Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

Thơ Tình Chùm 206




Linh Hồn Bơ Vơ
cảm tác bức ảnh Chiếc Lá Vàng

Trời ơi! em đẹp vô cùng
Mà sao em đã vội vàng ra đi?
Thương em tuổi ngọc xuân thì
Tóc mây loã xoã đất trời đổ mưa...


Chập chờn sương nhỏ canh khuya
Hồn em thấp thoáng chân cầu gió đưa
Than ôi! nhân thế ta bà
Bắc Ninh quan họ la đà lá bay...

Nguyên do chẳng thấy tỏ bầy
Lòng anh thấp thỏm đắng cay ngậm ngùi
Ngày nào huynh muội cùng vui
Thơ say ý nhạc vơi đầy nỉ non...

Mà nay biển vọng sóng cồn
Lân tinh hoang đảo oan hồn bơ vơ
Hồn trinh lạc ở bến nào
Âm u gió thổi vi vu não nùng...!

Sầu vương canh cánh bên lòng
Nỗi niềm tâm sự theo dòng sông trôi
Trần gian rụng cánh hoa rơi
Bồng bềnh hoang đảo chơi vơi biển tình

14.2.2012 Lu Hà




Chiếc Lá Thu Phai
phúng điếu nữ thi sĩ Chiếc Lá Vàng

Đêm qua chiếc lá cuối cùng
Phũ phàng rơi xuống ngỡ ngàng tình tôi
Đàn chim xao xác tả tơi
Một trời giông bão mưa rơi não nùng
Trăng sao ảm đạm thê lương
Lòng tôi tan nát lá vàng bơ vơ...
Em tôi cánh bướm ngây thơ
Tóc mây mềm mại suối đào ca ngâm...
Hồn trinh từ tạ âm thầm
Trùng dương dặm thẳm tháng năm xa mờ...
Thương em lạc nẻo phương nào
Có nghe tiếng khóc nghẹn ngào trần gian
Đêm đen mắt biếc điêu tàn
Bài thơ đưa tiền nồng nàn chia ly
Quen nhau một khắc xuân thì
Nưả vòng trái đất rã rời canh khuya
Mà nay đã vội đi đâu
Hồn theo chiếc lá qua cầu gió bay...
Ngậm ngùi nuối tiếc đắng cay
Sương thu còn đọng vơi đầy người ơi!
Đời như chiếc lá thu phai
Phút giây hạnh phúc trần ai sụt sùi...!

15.2.2012 Lu Hà




Con Tàu Định Mệnh
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Ước Muốn...

Thấy ta thác đổ làm chi
Mạch sầu thấm đẫm biết về nơi đâu...?
Ngàn năm rong ruổi giang đầu
Thương chòm mây bạc bể dâu nhân tình...

Nhấp nhô kià sóng lân tinh
Tung tăng trắng xoá biển xanh chập chờn
Con tàu định mệnh vô hồn
Hát ca ảo vọng nguồn cơn hận trời...

Làm người mất trí chơi vơi
Lang thang giưã phố tả tơi chợ đời
Trần gian khổ lụy khóc cười
Muộn phiền điên đảo thảnh thơi chôn vùi...

Mảnh hồn bay bổng buồn vui
Phù du cõi tạm hỡi người trần ai
Chìm sâu giấc mộng canh dài
Ê chề trơ trọi chương đài thiên thu...!

14.2.2012 Lu Hà




Mong Ước Đơn Sơ
chuyển thể thơ Thi Nguyên gửi Mai Hoài Thu: Ước Muốn Cuả Em...

Em ao ước như chim cánh cụt
Bơi tung tăng tha thiết cùng đàn
Muà đông chắng oán khóc than
Không buồn chán nản nồng nàn chị ơi!

Em lại muốn tường vi hoa dại
Mọc bên đường êm ái bước chân
Sương mai phủ trắng trong ngần
Yên lòng du khách tạ ân đất trời

Hay em sẽ theo mây lất phất
Hoá thành mưa thánh thót nghe kinh
Sư cô thong thả chày kình
Khách tình tang hải giật mình chơi vơi...

Ôi xao xuyến bồi hồi Lan Điệp
Cắt dây chuông gửi thiệp mời hôn
Yêu nhau bí mật gọi phôn
Đừng ai ngăn cản lời đồn không hay...

Nếu em có dở ngây dở dại
Mộng yêu ma ngạ quỷ thời nay
Độc tài Pol-Pot điên say
Rượu vào ôm tượng tỏ bầy cùng ai...

Em lại muốn chị ơi thi sĩ
Suốt canh trường rên rỉ thương yêu
Cung tên chẳng dám bắn liều
Dương lên bách phát trúng đều cả trăm..

Rồi lần cuối đắm chìm biển cả
Đời dạt dào kiếp cá triền miên
Đắm say chẳng lụy ưu phiền
Bình an vũ trụ thiên nhiên hài hoà!

15.2.2012 Lu Hà




Lòng Mẹ Thương Con
chuyển thể thơ Cánh Lá Vàng: Về Bên Mẹ

Con trở lại qùy bên chân mẹ
Đội mi hờ... khép nhẹ tuổi thơ
Bỗng nhiên cất tiếng hát ru
Đôi tay mềm mại vi vu gió luà...

Lòng thổn thức hồn đau lảo đảo
Mẹ vỗ về hãy ngủ đi con
Bài ca thơ ấu vẫn còn
Con yêu cuả mẹ tâm hồn thơ ngây...

Trái tim mẹ  vơi đầy nhắn nhủ
Con dại khờ... chưa đủ lớn khôn
Dạ con khắc khoải bồn chồn
Tình yêu hoang dại trào tuôn biển sầu...

Tôi nhìn mẹ bao la say đắm
Khẽ mỉm cười muối mặn bờ môi
Nhào vô ôm chặt lấy người
Chưá chan hạnh phúc cuộc đời thế gian!

15.2.2012 Lu Hà




Chở Mộng Hoài Thương
cảm tác thơ Phạm Kim Tiên: Vô Đề

Đã bấy lâu nay vẫn nhớ Tiên
Thuyền quyên yểu điệu má hồng duyên
Hồn thơ lai láng như dòng chảy
Dạo gót du hồ cảnh Thái Nguyên...

Sương trắng khói mờ giăng phủ kín
Quê hương yêu dấu lệ từng rơi!
Sông Cầu sông Đuống về Kinh Bắc
Quan họ người ơi! lại khóc rồi!

Cung đàn nguyệt lặn hoa tàn lạnh
Vò nát... vần thơ... dạ xé hai
Hoang vắng côn trùng mưa thổn thức
Âu Châu tuyết phủ suốt canh dài...

Mới hỏi Kim Tiên có khoẻ không?
Tà dương... trầm xuống... gọi quê hương
Thơ văn xao xuyến buồn than thở
Chở mộng... u hoài ... nỗi nhớ thương...!

9.2.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét