Anh
Vẫn Nhớ Em
Hạnh
ơi! Anh vẫn nhớ em
Sài
Gòn lưu luyến êm đềm trăng lên
Xinh
tươi Hạnh vẫn hồn nhiên
Hồn
ma sành điệu thôi miên chốn nào?
Nắng
mưa rầu rĩ má đào
Đăm
chiêu tư lự nghẹn ngào biển dâu
Hết
vui thì lại đến sầu
Thương!
Thương! Thương qúa trái bầu vườn rau
Năm
nào buổi sáng mưa ngâu
Mảnh
mai bồ liễu bên cầu thướt tha
Bài
thơ theo gió la đà
Từng
thu lá rụng Hằng Nga có buồn?
Chợ
xuân quầy sách bồn chồn
Sophie
nức nở lệ tuôn đôi hàng
Bao
giờ hoa bước sang ngang
Bướm
ong dìu dặt bóng chàng văn nhân...
cảm
tác Pich Hạnh bên chợ sách với cuốn Hồn Ma Sành Điệu
5.1.2014
Lu Hà
Ba Chị Em Pich Hạnh
Ba chị em ôm nhau
Thương! thương là chú chó
Để lòng tôi trăn trở
Yêu! yêu quá đi thôi!
Thôi miên những nụ cười
Ô kìa cô Pich Hạnh
Vạn trùng dương xa cách
Bao giờ ta gặp nhau
Con chó bông giữ nhà
Sớm tối với lợn gà
Mảnh vườn thơm hoa trái
Sương rơi ướt nhạt nhòa
Cầu gió thuận mưa hòa
Xinh tươi như trăng ngà
Khuân vàng soi bờ suối
Lả lơi bên gốc dừa
Tôi đợi mảnh gương nga
Bóng hình ai trong đó
Cây hồng in trước ngõ
Trái thơm chín ngọt ngào
Ba bông hồng dạt dào
Có đôi lời nhắn nhủ
Thương bao nhiêu là nhớ
Xin viết thành bài thơ!
cảm tác từ tấm hình 3 cô gái và con chó bông
5.3.2014 Lu Hà
Bồi Hồi Nhớ Ai
viết tặng Pich Hạnh
Sao mà buồn thế Hạnh ơi!
Ôm con gấu trắng bồi hồi nhớ ai
Đông tàn phượng nở hoa bay
Nghe con tu hú sáng nay gọi hè
Dạm trường muôn nẻo sơn khê
Trùng dương sóng vỗ bốn bề mù xa
Người tôi yêu ở nơi nao?
Kiếp này dang dở bến đò tình chung
Bụi hồng sương gió tha phương
Trán nhăn tư lự mênh mông đất trời
Phong tình cổ lụy luân hồi
Ta bà trôi nổi tìm nơi ân tình
Bài thơ sương đọng trời xanh
Long lanh hạt ngọc chúng mình với nhau...
Thôi đành nhắn nhủ chiêm bao
Thái Chân Ngọc Nữ biết đâu mà tìm...?
Lời vàng ước hẹn trong tim
Ngàn thu vằng vặc trăng chìm bến xưa...
Bọt bèo bao kiếp phù du
Long lanh diễm lệ má đào ngẩn ngơ
Xông pha giưã chốn ba đào
Chân trời góc biển cây đa si tình...
Vành môi khoé mắt chân thành
Thuyền quyên yểu điệu như cành thùy dương
Ngẫm trong bốn bể mà thương
Chiều thu biền biệt hồng hoang ngậm ngùi...
Thi nhân để lại đôi lời
Thấu lòng Nguyệt Lão sổ trời se tơ...?
31.3.2011 Lu Hà
Bức Ảnh Tô Màu
Hạnh trong bức ảnh tô màu
Thiên thần vệ nữ giang đầu phiêu diêu
Mexico thuở hoang liêu
Bồng bềnh mây nước mĩ miều tiên nga
Trăng lên mây gió la đà
Có nghe tiếng gọi ngân hà còn đây
Càng nhìn càng ngắm càng say
Thướt tha vẻ ngọc vơi đầy nỉ non
Ngàn năm biển cả sóng cồn
Tinh cầu ướt đẫm nụ hôn nồng nàn
Ô hay tạo hóa dân gian
Văn minh thế kỷ non ngàn bể dâu
Trông như bức họa sơn dầu
Lại như trai khảm ngọc châu điệp hồ
Để hồn thi sĩ mộng mơ
Ai về nhắn nhủ đôi bờ nhớ thương
Nghẹn ngào tơ liễu sông Hương
Ve sầu hoa phượng bóng hồng lả lơi
Ngổn ngang trăm nỗi chơi vơi
Trùng dương biền biệt chân trời xa xôi
Bút hoa để lại cho đời
Thiên sầu vạn cổ bồi hồi giai nhân
Ngắm trông Pich Hạnh chứa chan
Thơ hình in dấu thế gian mấy người?
Thơ cảm tác từ tấm hình Pich Hạnh
4.5.2014 Lu Hà
Bức Tranh Sơn Dầu
Ô kìa trong bức sơn dầu
Giọt dầu môi mọng mái đầu lửa thiêu
Tóc mây rực rỡ dáng chiều
Trọn màu đỏ thắm yêu kiều thướt tha
Xinh tươi như thể Hằng Nga
Mắt huyền lóng lánh trăng ngà ngà bay
Để hồn thi sĩ đắm say
Đêm về tưởng nhớ ngất ngây mộng trường
Bướm ong rạo rực hoa hồng
Trúc mai lả lướt thiên bồng là đây
Ngắm tranh thuê thỏa tối ngày
Lâng lâng trần tục men cay phũ phàng
Bao giờ Hạnh bước sang ngang
Thuyền tình theo lái ngỡ ngàng giai nhân
Thơ còn lá thắm chứa chan
Mai này dẫu chết trần gian lại buồn
Xót xa nuốc tiếc nụ hôn
Bức tranh tố nữ mảnh hồn ly tao
Khuất Ngưyên biển cả dạt dào
Nôn nao hồ điệp sóng trào Hạnh ơi!
viết tặng Pich Hạnh khi nhìn tấm hình chụp
4.5.2014 Lu Hà
Cám Ơn Pich Hạnh
Cám ơn cô Pích Hạnh
Đã đăng thơ của tôi
Như lòng cô mẫn cảm
Cho cuộc tình xa xôi...
May rằng cô hiểu cho
Cõi trần gian bao la
Lòng người sâu thăm thẳm
Hay mịt mù sương thu?
Ngộ nhận tưởng là yêu
Gian trá vờ ngây thơ
Chập chờn như bóng quỷ
Lương tâm nào thứ cho...?
Thời gian dài điểm sương
Vương vấn gì bi thương
Vượt qua bao khổ aỉ
Cõi trần gian thê lương!
10.5.2011 Lu Hà
Chiều Thu Bến Nhớ
tặng Bích Hạnh
Từ đấy thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi buồn mãi đến bao giờ?
Hững hờ nước chảy về đâu nhỉ
Sóng vỗ xa đưa cát biển mù...
Tôi nhớ không nguôi sợi nắng hồng
Dưới giàn thiên lý dáng yêu thương
Bài thơ sầu thảm còn đâu đó
Tình nghiã kiếp sau sẽ vợ chồng...
Thôi thế thì thôi vắng bóng chàng
Hạnh đành làm bạn với sao trăng
Trung thành ân nghiã như loài chó *
Ai khóc cho ai phận lỡ làng...
Đắm đuối tim yêu giọt máu hồng
Tả tơi phượng vĩ cánh hoa vương
Ve sầu nức nở không còn máu
Tóc đỏ thu phai xót đoạn trường...
Lã chã lệ rơi buồn gió cuốn
Lờ đờ cá lội nước sông trong
Soi mình thấy bóng hồn thu thảo
Món nợ trăm năm vẫn nặng lòng...
* Bích Hạnh thành lập hội chăm sóc chó con
5.12.2012 Lu Hà
Đắng Cay Cho Đời
tặng Pich Hạnh
Nhớ sao em gái Sài Gòn
Thời gian dầu dãi mưa tuôn nghẹn ngào
Hỡi em gái nhỏ năm nào
Giàn hoa thiên lý má đào lâng lâng
Nỗi lòng tâm sự dở dang
Không gian trường ảo mơ màng xa xăm
Thương cho bao kiếp tơ tằm
Luân hồi trôi nổi trăng rằm hồn thu
Tâm tình ý tứ bao la
Nghe em kể chuyện xót xa
cho tình
Giận hờn oán trách trời xanh
Thuyền quyên yểu điệu tố trinh sụt sùi
Anh hào biển động chôn vùi
Trần gian vắng vẻ ngậm ngùi thương vay
Ngoài đường vạn mớ điên say
Mà em hờ hững đắng cay cho đời...!
2.2.2012 Lu Hà
Dạo Này
viết tặng Pich Hạnh
Dạo này chẳng rõ ra sao
Nôn nao Pich Hạnh lạc vào mộng tôi
Hồn theo cánh gió dong chơi
Lạc miền hoang dã lả lơi động hồ
Cát Tiên muông thú xôn xao
Trúc mai xào xạc rì rào du dương
Lá rơi kỳ ảo phiêu bồng
Hương bay ngào ngạt sen hồng bướm hoa
Thiên nhiên sừng sững một tòa
Núi cao thác nước nhạt nhòa gần xa
Thướt tha kìa chị Hằng Nga
Chán chường cung Quảng trăng tà ghé thăm
Gặp nhau đau đáu yêu thầm
Chứa chan đắm đuối đầm đầm giọt sương
Cầm tay bin rịn vấn vương
Vẳng nghe khúc nhạc nghê thường vọng xa
Giật mình xao xác tiếng gà
Ngậm ngùi dâu bể sơn hà đổi thay
Mà sao tôi vẫn chẳng hay
Đêm về giấc mộng ngất ngây lạ thường ?
3.6.2014 Lu Hà
Dấu Vết Ngàn Xưa
viết tặng Pich Hạnh
Hạnh tìm dấu vết tình yêu
Nắng mưa bụi cỏ tiêu điều hoang vu
Trời xanh gió thổi vù vù
Vi lô lau lách thiên thu gợi sầu
Mũ nhung vương miện đội đầu
Tóc mây lõa xoã bạc màu trần ai
Môi hường thắm thiết mày ngài
Bướm ong xào xạc u hoài xa xôi
Tình ta đến thế thì thôi
Trăng sao chứng dám một thời yêu thương
Bây giờ phong cảnh dị thường
Ngày xưa oanh yến xuân hồng đào non
Chiều tà bóng đổ thêm buồn
Hạt sương thánh thót giận hờn xót xa
Vẳng nghe tiếng gọi Lu Hà
Hồn thơ vương vấn la đà nhạn bay
Ngậm ngùi nuối tiếc đắng cay
Đêm qua trong mộng vơi đầy nỉ non
Dặn rằng đồi vắng chon von
Mãi sao chẳng thấy lệ tuôn đôi hàng
cảm tác tấm hình Pich Hạnh cúi đầu trên đồi cỏ
31.5.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét