Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

Thơ Tình Chùm 242




Đôi Ngả Dặm Trường

Truyện "đoạt tuyệt" nhân tình thế thái
Đường nhân duyên ân ái thế thôi
Đoạn trường rẽ ngả đôi nơi
Quyết không sum họp chia phôi cuộc đời


Non nước đó bồi hồi phiêu lãng
Điệu chinh phu cay đắng xót xa
Trời xanh phơi phới la đà
Tiễn anh khuất nẻo bóng tà tà dương

Quên nuối tiếc yêu thương nguội lạnh
Anh vui say lạ cảnh đường xa
Bình sinh dầu dãi nắng mưa
Quản chi cát bụi ta bà khổ đau

Đừng lưu luyến tình đâu còn nưã
Ngắm bóng mây lạnh gió heo may
Dừng chân trên bến sông này
Chạnh lòng nhớ lại phút giây thuở nào...

Xin anh cứ mơ hồ tình bạn
Giam hãm mình ân hận não nề
Hằng trông đếm bước ê chề
Đôi câu khảng khái dầm dề tiễn đưa...

Lòng em vẫn ngậm sầu thổn thức
Nỗi buồn đau tan tác bi ai
Lặng mình dưới gốc cây mai
Vin cành sương đọng tuôn hoài châu sa

Nâng tà áo cánh hoa lả tả
Dưới chân em từng đoá xác xơ
Nhìn nhau bình thản thờ ơ
Biệt ly tủi hận hững hờ thế sao?

Trời ảm đạm bơ phờ ngơ ngác
Bảo rằng hoa thương khóc hộ người
Trái tim tan nát rã rời
Còn đâu đủ sức cho đời thêm đau

Theo tiếng gọi sơn hà nguy biến
Đấng trượng phu dày dạn tuyết sương
Tơi bời gió lộng bốn phương
Hồn mơ tới bạn quê hương lạnh lòng...

Gác tình cũ chẳng hòng trông đợi
Khói yêu đương le lói vẫn còn
Vấn vương biển động sóng cồn
Hôm nay tạm nghỉ bồn chồn nôn nao

Tiếng pháo nổ xôn xao thiên hạ
Rũ phong trần gác trọ xuân sang
Hồn sầu tê tái bẽ bàng
Tiếng cười rộn rã xóm làng yên vui

Lòng chạnh nhớ ngậm ngùi năm ấy
Cùng ngắm mai khơi dậy tình yêu
Nhụy hoa đắm đuối tiểu kiều
Thướt tha oanh yến sớm chiều nỉ non

Mắt đẫm lệ hao mòn cách biệt
Phút giây chừng mỏi gót phiêu lưu...
Nhớ người cô quạnh đìu hiu
Hay say mùi súng dập dìu công danh?

Đường vất vả rừng xanh núi đỏ
Hãy dừng chân chan chưá hạt sương
Tưởng về thân xóm quê hương
Bóng người con gái lưng ong  não nùng....

Đón xuân mới tơ chùng phím lạc
Cung đàn xưa than khóc cho ai
Côn trùng rên rỉ canh dài
Tưởng rằng đoạt tuyệt tuyền đài còn vương...!

Cảm tác từ thơ Thế Lữ " Giây Phút Chạnh Lòng " dưạ theo tác phẩm Đoạn Tuyệt.
7.7.2012 Lu Hà



Má Hồng Truân Triên
cảm tác từ thơ Cao Kiều Hoa: Đêm Dài Cô Đơn

Thân em lưu lạc xứ Đài
Phồn hoa mộng ước ban mai nắng đầu
Bướm hoa tầm tã dãi dầu
Có ai thấu hiểu nỗi sầu bao la

Canh dài nức nở nhạt nhoà
Buồn vui tâm sự chân cầu sương rơi
Tháng ngày thấm thoát chơi vơi
Cô đơn chiếc lá tả tơi xuân chiều

Giận hờn cám cảnh cô liêu
Trúc mai tơ liễu tiêu điều hoàng hôn
Xác xơ cho một mảnh hồn
Ốm đau hiu quạnh nỗi buồn thiên thu

Đồng tiền cam chịu cơ cầu
Quê hương nghèo khó mẹ cha trông chờ
Xót xa kiếp phận má đào
Thuyền trôi sóng vỗ bến bờ nào đây

Châu sa gò má đắng cay
Nuốt vào trong bụng vơi đầy hư vô
Ngậm ngùi em viết ra thơ
Hồng nhan bạc mệnh bơ vơ cánh diều

Đời hoa lầm lỡ bao điều
Lưả rơm hừng hực sớm chiều nỉ non
Triều dâng biển gọi đòi cơn
Từng thu lá rụng lệ tuôn đôi hàng!

2.7.2012 Lu Hà




Nỗi Niềm Cố Quốc

Thơ ai bán nưả đời chinh chiến
Còn nưả kia lận đận chơi ngông
Thu về réo rắt hàng thông
Hư không thinh sắc nhớ thương bụi trần

Người lữ khách gian nan bôn tẩu
Giọt mưa sa  chan chưá rã rời
Mười năm góc bể chân trời
Tủi hờn cay đắng dần trôi xa mù

Thành phố sạch  gió muà mưa lũ
Giơ bàn tay vui thú nhân loài
Mặt trời chiếu sáng muôn nơi
Ánh hồng phơi phới trọn lời tụng ca

Người có thấy trời sao cao vọng
Giọt mồ hôi rớt xuống luống cày
Đường đời bao nỗi đắng cay
Lẽ nào bất động ngồi đây đợi chờ?

Ta vẫn sống như bao kẻ khác
Thật thản nhiên phó thác quen rồi
Sáng ra đọc báo thảnh thơi
Đêm về thắp nến mộng đời bơ vơ

Miền Tây Ninh mịt mờ xa cách
Chòm mây hồng trên đỉnh Bà Đen
Chiều buông Vàm Cỏ Đông hiền
Trâu về gõ nhịp lạc miền sầu tư

Trời Mỹ Quốc dãi dầu mưa nắng
Hạt sương thu đằng đẵng tịch cô
Ngậm ngùi ngao ngán hư vô
Trầm tư ánh mắt bơ vơ nẻo nào?

Buồn cố quận hồn thơ xao xuyến
Dẫu đời còn bao chuyện thương đau
Bài thơ đăng báo ai mua
Tây Ninh một thuở mặn mà yêu nhau?

Chắc người hiểu vì sao như thế
Nàng mãi là ân ái ngàn thu
Đoá hoa trong trắng tươi màu
Vương bao kỷ niệm nỗi sầu héo hon.

Chú thích: cảm tác từ thơ thi sĩ Hồ Chí Bửu: Ai Mua Thơ?
6.7.2012 Lu Hà




Đôi Mảnh Hồn Trinh
cảm tác từ thơ Cao Kiều Hoa: Nếu...

Dẫu cho mai chẳng bên nhau
Từng đêm hai đưá bên cầu Tiền Giang
Bóng hình thèn thẹn dở dang
Chìm trong hơi thở muộn màng chiêm bao

Hồn trinh mộng tưởng nôn nao
Ôm nhau quằn quại dạt dào hương thu
Bọt bèo bao kiếp phù du
Dấu yêu tan vỡ dãi dầu nắng mưa

Mảnh hồn theo gió đong đưa
Dập dìu sóng vỗ cũng vưà canh ba
Đắm say cùng chị Hằng Nga
Đất trời cuồng loạn ngọc ngà bướm hoa

Sương tan vội vã đôi ta
Eo xèo bến nước tiếng gà xôn xao
Chia tay tủi hận má đào
Mỗi người mỗi ngả nghẹn ngào mưa rơi!

2.7.2012 Lu Hà




Con Tim Nức Nở

Trách em sao nỡ vô tình
Chao ôi cánh bướm rung cành nhụy hoa
Ao sâu cá lội lờ đờ
Yêu anh bến mộng mịt mờ sương rơi

Cuộc tình băng giá xa xôi
Bao nhiêu oan trái thương đời khổ đau
Tháng năm dầu dãi mái đầu
Hẹn hò bến nước chân cầu nỉ non

Xôn xao con sóng đòi cơn
Xót xa tủi hận trào tuôn giọt buồn
Mảnh đời lay lắt linh hồn
Thủy chung thề thốt núi non bẽ bàng

Ngẫm mình duyên phận lỡ làng
Hồng nhan bạc mệnh dở dang cung đàn
Giận hờn chi cõi trần gian
Con tim nức nở trăm ngàn anh ơi!

Chú giải: cảm tác khi đọc thơ Cao Kiều Hoa: Tình Yêu Hỡi... Ngàn Lần Xin Tha Thứ
4.7.2012 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét