Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

Lu Hà Và Tản Đà Chùm 2

 



Nhớ Nàng Thơ
họa thơ Tản Đà: Thơ Thẩn

Từ năm ba chín khói sương mờ *
Bảy sáu xuân rồi lạc bến thơ
Tiền bối mở đường mơ chỉ lối
Học sinh khai lộ mộng đường tơ
Bướm ong chan chứa làn thu thủy
Oanh Yến dạt dào gió phất phơ

Thi sĩ bạc đầu hồn cố quận
Chiều nay thổn thức nhớ nàng thơ!

* Tản Đà mất năm 1939
21.3.2015 Lu Hà



Cuội Thòm Thèm
họa thơ Tản Đà: Chị Khuyên Em

Mẹ cha chăm chút mãi thân em
Lo cái nõn nường sợ bóng đêm
Cành liễu thắm xanh nhiều bướm đậu
Đóa hoa hồng đỏ lắm chim xem
Mỏi mồm căn dặn nhà danh giá
Rát họng bảo ban đức cổ kim
Sớm tối hương bay mùi cỏ dại
Dòm song trăng sáng cuội thòm thèm

20.3.2015 Lu Hà




Em Có Chịu Không
họa thơ Tản Đà: Đêm Suông Phủ Vĩnh

Hết thuyền em có chịu đi xuồng
Tỉnh lẻ ghe buồn phận gái suông
Sóng vỗ chập chờn con chẫu chuộc
Trăng hờ lơi lả cái buông tuồng
Heo may gió thoảng hồn ngây dại
Lã chã mưa dày mộng thả buông
Ngất ngưởng năm canh đà mấy chốc
Tiếng gà eo óc một chầu chuông

20.3.2015 Lu Hà





Dở Khóc Cười
hoạ thơ Tản Đà: Tây Hồ Vọng Nguyệt

Xứ lạ mừng xuân giọt lệ rơi
Giao thừa buồn lắm vắng chân người
Tuyết bay lả tả sương mờ đất
Lá rụng lơ thơ gió hú trời
Cố quốc xa vời chim thổn thức
Quê hương biền biệt bướm sầu vơi
Bao giờ chồn cáo không còn nhỉ
Ta lại về chơi dở khóc cười *

* Đúng ra là: Tha lại về chơi  ấy những ai
Tôi thấy dùng chữ ai như Tản Đà không vần lắm, nên xin phép cụ dùng chữ cười
19.2.2015 Lu Hà







Đêm Xuân Sầu Muộn
cảm xúc từ bài đường thi của Tản Đà: Ngày Xuân Tương Tư

Mối tơ trách cứ tầm xuân nhả
Giống đa tình tìm ngả sầu xưa
Chân trời cánh nhạn hay chưa
Tờ thư rớt xuống cơn mưa nhạt màu

Xa ngàn dặm sim mua trắng xóa
Bướm ong vờn chan chứa nữa không
Vi lô lau lách mênh mông
Đoạn truờng hai đứa hồi chuông đổ dài

Đêm thao thức u hoài thương nhớ
Đĩa dầu hao nức nở canh thâu
Mới nay mà đã bạc đầu
Vầng trăng sẻ nửa chân cầu dửng dưng

Muốn đi tửu quán chừng không bạn
Ngó lại tao đàn hận túi thơ
Hồn mây hiu hắt hững hờ
Thuyền nan chấp chới sương mờ đại dương

Vai nặng gánh tình vương oằn oại
Sóng lòng dâng tê tái làm sao
Soi gương hốc hác nghẹn ngào
Gió mưa hoang đảo ứa trào giọt châu

Gió xuân giục giao thừa pháo nổ
Một mình ta buồn khổ tương tư
Mộng hồn hiển lộ chân như
Khói nhang ảm đạm án thư nhạt nhòa!

24.3.2015 Lu Hà




Dịch Gà Toi
cảm tác  khi đọc thơ Tản Đà: Đêm Tối

Cơn gió chướng điên cuồng hối hả
Khắp đông tây trăm ngả tận cùng
Bắc Nam lạnh lẽo rợn rùng
Nga Sô tăm tối hãi hùng China

Lập hội kín yêu tà ma quái
Sống dối gian quằn quại dằng dai
Tài nguyên xâu xé tiêu xài
Đen thui chuột cống ù tai đui què

Tô điểm mãi chó dê khỉ tổ
Vác búa liềm phá bỏ giang san
Đêm đen kách mệnh lường gàn
Đói nghèo bệnh tật điêu tàn thảm thê

Tư bản đỏ ê chề tri thức
Thua cục phân tủi cực giống nòi
Anh hào nhân sĩ hiếm hoi
Ba miền hiu hắt dịch toi gà đàn

Dân tộc Việt bần hàn xơ xác
Vẫn hô hào phét lác tự do
Đuốc soi chỉ thấy mặt bò
Đua chen lãnh đạo thày cò đảo điện

Ôm chân giặc bá quyền đại hán
Khóa chân tay lận đận văn nhân
Tuyên truyền nhồi sọ vô thần
Cam tâm nô lệ bán thân tôi đòi

22.3.2015 Lu Hà




Hằng Nga Thương Bác Tản Đà
cảm xúc khi đọc bài: Gió Thu

Bác Tản Đà sao chịu võ vàng
La đà quá chén gió đông sang
Mới năm mươi tuổi vầng trăng thảm
Còn trách chi nhau thiếp nợ chàng

Cánh hạc bay đi phận má hồng
Mảnh tình dang dở khóc chiều đông
Văn đàn tan tác cùng mây gió
Lạnh lẽo phòng the chiếc bóng không

Hậu thế u hoài vẫn ngóng trông
Kìa ai thơ thẩn bến Hàm Rồng
Lăn tăn gợn sóng  buồn tăm cá
Heo hút vi lô hạt bụi hồng

Văng vẳng bên tai trận gió nào
Sông Đà núi Tản hận ly tao
Hồn thơ lai láng tình non nước
Thổn thức hàng phong nấc nghẹn ngào

Trăng lên vằng vặc hỡi cô Hằng
Trần thế thương ai cảnh phũ phàng
Ngao ngán tình trường đà mấy chốc
Bướm ong đưa tiễn chuyến đò tang!

23.3.2015 Lu Hà




Ngắm Trăng Hoài Cổ
cảm xúc khi đọc thơ Tản Đà: Đêm Thu Trông Trăng

Đêm trăng sáng một mình ta ngắm
Trăng hỡi trăng, còn thắm mãi không?
Ngồi buồn vơ vẩn mênh mông
Nửa hồn ngơ ngác cánh đồng quạnh hiu

Nghĩ muôn vật liu điu rồng phượng
Kiếp hóa sinh lạc hướng ra chi
Thần oai vũ trụ có khi
Hình thù cổ quái thầm thì giọt mưa

Hoa kia nở xuân thừa chan chứa
Gái tơ rồi qúa lứa bảo gìa
Anh hùng lỡ vận ra rìa
Tao nhân mặc khách đầm đìa lệ rơi!

Thương cha mẹ trọn đời lận đận
Cái cùng con tủi hận giang sơn
Kén tằm rút ruột đòi cơn
Bướm ong xơ xác giận hờn chơi vơi

Sông có khúc lòng người có lúc
Khách đa tình trống giục bước mau
Nhanh lên dâu bể nhạt màu
Cỏ cây héo úa nát nhàu tuổi xuân

Trăng ngây ngất vu thần sơn nữ
Giọt sương rơi nhũ đá phôi phai
Long lanh tuyết ngọc hương nhài
Cùng ta đắm đuối thiên thai mộng hoài

Soi kim cổ những ai chăng tá
Hòn vọng phu thiếu phụ hồn trinh
Túi da quằn quại bóng hình
Tiền đường sóng vỗ chung tình Kiều Nhi

Sầu Thục Đế rầm rì giun dế
Tiếng cuốc kêu nhân thế khổ đau
Lập lòe đom đóm chen nhau
Nghìn xưa để lại vàng thau ánh vàng!

23.3.2015 Lu Hà




Phong Trần Mấy Ai
cảm xúc khi đọc thơ Tản Đà: Kiếp Phong Trần

Ai hay nhà bác Tản Đà
Phong ba tưởng ngán cứ sa mãi vào?
Xuân lan thu cúc mận đào
Trời xanh nghiệt ngã làm sao hỡi người

Dấm chua thấm đẫm cuộc đời
Lửa hồng thôi thúc lả lơi trái hồng
Đàn dê chen chúc trên đồng
Sóng trào đỉnh núi thiên bồng là đây

Nỉ non chén rượu vơi đầy
Phượng loan đắm đuối ngất ngây chốn này
Bế bồng e ấp men say
Canh tàn tỉnh mộng mà cay đắng lòng

Nỡ nào xuân khóa thư phòng
Nằm suông tịnh cốc theo giòng huê trôi
Con chim thơ thẩn bồi hồi
Thương cho cái bướm xa xôi nẻo trần

Bâng khuâng gió sở mây tần
Thơ bay đàn hạc phong trần mấy ai
Dìu nhau lên đỉnh thiên thai
Sông Đà núi Tản canh dài thở than!

24.3.2015 Lu Hà




Quỵt Nợ Duyên Tình
cảm xúc thơ Tản Đà: Duyên Nợ Ba Sinh

Cái duyên nợ ba sinh đòi trả
Không lẽ nào tình phụ lòng ta
Thề bồi trong cõi sa bà
Tràng Tiền Hàng Mã ai là người xưa?

Trải gió bụi dầm mưa giãi nắng
Tấm dư đồ cay đắng vì sao?
Hổ Tây ôm chặt cái phao
Tri âm tri kỷ tầm phào sương bay

Tàu Nam Định đường ray trật bánh
Phố Hàng Than số rách khói tan
Tìm ai quyết chí bền gan
Lương tâm kẻ sỹ giang san vẫn còn

Nợ phải trả nước non ta hỡi
Khối tình đau tức tưởi ra đi
Ngoài sân giun dế rầm rì
Đèn xanh hiu hắt thầm thì bên tai

Tờ tạp chí u hoài khắc khoải
Sống bao lâu tê tái An Nam
Nỡ sao rút ruột tơ tằm
Để lòng héo hắt đêm nằm thở than

Chữ quốc ngữ gian nan vất vả
Sóng ba đào buông thả hoa trôi
Anh hào tuấn kiệt đâu rồi
Sông Đà non Tản núi đồi mờ xa.

24.3.2015 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét