Nhớ Bóng
Tình Quân
cảm đối với
Hiền Châu: Nhúm Nắng Cuối Ngày…
Nắng nuối
tiếc tần ngần đi hẳn
Bóng đêm
ùa lưu luyến trời giông
Lòng em
hiu quạnh mênh mông
Trái tim
lạnh lẽo cánh đồng cỏ hoang…
Hồn rũ rượu
lang thang đây đó
Tình quân
ơi! Nỗi nhớ sầu ly
Bốn mùa
thay đổi luân kỳ
Thu đông
xuân hạ nhung y tủi hờn…
Hoa bướm
dại chập chờn mưa nắng
Ánh trăng
tàn cay đắng xót xa
Bao la khắp
cả sơn hà
Nhịp cầu
ô thước nhạt nhòa Ngưu Lang…
Nàng Chức
Nữ ngỡ ngàng nhỏ lệ
Giọt mưa ngâu
ruột xé từng cơn
Dạ bào
sóng vỗ dập dờn
Thuyền
yêu chấp chới lơn mơn phiến sầu…
Thế mà đã
dãi dầu hoa nguyệt
Gội gió
sương thảm thiết đầu xanh
Then cài cửa đóng buông mành
Ngọn đèn le lói hình anh nhạt mờ…!
26.1.2016
Lu Hà
Một Khúc
Sầu
cảm đối với
Hiền Châu: Lủi Trong Mây
Đôi mắt
em buồn lưỡi mác cong
Hoàng hôn
bảng lảng lệ lưng tròng
Đào xuân
chớm nở hoa e lệ
Ngần ngại
khuân vàng đáy nước trong
Anh đứng
bên bờ đợi ánh trăng
Biển xanh
yểu điệu bóng cô Hằng
Gió mây lả
lướt hồn cô lẻ
Thỏ thẻ
chiêm bao bãi cát vàng
Cát sĩ nửa
đời vẫn đắm say
Giọt thơ
thấm áo ướt vai gày
Đa tình
phong nguyệt nan di hận
Hữu sự
nhân duyên thế giới bày
Mấy đó mà
xuân trải mấy thâu
Hàng hiên
lã chã hạt mưa ngâu
Sương rơi
đầu ngõ tình u uẩn
Vẳng tiếng
ai ngâm một khúc sầu
Mười ngón
tay ngà thong thả nhạc
Vuốt ve
trầm bổng sáo thiên thai
Bâng
khuâng tư lự dừng chân bước
Bướm trắng
hồn trinh liễu mộng đài!
24.1.2016
Lu Hà
Bảy Mươi
Cũng Mặc
Bảy mươi
thì mặc bảy mươi
Lão Vương
Hạng vẫn yêu đời như ai ?
Tim gìa ửng
máu phôi phai
Chồn chân
mỏi gối giao đài nguyệt hoa
Dập dìu
ca khúc thái hòa
Cung đàn
Tư Mã nhạt nhòa sa châu
Sá chi đầu
bạc trắng râu
Ung dung
Lão Tử cưỡi trâu tìm bò
Trang
Sinh hồ điệp lần mò
Kìa hồn
Thục Đế hẹn hò gió trăng
Lam kiều
xe chỉ xích thằng
Tần ngần
văn sĩ Bùi Hàng thảnh thơi
Ngàn thu
xao xuyến nụ cười
Hiền Châu
thỏ thẻ chơi vơi ái tình
Lu Hà ôm
trọn bóng hình
Thanh mai
trúc mã rung rinh phấn hồng
Dìu nhau
lên đỉnh tiên bồng
Động hồ
lai láng mênh mông sóng đào
Lục tuần
trăng lẻ dạt dào
Yến oanh
thổn thức nghẹn ngào lệ rơi!
*chia sẻ
tâm trang với Vương Hạng qua 4 câu thơ:
“Đêm
trăng lãng mạn ngọt ngào…
Khó mà giữ
được... nụ đào nguyên khôi
Lẽ nào
mình sắp bảy mươi
Ước gì trở
lại cái thời ngày xưa“
22.1.2014
Lu Hà
Thôi Đành
Chịu Vậy
cảm xúc lời
Khánh Kim
Thương ai
tớ đã gìa rồi
Làm sao
rước nổi đành thôi kiếp này
Sắt cầm phong nguyệt đắng cay
Mai này gặp lại đắm say mộng đào
Nâng niu chén rươu thì thào
Ngàn thu biền biệt nghẹn ngào Khánh Kim
Lu Hà mải
miết đi tìm
Non cao biển rộng cánh chim hải hồ
Chập chờn bướm trắng nhấp nhô
Trang Sinh thổn thức điệp hồ ngẩn ngơ
Thư cưu trống mái bên bờ
Đại dương sóng vỗ hững hờ trăng suông
Xót xa mái tóc thả buồng
Đa tình tự má hồng nôn nao
Châu sa khóe hạnh ứa trào
Thả dòng lá lắm dạt dào tình thơ
Mong ai chớ có hững hờ
Bên dòng suối mát lờ đờ cá bơi
Trăm năm chúm chím môi cười
Chấu Trần nào nữa trọn đời tào khang?
*”Kim chính thức không ai yêu
Ai thương Kim rước Kim đi nước ngoài dùm với
Việt Nam chán quá đi mất”
25.1.2016
Lu Hà
Tư Tin Ở
Mình
cảm đối
khi đọc bài thơ: Làm Đàn Ông Bản Lãnh
Đàng
hoàng khi gặp gái xinh
Chớ nên bối
rối dáng hình ốm nhong
Kiều
ngoan bày tỏ tấm lòng
Mấy cô
đanh đá thong dong sợ gì ?
Đớn hèn nằm
khóc tỉ ti
Mỹ nhân ấm
lạnh li bì thở than
Bồ hòn vất
bỏ thế gian
Sá chi liễu
bại hoa tàn nhụy rơi
Trải qua
giông tố bụi đời
Nắng mưa
tầm tã làm người thẳng ngay
Lạc đường tình ái men say
Đến khi thất chí đắng cay hận thù
Nằm co nghe gió vi vu
Một liều độc dược âm u suối vàng
Giang san tủi nhục bẽ bàng
Còn đâu tráng khí vành tang nấm mồ?
Đứng lên vực dậy cơ đồ
Cỏ bồng một nắm nhấp nhô sóng đào
Cung thương hồ thỉ anh hào
Trí cao vời vợi nghẹn ngào chinh nhân.
Ngẩm ngùi gió Sở mây Tần
Cung đàn Tư Mã bần thần ngẩn ngơ
Vẳng nghe tiếng hát bên bờ
Đời trai văn sĩ đợi chờ hồng nhan!
22.1.2916
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét