Hoài Vọng…
họa thơ Giang Hoa: Mộng Vỡ…
Se sắt bờ môi mặn cánh đồng
Hoàng hôn hoài vọng vẫn hằng trông
Thủy triều lên xuống hờn trong dạ
Bóng ngả lan can hận
đáy lòng
Lã chã hạt sương tầng khói phủ
Long tong giọt nước bến mây mong
Thuyền ai thấp thoáng ngoài khơi đó
Có chở trăng thơm đợm má hồng..!
7.6.2016 Lu Hà
Vỡ Mộng
họa thơ Giang Hoa: Sang Thuyền
Ăn sương tiếng quạ khóc hồn tôi
Rặng liễu tang thương vẳng núi đồi
Đò vắng giai nhân chùm phượng vĩ
Trăng suông lữ khách cánh bèo trôi
Thẫn thờ chân bước tình hoa bướm
Ngơ ngẩn tay ôm mộng héo rồi
Nhang khói tro tàn bình rượu cũ
Hai vầng nhật nguyệt chẳng tròn đôi…!
7.5.2016 Lu Hà
Gươm Đàn Nửa Gánh
họa thơ Giang Hoa: Dặm Trường
Gươm đàn nửa gánh mộng tình ơi!
Đè trĩu đôi vai chẳng trọn lời
Lãnh thổ quê hương trăng cổ độ
Giang sơn làng mạc lá thu rơi
Đại dương sóng vỗ vương cừu hận
Đồi cỏ thông reo níu kéo đời
Bến đợi hoàng hôn màu thiếu phụ
Chinh nhân buồm lộng gió ra khơi…!
6.5.2016 Lu Hà
Biết Bao Giờ Trở Lại
cảm đối thơ Trần Thị Lan: Tiễn Anh Đi
Em đưa tiễn tóc nhuộm vàng lõa xõa
Mùi hương lan người con gái thôn quê
Anh ra đi không hẹn ngày trở lại
Tay nắm tay nước mắt lại tràn trề…
Em lại hỏi: Khi nào anh trở lại?
Anh cúi đầu biết nói làm sao đây!
Giao số phận cho người ta quản lý
Nơi sứ người bạc bẽo gió mưa dây
Hàng cây khóc cuối thu rơi xào xạc
Me sấu buồn hoa phượng vĩ lìa tan
Lại trở giời gió mùa đông hiu hắt
Mắt đăm chiêu dấn chân bước non ngàn…
Nghe tiếng cuốc con ve sầu rên rỉ
Tu hú vang thấp thoáng dưới chân đồi
Chào tất cả họ hàng ta nội ngoại
Mẹ cha gìa khắc khoải mãi con tôi…
Làn khói trắng đoàn tàu sầm sập tới
Nghiến đường ray nghe ken két rụng rời
Ôm ghì chặt nụ hôn trao lần cuối
Bờ mi cong rơm rớm giọt sương rơi…!
6.5.2016 Lu Hà
Lỡ Hẹn Kiếp Này
cảm đối với Hiền Châu: Vén Màn Bí Mật
Mắt đen láy làn môi hồng lìm lịm
Em là ai mang sen ngó tơ trời
Để lòng anh chan chứa lại rối bời
Đập vỡ khóa trái tim yêu hé mở…
Động bí mật bao đêm dài tưởng nhớ
Chỉ gặp nhau nơi bến mộng u hoài
Cảnh bồng lai khắc hẳn cõi trần ai
Nghe hơi thở đắm say miền tình ái…
Cung đàn hạc điệu nghê thường mềm mại
Bướm hồng xinh dìu dặt chốn giao đài
Thoang thoảng thơm ý vị đóa hoa nhài
Hồn ngây ngất cho khi gà gáy sáng…
Tay quờ quặng ngẩn ngơ kìa bóng dáng
Mờ hơi sương huyền ảo áng mây xa
Gió thu về buồn bã cõi sa bà
Nghe tiếng vọng giọt mưa rơi lã chã…
Thơ anh viết cho thiên sầu vạn ngả
Bến Trữ La chỉ có một mà thôi
Vầng trăng non nghe nức nở bồi hồi
Đồi thông gọi tấm lòng anh chân thực
Sung sướng qúa trái tim nào rạo rực
Tưởng xế chiều mà cây lá xanh tươi
Mầm ái ân lỡ hẹn nụ xuân cười
Xao xuyến mãi cùng vầng trăng cổ độ… !
9.5.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét