Suối Tuôn Lệ Trào
Quen nhau từ thuở tóc buông
Thơ ngây con gái yêu thương
gã cuồng
Chung đèn cả ánh trăng suông
Kề vai khuya sớm ngó lòng tơ
câu
Tám năm hoa dệt trước lầu
Năm năm quấn quít rễ sâu sen
hồng
Chia tay thệ hải tang bồng
Ngờ đâu cách trở suối sông
núi kề
Chiều kia cỏ rối não nề
Từ đâu bỗng gã trở về ngẩn
ngơ
Chương Đài gốc liễu xác xơ
Bướm gày xao xác bơ phờ hồn
mê
Giàu sang đóng lạnh lời thề
Thị thành kiêu bạc trọn bề
chồng con
Gã hèn nức nở nguồn cơn
Lòng đau như cắt suối tuôn lệ
trào!
cảm tác khi đọc thơ Vũ hoàng
Chương: Ấm Lạnh
15.11.2012 Lu Hà
Ngày Tháng Ghi Nhớ
cảm tác thơ Vũ Hoàng Chương:
Mười Hai Tháng Sáu
Nhà ai trăng sáng một phương
Nơi đây rượu đắng canh trường
lệ tuôn
Mười hai tháng sáu đòi cơn
Bóng mây lướt mướt nỗi buồn
trào dâng
Mười năm thôi thế lỡ làng
Mộng lành tan vỡ dở dang
trăng nguyền
Từ nay Tố nữ thành tiên
Trần gian Hoàng vẫn ưu phiền
tương tư
Đôi chim rẽ ngả chân cầu
Khói hương nghi ngút cỏ sầu
mộ bia
Tình ta tan nát chia lià
Gõ tay phiến đá đầm đià
sương rơi
Học làm Trang Tử bướm bơi
Bồn ca khúc cổ hát chơi cuộc
đời
Kiều Thu hề Tố em ơi!
Lòng anh lưả cháy tơi bời
mái Tây
Hò ơ bến nước mây bay
Mịt mù xa tít đôi tay điên
cuồng
Nghìn thu trọn kiếp yêu
thương
Lá sầu rơi rụng ngập đường
xác xơ
Nai vàng ngơ ngác cành khô
Chập chờn áo trắng ảo mờ
trăng lên
Nôn nao xao xuyến mắt huyền
Xừ xang xế xự thuyền quyên
búp ngà
Kiều Thu châu ngọc nhạt nhoà
Chân trời rốn bể la đà xa
xôi
Hồn anh ngây ngất chơi vơi
Năm canh trăn trả bồi hồi bơ
vơ
Âm dương cách trở đôi bờ
Ngậm ngùi hồi tưởng má đào
xuân xanh
Giận hờn ân ái tử sinh
Thanh mai trúc mã yến oanh
nghẹn ngào!
13.6.2012 Lu Hà
Nghẹn Ngào Cố Hương
chuyển thể từ "Bắc Bình
Ca" cuả Vũ Hoàng Chương
Trời Mỹ Quốc âu sầu mây tái
Đọc bài thơ buốt nhói con
tim
Vũ Hoàng Chương gợi nỗi niềm
Lòng người Việt quốc âm thầm
nhớ quê
Kể từ đó dãi dề mưa nắng
Trăng mờ soi cay đắng nhà
tan
Non đoài máu lưả chưá chan
Phương đông ngùn ngụt hờn
căm quân thù
Vua Nguyễn Huệ ngàn thu vằng
vặc
Bắc Bình Vương giết giặc lập
công
Quê hương một dải non sông
Đế cư triều đại Hùng Vương
bao đời
Ánh vầng nguyệt ngậm ngùi
quan ải
Nắng triều dương tê tái quan
san
Phế hưng nghiêng ngả bao lần
Sáu mươi ngàn đó lầm than giống
nòi…
Nuôi mộng lớn dùi mài kiếm
pháp
Áo bà ba dậy khắp Quy Nhơn
Khởi binh thề với nước non
Đống đa quyết tử thiêu thân
quân tàu
Gò xương đống hồn ma Sĩ Nghị
Tiếng hò reo năm mũi giáp
công
Kinh hoàng đỏ lưả Thăng Long
Cầu phao gãy vụn nước sông đỏ
lòm
Giờ đây đã muà xuân thứ lữ
Ngậm ngùi thay trang sử bi
thương
Ngẩng đầu hào khí cha ông
Oai thần dậy sóng cường bang
hãi hùng
Bóng kẻ dũng trên lưng bạch
tượng
Chót vót mây chiêm ngưỡng
năm màu
Rực cờ đỏ thắm chiến bào
Ban quân khí mạnh máu đào
xông pha
Người cất bước phôi pha từng
trải
Vươn mình theo dãy núi Hoàng
Sơn
Dọc ngang một tấm lòng son
Chín rồng bơi ngược nước non
một chèo
Cửu Long Giang ào ào sóng nổi
Khí thế kia trỗi dậy càn
khôn
Hịch truyền cổ võ tam quân
Điều binh bắc phạt dồn chân
công đồn
Gươm sáng loáng nát thân hán
tặc
Tướng nhà Thanh hồn lạc
phách xiêu
Kià Sầm Nghi Đống đầu lâu
Gáo dưà lăn lóc bên bờ cỏ
hoang
Bông mai thắm hoa hồng chiến
tích
Ngọc Hân ơi! Tha thiết ngàn
thu
Cháu con không hổ người xưa
Đồng bào hải ngoại nghẹn
ngào cố hương….
6.3.2010 Lu Hà
Tro Tàn Gió Bay
hoạ thơ Vũ Hoàng Chương
Mây xua cánh nhạn trắng
không
Hoàng hôn ảm đạm con sông lở
bồi
Phế hưng hỏi lại bao hồi
Hàng thông thuở trước dạm
khơi nẻo về
Trông sang bến giác bờ mê
Lá thu xào xạc khắp bề cuồng
phong
Ta như hạt bụi bên đường
Lang thang chìm nổi đáng
thương thế này
Hồn mơ theo cánh nhạn bay
Tưởng đâu một dải dang tay
kéo trời
Thơ ta lạc lõng giưã đời
Phong ba bão táp chuỗi cười
khổ đau
Chắp tay cầu nguyện tinh cầu
Sương quê bảng lảng âu sầu dừng
trôi
Canh khuya lay động cổng trời
Qua cầu sông đục một thời
nhân gian
Bao phen nắn lại cung đàn
Xế chiều lãng đãng tro tàn
gió bay.
19.2.2010 Lu Hà
Truờng Ca Đánh Giặc Nguyên
Lũ giặc ấy từ trong sa mạc
Cả rừng gươm giáo mác kiêu
hùng
Đoàn quân xâm lược bất lương
Nội Mông xuất phát bão bùng
lưả thiêu
Bầy hung giữ cú diều xung
sát
Điên cuồng say quyết liệt
giao tranh
Châu Phi lục điạ tan tành
Âu Châu ngập máu thất kinh
biển Hồng
Ngưạ phi tới tan xương nát
thịt
Biển đeo tang Bách Đạt Ba Tư
Tân Cương Hắc Hải cuồng lưu
Yên Kinh Hoa Hạ cỏ dầu héo
hon
Đường bắc chiến tây chinh
bình điạ
Lũ " Thiên kiêu "
nào chịu để yên
Trời Nam một cõi vững bền
Chông chênh Thát Đát
đảo điên ngai vàng
Dấy vó ngưạ Nguyên Mông nam
chiến
Rồng phương nam đánh chặn cá
kình
Triều Trần thánh đế anh minh
Đại vương Hưng Đạo thần binh
tướng trời
Mở hội nghị muôn nơi khí thế
Khúc Diên Hồng vang rội non
sông
Hịch truyền Vạn Kiếp văn
chương
Lệnh trao chín bộ Chương
Dương phất cờ
Cưả Hàm Tử máu đào loang lổ
Sóng Phú Lương sét nổ ải Tần
Giang Hoài bốn tỉnh ra quân
Thăng Long bốc lưả Mộc Chân
kinh hoàng
Quyết sinh tử Lạc Hồng con
cháu
Mấy ngàn năm lịch sử tiền
nhân
Vô danh rực ánh gươm thần
Vua tôi chiến tướng quân dân
một lòng
Phá cường địch hoàng ân báo
quốc
Trăm họ cùng mưa móc ơn dày
Hai lần Tiết chế trao tay
Đại vương phát lệnh cỏ cây
reo hò
Các dũng tướng anh hào lẫm
liệt
Giưã tam quân tiếng thét có
đây
Bạch Đằng sôi sục khí đầy
Hán, Hồ bay sẽ chôn thây chốn
này
Triều non bạc dâng đầy lịch
sử
Nước xuống nhanh lệnh đại
vương truyền
Bỗng đâu ngàn vạn mũi tên
Nhắm bia Đông hải sấm rền
máu trôi
Tiếng pháo hoả kình nghê mắc
lưới
Thuyền vương sư quặt lại
tranh phong
Tay chèo nổi ngược cơn giông
Tiếng hô Sát Thát vang sông
ngập bờ
Kià một giải lau cờ cùng phất
Vùng Duyên giang chớp giật
tháng ba
Muà xuân gươm giáo sáng loà
Ngô Quyền từng chém Hoằng
Thao năm nào
Gió thôi thúc ba đào quằn quại
Máu càng sôi khí thế dâng
cao
Phản công thế giặc nôn nao
Thu quân rút vội thượng lưu
đầu nguồn
Giặc trúng bẫy mưu thần sách
định
Người phương nam hào kiệt
oai phong
Hung nô thuyền bục giưã dòng
Vạn nghìn cọc sắt bàn chông
như rừng
Mai phục sẵn xô nghiêng lật
sấp
Xé tan hoang tới tấp quân
thù
Rồng thiêng tung vuốt máu
trào
Vương Sư tiếp ứng ào ào xung
phong
Trần Hưng Đạo đạị vương đốc
chiến
Bỗng hiện ra xuất trận kỳ
binh
Mặt sông phẳng lặng sóng
kình
Chim ưng ốc đảo tan tành
khói mây
Khắp Á -Âu trận này kiếp nạn
Cõi Ly minh bách chiến quay
về
Tiếng tăm Thát Đát não nề
Giấc mơ bá chủ ê chề Hồ
Nguyên
Cánh tay thích ảo huyền nét
bút
Giết giặc Nguyên Sát Thát
còn lưu
Chàm xanh nhuộm đỏ máu đào
Đông A bức hoạ thiên thu cổ
truyền
Những ai đã giang biên từng
đến
Có nghe chăng ảm đạm sầu
miên
Tiếng kình đợt sóng vang rền
Âm u khí lạnh triền miên hãi
hùng
Hãy cất tiếng đọc vầng thơ
trận
"Thái Bình Dân Yến"
lệ ướt nhoà
Tháng giêng kỷ niệm Đống Đa
Sông Đằng kỷ niệm tháng
ba... mấy lần?
Chú thích: Chuyển thể từ thơ
tự do cuả Vũ Hoàng Chương: Trường Ca Sát Thát
13.5.2012
Uá Màu Mực Phai
chuyển thể thơ Vũ Hoàng Chương:
Lá Thư Ngày Trước
Trăng ảm đạm vương sầu vạn cổ
Mười năm dài thổ lộ bằng thư
Bâng quơ hò hẹn là hư
Sắt son mỏng mảnh duyên tơ lỡ
làng
Rượu cứ rót đêm đông giá lạnh
Chiếu chăn đơn lóng lánh đèn
khuya
Cô miên rùng rợn hôn mê
Nỗi niềm tưởng nhớ sơn khê nẻo
nào?
Gió âm tuởng lạc vào nệm gối
Gọi xa xăm bối rối hồn ơi!
Tơ tình sóng biển xa khơi
Cánh buồm viễn vọng tìm nơi
bến bờ...
Hỡi năm tháng phai nhoà mộng
điệp
Yêu đê mê trọn kiếp tàn phai
Mười năm còn chút này đây
Tình xưa e ấp trao tay mặn nồng
Ai đã viết yêu thương hưá hẹn
Nét thon gầy run rẩy đưa
nhanh
Buổi đầu đâu dám em anh
Đơn sơ ngượng ngập tâm tình
ngẩn ngơ
Hoa hé nụ hồn thơ nếp giấy
Nhắc làm chi thuở ấy tươi
xanh
Tương tư ảo mộng duyên lành
Đêm nay xế nẻo để anh nghẹn
ngào
Say đã gắng âu sầu hấp hối
Mưa, mưa hoài tê tái lòng
đau
Gấm the từ buổi xa nhau
Vàng son mắt biếc bạc màu trần
suy
Mình thương tiếc một thời dĩ
vãng
Giấc mơ xưa lãng đãng chiều
nay
Mây trời rỏ giọt bi ai
Mấy tuần nằm viện bồi hồi thở
than
Đêm dằng dặc nỗi niềm ai oán
Áo xiêm bay tủi hận làm sao
Mưa hoài, mấy đêm liền nhau
Mười năm vọng lại uá màu mực
phai...
Nghe lá rụng rã rời thân xác
Hồn bơ vơ xao xác màn đêm
Côn trùng rên rỉ thương tâm
Mưa càng nặng hạt nỗi niềm
càng sâu....
Yêu sai lỡ để sầu vạn kiếp
Pháo vu qui tới tấp ngưạ xe
Chiều buồn đưa tiễn người đi
Mười năm còn lại chút này mà
thôi...
1.7.2010 Lu Hà
Ngàn Thu Máu Hận
Trải gió bụi bốn nghìn năm lẻ
Nước non ơi! Tê tái lòng ta
Giang sơn lãnh thổ nguy nga
Công ơn trời biển ông bà tổ
tiên
Gió gào thét thiên nhiên
hùng vĩ
Máu tràn thây quốc sử bi
thương
Ngược dòng lệ đổ thành sông
Nay không đòi lại biển Đông
ngậm hờn
Cờ phục quốc nguồn cơn tủi hận
Chống ngoại xâm lận đận má hồng
Long Biên sấm động sa trường
Một phương hoàng đế Trưng
Vương hai Bà
Vì xã tắc thân vua bồ liễu
Rừng Cẩm Khê yểu điệu tinh
anh
Đường thương mũi kiếm tranh
giành
Cưỡi voi ra trận sử xanh
sáng ngời
Cuộc dâu bể bao đời trôi nổi
Vạc dầu sôi nhức nhối thế
cùng
Kià Mai Hắc Đế Phùng Hưng
Đại vương Bố Cái trập trùng
biên cương
Hồn tử sĩ vẫy vùng sung trận
Chí trai hùng tuyết hận anh
hào
Tinh thần tự chủ càng cao
Ba Tàu đại Hán đủ trò trêu
ngươi
Non nước ấy cuả người dân Việt
Quyết đồng lòng tiêu diệt
chúng bay
Hắc nô quen thói cáo cầy
Ngô Quyền thiêu cháy cả bầy
bọ hung
Lý Thường Kiệt thư hùng báo
quốc
Bạch Đằng Giang xác giặc ngập
dòng
Như hà nghịch lỗ máu hồng
Hồn bay phách lạc thê lương
não nùng
Cưả Hàm Tử hãi hùng mưa gió
Bến Chương Dương dật giáo
đâm thù
Tướng Trần Bình Trọng chém đầu
Làm sao nhụt chí vương hầu
nước Nam
Phá cường địch tình thâm báo
đáp
Nghiã vua tôi tràn ngập sóng
trào
Nam Quan ải chất xương khô
Diên Hồng bô lão dạt dào
lòng dân
Khuông phù một ân cần ngưạ
đá
Khí sơn hà mấy độ đắng cay
Chiến bào nhuộm đỏ máu say
Bình Ngô đại cáo chuyển lay
thế cờ
Chén rượu ngọt sông hoà
nghiã khí
Tình cha con hợp lẽ ý trời
Vua tôi là bởi lòng người
Ba quân tướng lãnh thiên thời
điạ dư
Qua mấy bận giặc Tàu hung
hãn
Vua Quang Trung thế trận thần
kỳ
Sông Hồng sử sách còn ghi
Đống Đa gò mối bốn bề xác
phơi
Nguyễn Phúc Ánh lên ngôi
hoàng đế
Xú Ba Lăng mũi lõ mắt xanh
Tổ tiên cơ nghiệp tan tành
Cần vương cứu nước khói
thành xương tan
Hoàng Hoa Thám nghiã quân nộỉ
dậy
Phan Đình Phùng bi lụy mấy
phen
Quốc Dân thất bại Thái
Nguyên
Pháp trường ảm đạm ưu phiền
thế gian
Nguyễn Thái Học bền gan chí
lớn
Chẳng được thời đảo lộn càn
khôn
Thằng Hoàng Cao Khải chui luồn
Việt gian phú quý bán buôn
sơn hà
Hồ lão tặc bôn ba hải ngoại
Làm tay sai quốc tế đệ tam
Nga Xô Tàu Chệt dã tâm
Hoàn cầu nhuộm đỏ hiếp dâm dân nghèo
Hoàn cầu nhuộm đỏ hiếp dâm dân nghèo
Trò cải cách chó mèo vờ vịt
Triệu gia đình thảm thiết bi
ai
Miền Nam nước mắt chảy hoài
Vượt biên xác chết tuyền đài
thảm thương
Trung Nam Hải bất lương bành
trướng
Chiếm Tây Nguyên trấn động
biển Đông
Còn đâu nòi giống Lạc Hồng
Sống như ếch nhái khắp đồng
kêu vang
Bọn kiêu binh hung hăng vô học
Súng trong tay cướp bóc làm
càn
Dân đen xơ xác điêu tàn
Dân đen xơ xác điêu tàn
Bịp mồm báo chí từng đàn
khuyển nhung
Bọn bồi bút tung tăng viết láo
Lý sự cùn bát nháo Mác Lê
Mùn cưa cứt sắt ê chề
Xồm xoàm lông lá cáo dê Mao- Hồ
Bọn bồi bút tung tăng viết láo
Lý sự cùn bát nháo Mác Lê
Mùn cưa cứt sắt ê chề
Xồm xoàm lông lá cáo dê Mao- Hồ
Chưa biết nhục đủ trò trí
trá
Đảng Việt Tân chó nhá phải ruồi
Đảng Việt Tân chó nhá phải ruồi
Khủng bố như cái con buồi
Lập lờ vu khống nực cười lắm thay.
Lập lờ vu khống nực cười lắm thay.
cảm tác khi đọc thơ Vũ Hoàng
Chương: Trả Ta Sông Núi
12.1.2013 Lu Hà
Chiều Tàn Chợ Vắng
cảm xúc thơ Vũ Hoàng Chương:
Chợ Chiều
Chiều tàn chợ vắng nắng phai
Hồn theo mây gió một vài
quán không
Nôn nao lòng dạ phập phồng
Tình xưa một cõi cánh đồng
bướm xuân
Buồn sao hiu hắt bước chân
Cảnh đời bạc bẽo thi nhân tủi
hờn
Trở về sầu ngập cô đơn
Buồng tim khép lại cung đờn
phôi pha
Mộng hồ khắp nẻo giang hà
Rưng rưng ngấn lệ mái nhà
khói lam
Áo nâu eo thắt hay làm
Mảnh mai bồ liễu nong tằm
nương dâu
Ngập ngừng năm tháng dãi dầu
Chòm râu bạc phếch mái đầu
phong sương
Vẳng xa trống hội nõn nường
Làng trên xóm dưới quỳnh
tương chén nồng
Lều tranh vách nứa cỏ bồng
Gốc đa lá rụng yếm hồng đi
đâu?
Năm xưa nghe tiếng kinh cầu
Nguyện thề đôi lứa bạc đầu
răng long
Ngẩn ngơ làn nước xanh trong
Ngó sen thổn thức tơ lòng
còn vương
Bùn sâu rể cắm tình thương
Vắng tanh cảnh chợ thê lương
xóm nghèo
30.12.2014 Lu Hà
Nguyễn Du đã dưạ Vương Thúy
Kiều cuả Thanh Tâm Tài Nhân để viết Truyện Kiều cũng là một dạng cảm tác liên
hoàn từ truyện ra thơ. Cái quan trọng là nghệ thuật làm thơ.
Nhờ có Bác Chương tôi cứ dưạ theo cái suờn cuả bác như trổ hoa lá cành lên cái cây cuả Bác mà thôi. Nói như vậy đâu dám chê thơ Bác như cành củi khô.
Tôi hay làm thơ theo lối cảm tác như kiểu người ta khai thác than bùn để luyện thành than cốc vậy. Đó cũng là một thú chơi thơ theo kiểu riêng cuả tôi. Thơ cảm tác hoàn toàn khác với thơ hoạ và còn trên cả thơ chuyển thể một bậc. Những bài tự sáng tác ra cũng nhiều vô kể, và cảm tác thơ từ thơ văn hay từ một câu nói vô tình tưởng như nghêu ngao cuả ai đó cũng là thú vui chơi thơ đấy. Hình như trên Facebook có một số bạn trẻ cũng theo bước chân tôi?
Nhờ có Bác Chương tôi cứ dưạ theo cái suờn cuả bác như trổ hoa lá cành lên cái cây cuả Bác mà thôi. Nói như vậy đâu dám chê thơ Bác như cành củi khô.
Tôi hay làm thơ theo lối cảm tác như kiểu người ta khai thác than bùn để luyện thành than cốc vậy. Đó cũng là một thú chơi thơ theo kiểu riêng cuả tôi. Thơ cảm tác hoàn toàn khác với thơ hoạ và còn trên cả thơ chuyển thể một bậc. Những bài tự sáng tác ra cũng nhiều vô kể, và cảm tác thơ từ thơ văn hay từ một câu nói vô tình tưởng như nghêu ngao cuả ai đó cũng là thú vui chơi thơ đấy. Hình như trên Facebook có một số bạn trẻ cũng theo bước chân tôi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét