Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Luận Về Tình Yêu - Phần 27




Quan Niệm Về Mối Tình Đầu Của Lu Hà

Xin Đừng Xa Lạ
Tri ân thi sĩ Lu Hà bài thơ 8 chữ.

Giữa mênh mông tìm bóng tình chân thật
Nghe lạc loài một ảo ảnh chông chênh
Em chìm sâu trong mắt bão lênh đênh

Anh nỗi nhớ cõi mơ hồn đày đọa

Khúc đam mê khao khát hoài chưa thỏa
Cõi mê tình bản dạ khúc dở dang
Ru hồn ta ngàn năm mãi mơ màng
Tương tư khúc tuông hoài dòng trăn trở

Anh có nghe tiếng tim em nức nở
Nghiêng cả chiều nhuộm bỡ ngỡ hoàng hôn
Yêu mà sao ta cứ mãi cô đơn
Hai mảnh vỡ chẳng bao giờ nối được

Đêm buồn rơi tiếng thở dài thường thượt
Tháng tám về tiễn bước hạ phôi pha
Thu khẽ khàng rơi mãi giọt xót xa
Ngâu vẫn khóc ướt tình ta anh ạ

Mãi nguyện cầu
hai kẻ lạ thành quen...!

Trần Hiền Châu



Mong Hồn Ở Lại Bên Nhau
tri ân bài thơ 8 chữ của Trần Hiền Châu: Xin Đừng Xa Lạ

Trải gió bụi hình hài nhân thế
Trái tim hồng tri bỉ tri âm
Tào khang chiếc bóng âm thầm
Đôi vầng nhật nguyệt ầm ầm sóng vang

Cuộc dâu bể võ vàng thân xác
Nhớ thương nhau phờ phạc sầu tư
Phượng cầu Tư Mã Tương Như
Chau mày lã chã lệ từ đâu chan

Thiên tình mộng nồng nàn muôn thuở
Bữa cơm chiều chớ phụ lòng em
Rau dưa thanh đạm trăng thềm
Gió lay cánh cửa êm đềm người ơi!

Cung đàn hạc chơi vơi cá nước
Nét mực son thảo trước một chương
Đoạn trường khúc ấy tang thương
Thiếp chàng biền biệt đại dương xa mờ

Trong giấc mộng hững hờ nhân ảnh
Ngoảnh mặt đi nào trách chi ai
Bướm ong dìu dặt trang đài
Giơ tay quờ quạng canh dài mưa thâu

Khi tỉnh dậy âu sầu buồn bã
Bức tranh thêu ủ rũ phôi pha
Phượng loan gối hạc nhạt nhòa
Chăn đơn hiu hắt tàn hoa đĩa dầu!

31.7.2015 Lu Hà


- Nguyễn Thanh Hoàng: “Thi si LU HÀ sướng nhé ! Có nhà thơ nữ đã đẹp người, đẹp lời thơ và lại đẹp cả tâm hồn thương rồi nha ! Thanh Hoàng mong Thi sĩ đấu tranh nhưng giàu tình cảm LU HÀ cùng với nhà thơ nữ Trần Hiền Châu ướt át, đầy mơ mộng dệt thơ, văn quyện vào nhau ngày càng khắn khít để sáng tác ra những áng thơ tuyệt vời cho mọi người cùng thưởng thức. Vô cùng quý phục
!!!! “


Âu cũng là cái nhân duyên thơ từ tiền kiếp mà Lu Hà đã tìm lại được hai nàng Tiểu Kiều - Đại Kiều là Trần Hiền Châu và Hiền Châu từ hai ngàn năm về trước Anh Nguyễn Thanh Hoàng ạ.

Cũng may mà Hà mỗ tìm lại được ái thiếp nương tử của mình thất lạc trong nhân gian cõi bụi hồng trần lưu lạc hàng hà sa số muôn vạn ngàn trần kiếp.

Gọi là kẻ xướng người tuỳ dập dìu lên xuống ong bay bướm lả, hoa vờn trăng thanh gió mát, sơn thủy hữu tình mà các linh hồn thần chủ dìu nhau lên chốn mộng dao đài. Sông tình bể ái thiên thai động hồ huyền ảo như Bích Câu kỳ ngộ liêu trai chí dị đuợc tái hiện mô tả thành thơ.

Thế mới biết tình yêu ngoài đời là thể xác, phàm tục và tình yêu trong thơ tâm linh huyền bí cái nào hơn cái nào? Một đằng để lại giai không tứ đại tình thù ân oán một đằng thiêng liêng cao qúy luân lưu ngàn thu vĩnh cửu vĩnh hằng.

Đố ai định nghĩa đựợc chữ tình yêu, ái tình là cái thứ chi chi? Anh chàng đồng tính Xuân Diệu ái tình chỉ là những buổi chiều, kẻ theo chủ nghĩa vô thần ái tình là những cuộc giao hoan xác thịt nhầy nhụa thâu canh suốt sáng, nguời thi sĩ đồng trinh như Hàn Mạc Tử ái tình là ở nơi cung trăng Quảng Hàn có nàng Hằng Nga thổ huyết ra, máu tuôn vàng võ xanh xao ốm yếu.

Còn Lu Hà tạm định nghĩa theo kiểu của mình: Ái tình là dòng chảy luân lưu của của dòng tâm linh tâm thức dục vọng sôi sục khát khao được tái hiện bằng thơ.

Người ta hỏi Lu Hà có yêu vợ không? Yêu chứ chắc chắn là thủa ban đầu lúc mới gặp nhau và khi đã kết hôn sinh con đẻ cái thì tình yêu mờ nhạt thay thế bằng ân nghĩa, trách nhiệm và nghĩa vụ. Thật ra chẳng thằng đàn ông nào cảm thấy còn yêu con trâu cái gìa, qủa mướp xác xơ nữa mà thay vào đó một niềm xót xa cảm thông vô hạn. Giống như một bông hoa khi nó hé nụ trên cành huơng thơm, tỏa ra ngào ngạt rồi bảo rằng: tôi yêu hoa lắm hoa ơi! Nhưng khi nó héo rụng thối rữa dưới gốc vẫn bảo: tôi yêu hoa lắm hoa ơi! là một điều dối trá không thật lòng. Nhưng bảo tôi thương xót hoa lắm hoa ơi! Mới ngày nào mà nay hoa tàn rữa mất rồi thì còn có lý và là người chân thật. Truớc khi đến với nghệ thuật tu từ thơ phú ta hãy học làm người chân thật tử tế.

Chính vì hiểu được cái vô thường này của nhân sinh tạo hóa mà Lu Hà đã tìm lại được hàng trăm mối tình như thuở ban đầu lúc trái tim hồi hộp của những ngày xa xưa năm tôi 18 tuổi. Các cô nương suốt đời chả bao giờ gặp mặt Lu Hà chỉ là tình thương nhớ nhung trên mạng ảo, nhưng biết cách cư xử có tài làm thơ hát hay múa giỏi nhan sắc tuyệt vời đều được coi là mối tình đầu của Lu Hà hết.

Có cô chả ra gì  tình cảm nhạt như nước ốc  vô tâm vô cảm không xứng đáng với công sức của Lu Hà bỏ thời gian ra làm thơ.  Đó là do nhầm lẫn bồng bột của tình yêu dục vọng sôi nổi của trái tim say mê  mù quáng đơn phương nên mới  làm thơ rồi quên lãng đi theo thời gian và không gian. Chả còn để lại một ý niệm dấu ấn tiềm ẩn tiềm thức gì với Lu Hà. Chỉ là những kỷ niệm vô duyên nhầm lẫn của thi nhân mà thôi. Thế nhưng vẫn có những bài thơ và người con gái, thiếu phụ mà mình yêu mến trong thơ sẽ nằm mãi chôn sâu trong tâm khảm trái tim Hà cát sĩ xuống tận tuyền đài, đáy mồ như chàng Trương Chi để cho các cô kiều nữ đa cảm đa tình thông minh trên cõi đời này  hưởng dụng, hiểu được tấm lòng của người thi sĩ tuy chả bao giờ gặp mặt, đọc thơ mà ứa nước mắt ra, thương cho kiếp phận con nguời tao nhân, hồng nhan bạc mệnh phù du bọt bèo trôi nổi trong cõi luân hồi.

Đã gọi là thi sĩ hay ai đó muốn mình trở thành thi sĩ thực thụ, ai cũng muốn mình làm thơ hay để được nhiều người khen ngợi tán tụng khen thưởng mà phổng mũi cho to. Nhưng khổ nỗi khả năng giới hạn tính tình  hẹp hòi so đo mà sinh ra cáu kỉnh cả với Lu Hà mà trót  nói lời mỉa mai cay cú. Thơ Lu Hà như cỏ rác bạ ai hắn cũng tặng chả quen biết quái gì hắn cũng tặng, hắn tặng thơ lung tung trên mạng facebook chả ra thể thống gì. Lu Hà không giận không trách nguời đó mà chỉ cảm thấy ngậm ngùi nuối tiếc cho một linh hồn tư duy lầm lạc ấu trĩ mà thôi.

Chuyện người ta là thi sĩ từ khi còn nằm trong bụng mẹ, chào đời đã nghe tiếng hát đò đưa của bà nội, ngay từ trong nôi tre võng mây đã nghe các làn điệu quan họ trống quân của người mẹ, rồi lớn lên cha ông đều hay chữ cả. Thơ với Lu Hà là cội nguồn tâm linh là nguồn nước sống vô tận.

Cỏ cây hoa lá hay làn gió thổi qua, hay sóng biển trăng lên toàn là những thứ vô tri vô giác mà người ta cũng cảm khái ra thơ huống chi là con người là tạo vật là linh vật vô giá của Chúa và Thượng Đế toàn năng. Tôi thích ai mến cô nào trên mạng, tôi đâu cần có thời gian để tìm hiểu dò la lý lịch 3 đời, 5 đời, 10 đời  hay gốc gác nhà cô ấy làm gì? Cha mẹ ông bà cô có phải là Việt gian Hán gian không? Có phải theo Tây đánh ta hay theo ta đánh Tàu? Tìm hiểu đạo đức nhân cách rồi mới làm thơ hay lân la làm quen và hỏi cô có mến tôi không hay nhãn quan chính trị thế giới quan nhân sinh quan cô  thế nào? Hay cô ngoài mặt bằng lòng nhưng trong bụng cô khinh ghét tôi, khinh bỉ tôi vì tôi không nghĩ như cô là tùy lòng cô. Nhưng cô là chúng sinh là linh vật thiêng nhất của tạo hóa mà tôi trân trọng  và tôi thích cô ở một vài nét nào đó  như màu da ánh mắt, nụ cười giọng hát câu hò,  cô phúng phính, cô xúng xính, cô núng nính, cô ưỡn ẹo làm cho toàn thân tôi nóng ran lên tôi thấy thú cảm thích thú, cô cũng như làn gió thoảng bay qua tâm hồn tôi và tôi xuất thơ liền. Nếu cô là người thông minh hoàn hảo có trái tim dễ rung động đa cảm si tình thì cô cám ơn tôi hay hơn nữa cô còn muốn giao lưu tình bạn cao cả  hay cả khi cô thương mến yêu tôi thầm yêu tôi như là nhân tình nhân ngãi trong tâm hồn thơ của cô. Còn khi cô lạnh lùng băng gía, trong lòng cô mắt trắng môi thâm là quyền của cô là kết quả của trí năng học vấn giáo dục cảm nhận của cô. Tôi không có quyền bắt cô phải thế này thế nọ cho đẹp lòng tôi. Tất cả là vô tư tự nguyện

Hàn Mạc Tử cũng có thể làm bài thơ : “Đây Thôn Vĩ Dạ “ tuyệt hay về một cô gái không hề quen biết chỉ nhìn qua bức ảnh mà thôi. Cả khi trước giờ phút lâm chung Hàn đã biết cô gái này chẳng hề đọc thơ anh. Nhưng người đời không vì thế mà chê bai anh, hắn làm thơ tặng người vơ với vu vơ vớ vẩn chả quen biết gì. Tản Đà là một thi sĩ ốm yếu không có bạn gái thì ông làm thơ tặng cô hàng cá, hàng lơn, hàng thịt,  cô bán thuốc lào thì đã sao?

Thơ là cõi lòng riêng một cảm giác cảm xúc tâm linh và kể cả dục vọng thèm muốn khát khao của một con người, một linh hồn, một tâm linh nhạy cảm yêu thuơng cháy bỏng hay đau khổ tuyệt vọng tê dại quằn quại trên cõi đường đời.

Đôi dòng tâm sự với đại ca Nguyễn Thanh Hoàng và các bạn yêu thơ.


-Trần Hiền Châu: “Hay tuyệt thi sĩ Lu Hà ơi “


Hà lão phu tóc đã bạc, trái tim vẫn dồi dào ngọt ngào yêu thương thèm ăn trái cấm trong vườn cây của Chúa, thèm ăn trái đào trường sinh của bà Tây Vương Mẫu trên thiên đình, thèm cả linh đan thần dược của Thái Thượng Lão Quân, tham lam thèm cả phẩm tiên, trái tim yêu thương của các nàng tiên trên cõi trời và hạ giới.

Không ai có thể bảo lão phu phụ tình bạc nghĩa với vợ con mình. Lão phu vẫn sống hàng ngày bên vợ con vui vẻ hoà thuận đấm ấm yêu thương. Đừng tưởng những người không biết làm thơ là có tiếng là chung tình. Nghĩa là anh suốt đời chỉ một vợ hay không có vợ, không mảnh tình vắt vai, hoặc anh tiết dục không kết hôn là người tử tế đạo đức? Nhầm rồi, sai bét những cái gì trái với tự nhiên vô thường là dối trá hết.  Hay anh suốt ngày chỉ lo toan vật lộn ngược xuôi buôn bán, hay cu li cửu vạn bốc vác, vôi vữa xe thồ xích lô ba gác, hay đại gia tư bản đỏ đục khoét của dân để làm giàu. Họ vẫn sống với vợ con chắc gì chung thủy chung tình hay ngày nào cũng gây gổ cãi cọ nhau dằn vặt nhau về của cải  di chúc chia tài sản cho đều ?

Làm thơ tình tặng mỹ nhân không phải là phụ tình bạc nghĩa với vợ con mà là những lời nỉ non của tâm linh dục vọng và ái tình là dòng chảy không bao giờ hết của một tâm hồn thi sĩ. Anh viết cho  cho nỗi lòng anh hay anh an ủi nguời bạn tình thơ của anh đến cảnh giới siêu phàm của trái tim giác ngộ yêu thuơng chúng sinh. Phật cũng yêu thương chúng sinh nhưng Phật không lả lơi ân ái, vì Phật là Phật, như tình yêu của nguồi cha với những đứa con đau khổ ngụp lặn trôi nổi  trong cõi luân hồi.

Lu Hà không phải là Phật nên Lu Hà không thể bằng ngài và Lu Hà chọn làm thơ để tái hiện tình yêu ái ân thỏa mãn dục vọng bằng phương pháp của nghệ thuật nhân sinh tu từ chữ nghĩa văn chương ngôn ngữ trần gian.

Chúa cũng yêu thương chúng sinh, vì ngài là Chúa không thể lả lơi ân ái với chúng sinh. Tiên tri Mohammed không phải là Chúa nên ngài cũng giống như Lu Hà thích phụ nữ là chuyện bình thường hay như các bậc tiền bối tổ tiên xa xưa: Adam, Noah, Abraham, David v. v… chả ai khước từ chuyện ân ái yêu đương cả.

Tình yêu chúng sinh bao la chỉ có thể tìm thấy trong tôn giáo. Người cộng sản cũng bắt chước Phật và Chúa biến dạng thành tình yêu tập thể tình yêu giai cấp mà sinh ra đấu tranh đổ máu cũng là một hình thức tôn giáo độc ác. Lu Hà làm thơ tình cũng xuất phát từ tình yêu cá nhân ích kỷ tư hữu nhỏ bé hoàn toàn không có ý thức tập thể mà làm thơ cho vừa lòng tất cả mọi người thành ra tuyên truyền giả dối.

Hà lão phu rất cảm động thấy hình ảnh cô Trần Hiền Châu chỉ đáng tuổi con cháu lão phu. Nhưng cô chụp một bức hình ngồi trước một mâm cơm và một đôi đũa cái bát không, bỏ trống chỗ ngồi và làm thơ tình tặng lão phu. Hiện tượng tâm linh hình ảnh này rõ ràng là mối tình đầu của cô, yêu thương đằm thắm mặn mà ái ân bằng những bài thơ. Để xứng đáng với tình yêu của cô và các cô kiều nữ khác nữa lão phu đều coi là những mối tình đầu hết. Lão phu làm thơ tình là gieo một cái nhân đầu tiên để sinh thành nhân duyên qủa tình cho kiếp sau, kiếp sau nữa.

Kết luận: Mối tình đầu có nghĩa là lần đầu tiên trong đời ta cảm thấy trái tim mình hồi hộp rạo rực chứ không nhất thiết phải là cái hôn đầu tiên. Một người con gái có thể yêu đương hàng chục thậm chí hàng trăm người đàn ông nhưng lần đầu tiên cô ta cảm thấy sung sướng hạnh phúc dù chỉ là những vần thơ không nhất thiết cứ phải ôm ấp vật lộn thể xác. Đó là mối tình đầu thiêng liêng cao cả.

Vậy xin có bài thơ sau:

Nõn Nường Tìm Đâu
cảm ơn Trần Hiền Châu

Thơ hay tuyệt qúa Lu Hà
Hiền Châu khen ngợi mặn mà tào khang
Hương ngây chan chứa thiếp chàng
Ái ân chưa thỏa dở dang duyên tình

Kiếp này hồi báo tâm linh
Thanh Hoàng chứng giám đồng minh hẹn thề
Kiếp sau tìm nẻo mà về
Mảnh hồn lưu lạc non khê xứ người

Nửa vòng trái đất chơi vơi
Gọi nhau í ới gửi lời vàng son
Thơ say cánh hạc véo von
Trúc mai lơi lả nước non xuân tình

Hằng Nga ấp bóng hành tinh
Ngàn thu xao xuyền xập xình kiệu hoa
Nhạc đàn tấu khúc thái hòa
Tình yêu thi sĩ nhạt nhòa lệ rơi!

Đoạn trường bám mãi không rời
Một chương định mệnh đất trời khóc thương
Ngó lòng bẻ gãy tơ vương
Ngậm vành kết cỏ nõn nường tìm đâu?


2.8.2015 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét