Say Chén Rượu Đời
cảm tác thơ sáu chữ Đinh Hùng: Xuôi Dòng
Ảo Mộng
Chim hồng đôi lưá gọi chiều
Xuân lòng chan chưá cánh yêu mĩ miều
Nhũ hoa bướm trắng sang nhiều
Nắng thơm tình tự bao điều mộng mơ...
Em ngồi trên đám cỏ tơ
Suối ca vui nhịp má đào hồn thơ
Vẳng nghe tiếng hát dạt dào
Anh ru em ngủ ngọt ngào trăng sao
Chim xanh rừng cũ xôn xao
Phượng rơi tu hú nôn nao bóng kiều
Cỏ thơm mọc đã cao nhiều
Hoa đời cánh mộng bao nhiêu cho vưà...?
Nếu em mỏi bước chân ngà
Thì em dưạ sát mái đầu vai anh
Ta đi vào tận rừng xanh
Rong vàng bên suối yến oanh thì thào
Lá hồng tre trúc lao xao
Lâng lâng đôi trái bồng đào thướt tha
Rong rêu trải rộng mặn mà
Ngẩn ngơ tư lự giang đầu nỉ non
Em lên sườn biếc trái non
Hoa mơ gài tóc bồn chồn hương xa...
Nai vàng ngơ ngác nhìn nhau
Có nghe tiếng vọng âu sầu mưa rơi!
Chim buồn vỗ cánh bay đi
Trập trùng đồi núi thầm thì cỏ rêu
Hai lòng nay đã thôi yêu
Hãy nghe nức nở suối chiều khóc than...
Em ơi! thu hết nắng tàn
Bầu trời viễn vọng mây chan lệ đầy
Linh hồn ai chết đắng cay
Tình yêu dang dở chén say rượu đời...!
21.2.2012 Lu Hà
Bồng Đào Lâng Lâng
tặng Nguyễn Mỹ Khanh
Bóng cô tiên mờ mờ huyền ảo
Buổi hoàng hôn cổ độ trăng soi
Thiên nga ngẩng cổ nhìn trời
Tình ai xao xuyến bồi hồi trong tim...
Cảnh tĩnh lặng im lìm dương thế
Nàng Vân Kiều le lói Mỹ Khanh
Huyền sương chày ngọc áo xanh
Bến đò gặp gỡ công danh ngỡ ngàng...
Cháng sĩ tử Trường Giang bến đợi
Dáng thư sinh thương ái mong chờ
Ngàn thu thổn thức sương mờ
Hằng Nga rớm lệ nghẹn ngào gió trăng...
Nay thấy cảnh mà lòng chẳng đặng
Áng mây hồng lãng đãng chiêm bao
Ngẩn ngơ xao xuyến làm sao
Bài thơ tức cảnh bồng đào lâng lâng
Tóc mây rủ nhẹ nhàng tha thiết
Nụ cười tuơi ngây ngất cảnh tiên
Động Hồ tương ngộ hữu duyên
Thuyền nan chèo chống đào nguyên lạc
dòng...
21.2.2012 Lu Hà
Anh Sẽ Chờ Em
chuyển thể thơ Thi Nguyên: Em Sẽ Đến
Em sẽ đến một chiều thu nhé
Hôn tóc anh an ủi bờ môi
Tan bao hờn giận u hoài
Chuỗi ngày lầm lũi bồi hồi nhớ em...
Hồn thơ mộng im lìm đốm lưả
Sắp lụi tàn lại toả sáng soi
Ngân hà một giải trên trời
Chớp loè sấm động mưa rơi tràn trề...
Ôi! tiếng hát xuân thì tuổi trẻ
Chiều muà thu êm ái bao la
Yêu thương dào dạt tình ca
Trong như nước suối ngọt ngào mật ong
Em sẽ dệt chăn hồng hy vọng
Trái tim cuồng biển rộng thiết tha
Thương lòng sẽ hết khổ đau
Dập dìu cơn sóng chân cầu nỉ non...
Hoa đơm trái muôn vàn hương sắc
Không mỏng manh rạo rực nắng hoà
Tình say chan chưá bốn muà
Anh ơi! có biết đón màu mắt xanh...?
Mở cánh cưả trời xanh lồng lộng
Phượng cầu hoàng vang vọng đó đây
Tương Như thổn thức vơi đầy
Chiều nay lá đổ đám mây tơ lòng...!
21.2.2012 Lu Hà
Sợi Chỉ Tơ Hồng
cảm tác thơ và ảnh Thi Nguyên: Em Sẽ Đến
Em sẽ đến bằng xe gắn máy
Susuki lay láy đường trường
Tóc mây rạo rực má hồng
Cho anh ngây ngất yêu thương ngập
lòng...
Tình cách biệt trùng dương biển cả
Hôn bờ môi chan chưá thiết tha
Mặc cho thiên hạ nhìn ta
Ngàn thu mong đợi mái đầu sầu tư...
Em sẽ hát tình ca muôn thuở
Rừng trúc lâm cổ độ trăng soi
Thất hiền tâm dạ sáng ngời
Cung đàn réo rắc bồi hồi lòng em...
Em sẽ dệt bên thềm trăng mộng
Tấm khăn hồng trải rộng Hằng Nga
Trái tim ấp ủ bao lâu
Còn chờ gì nưã bốn muà hương thơm...
Hoa đơm trái hạt cườm lóng lánh
Máu không phai óng ánh tim vàng
Kết tinh ở cõi thiên đàng
Tơ hồng chỉ đỏ dịu dàng buộc chân
Em ở lại nồng nàn sớm tối
Nghiã tào khang ân ái mãi thôi
Ngoài kia sấm chớp mưa rơi!
Thiên lôi sét đánh kệ trời đừng lo...
21.2.2012 Lu Hà
Hết Những Khổ Đau
chuyển thể thơ Phương Nguyên: Có Một
Ngày
Rồi sẽ có một ngày nằm đó
Xác tả tơi hốn có bơ vơ
Nỗi buồn còn nặng giấc mơ
Hay cười ngặt nghẽo bóng mờ trần gian...
Thân tứ đại muôn vàn tha thiết
Trái tim này đã hết khổ đau
Máu về biển cả bao la
Tình còn vương vấn mặn mà mãi sao?
Thế là hết dạt dào quá khứ
Nấm mồ hoang cổ độ trăng soi
Còn đâu nhịp đập bồi hồi
Lạnh lùng hơi thở cõi trời thiên thu...
Ai nằm đó vòng hoa lạnh lẽo
Nắp quan tài ảo não sương rơi
Dầu thơm áo mới tinh khôi
Phấn son lần cuối cạn rồi suy tư...
Bầy quạ đói kêu la nhức nhối
Chiếc xe tang tê tái bi thương
Hoa Cườm nghiã điạ thê lương
Giọt dài giọt vắn cánh đồng tò te
Vị linh mục nặng nề thổn thức
Áo chùng đen từng bước đọc kinh
Bầu trời lãng đãng mây xanh
Huyệt sâu ba thước hạ nhanh đòn càng
Một nắm đất bẽ bàng ném xuống
Phủi tay đi câm lặng quên chào
Người nằm dưới mộ chẳng sao
Bao nhiêu ân nghiã nghẹn ngào trôi
qua...
Xác tan rưã pha màu đất nhão
Những con giòi hăm hở mừng vui
No nê thoả mãn chia mùi
Món ăn khoái khẩu xương vùi trắng ra...!
Nghe hương gió thoảng qua ngọn cỏ
Thu Nương ơi! còn nợ giấc mơ
Xung quanh quang cảnh hoang xơ
Chiều buông ủ rũ mịt mù hồn thơ !
18.2.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét