Mẹ Ơi!
cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Xuân Tha Hương
Bài thơ như viết trong mưa
Đất trời sùi sụt nhạt nhoà
trán em
Tương tư mộng tưởng êm đềm
Nhớ về cố quốc mọi miền quê
hương
Xót đau phận bạc lưu vong
Tháng năm đằng đẵng má hồng
phôi phai
Từng đêm thổn thức canh dài
Rèm buông gối lẻ trần ai nghẹn
ngào
Ô kià! Xuân đến rồi sao?
Xuân qua xuân lại thuở nào
xa xôi...
Thương thân phiêu bạt góc trời
Nơi miền Mỹ Quốc lệ rơi mấy
hàng
Mười năm quá nưả xa hương
Tổ tiên còn đó họ hàng ai
hay?
Me ơi! Mỗi bước đắng cay
Đầu năm nỗi nhớ vơi đầy nỉ
non
Tết về lệ chảy nguồn cơn
Làm thân con gái mà buồn mẹ
ơi!
Bao lần con gọi mẹ rồi
Trong mơ mẹ có nghe lời từ
xa...?
8.1.2012 Lu Hà
Đắng Cay Thế
Này
tặng Mai Hoài Thu
Em đi đôi dày gót cao
Cao là cao nhất như sao trên
trời
Áo đen cặp kính bồi hồi
Cho ai thơ thẩn chơi vơi cõi
lòng
Nụ cười rạng rỡ minh thông
Đế dày phẳng rộng dặm trường
xá chi?
Dẻo dai chững chạc dậy thì
Mà sao em vẫn ngã hoài thế
Thu?
Em luôn than thở sầu tư
Hồng nhan bạc mệnh bị lưà
luôn luôn...
Chân thành nhẹ dạ đa đoan
Để người lợi dụng tâm hồn
thơ ngây
Tiền tài vốn liếng trắng tay
Mẹ con côi cút đắng cay thế
này
Yêu ma quỷ quái mặt dày
Giả nghèo giả khổ vơi đầy nỉ
non
Đặt điều vu khống giá oan
Thương thương oái oái bán buôn lạc loài
Thương thương oái oái bán buôn lạc loài
Mặt người dạ thú đười ươi
Ăn theo kiếm chác trò đời nhố
nhăng
Hân hoan một chút bẽ bàng
Thiên thu uất hận canh trường
lệ chan....
9.1.2012 Lu Hà
Thần Y Dược
Nữ
cảm tác từ bài tứ cú cuả Mai
Hoài Thu: Thuốc Nào Là Thuốc Mát Tay
Anh đã đọc những lời êm ái
Cuả một người em gái trời
Tây
Thương anh bên ấy hao gầy
Làm sao nhắn nhủ đắm say bội
phần
Súng lỡ nổ toàn thân ngã đổ
Để chị nhà khó chịu ghen
tuông
Thuốc nào chưã được yêu
đương
Tương tư sầu cảm má hồng nôn
nao
Lâu không gọi biết bao nhung
nhớ
Bước liêu xiêu khóc gió buồn
mây
Đa đoan để lụy từng giây
Xót xa vương vấn vạ lây có
ngày
Hãy tìm thuốc thật hay ai đó
Bằng vần thơ thấm thiá tình
đời
Vô cảm tâm bệnh rã rời
Mát tay em bán ai người mua
đây....?
9.1.2012 Lu Hà
Xuân Thơ
Oán
cảm tác thơMai hoài Thu:
Xuân Sầu
Anh đạ đọc những vần thơ oán
Nỗi u sầu tủi hận mê man
Nghe người thục nữ khóc than
Mà xuân hờ hững trăng ngàn
bơ vơ
Xuân bát ngát bơ phờ tê tái
Gọi miền quê nhoi nhói tim
non
Ai về nhắn gửi mảnh hồn
Ở nơi viễn xứ vương buồn cố
hương
Xuân cứ đến theo dòng luân
chuyển
Cả bốn muà lận đận sinh nhai
Công danh sự nghiệp tiền tài
Phù du héo uá canh dài lệ
chan!
9.1.2012 Lu Hà
Sao Mà Buồn
Thế Em Ơi
cảm tác tức thời từ tấm ảnh
Thấy em sầu khổ não nề
Không gian vắng lặng bốn bề
quạnh hiu
Tim anh như cắm lưỡi diù
Bỗng dưng ưá máu ỉu xìu lạnh
run
Em tôi xinh đẹp vô ngần
Em tôi xinh đẹp vô ngần
Tóc mây lả lướt nồng nàn mến
yêu
Đôi môi ươn ướt thơm kiều
Hoa nhài thoang thoảng những
chiều hoàng hôn
Mắt huyền lóng lánh trào
tuôn
Mắt huyền lóng lánh trào
tuôn
Long lanh hạt ngọc mà buồn
thiên thu
Quần hồng óng ả đường thơ
Áo đen sẻ rãnh thờ ơ trắng hồng
Cong cong một dải cầu vồng
Viền mây ngũ sắc mà lòng anh
đau...
Chao ôi đắm đuối mặn mà
Cớ sao buồn khổ âu sầu thế
em?
Biết bao tâm trạng nỗi niềm
Biết bao tâm trạng nỗi niềm
Làm sao kể hết khi thềm
trăng lên
Có anh ở lại liền bên
Tiếng lòng thổn thức triền
miên giãi bày
Bao nhiêu tủi hận đắng cay
Em ơi! Cứ nói đêm nay vơi đầy...
8.1.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét