Gọi Là Bài Thơ
tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Tặng em một trái tim hồng
Xôn xao cuộc sống cánh đồng cỏ non
Bâng khuâng một tấm lòng son
Tình thương nhân loại chon von đỉnh đồi
Cánh hoa khép mở bồi hồi
Tiếng ru thánh thót nổi trôi sương mù
Bọt bèo bao kiếp phù du
Hàng thông réo rắt vi vu gió lùa
Vần xoay vũ trụ bốn mùa
Trúc mai tùng cúc nhạt nhòa ai ơi!
Ân tình để lại cho đời
Nỗi niềm day ray rứt lệ rơi đôi hàng
Trăm năm duyên nợ lỡ làng
Nghìn thu sầu lụy bóng nàng Hằng Nga
Quan san muôn dặm sơn hà
Nửa vòng trái đất gọi là bài thơ…!
8.10.2014 Lu Hà
Biển Trời Mây Gió Em Ơi!
tặng Lâm Thúy Anh
Sao em gọi mãi Hà Lu
Trời sao còn đó vi vu trăng ngà
Tên anh thường gọi Lu Hà
Nỉ non chan chứa canh gà Thọ Xương
Dẫu lìa ngó ý tơ vương
Tháng năm xa cách hoài thương giọt sầu
Tiếng mưa rầu rĩ mái đầu
Tóc xanh còn đọng chân cầu sương rơi!
Nôn nao bờ liễu lả lơi
Bóng nga thấp thoáng nụ cười gió mây
Cơn mê hoan lạc vui vầy
Tìm trong giấc mộng tràn đầy ái ân
Cát đằng muôn nẻo nhân gian
Cánh chim lạc lối non ngàn biển khơi
Biển trời mây gió em ơi!
Thơ theo dòng nước biết nơi nào tìm…!
9.10.2014 Lu Hà
Cô Bán Ổi Ơi!
Hỡi cô bán ổi kia ơi!
Dừng chân tôi hỏi đôi lời nghe cô
Vườn nhà trái chín thơm tho
Má hồng cô trải mấy thu xuân tình
Chập chờn lửa lựu cô mình
Hồng giòn ngọt lịm lưu linh điệp hồ
Dập dìu tài tử lô nhô
Long lanh ánh nguyệt giọt thơ cam lồ
Sầu riêng vú sữa đầy bồ
Ao sâu cá lội một hồ sen mơ
Có chàng thi sĩ đang chờ
Cờ vây điểm nước lờ mờ trăng lên
Thẹn thùng thục nữ thuyền quyên
Rằng hoa có chủ ván thuyền duyên tơ...
Đầy nhà vang tiếng trẻ thơ
Vẳng nghe khúc nhạc hò ơ tiếng đàn
cảm xúc từ tấm ảnh nữ sĩ Nhung Truong và mâm ổi chín
8.10.2014 Lu Hà
Thơm Như Mâm Xôi
Thơm ngon như một mâm xôi
Phẩm tiên đôi trái bồi hồi lòng ai
Thướt tha mái tóc ngang vai
Hàm răng trắng muốt tượng đài hoa khôi
Chập chờn cánh nhạn chao ôi
Lao vào vách đá mây trôi hững hờ
Hồ sâu cá lội lờ đờ
Kìa chàng thi sĩ ngẩn ngơ ngắm người
Long lanh ánh mắt môi cười
Ấy nàng tiên nữ giữa đời trần ai
Đoan trang liễu hạnh chương đài
Cánh hoa mềm mại nét ngài nở nang
Lam Kiều sóng nước mênh mang
Huyền suơng chày ngọc Bùi Hàng Vân Anh
Yến oanh khúc khích trên cành
Hằng Nga cau mặt trống canh thúc dồn.
Trữ La dặm nẻo hương thôn
Tây Thi một thuở bồn chồn tao nhân
Thuyền tình lạc lối trần gian
Động hồ ong bướm bần thần trúc mai...!
cảm tác từ tấm ảnh của nghệ sĩ hài Trang Le
7.10.2014 Lu Hà
Cô Gái Mượt Mà
Đôi chân trắng mịn ngọc ngà
Váy hoa tim tím mượt mà lòng tôi
Sài Gòn trời đã tối rồi
Thôi cô đứng dậy cùng tôi về nhà
Nhà tôi có một gốc đa
Hai hàng dâm bụt la đà bướm bay
Cầu ao sen nở hương say
Cá bơi lảo đảo ngất ngây vì tình...
Mẹ cha nhìn ngắm chúng mình
Yến anh thỏ thẻ trúc xinh dạo đàn
Trăng non bẽn lẽn mây ngàn
Túi thơ bầu rượu nồng nàn cô ơi!
Ô hay cô chỉ mỉm cười
Mắt xanh biêng biếc đất trời ngả nghiêng
Bóng tà lồng lộng thu chiêng
Trái tim thổn thức niềm riêng lẽ nào...?
Mồng hai tháng chín lao xao
Người qua kẻ lại nghẹn ngào gió đông
Bần thần ngoái cổ ngóng trông
Thương chòm mây bạc chim hồng về đâu....!
viết tặng Võ Thị Mộng Hoa
8.10.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét