Trích: Long Triều
Bách bảo thiên tuế núi Đại Vân
Điện CŨ Phong LƯU, Tử Hoa gần
Bồng lai cực lạc Trường Xuân điện
Vua ngự càn nguyên đón gió xuân
Bách bảo thiên tuế núi Đại Vân
Điện CŨ Phong LƯU, Tử Hoa gần
Bồng lai cực lạc Trường Xuân điện
Vua ngự càn nguyên đón gió xuân
Hoàng quang Thuận
2 lỗi đường qui. Vậy xếp vào thơ tự do, vô thưởng vô phạt, không biết tác gỉa ú ớ muốn viết cái gì? Tối nghĩa vô cùng với hai chữ bách bảo. Bách bảo kim rương là cái hòm đựng đồ qúi gía của nước Kim mà nhà Tống muốn chiếm đoạt sao lại rơi vào đây?
Bách bảo thiên tuế núi Đại Vân là cái con khỉ gì? Trái núi Đại Vân sống mãi như trời hoàn toàn vô nghĩa, lại còn chữ bách bảo dở dơi tàu chẳng ra Tàu, Việt chẳng ra Việt.
Điện cũ Phong Lưu và Tử Hoa ở gần nhau thì có gì đáng gọi là thơ?
Bồng lai cực lạc Trường Xuân điện là chỗ vua quan ăn chơi, không nói là trụy lạc dâm dật có cái đếch gì đâu mà gọi là bồng lai? Đúng cung điện sa hoa thật nhưng không nên so với cảnh bồng lai tiên cảnh.
Vua ngự càn nguyên đón gió xuân thì có cái khỉ gì mà dám bảo thơ thiền? Một bài thơ chỉ cốt nắn vần như vân ,gần, xuân nhưng lạc điệu nhạt nhẽo vớ vẩn. Dùng chữ càn nguyên là vớ vẩn vô nghĩa, càn khôn hay căn nguyên thì có.
Mà tại sao là long triều? Sao không là toạ triều, ngọa triều? Ngay cái tiêu đề, nhan đề cho bài thơ đã vô nghĩa rồi thì còn thơ phú cái con khỉ gì?
Vậy tôi có thơ sau:
Ngọn Sóng Triều
Lồng lộng trời thu núi đại vân
Phong Lưu đàn hạc với quần thần
Tử Hoa rực sáng Trường Xuân điện
Rượu đổ cung tần mỹ nữ chan
Lá rụng hoàng hôn có biết không?
Mải chơi vui thú nụ xuân hồng
Gian thần nghịch đảng thường quen thói
Xu nịnh bon chen hại kỷ cương
Phò mã mưu mô lòng phản trắc
Cầu Chiêm đánh phá nuớc non nhà
Mà Đinh Hoàng Đế còn mơ tưởng
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu
Khắc khoải buồn sao con Cuốc Cuốc
Bên bờ giếng ngọc vẫn còn kêu
Phất Kim hờn giận cùng mây gió
Ảo não ngàn thu ngọn sóng triều!
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Long Triều
24.8.2012 Lu Hà
Trích: Thiền Sư Minh Không
Tài danh lừng lẫy cả trời Nam
Thần Y triều LÝ bàn TAY vàng
Cổ Thạch am xưa vườn Sinh Dược
Thần Tông thoát khỏi bệnh y nan
Cõi đời nước mắt có đầy vơi
Độ thế chúng sinh giữa đất trời
Lục Trí thần thông an đế nghiệp
Ngàn năm tỏa sáng mãi không thôi
Hoàng quang Thuận
Chỉ có 2 lỗi. Nên vẫn xếp vào thơ tự do. Chuyến này nam, vàng, nan không được vần.
Lục trí thần thông an đế nghiệp là cái khỉ gió gì hở trời? Lục trí là 6 cái trí là cái trí nào trong đạo Phật? Lục căn thì có nhưng lục trí chưa thấy nghe ai nói bao giờ? Hay là ông Thuận muốn nói về 6 cái mưu thuật cuả thày phù thuỷ mà ông Thuận gọi là lục trí? Một bài thơ cố tâng bốc thiền sư theo kiểu tâng bốc Hồ Chí Minh nhung thiếu cái tình với thiền sư. Bài thơ này dù có in hàng vạn cuốn dân họ cũng sé dần ra gói xôi, hay làm cái gì đó cho cá nhân cũng chẳng biết? Tôi tin dân Việt khó mà tiêu hoá nổi cái thứ bo bo củ mì này.
Vậy có thơ sau:
Bậc Thánh Minh
Thần y sư dược giỏi thuốc Nam
Đạo pháp Minh Không thuật tĩnh tâm
Hô phong hoán vũ trừ ma quỷ
Đại đức thấu cùng tới cõi âm
Thần Tông chữa khỏi lừng danh tiếng
Thiên hạ bình an bởi quốc sư
Văn chương uyên bác thâm sâu học
Đạm bạc nâu sồng với muối dưa
Tinh tấn một đời độ chúng sinh
Công thần trụ cột của triều đình
Văn võ bá quan đều thán phục
Cao nhân chính trực bậc thánh minh.
thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Thiền Sư Minh Không
24.8.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét