạ

Lu Hà: Nếu theo quan diểm nghệ thuật vị nghệ thuật thì văn chương thơ phú không chỉ trang trải nỗi nổi lòng nhân thế mà còn là tiếng cười vui của tâm hồn trí tuệ.

Ngày xưa cụ Cao Bá Quát cũng rất vui tính khôi hài bông đùa:

Khen cho cái mũi vô duyên
Câu thơ thi xã con thuyền nghệ an

Nếu theo quan điểm nghệ thuật vị nhân sinh thơ phú để ca tụng cá nhân, lãnh tụ, lão đại, quan quyền, hay quần chúng nhân dân lao động nhằm khuyến khích họ hy sinh xuơng máu, phục vụ sản xuất và chiến đấu thì họ rất ghét lối làm thơ của cụ Cao Bá Quát hay văn thi sĩ nhân văn giai phẩm. Thơ chỉ quyền bốc phét nói hay nói đẹp cấm nói những mặt trái xã hội.

Thương Người Dương Thế
chia sẽ tâm tình với nữ sĩ Trần Hiền Châu

Thương bao kẻ túi thơ rách rưới
Câu chữ gò tức tưởi làm sao
Vần vè than khóc kêu gào
Ông ơi chớ bắt con vào cửa cung

Cung hoàng hậu chập chùng nhân thế
Kén chọn người tri kỷ tri âm
Hải triều sóng vỗ ầm ầm
Thuyền yêu xao xuyến thì thầm chàng ơi!

Lầu nguyệt bạch lả lơi ong bướm
Giọt sương mai thấm đượm tình ta
Nâng niu một mảnh gương nga
Soi cùng kim cổ mặn mà ái ân

Tuy cách trở dặm ngàn băng gía
Trái tim hồng chan chứa mãi thôi
Lên trang phây búc bồi hồi
Biển lòng cuồn cuộn xa xôi cánh buồm

Trao vương miện lửa rơm cháy bỏng
Tấm lòng thành giấc mộng thiên thu
Giai không tứ đại tình thù
A di đà Phật chuông ru vẳng đời

Hồn mây gió chơi vơi bến ái
Dòng sông tình chẳng ngại ghềnh xa
Ngẩn ngơ cát sĩ Lu Hà
Hiền Châu đắm đuối một tòa thiên hương!

26.5.2015 Lu Hà



Ba Chàng Bật Mã Ôn
thể loại thơ lục bát trào phúng

Tề thiên đại thánh tóp xèo
Gan treo đầu gậy cố leo bằng trời
Mỹ hầu vương, ngặt nghẽo cười
Anh hùng dân tộc đười ươi hãi hùng

Cảnh nghèo thân phận bần cùng
Ba chàng thợ điện chập chùng gío mây
Ngày xưa chống Mỹ vui vầy
Đường ra mặt trận ngất ngây bướm hồng

Làng ta mở hội lên đồng
Trung - Nga khích lệ tiên rồng chúng bay
Dép râu nón cối đắng cay
Thân tàn ma dại dạn dày đua chen

Chí Phèo Thị Nở ho hen
Huân chuơng xủng xoảng nhử ghèn toét ra
Vác đơn khiếu kiện quan tòa
Mặt bằng giải phóng cửa nhà lầm than

Viễn Đông hòn ngọc nát tan
Sài Gòn ngơ ngác lệ chan đôi dòng
Nhìn về cố quốc đau lòng
Mạng người cỏ rác Lạc Hồng là đây.

*cảm tác từ một tấm ảnh 3 chàng thợ điện Việt Nam và thơ trào phúng của cô Châu: Thơ Vui Ảnh Hài
26.5.2015 Lu Hà



Thơ Vui Ảnh Hài.

Tập trung giữ lấy khúc que
Để nguyên ngay chỗ cái Khe anh này
Khôn hồn thì bíu một tay
Không thì rơi xuống cả bầy mất lương

Hai anh nước Việt quê hương
Thấy leo như vậy mà thương vô cùng
Việt nam sao lắm anh khùng
Que rào thay giáo ung dung còn cười.

Trần Hiền Châu



Chữ Tâm
Áp cú xoay đảo, bát quái liên hương vận

Tri ân thi sĩ Lu Hà và chia sẻ cùng các bạn

Tâm trong sáng luận bàn thấu tỏ
Tỏ quang hào định rõ trung quân
Quân vương khởi xướng định thần
Thần oai hành khiển luôn cần chữ Tâm

Tâm bất biến vạn lần tĩnh tại
Tại cõi lòng thoải mái tự tin
Tin vào nhịp sống ấm êm
Êm đềm hương vị vững bền chữ Tâm

Tâm vẫn đục muôn phần khó nhọc
Nhọc trong mình gào khóc bản thân
Thân tàn ma dại suy dần
Dần rồi sẽ hiểu muôn phần chữ Tâm

Tâm không hận không ân không oán
Oán đầy tim kiếp nạn khốn cùng
Cùng nhau xây dựng cộng đồng
Đồng cam cộng khổ ta dùng chữ Tâm

Tâm ấy chữ hiện thân nhân đức
Đức đó là trung thực thẳng ngay
Ngay khi sáng tỏ chữ này
Này người quân tử nhớ tày chữ Tâm.

Trần Hiền Châu



Tâm Với Đức
tri ân nữ sĩ Trần Hiền Châu: Chữ Tâm

Tâm với đức tuy hai là một
Một chữ tâm là tốt muôn đời
Đời người giông tố xa khơi
Khơi dòng bể khổ trăm nơi nẻo trần

Trần gian lắm bất nhân thủ đoạn
Đoạn đường trường tủi hận bi ai
Ai còn ác mộng đêm dài
Dài theo năm tháng u hoài khổ đau

Đau đớn lắm dãi dầu mưa nắng
Nắng tàn phai cay đắng lòng người
Người hèn quen thói nịnh đời
Đời như giấc mộng lả lơi bướm hồng

Hồng lên nhé bềnh bồng ân ái
Ái tình nào tê tái giai nhân
Nhân loài chi dám phân trần
Trần duyên sóng nước tấm thân bọt bèo

Bèo trôi nổi hắt heo bờ bến
Bến mê sầu nghèn nghẹn vầng trăng
Trăng hoa chi nữa ả Hằng
Hằng Nga nức nở bẽ bàng chỉ tơ

Tơ duyên lỡ hững hờ mưa gió
Gió bão cuồng chao đảo tình mây
Mây kia vần vũ đó đây
Đây là đạo đức, sao đầy chữ tâm

Tâm địa xấu tình thâm tan nát
Nát lương tri phẩm chất con người
Người như con kiến củ khoai
Khoai lang khét lẹt nhẫn hoài đức nhân!

*Nữ sĩ Trần Hiền Châu văn vẻ là: Áp cú xoay đảo, bát quái liên hương vận.
Còn tôi đơn giản là thơ song thất lục bát nối vận bằng trắc.
25.5.2015 Lu Hà


Trần Hiền Châu: Hay quá thi sĩ Lu Hà ạ. Mẹ HC nói đó là áp cú xoay đảo liên hoàn vận, thi sĩ đọc để ý là khổ nào cũng có chữ Tâm đầu và sau cùng phải hông ạ, đó mới là xoay đảo liên hoàn vận hi..hi.. Còn bài của thi sĩ là liên hoàn cổ vận chứ chưa phải là xoay đảo he..he.. nhưng cũng rất tuyệt vời. HC sẽ tri ân thi sĩ sau ạ hi..
Gần lễ Phật Đản nên tiện HC tặng thi sĩ và các bạn một hai bài gọi là tri ân sâu sắc vì sự cống hiến và lòng yêu ái của thi sĩ và các bạn đã ủng hộ khích lệ tinh thần HC trong những thời gian qua. Thi sĩ Lu Hà là người đặc biệt nhất nên HC quan tâm nhất sau nữa là các bạn đã like ủng hộ HC

Lu Hà: rời! Trần Hiền Châu giỏi thật. Bây giờ mới nhìn ra ý nghĩa của bát cú xoay đảo bát quái liên hương vận. Chơi thơ như thế mới ác hiểm. Nhưng Lu Hà vẫn nhìn ra cái tính công thức ước lệ của nó. Nên Hiền Châu chỉ làm 5 khổ là kiệt sức rồi. Làm thơ như vậy là tinh xảo về mặt nghệ thuật sắp câu chữ rất khó không mấy ai đủ khả năng làm được. Phải là người có trí thông minh và luyện tập nhiều mới làm được. Nhưng nó vẫn có mặt hạn chế là tâm hồn thơ bị nhốt trong cái lồng son mà không thể tự do tung cánh trong bầu trời mênh mông của càm hứng thi phú. Làm thơ kiểu này rất khó khi muốn viết về tình yêu trai gái, nhưng làm thơ triết lý khuyên răn đạo nghĩa con nhà Chúa nhà Phật thì quả là tuyệt vời. Bài thơ của Hiền Châu và Lu Hà mang cho các Thày các Cô trong chùa xem sẽ được tán thưởng cho mà xem. Trần Hiền Châu đã làm cho Hà mỗ ngạc nhiên. Hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Trần Hi ền Châu: Thi sĩ Lu Hà quá khen HC rồi, HC còn trẻ còn khỏe để làm thể thơ này thi sĩ Lu Hà ạ, nhưng cũng thỉnh thoảng mới làm vài bài, coi như là lâu ngày ăn cơm đổi sang ăn phở một bữa í hi..hi..

Anh Tà Đông đọc bài thơ của em và bài thơ của thi sĩ Lu Hà mà không biết khác nhau ở điểm nào à?


Lu Hà: Trần Hiền Châu nghĩ y hệt như Hả Mỗ. Trần Hiền Châu có một khả năng dồi dồi về tư duy hình tượng cũng như khả năng suy luận logich.

Trần Hiền Châu: Hi..hi.. vì vậy mà HC chỉ thích đọc thơ của thi sĩ Lu Hà, thơ của thi sĩ rất có hồn, có lẽ thi sĩ cũng có phần am hiểu về các tôn giáo
Bát quái liên hương là em tự đặt ra như vậy hòng thử tính phán đoán của độc giả thôi. Chắc chỉ có thi sĩ Lu Hà là người có con mắt tinh tường nên sẽ không bị tò mò ở điểm này!


Nhân Tâm Đức Đảo Xoay
viết tặng nữ sĩ Trần Hiền Châu

Nhân tâm đức đảo xoay thần vũ
Vũ trụ tình thác lũ ngàn thu
Thu rơi tuyết hạnh oán thù
Thù trong mây gió âm u vẳng đời

Đời tủi hận tả tơi manh chiếu
Chiếu quán tâm kẻ thiếu người thừa
Thừa sai vị kỷ đong đưa
Đưa hồn ly biệt khi chưa trọn tình

Tình yêu có muôn hình vạn trạng
Trạng sư nào cáng đáng cho ta
Ta bà sa đọa xót xa
Xa hương lỡ bước quan hà dặm băng

Băng tuyết đóng còn chăng ân nghĩa
Nghĩa đèo bồng chan chứa nào ai
Ai hoài thổn thức canh dài
Dài theo năm tháng điếc tai khối phường

Phường nhơ nhuốc trăm phương ngàn kế
Kế mưu bày thế kỷ tang thương
Thương đời nhân họa thê lương
Lương tâm điên đảo gạt lường mãi sao?

Sao chẳng thấy anh hào tuấn kiệt
Kiệt xuất tài tha thiết non sông
Sông hồ ra tới biển đông
Đông tây nam bắc chất chồng oan khiên

Khiên giáo mác triền miên xã hội
Hội kín đầy tăm tối lương nhân
Nhân loài bấn loạn tâm thần
Thần kinh tàn phá xác thân rũ tàn.

* Viết bài thơ này để tri ân nữ sĩ đã sáng tạo ra kiểu thơ song thất lục bát nối âm vận độc đáo tính nghệ thuật lô rích liên hoàn cao.

25.5.2015 Lu Hà



Tr ần Hiền Châu: Hay lắm thi sĩ Lu Hà ạ, nhưng càng hay thì càng khổ nhọc cho thi sĩ quá hu..hu.. nếu HC mà làm cho thi sĩ tổn thọ thì kiếp sau HC sẽ rất khó gặp được thi sĩ. Dù sao thì thi sĩ cũng phải lượng sức mình đừng vì HC mà nhọc nhằn tâm quá sẽ khiến cho thi lâm bệnh đó ạ. HC làm một bài tặng thi sĩ thì thi sĩ cũng làm một bài tri ân HC là được rồi thi sĩ ạ


Lu Hà: Miệng lưỡi cái nhà cô Trần Hiền Châu này sao mà giống Gia Cát Lượng vậy.? Liến láu chả kém gì Trương Nghi - Tô Tần thuở trước lân la các nước chuyên làm nghề thuyết khách. Cũng may cô sinh ra vào thời nay chứ vào thời xuân thu chiến quốc hay đông chu liệt quốc thì các nước Tấn, Tần, Triệu, Sở, Ngô, Việt v. v... sẽ đánh nhau toé khói. Nghe cô nói mà tôi ôm bụng cười rũ rượi phọt cả nước mắt nước mũi ra.


Miệng Lưỡi Trần Hiền Châu
cảm hứng về nữ sĩ Trần Hiền Châu

Miệng lưỡi như Tô Tần thuở trước
Kìa Trương Nghi thao thức chiêm bao
Nữ nhi nay khoác chiến bào
Trời long đất lở thi hào văn nhân

Hà Cát Sĩ bần thần ưu ái
Trần Hiền Châu chẳng ngại đường xa
Giong buồn đè sóng giang hà
Sá chi ghềnh thác qua nhà ghé thăm

Angkor Wat trăng rằm tha thiết
Nương tử ơi! Da diết lòng ai
Thanh tao mắt phượng mày ngài
Chén thù chén tạc canh dài nỉ non

Luận song thất môi son múa bút
Lục bát tình hun hút chiều sâu
Dập dìu lên xuống từng câu
Cung đàn réo rắt chân cầu bướm ong

Hồn ngây ngất sóng lòng dào dạt
Tình trúc mai ngào ngạt hương hoa
Nhìn nhau ca khúc thái hòa
Chàng chàng thiếp thiếp nhạt nhòa canh thâu

Hãy thắp sáng đĩa dầu thơm thảo
Ngọn đèn khuya huyền ảo bóng mây
Từng trang nhật ký vui vầy
Biết bao kỷ niệm ngất ngây thế này

Thế chiến quốc đắng cay thuở trước
Thuyết khách cười rạo rực Hà - Châu
Chu Du Gia Cát đứng hầu
Ai như Thục Chủ ngồi chầu nghe thơ!

25.5.2015 Lu Hà



Trần Hiền Châu: Bài thơ rất hay thi sĩ ạ. Hi..hi.. HC đang tâng bốc anh Tà Đông tí, thi sĩ chớ có bận tâm làm gì cho mệt nhé hi..hi.. HC sẽ tri ân thi sĩ bài viết sau ạ.

Thi sĩ Lu Hà đã nghe danh tiếng con gái họ Trần chưa ạ, nhà Minh diệt vong cũng một phần là do Trần Viên Viên tác động, và nhà Lý ở VN diệt vong cũng một phần là do Trần Thị Dung...hi..hi..


Đồ Tể Hoàn Lương
chia sẻ tâm sự với Trần Hiền Châu: Chữ Tâm

Lương tri mất não nùng nhân thế
Thế kỷ này bao kẻ dã tâm
Tâm thần điên đảo tình thâm
Thâm sâu hiểm họa ngấm ngầm bất lương

Lương nhân ái khôn lường xã hội
Hội kín thành tăm tối dã man
Man ri mọi rợ hung tàn
Tàn tro bá đạo lường gàn vô lương

Lương thiện thiếu chán chường tuổi trẻ
Trẻ lớn lên khinh rẻ mẹ cha
Cha như hổ đói mã tà
Tà dâm ông chủ lượt là quịt lương

Lương đống khóc quê hương thống khổ
Khổ kiếp đời tứ cố vô thân
Thân tàn ma dại kêu than
Than phiền nhân cách nghèo nàn hiền lương

Lương hay giáo dặm trường vươn tới
Tới bao giờ cảnh giới tổ tông
Tông đường miếu mạo hằng trông
Trông hoài đồ tể tìm đường hoàn lương!

* thể thơ song thất lục bát áp cú xoay đảo, bát quái liên hương vận
26.5.2015 Lu Hà

Trần Hi ền Ch âu: Thật tuyệt vời. Cảm ơn thi sĩ Lu Hà, HC sẽ tri ân thi sĩ sau nha!


Mưa Lòng
Bát quái liên hoàn vận, xoay đảo liên hoàn cước

Tri ân thi sĩ Lu Hà và chia sẻ cùng các bạn

Đời bạc bẽo mắt rơi lệ đắng
Đắng giữa lòng chết lặng hồn tôi
Tôi khờ mộng tưởng lấp bồi
Bồi sao được hết sầu côi giữa lòng

Lòng thắt quặn niềm mong nỗi ước
Ước hẹn nào mãi được tròn duyên
Duyên buồn vội lỡ ước nguyền
Nguyền câu đượm thắm vẹn nguyên hỡi tình

Tình vọng ảo lặng thinh nỗi nhớ
Nhớ anh nhiều vụn vỡ lòng em
Em kiềm mắt lệ đẫm nhèm
Nhèm môi nét ngọc hãy xem lạ người

Người yêu hỡi mộng tươi đã mất
Mất mặn nồng hết thật rồi sao
Sao tình chẳng thắm mộng nào
Nào đâu hẹn hứa thề trao trọn đời.

Trần Hi ền Ch âu



Sầu Mộng Ái Ân
tri ân thơ Trần Hiền Châu tặng: Mưa Lòng

Hà thi sĩ ngất ngây mưa gió
Gió thầm thì lảo đảo Hiền Châu
Châu sa khóe hạnh u sầu
Sầu rơi tà áo thấm màu hương sen

Sen trong trắng hồn nhiên thục nữ
Nữ hoàng xinh chế ngự tim ai?
Ai dìu lên vọng nguyệt đài
Đài cao lồng lộng đêm dài mưa thâu

Thâu canh khúc phượng cầu Tư Mã
Mã Siêu còn muôn ngả binh đao
Đao thương xông xáo Tử Long
Long Quân xao xuyến tơ lòng Âu Cơ

Cơ hồ thỉ bàn cờ thế nước
Nước non tình rạo rực đôi ta
Ta buồn thương nhớ Hằng Nga
Nga soi bóng nước gương ngà sương rơi

Rơi nước mắt lả lơi thần vũ
Vũ sơn ơi! Chan chứa Sở Vương
Vương tình mộng tưởng thê lương
Lương tài văn đống có thương Châu - Hà?

Hà thổn thức ngọc ngà Vệ Nữ
Nữ thần sầu dâu dẩu môi son
Son vàng gác tía đòi cơn
Cơn say huyền ảo chập chờn gần xa

24.5.2015 Lu Hà


Cô Trần Hiền Châu là một nữ thi sĩ vui tính khôi hài. Không phải là khắc khổ trán nhăn tư lự thâm sâu trong thể thơ song thất lụcb át. Có đã  làm thơ tếu vui cả với tôi:


Chia vui cùng thi sĩ Lu Hà và các bạn HC nhé

I Van mày nghịch thế con
Chẳng may Lu Hà bác dòm thì sao?
Lại đây với mẹ đi nào
Lần này là nhắc lần sau đánh giờ

Mẹ ơi hôm mẹ đi chùa
Ở nhà con thấy bố giơ thế này
Bố ăn chi giống ăn mày
Mà ông cứ cúi ở ngay chỗ đùi

Bố con vét đĩa đúng rồi
I Van thả xuống lôi thôi quá chừng
Tuổi con đang nhỏ đừng khùng
Nhanh đi theo mẹ chứ đừng nghịch cô

Trần Hiền Châu


Giấc Mơ Bướm Hồng
thơ vui đối đáp với Trần Hiền Châu: I Van Nghịch Ngượm

I Van Cu Lắc nhà ta
Lê Nin đã chết nước Nga tan rồi
Sao con vẫn cứ lôi thôi
Xem chòm long nữ bồi hồi lòng ai

Ái ân chưa thỏa canh dài
Bác Hà thổn thức nhớ hoài cô Châu
Bàn dân thiên hạ đứng chầu
Bài thơ hoan hỉ mái đầu phong sương

Xôn xao náo nức phố phường
Người qua kẻ lại mến thương bé nhiều
Việt Nam con gái mĩ miều
Lớn lên mẹ gả sớm chiều thỏa thuê

Giơ tay chỉ một lời thề
Bần nông cốt cán chẳng chê bao giờ
Quyết tâm nuôi chí sẩm sờ
Thế nào cũng được giấc mơ bướm hồng

Hỏi vùng hẻo lánh Mèo Mông
Tiếng tăm ú ớ tiên rồng đồi non
Bồng đào đầu ngõ chon von
I Van ngã ngửa rằng con lớn rồi

24.5.2015 Lu Hà


Tuy là thơ vui tếu trào phúng nhưng trí tưởng tượng của cô Trần Hiền Châu cũng bao la ra phết. Phải người khác họ sẽ nổi khùng lên cho là hỗn hào dám mang tên nguời lớn tuổi ra gắn với thằng I Van oắt con nào đó. Nhưng Lu Hà sẵn mang một cái gen khôi hài thấy tuy thế tưởng rằng bông lơn tếu táo nhưng cũng có ý nghĩa thâm thúy tình thơ ra phết, nên cảm tác luôn. Con người ta phải mổ rộng cánh cửa của tâm hồn tri thức cho luồng gió của văn chuơng thi hứng ùa vào.

Chuyện thơ phú qua lại đối đáp giữa Trần Hiền Châu và Lu Hà dài dài lắm. Thời gian có hạn Lu Hà tôi thấy nên dừng ở lại đây thôi. Bàn luận thế là đủ rồi.


28.5.2015 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét