Khắc khoải trong
lòng lại đỗ quyên
Gọi người quân tử
chốn xa xăm
Kiếp này chưa trọn
như mong đợi
Đôi ngả dương trần
dạ héo hon
Em có ngờ đâu nỗi
đoạn trường
Lụy tình thiếu phụ
hận trường giang
Sông kia có chảy
theo ra biển
Mang tấm tình xưa
chót lỡ làng
Xưa đã nhén nhom
ánh lưả hồng
Em chưa cảm nhận mối
tình chung
Tuổi đời non trẻ
ra nông nỗi
Lá thắm cành dương
lạc nẻo đường
Tôi đã đi xa vướng
bụi trần
Đời trai háo hức với
gian truân
Cương thường bản
tính do trời định
Man mác tình em lệ
ưá tràn
Tôi vẫn nhớ nhung
những chuỗi ngày
Cái thời xưa ấy buổi
xuân mai
Em tôi đẹp lắm
theo năm tháng
Rồi để tình tôi
tan gió mây…
Tôi phải ra đi tìm
gió xuân
Phương trời xa lạ
buổi hoàng hôn
Chiều xa nuối tiếc
gì nơi chốn
Xứ sở quê hương
bóng lụi tàn
Để lại phiá sau một
nỗi buồn
Thương em gái nhỏ
một thời xuân
Đỗ quyên lưu luyến
tình anh gọi
Đêm lạnh rèm buông
ánh mắt huyền…
30.1.2009 Lu Hà
Quan Quan Thư Cưu
Nhớ thương con
chim thư cưu
Quan quan vắng vẻ
âu sầu ven sông
Nước ơi cùng chảy
chung dòng
Mà sao giọt đục gịọt
trong lỡ làng
Thư cưu chia ngả
đôi đường
Tình ta chẳng trọn
nỗi lòng càng đau
Ngậm ngùi nhớ bến
bãi xưa
Khi con tu hú gọi
mùa yêu đương
Hai hàng phượng đỏ
bên đường
Anh đi biền biệt bốn
phương đất trời
Xa em chẳng nhắn dặn
gì
Thư cưu rau hạnh
sâm si nhớ nhà
Quan san muôn dặm
sơn hà
Cung đàn lạc lối
em xa lấy chồng
Thuyền em rẽ sóng
sang sông
Mà anh chẳng gửi tấm
lòng bao dung
Quan quan chớ gọi
theo dòng
Thư cưu trống mái
giận lòng mãi sao?
Nỗi niềm chôn dấu
từ lâu
Thương con chim nhỏ
sầu tư bên bờ
Chiều nay gió bấc
mưa sầu
Thư cưu xa nhớ
chân cầu thuở xưa
Tuổi vàng trái
chín trăng mơ
Muốn ăn rau hạnh
thì đưa đón về
Thuyền tình theo
gió buồm mê
Lạc con sóng nước
ê chề thư cưu
Đôi bờ rau má xanh
tơ
Nhớ muà rau hạnh
khi chưa lấy chồng
Thuyền ai! Sóng vỗ
mênh mông
Thư cưu ngao ngán
đôi dòng đục trong?...
25.3. 2009 Lu Hà
Sầu Cố Quốc
Khắc khoải nhớ
mong dạ ngẩn ngơ
Thời gian dừng bước
gió nương hoa
Rung rinh sương lệ
vương tàu lá
Mai trúc đầm đìà hạt
móc sa
Kỷ Sửu quay tơ hẹn
cuối muà
Mong hoa đơm trái
chị Hằng Nga
Sinh sôi nảy nở
thêm nòi giống
Thương đoá trăng
ngà giang giở xưa….
Quân tử chưa yên với
cuộc đời
Ngậm ngùi than thở
kiếp bèo trôi
Sông thương huyết
mạch tình non nước
Món nợ quê hương rụng
rã rời….
Họ mạc xa gần cũng
ngóng trông
Khói hương tiên tổ
vắng tàn nhang
Ra đi tức tưởi đau
lòng cuốc
Thương cái gia gia
để lỡ làng
Chiều nay lữ khách
xa vời quá
Thơ thẩn bâng
khuâng tưởng xế chiều
Ngũ Tử Tư còn sầu
cố Quốc
Thân Ngô hồn Sở
xót thương đau
Bể khổ luân hồi
trong thế gian
Phong sương tuế
nguyệt biết bao lần
Đền ơn tiên tổ ai
thờ cúng
Huyết thống bao đời
cho cháu con….!
27.1. 2009 Lu Hà
Sầu
Tương Tư
Thơ
thẩn làm sao khổ thế này
Tương
tư sầu muộn xuốt đêm ngày
Tuổi
đời tớ có đâu còn trẻ
Vẫn
nhớ vẫn thương vẫn thở dài…
Em vẫn
lặng yên chẳng nói gì?
Hay
còn kiên nhẫn thử lòng ai
Duyên
tơ gỡ rối tình thêm nặng
Thổn
thức năm canh nỗi ngậm ngùi
Chẳng
biết tình ai có đậm đà
Có
thương có nhớ có yêu chiều
Bởi
vì năm tháng trôi mờ ảo
Cách
trở ngăn sông dặm biển sầu
Hay vẫn
chẳng tin lại có ngày
Phù
vân tan hợp kiếp bèo trôi
Mây
xa nhắn hỏi lòng thương nhớ
Món nợ
duyên xưa chiụ lỡ làng
Trách
hỏi thiên đình lạc sổ duyên
Trần gian
bạc bẽo kiếp hồng nhan
Anh
đi đón gió tình thiên hạ
Em ở
lại nhà phận phấn son
Món nợ
tương tư khổ nhỡ nhàng
Hỏi
người thục nữ có buồn không?
Xưa
kia chớm hé tình thơ dại
Mà để
ai đi pháo nhuộm đường…
Anh vẫn
thương em vẫn cảm phiền
Bâng
khuâng lữ khách buổi hoàng hôn
Chiều
nay lạnh lắm thương và nhớ
Ngao
ngán buồn trông tuyết mấy hòn…
13
.2.2009 Lu Hà
Thơ
Thẩn Chàng Tiêu
Tôi
biết đời tôi vẫn khổ đau
Lòng
tôi khô héo đến bao giờ
Khi
em đã có tay bồng bế
Mái
tóc dờn xanh đợm nuối sầu
Từ ấy
ngày xưa tôi lặng thinh
Mong
em hạnh phúc với duyên tình
Thuyền
em sóng gió còn say đắm
Cũng
chẳng vui gì xa cách anh ?
Mỗi
bước chân đi mỗi tủi sầu
Phong
trần muôn ngả cõi người ta
Mở
lòng ra đón trời xuân đẹp
Ấm áp
tình xa chẳng gượng cầu
Tôi
chẳng ép ai chẳng quỳ xin
Tuỳ
lòng thương cảm cuả tình xuân
Thuận
duyên thì nở ra hoa trái
Chẳng
thuận hoa rơi nhụy héo tàn
Tôi vẫn
đi bên với vợ con
Lòng
còn thổn thức mối tơ duyên
Giận
ai lần lưã thành băng giá
Thương
đoá hoa lòng hương héo hon
Tôi vẫn
thương em vẫn nguyện cầu
Mong
rằng bồi đắp nỗi niềm xưa
Phút
giây lầm lỡ tình muôn ngả
Ngàn
thu vương dấu bóng chàng Tiêu?
29 .1.2009 Lu Hà
Tình
Chim Thư Cưu
Từ ấy
bên ai hương gió bay
Thư
Cưu đau đáu nỗi thương cay
Quan quan khắc khoải mong nhiều lắm
Thơ thẩn ven sông với tháng ngày
Sâm si hạnh thái đoá hoa xưa
Ngào ngạt con tim ngóng đợi chờ
Yểu điệu thuyền quyên cô thục nữ
Hương nồng cỏ dại dưới trăng mơ
Cầm sắt làm chi điệu não nùng
Cung đàn lạc giọng gió qua sông
Thuyền ai thăm ván duyên lầm lỡ
Ngao ngán Thư Cưu lội giưã dòng
Gió cuốn đời ta xa lỡ thêm
Ven sông mờ mịt dấu chân chim
Thư Cưu côi cút đừng kêu nưã
Kẻo động lòng ai mãi khóc thầm
Rau hạnh theo dòng sông nước kia
Hững hờ chảy mãi mối tình xưa
Thư Cưu sao vớt lòng cho thắm
Héo hắt
tình tôi như cánh hoa…
Rau hạnh
vẫn tươi bên bến sông
Hững
hờ dạo bước có buồn không?
Thư
Cưu nuối tiếc nhiều năm tháng
Nhớ
hái cho nhau đẹp mớ lòng?….
Tạo hoá sinh ra một giống chim
Thư Cưu yêu dấu cuả tình thâm
Ái ân quấn quít bên bờ bãi
Bao kẻ chung tình vẫn ngóng xem….
26.3.2009
Lu Hà
Tôi Lỡ Bỏ Quên Một TráiTim
Tôi lỡ
bỏ quên một trái tim
Cuả
người em gái vọng trời nam
Ra đi luống thẹn hồn non nước
Nuối
tiếc tuổi xuân những tháng mòn
Nhớ lại
bâng khuâng lệ ưá sầu
Tình
ai như thể đoá hương thu
Mà
sao tôi nỡ ra đi nhỉ
Chẳng
ngỏ cho em rõ mọi điều…
Tôi
đã phong sương vạn nẻo trần
Nếm bao tủi cực nỗi gian truân
Thuyền trôi thứ lữ dời xa bến
Mang bóng hình em chẳng lụi tàn
Tôi nhớ con sông một buổi chiều
Bên người con gái tuổi hoa mơ
Ven đê đón gió tình xuân lại
Thoang thoảng mây thu chẳng hẹn chờ
Em ơi sao lại vẫn ngây thơ
Chẳng biết tình tôi có đậm đà
Gió cuốn đời tôi theo sóng biển
Trùng dương biền biệt kiếp phôi pha
Thương xót vườn xưa ươm đoá hoa
Qua bao năm tháng vẫn mong chờ
Để rồi tan tác tình hoa vỡ
Cho kẻ si tình mộng ngẩn sầu
Tôi lỡ bỏ quên một trái tim
Thời gian cách trở dấu quan san
Bàng hoàng nhớ lại chiều thu ấy
Tôi biết tình tôi vẫn mặn nồng...
3.2.2009
Lu Hà
Trái
Tim Trương Chi
Đã nửa
đời người bao vấn vương
Em
tôi biền biệt những chiều đông
Lao
xao gió thổi đìu hiu quạnh
Lữ
khách buồn trông ngao ngán lòng
Tôi vẫn
mang theo một trái tim
Trương
Chi sầu tuỉ nỗi nguồn cơn
Tương
tư băng giá tình đông lạnh
Theo
xuống tuyền đài vẫn chưả tan
Nghĩ
lại thời xuân em gọi tôi
Gợi
muà phượng vĩ đoá xinh tươi
Thương
đau nếm trải bao mong đợi
Tôi
khóc thương em nưả dặm đời….
Em ở
quê nhà có thấu chăng
Sầu
tư đeo đẳng mãi trong lòng
Sao
em lỡ để dòng lá thắm
Sóng
nước chôn vùi giưã đại dương ?...
Đã nưả
đời người vương vấn hoa
Phù
du chưa trọn kiếp phôi pha
Muà
thu lá rụng ôi tàn uá
Thoang
thoảng tình xa mưa trắng ngâu
Anh vẫn
nhớ em vẫn giận hờn
Như
con đò vắng bóng chàng đen
Trương
Chi nặng gánh tình muôn thuở
Môt
trái mang theo xuống cửu tuyền
19.2.2009
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét