Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 72




Trích: Bích Động

Lung linh ngọc quý của trời Nam
Động XANH ngọc BÍCH ghép TÊN vàng
Ngũ nhạc triều quy Long hội tụ
Thanh tao thi vị cảnh thôn trang.


Hoàng quang Thuận

Bài thơ có 3 lỗi cơ bản về niêm luật thơ.

Lung linh ngọc qúy cuả trời Nam? Trời Nam nào cả vùng phiá Nam Á hay sao? Tối nghĩa không nói rõ lãnh thổ chủ quyền của ai? Cái gì là ngọc quý? Một câu thiếu chủ ngữ, câu thơ cụt.

Động xanh ngọc bích ghép tên vàng? Một câu thơ vô duyên? Cái động đó ghép tên vàng? buồi cười ngớ ngẩn lố bịch bởi chữ ghép, ghép cái bảng đề tên động ngọc bích cái tên bằng chữ vàng? Một câu thơ vô cảm tối nghĩa mù mit của kẻ thiếu chữ thiếu trí tuệ cảm hứng thơ.

Chùa Bích Động nguyên có tên "Bạch Ngọc Thanh Sơn Đồng" Mang ý nghĩa một ngôi chùa bằng đá đẹp và trong trắng như ngọc ở chốn thâm sơn cùng cốc. Đây là một kiểu động làm chùa phổ biến ở Ninh Bình.

Ngũ nhạc triều quy long hội tụ? Không biết thuổng câu chữ Hán vô duyên nào ở đâu đây ? Ngũ nhạc là 5 nhạc là cái nhạc khỉ gì ở trong động này? Triều quy là cái gì ngớ ngẩn vậy là thủy triều dâng ? Cái hang này nước biển ở đâu có thể tràn vào được? Long hội tụ là rồng gặp nhau ư? Đang tả Bích Động lại vớ vẩn gắn cái ngũ nhạc của Tàu vào đây?

Ngũ nhạc thực ra là 5 dãy núi lớn trong địa lý học cổ điển Trung - Hoa. Người Tàu có thói quen so sánh mặt người với mặt đất của Trung nguyên nên đã địa lý hóa các bộ vị nổi bật nhất của khuôn mặt thành 5 danh hiệu của 5 dãy núi chính để rồi căn cứ vào hình dáng , vị thế liên hoàn của chúng mà đán tương lai, quá khứ của con người .

- Trán tượng trưng cho dãy núi phía nam nên gọi là nam nhạc (tên riêng là Hoành Sơn)

- Cằm tượng trưng cho dãy núi phía bắc nên gọi là Bắc nhạc (tên riêng là Hằng Sơn)

- mặt trái tượng trưng cho dãy núi phía Đông nên gọi là Đông nhạc (tên riêng là Thái Sơn)

- mặt phải tượng trưng cho dãy núi phía Tây nên gọi là Tây nhạc ( tên riêng là Hoa Sơn)

- Mũi tượng trưng cho dãy núi chính ở trung ương nên mệnh danh là Trung nhạc (tên riêng là Tung Sơn).

Điều kiện tối thiểu của ngũ nhạc là phải có sự TRIỀU CỦNG (đôi khi gọi là TRIỀU QUI) nghĩa là quần tụ theo một thế ỷ dốc liên hoàn , qui về một điểm quan trọng nhất. Theo quan niệm của khoa địa lý phong thủy của các thuật sĩ Tàu, sự triều củng khiến cho long mạch (nguyên khí tinh hoa của tạo hóa trong một khu vực nào đó ) có thể phát huy được tất cả uy lực tốt đẹp. Trong Ngũ nhạc , Tung nhạc là chủ yếu, là trung tâm điểm của cả hệ thống nên khí thế của nó phải bao trùm tất cả các nhạc khác. Theo sự qui định của tướng thuật, mũi là trung tâm của khuôn mặt, lại tượng trưng cho phần nhân sự Trong Tam tài nên được gọi là long mạch .

Thanh tao thi vị cảnh thôn trang? Thôn trang nào ở cái nơi thâm sơn cùng cốc này? Ngằy xưa gọi là nơi ma thiêng nước độc khỉ ho cò gáy dân làng nào dám ở? Trong cái hang này mà thanh tao thi vị gì hở giời? Thơ ép vần Nam, vàng có vần nhau đâu? Vì thiếu chữ thiếu trí nên trên có chữ vàng dưới ép đại chữ trang vào nên mới ông chẳng bà chuộc ném cả một cái thôn làng vào một cái hang. Một bài thơ vô cảm nhét đầy chữ nghĩa cóp nhặt xa lạ vớ vẩn vay mượn của thằng Tàu để tả cái hang gọi là Bích Động.

Xin có thơ sau:

Động Ngọc Bích

Bích động long lanh hàng nhũ đá
Đam Khê Ninh Hải ở Hoa Lư
Đường mây ong bướm vờn hoa lá
Cá nhảy nhạn sa thông hát ru

Sắc màu ngọc bích lưu danh cổ
Lóng lánh lâng lâng ánh nguyệt mờ
Quần long tinh thể trào lai láng
Dòng suối trong xanh chảy lững lờ

Tài tử giai nhân khắp bốn phương
Thanh mai trúc mã đóa xuân hồng
Ngẩn ngơ trăng gió hồn ngây ngất
Nước biếc đòi cơn sóng dậy lòng!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Bích Động
31.8.2012 Lu Hà


Trích: Hang Thong Thày

Con đò nhỏ nhẹ lướt vào trong
Động đá đào tiên giữa cõi trần
Đàn TRÂU đủng ĐỉNH đi VEN suối
Cò bay chim lượn cảnh trường xuân

Xiêm y tiên nữ bỏ quên rồi
Bầu vú căng tròn sữa vẫn rơi
Sư tử chầu bên không LAY động
Voi thiền mắt nhắm nước sông trôi.

Hoàng quang Thuận


4 lỗi cơ bản. Bài thơ thô tục nhớp nhúa bậy bạ lếu láo vô học này trám vào mồm vua Trần qủa là coi thường đạo lý nhà Phật, ghép vần tùy tiện là lăng mạ tiền nhân đấy chữ trong và trần có được vần đâu?

Con đò nhỏ nhẹ lướt vào trong? Một hình ảnh ẩn dụ thiếu trí năng, con đò nào lại nhỏ nhẹ được, nếu không phải là chiếc xuồng độc mộc, hay gọi là cái ghe nhỏ? Con đò thì lại là một loại thuyền lớn để chở khách qua sông.

Động đá đào tiên giữa cõi trần rồi vào trong rồi thấy đàn trâu đủng đỉnh đi ven suối? Vô lý thiếu logich, có loại cây đào nào sống được trong động đá hở giời trừ động hoa quả sơn cực lớn của anh chàng Tôn Ngộ Không? lại còn cò bay chim lượn ở trong hang tối dám gọi là cảnh trường xuân?

Ối giời ơi! 4 câu sau lại càng cực kỳ thô tục bỉ ổi như vậy mà ông dám nhét cả vào mồm Phật hay vua Trần?

Xiêm y tiên nữ bỏ quên rồi ? Chắc ông Thuận thấy mấy cô gái đĩ hành lạc trong đó với khách thập phương hay sao mà nhầm tưởng là tiên nữ?

Bầu vú căng tròn sữa vẫn rơi? Câu này mà dám trám cả vào mồm vua Trần thì có ngày vua Trần hiện lên thật, Ngài sẽ bóp cổ ông đấy.

Sư tử chầu bên không lay động? Sư tử nào? Mấy ông bí thư tỉnh ủy như Trường Tô ở tỉnh Hà Giang vào hành lạc hay sao mà nhầm tưởng thành những con sư tử đực dâm dê trước mấy cô gái đĩ ông gọi là nàng tiên vú căng tròn đầy sữa, làm cho mấy chú sư tử đực già say tình gần như bị thượng mã phong chết đứ đừ không lay động được? Cái hang bằng cái lỗ mũi thì voi nào chui lọt mà ngồi thiền? Đang tả cái hang lại nước sông trôi? Sông ở đâu chỉ được cái vớ vẩn thơ với chẳng phú?

Ngán nhất hơi một tí ông lại lạm dụng chữ thiền của nhà Phật. Voi thiền mắt nhắm nước sông trôi? Voi cụ nào mà chui được cả vào hang để toạ thiền đây? Một bài thơ này chỉ nên viết ở ngoài đời tả tình thì được nhưng mang vào nhà Phật là ông Thuận làm ô uế cả Phật Đường.

Xin có thơ sau:

Vãn Cảnh Thong Thày

Xuyên qua thủy động tới Thong Thày
Thuyền nhẹ lướt bay ngây ngất say
Khác chi Từ Thức đào tiên mộng
Từ thuở xa xưa ai có hay

Hang sâu chừng độ vài trăm mét
Hun hút đằng vân sóng lắt lay
Nhũ đá hoa cương khoe sắc lạ
Hoa Lư tuyệt thế động là đây

Lớp lớp gần xa như trẩy hội
Giang sơn Đại Việt của ta ơi!
Thẳng lối cò bay hồn bát ngát
Đào nguyên bến mộng chẳng xa xôi.

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do của Hoàng quang Thuận
31.8.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét