Trích: Dãy Non Lê
Vòng cung Tây Bắc dãy non Lê
Vua ĐINH rồng TIÁ cưỡi hạc về
Chiều TÀ soi BÓNG kỳ LÂN phục
Hùng VĨ trời NAM dãy non khê
Hoàng quang Thuận
Đếm được 7 lỗi phạm đường qui.
Vua Đinh rồng tiá cưỡng hạc về? Không rõ nghĩa sính dùng chữ màu mè hoa hòe hoa sói thành ra vô cảm. Vua Đinh rồng tiá có khác chi ám chỉ ăn mặc hoàng bào rồng tía như một ngã hề cưỡi hạc. Màu tía đôi khi được sử dụng như biểu tượng của hoàng gia, có từ thời La Mã cổ đại, khi mà quần áo được nhuộm bằng màu tía Tyrus được giới hạn sử dụng cho những đẳng cấp cao. Màu này, gần với màu đỏ thẫm (crimson) hơn là suy nghĩ của chúng ta về màu tía, là màu ưa thích của nhiều vị vua và hoàng hậu. Theo tôi màu tía là trộn giữa màu đỏ và xanh da trời để ám chỉ những công chúa và hoàng tử sinh ra trong nhung lụa. Còn vua Đinh xuất thân từ một đứa trẻ chăn trâu, đã dựng cờ khởi nghĩa dẹp tan 12 sứ quân và là người đầu tiên khai sinh ra nền độc lập tự chủ.
Để kính trọng vua người ta gọi là áo vua là hoàng bào, long bào. Xe vua đi là xa điều, món đồ vua ăn là ngự điều v. v... Câu này của Thuận có khác chi nhạo báng vua Đinh đã cưỡi hạc còn có rồng rắn theo hầu vì rồng chính là vua. Nếu không phải có con rồng màu tiá là thứ rồng quái gì. Rồng hiện thân cuả vua là rồng vàng, rồng xanh ít khi dùng và rồng đỏ tuyệt đối không, rồng đen, rồng tía là thứ rồng lai căng Âu Châu thì tệ quá. Rồng tiá theo tôi còn càng khốn nạn hơn có khác chi Thuận bảo vua Đinh là con cóc tía? Ông viết thế này có khác chi lăng nhục nhà vua và đề cao vua Tàu?
Chiều tà tà soi bóng Kỳ Lân phục lại càng thảm hại hơn? Long , lân, qui , phụng là tứ quí; nhưng rồng là đứng đầu. Vua Đinh đã cưỡi hạc về thăm quê chẳng hạn lại có Kỳ Lân mai phục để cắn chết tươi hạc của vua. Vì Kỳ lân và hạc luôn đối đầu không ưa nhau. Chỉ tủn mủn có 4 câu thôi mà ông nhét vào đấy lắm thứ thập cẩm vào đó và bắt mọi người phải tụng niệm thơ ông? Còn bảo là thần linh nhập mộng gì đó? 4 câu chẳng ngô ra khoai mà đã hai lần dùng chữ non là qúa nhiều. Thơ này thuộc loại nghêu ngao của anh Chí Phèo say thuốc lào hứng lên gãi bìu đọc cho cô Nở nghe và họ cười khúc kích với nhau. Còn tôi thì xin miễn cho.
Vậy cũng có thơ sau:
Cưỡi Hạc Trong Mây
Vòng cung một dải vùng tây bắc
Sát mé Hoàng Long độ thuở nào
Thơ thẩn non Lê trăng cổ độ
Dịu dàng soi bóng mộng chiêm bao
Có phải vua Đinh khoác chiến bào
Lưỡi gươm sáng lóa bầu trời cao
Trong mây cưỡi hạc về quê cũ
Gió rít từng cơn mưa ứa trào
Phất Kim con gái của cha ơi!
Vì nước quên thân tự vẫn đời
Bia đá lưu danh vào lịch sử
Ngàn thu vằng vặc tấm gương soi!
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Dãy Non Lê
24.8. 2012 Lu Hà
Trích: Đền Thờ Định Quốc Công
Hàn vi thủa nhỏ bạn vua Đinh
Kết nghĩa anh em nặng chữ tình
Ai biết trời xanh gây gió bão
Lòng trung Phật tổ có HIỂN linh
Ngàn năm oanh liệt đức trung thần
Hương khói đền thờ Định Quốc Công
Hoàng Long soi bóng người trung nghĩa
Để lại ngàn thu một tấm lòng
Hoàng quang Thuận
Bài thơ này theo tôi chỉ có 1 lỗi phạm đường qui. Có lẽ lần đầu tiên tôi hơi ưng ý về niêm và luật. Tôi xếp vào thơ mới, không phải là thơ tự do nữa. Bài thơ không phải quá dở ngô nghê khoai sắn. Theo tôi dưới mức trung bình và cũng xin có thơ sau:
Định Điền Bậc Trung Nghiã
Định Điền danh tướng lòng trung nghĩa
So với Quan Công chẳng kém gì
Trịnh Tú Lư Cơ cùng Nguyễn Bặc
Vua Đinh kết bạn thuở hàn vi
Sơn hà nguy biến giọt lệ rơi
Ai oán mây đen chất ngất trời
Can trường hổ báo nào cam chịu
Cạm bẫy mưu mô của lũ người
Nghịch đảng gian thần hãm hại vua
Ngàn thu biền biệt nỗi thương đau
Quốc Công khí khái không hàng phục
Nấm mộ rêu phong cỏ uá rầu
Miếu đền hương khói hồn trung liệt
Con cháu ngàn năm vẫn nhớ Ngài
Hoàng Long bến nước còn câu hát
Bảng lảng hoàng hôn nỗi cảm hoài!
thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ cuả Hoàng quang Thuận: Đền Thờ Định Quốc Công
24.8.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét