Anh
Bóng Bạn Tôi
cảm
tác thơ Tản Đà: Nói Chuyện Với Bóng
Bàng
hoàng ai đấy giống tôi
Ung
dung bên cạnh thảnh thơi cùng ngồi
Trông
ra ngơ ngẩn bồi hồi
Thì
ra anh Bóng bạn tôi thuở nào
Ban
ngày biền biệt ly tao
Tối
trời ta lại dạt dào cùng nhau
Mảnh
tường in dấu mái đầu
Đôi
ta chung một đĩa dầu hư hao
Mẹ
sinh mưa gió ứa trào
Bế
bồng bú mớm hồng hào cả đôi
Long
đong góc bể chân trời
Bóng
không dời bước trọn đời phiêu diêu
Tri
âm tri kỷ yêu chiều
Đói
no cùng cực bao điều khổ đau
Trải
qua một cuộc bể dâu
Trăm
năm chung thủy dãi dầu tương tư
Thương
tôi Bóng mới chẳng từ
Yêu
ai thêm nữa cũng ừ một câu
Bao
cô gái trẻ âu sầu
Ghen
tuông hờn giận phượng cầu à âu
Hồn
thơ hoa nguyệt rượu bầu
Ái
ân chia sẻ bên cầu lả lơi
Khi
ôm ấp, khi mỉm cười
Chán
nằm lại đứng vui chơi bạn hiền
Dìu
nhau lạc mộng đào tiên
Vu
Thần yểu điệu thuyền quyên tuyết hồng
Bướm
ong xào xạc dạ hương
Sáng
ra thơ thẩn sóng lòng nôn nao
Ta
buồn Bóng cũng nghẹn ngào
Châu
sa khoé hạnh má đào xa bay
Chập
chờn nửa tình nửa say
Bóng
ơi là Bóng ngất ngây bạn vàng
Nhiều
khi Bóng cũng bẽ bàng
Yêu
nhau chẳng được bóng nàng dần xa
Ngậm
ngùi lại Bóng cùng ta
Lựa
lời thỏ thẻ Lu Hà anh ơi!
8.8.2014
Lu Hà
Dạt Dào Hồn Thơ
đối đáp với Thi Nguyên
“Tuyệt vời cho khách làng thơ...!
Nhìn bao con chữ bây giờ mới hay...
Tuy huynh không phải đạo này...
Mà thơ thiền cũng là tay chẳng vừa...
Chân trần đã bước nhiều chưa?
Mà nghe như đã mây đưa về ngàn...
Linh hồn khắc khoải thở than...
Hay là nổi nhớ còn gian díu sầu…”
Thi Nguyên chưa bạc mái đầu
Trăng thu vằng vặc chân cầu xôn xao
Trầm ngư lạc nhạn ly tao
Cửa thiền ai dám trúc đào bướm hoa…?
Lu Hà khóe hạnh nhạt nhòa
Thương người thục nữ quê nhà lầm than
Kìa ai biển cả gian nan
Trập trùng sóng vỗ lệ chan đôi dòng
Hải âu cánh trắng mênh mông
Na Uy bến đậu má hồng thuyền quyên
Trăm năm giữ trọn lời nguyền
Tào khang ân nghĩa cơ duyên nghẹn ngào
Mặc ai tối mận sáng đào
Dương cầm thánh thót dạt dào hồn thơ
Giáo đường thánh gía đợi chờ
Xức dầu Thiên Chúa sang bờ phúc âm!
11.8.2014 Lu Hà
Ngát Hương Say
nối tiếp 4 câu thơ của Thi Nguyên
“ Cất bước cô liêu, những nẻo đường.
Núi còn say ngủ, nước mờ sương.
Đò trên sông vắng...trôi đâu đó..?!
Có chở hộ mình...khối... vấn vương…“
Cà sa bình bát khóa duyên trần
Ân ái chìm sâu biển thế nhân…
Tây trúc đường xa non dặm thẳm
Bâng khuâng sóng vỗ điệu ca luân…
Ta vẫn là ta của mọi nhà
Ngàn năm còn đó đóa xuân hoa
Quan quan khắc khoải hồn thu thảo
Nức nở thư cưu bóng nhạt nhòa…
Hoàng hôn ảm đạm thưong buồn nhớ
Quán trọ trần gian biết mấy lần
Chôn rau cắt rồn tình muôn thuở
Lỡ hẹn trăm năm lệ ứa tràn…
Thôi vậy từ nay lòng lửa nguội
Trầm luân bể khổ nhé từ đây
Gánh nặng luân hồi mong trả hết
Cam lồ sen nở ngát hương say…!
10.8.2014 Lu Hà
Trọn Đời Chung Thủy Với Bóng
viết tặng Micha Rostalski
Ta với Bóng tuy hai là một
Bóng với ta tưởng một hóa hai
Đôi ta chung mảnh hình hài
Tinh cha huyết mẹ mãi hoài thương nhau
Thương từ thuở sữa bầu cơm búng
Lừa cá xương như chúng bạn bầy
Lớn khôn học chữ thẳng ngay
Ông bà cô chú vui vầy tháng năm
Hết đi đứng ăn nằm thư giãn
Cùng đắng cay lận đận khổ đau
Dẫu cho sương bạc mái đầu
Phong ba bão táp dãi dầu nắng mưa
Tà dương khuất say sưa bối rối
Ngọn đèn dầu đắm đuối thiết tha
Vòm song chênh chếch Hằng Nga
Bóng hình khăng khít mặn mà thủy chung
Bóng lúi húi bập bùng bếp lửa
Dáng hình ai chan chứa trăng tròn
Nôn nao tâm dạ bồn chồn
Thì ra ta đó linh hồn thoát ra
Kìa cát bụi giang hà sớm tối
Bóng theo ta lội suối băng đèo
Muỗi rừng cản bước cố trèo
Trường Sơn heo hút ngặt nghèo gió đông
Bóng xao xuyến tình nồng hơi ấm
Phút giây thiêng soi tấm gương nga
Hương thơm dìu dịu mượt mà
Tường vôi in dáng da ngà của ai?
Kể sao xiết thiên thai mộng tưởng
Trong giấc mơ hình bóng của ta
Đào nguyên lạc lối la đà
Vũ thẩn sơn nữ thiết tha ngọt ngào
Khi đắc ý thì thào gọi Bóng
Nét hoa tiên bay bổng thơ say
Mỉm cười hai đứa ngất ngây
Câu thần chữ thánh ai hay chúng mình?
Ta còn đó bóng hình chẳng mất
Nguyện trăm năm trời đất chứng cho
Nương dâu còn mãi giọng hò
Lênh đênh sóng cả bến đò trần ai!
* Cụ Tản Đà cũng làm một bài thơ về hình tượng cái Bóng
8.8.2014 Lu Hà
Yêu Thương Bóng Lắm
viết tặng Madelaine Bontea
Yêu thương Bóng dạo tôi còn nhỏ
Sân khấu vườn từ thuở ấu thơ
Mẹ tôi khéo léo diễn trò
Đèn dầu le lói lờ mờ khói sương
Bàn tay mẹ thiên đường kỳ ảo
Những hình thù muông thú quê hương
Bóng đen nhảy múa trên tường
Màn đêm bao phủ hồi chuông mõ làng
Tôi thích lắm bàng hoàng trố mắt
Kìa ngỗng ngan trời đất bao la
Thỏ con bên gốc cây đa
Thạch Sanh chém rắn mãng xà cứu nhân
Tôi càng lớn hiểu dần lòng Bóng
Sẽ cùng tôi mộng tưởng lớn lao
Lênh đênh sóng nước ba đào
Thủy chung hai đứa dạt dào yêu thương
Bóng quấn quít dặm trường thiên lý
Chẳng dời xa ôm lấy thân tôi
Nụ hôn thắm thiết đầu đời
Nôn nao cùng Bóng bồi hồi ngẩn ngơ
Bóng ơi Bóng giấc mơ tình ái
Bóng đưa tôi chẳng ngại đường xa
Dìu nhau tới dải Ngân Hà
Cùng bầy tiên nữ Hằng Nga má hồng
Tôi đã sống vấn vương tình Bóng
Cùng soi gương lồng lộng mảnh hồn
Lẽ nào chê Bóng héo hon
Muối sương điểm bạc nguồn cơn giận hờn?
Một trăm năm nước non còn đó
Nuôi chí trai nung nấu cuộc đời
Bao che bênh vực con người
Sa bà khổ hạnh giống nòi lầm than!
Chú thích: Cố thi sĩ Tản Đà cũng làm một bài thơ về
Bóng
9.8.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét