Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 4





Sống Làm Chi
thơ nối tiếp từ một câu cuả Phan Bội Châu

"Sống tủi làm chi đứng chật trời"
Sống như con chó kiếp tôi đòi
Sống lay sống lắt thờ vua Hán
Bán nước buôn dân hại giống nòi


Lũ chúng sinh năm đẻ chín mười
Năm thê bảy thiếp kiếp đười ươi
Hoang dâm vô độ theo đạo tặc
Cóc nhái lao nhao cũng được thời...

Nhắm mắt theo chân Hồ Chí Minh
Oán hờn ngùn ngụt thảm trời xanh
Nồi da xáo thịt bao thù hận
Yêu quái tàng hình hại chúng sinh

Chết đi nghiệp chướng vẫn còn đầy
Nước mắt dân nghèo mãi đắng cay
Đóng thuế lầm than vì cái xác
Ba Đình đày đoạ khói hương bay...

Xác chết ô hay đã thối rồi
Gây bao tội ác để cho đời
Tự do độc lập vì ai chứ
Trung cộng Nga Xô rã rượi cười...

14.5.2011 Lu Hà




Nỗi Lòng Nguyễn Khuyến
kính bái hương hồn Cụ Tam Nguyên Yên Đổ

Tuổi già sức yếu cáo từ quan
Giở khóc giở cười với nước non
Cờ biển vua ban đành để đó
Răng long tóc bạc mấy mươi phần

Nhà tranh vách lá chốn hương xa
Lực bất tòng tâm phải dưỡng già
Xa cách kinh thành lòng luống tưởng
Sân rồng mưa móc nhớ ơn vua

Sớm tối đi về với gió sương
Dật dờ trước bóng lá bay vàng
Xuân hè thu đến muà đông giá
Chén ruợu u buồn thơ dưới trăng

Triều đình lơ láo buổi suy tàn
Giả điếc giả ngơ thoái thác thân
Hàn Tín xót xa tình Phiếu Mẫu
Tam nguyên yên đổ tấm lòng son

Tuổi đã cao rồi lại thế cô
Quanh năm tê tái gió mưa sầu
Ơn vua phục quốc tình non nước
Chôn chặt lòng ai những buổi chiều

Giấc mộng thực dân đã rõ ràng
Triều thần tranh chấp cảnh quan trường
Tiến hoà thủ thế lui chùn bước
Phú qúy cầu vinh trước súng đồng

Bạn hữu xa gần đâu có ai
Giang sơn bi lụy hận chia ly
Đêm trường nô lệ hồn vong quốc
Giấc ngủ chẳng tròn hoen lệ rơi

Cùng cảnh bạn già có mấy ai
Hàn huyên tâm sự kế sinh nhai
Sông dài biển rộng khôn chài lưới
Đại bác thần công ngoài biển khơi

Trọng trách đại thần sao tính đây?
Đau đầu nhức óc chịu khoanh tay
Văn minh cơ khí thua thời đại
Đao kiếm ngàn xưa đã lỗi thời...

Suối lệ tuôn rơi hận thế thời
Văn hùng nghiã đảm phải buông xuôi
Thuyền quyên quân tử đâu chăng tá
Ai kẻ chung lưng cật chống trời?....

Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Ai như Lã Vọng ngóng trông chờ
Văn Vương chẳng đến tìm thăm viếng
Tiếng vọng trên cao ngỗng nước nào?...

Mỗi bữa cơm chiều ngóng cố nhân
Người đâu chẳng đến với tri âm
Rót ba chén rượu mời hai phỗng
Uống cả hoàng hôn giưã xế tàn

Thời thế khi nào vẫn thế ru ?
Non sông gấm vóc sóng ba đào
Năm châu bốn biển hồn du khách
Viễn xứ chiều thu lại nhớ nhà.

muà thu 2008 Lu Hà




Cơn Giông Chiều Nay
chuyển thể thơ Lưu quang Vũ: Em Sang Bên Kia Sông

Hôm nay em lại sang sông
Ngày dài dằng dặc chim hồng lao xao
Cốm xanh như ngọc khi nào
Se dần trong lá ngọt ngào hương sen

Muộn không trời trở gió chen
Thạch Bàn sương khói mưa chèn bước chân
Ngả đường lầy lội nước tràn
Vưà đi vưà nghĩ bần thần em tôi

Muà hè em chẳng tới nơi
Muà thu lá rụng chơi vơi đông tàn
Mong sao lòng vẫn chưá chan
Điều anh chưa nói muôn vàn thiết tha

Tình yêu vô vọng mờ xa
Giúp gì được nưã chiều tà ngang sông
Guốc mòn bì bõm trên đường
Lúc nào cũng vội sợi vương tơ lòng

Rì rào gió bấc mà thương
Có mang áo ấm thấm loang giấy mờ
Bát Tràng gạch mới ra lò
Lòng anh rạn nứt gốm nâu men bình

Đường trơn tê tái sao đành
Em hay vấp ngã vì anh nhớ thầm
Nghe chăng sấu rụng ầm ầm
Nước dâng ngập bãi tím bầm ruột gan

Cầu đông chiều tối điêu tàn
Vưà lo vưà sợ trăm ngàn ngổn ngang.

Chú thích: Chuyển thể từ thơ  5 chữ cuả thi sĩ Lưu quang Vũ.
30.3.2012 Lu Hà




Đám Rước Ma
cảm tác thơ Văn Cao: Chiếc Xe Xác Qua Phường Dạ Lạc

Chiếc xe xác nghiêng nghiêng đốm lưả
Dãy hồng lâu cưả mở phấn sa
Chập chờn ảo hoá bóng ma
Hình hài điạ ngục âm u rụng rờn...

Tóc rũ rượi đòi cơn phách giục
Tiếng ca nhi từng bước tàn sương
Tình tang... rầu rĩ đêm trường
Hơi đèn phù thể thê lương não nùng

Ta đi giưã con đường dương thế
Tối âm thầm tê tái gốc cây
Xe ma chở vội vai gày
Bên thềm lá phủ đoạ đầy tấm thân

Xác trụy lạc bần thần khúc hát
Tuổi thanh xuân da diết ái ân
Lạnh lùng âm khí xa gần
Côn trùng hút tuỷ điêu tàn xác xơ

Đời ai hủy bơ vơ tang trống
Bóng tử thần gõ nhịp mồ khuya
Mê say điên dại chia lià
Xâu tiền lạo xạo đầm đià sương rơi

Gạo rơi vãi tiếng cười lạnh lẽo
Một chùm sao huyền diệu xa xôi
Âm dương đôi ngả than ôi!
Hồn lià khỏi xác chơi vơi ngàn trùng

Cung dìu dặt đông phương rả rích
Điệu đàn sầu đất trích não nề
Cố đô bốn cưả ê chề
Canh dài dằng dặc biết về nơi nao?

Phường Dạ Lạc mịt mờ cô độc
Giãy đèn chao nhao nhác chợ đời
Xôn xao nhạc động vẫy người
Chiếu chăn nhàu nát tả tơi đêm tàn

Trên đường tối khoả thân khiêu vũ
Kèn nhịp xa điệu muá vô luân
Giao duyên run rẩy quỷ thần
Trầm trầm hun hút trần gian mịt mù

Kiếp tang tóc ta bà nặng nhọc
Tiếng bi ai loạn lạc tha hương
Một đoàn ma đói sa trường
Nưả tìm khoái lạc bất lương bẽ bàng

Đi vào ngõ ngả nghiêng xe xác
Thấy bâng khuâng lạc bước ảo huyền
Bánh xe sào sạo ưu phiền
Chở đi vạn kiếp triền miên mãi hoài

Mưa rền rĩ bầu trời ảm đạm
Mang linh hồn thê thảm cô liêu
Tiếng xe ám ảnh tiêu điều
Dần xa le lói ô kêu gọi gà.

31.5.2012 Lu Hà




Linh Hồn Trường Sa

chuyển thể thơ Tô Thuỳ Yên: Trường Sa Hành

Đảo chếnh choáng Trường Sa gợn sóng
Thăm thẳm sâu mây trắng bốn bề
Mươi người lính thú xa quê
Đêm nằm mộng tưởng trôi về cố hương

Hồn tử sĩ lang thang trôi nổi
Biển mênh mông chở nỗi thương yêu
Xót người cảnh sống sớm chiều
Vì dân vì nước tiêu điều quạnh hiu

Hoang đảo vắng vi vu biển động
Cả một thời nguyên thủy xa xôi
Xanh rờn thảo mộc khắp nơi
Bồng bềnh thân xác nổi trôi âm thầm

Mở tầm mắt bốn trăm hải lý
Giữ giang sơn bi lụy bạo hành
Oán hờn ngùn ngụt trời xanh
Hải quân Trung Cộng rập rình bao phen

Từ thiên cổ sóng thần thê thảm
Thân thế cô bầm tím ruột gan
Nhỏ nhoi suối lệ tuôn tràn
Trùng dương khói trắng tro tàn năm canh

Muà gió xoáy biển xanh khốc liệt
Bãi Tây bồi thống thiết bãi Đông
Điêu tàn cảnh tượng tan hoang
Ngậm ngùi cây cỏ khinh hoàng chim giơi

Hoàng hôn xuống muôn nơi vội vã
Tiếng chim đàn lã chã sương đêm
Đất trời xao động triền miên
Lòng người lính đảo nỗi niềm nhớ thương

Gió hiu hắt hoài hương hải đảo
Truyền thư nhà khói lưả bếp than
Quây quần chờ chín miếng ăn
Đói mồi chim cũng thân tàn xác xơ

Hong râu tóc ngẩn ngơ ngượng ngập
Những lá dưà lập bập bên tai
Nghe tim rạo rực u hoài
Chú em lính mới bồi hồi nhớ ai?…

Mong ấm bưã nước sôi buồn thảm
Hét trong lòng ảm đạm canh khuya
Não nùng chết điếng từ xa
Thương cha nhớ mẹ bốn muà cô đơn

Đêm lẩn thẩn ôm đàn ai oán
Giọng ca ngâm nghèn nghẹn trăng sao
Ngân hà tinh tú lao xao
Lân tinh đom đóm âm u côn trùng

Đất liền gọi nghe không tiếng bạn
Máy thông tin đứt đoạn không gian
Bộ đàm khoảng cách xa gần
Mở vòng tay mẹ chưá chan tấm lòng

Ngày cậm cụi chói chang nắng cháy
Giọt mồ hôi bóng láng thân đen
Lưng trần xoay điệu muá điên
Đêm trăng sóng biển vạn nghìn hiểm nguy

Kià ven bãi bụi cây lụp xụp
Rễ bung rồi trọn kiếp tồn sinh
Ru hồn chiến sĩ quang vinh
Phi lao xào xạc biển xanh ngậm ngùi

San hô mọc tương lai hy vọng
Nghìn năm sau mộng tưởng xa khơi
Trường Sa rỏ hạt mưa rơi
Căm quân bá đạo lạc loài bán buôn…!

1.4.2010 Lu Hà




Mộng Sầu Đêm Trăng

Tôi đã đợi em từ vạn kiếp
Thỏ ngọc vờn như tiếp thêm mơ
Niềm vui hoà lẫn sương mờ
Chờ khi nguyệt lặn bên bờ sông ngân

Dáng lướt thướt đêm tàn chim gọi
Nghe tiếng gà buồn với ngàn xưa
Bóng hình mây gió lưa thưa
Tình tôi đắm đuối theo tà áo bay

Mộng huyền ảo đắm say da diết
Hồn ngất ngây bạch tuyết trần ai
Đào nguyên lạc lối thiên thai
Bẽ bàng hồ điệp đêm dài chưá chan

Trồi hoa nhú từng xuân lại đến
Những đêm đông lận đận tưởng qua
Đợi em ở bến giang đầu
Trăng soi vằng vặc bên cầu nỉ non

Màu áo trắng tuổi son nhung nhớ
Hoa phượng rơi từ thuở học trò
Rắc trên vai nhỏ hồn thơ
Em thay màu tím con đò thủy chung

Thuyền thăm ván trập trùng giông tố
Em lấy chồng ảo não lòng tôi
Ngàn thu vằng vặc xa xôi
Nưả vành trăng khuyết chơi vơi nỗi niềm

cảm xúc riêng khi đọc bài thơ cuả Nguyên Sa: Tương Tư
Thơ khác Nguyên Sa về thể loại và ý thơ.
19.7.2012 Lu Hà




Tình Cô Bán Chiếu Gon
Kính bái hương hồn nữ nghi học s ĩ

Nàng ở tây hồ bán chiếu gon
Xiêu lòng quân tử buổi hoàng hôn
Đi đâu mà vội cho ta hỏi
Ướm hỏi cô nàng đã mấy con?

Đừng chớ vội vàng dưới bóng trăng
Tuổi vàng chanh cốm áng xuân hồng
Mối mai chưa có người thăm hỏi
Chồng vẫn chưa ai, sao có con ?

Tơ duyên Nguyệt Lão hay định mệnh
Quân tử thuyền quyên bén lưả nồng
Gái sắc trai tài chung góp sức
Kinh bang tế thế cứu non sông

Văn chương uyên bác bậc kỳ tài
Khắp chốn sơn hà dễ mấy ai
Học sĩ uyên thâm hàng cố vấn
Lễ nghi dạy dỗ lũ lang sài

Thương tiếc cho nàng gái chính chuyên
Vì dân vì nước nỗi lo phiền
Năm canh vò võ mình em chiụ
Miệng tiếng trong ngoài lũ nhỏ nhen...

Nguyễn Trãi chàng ơi có thấu chăng
Côn sơn xa cách tháng năm ròng
Sao chẳng chiụ yên mà ở ẩn
Tấm lòng ái quốc dưới sao trăng…?

Chúng đẩy chàng đi, chàng đẩy thiếp
Dứt lòng để vợ giúp quân vương
Khuyên ngăn dạy dỗ cho ai chứ
Một nước cờ liều có biết không?

Thiếp vẫn dùng dằng chưa muốn đi
Nhưng chàng nghe bạn hoá ra sai
Chui vào hang rắn đem thân mạng
Aí quốc trung quân món nợ đời…

Án sẵn từ ngày cứu Ngọc Dao
Chu di tam tộc để trên đầu
Lệ Chi đêm ấy trò gian kế
Lưỡi quỷ thị Anh máu đỏ ngầu...

Hồn ở suối vàng bao đắng cay
Ba trăm mạng sống thảm thương thay
Lễ nghi học sĩ là oan nghiệp
Cứu mạnh Tư Thành ai có hay?....

Căm giận oan hồn theo núi sông
Thánh Tông xuống chiếu giải oan chồng
Khổ chàng tuỉ thiếp sầu muôn cổ
Dậu đổ bìm leo phận má hồng

Triều thần hoàng tộc bầy chồn cáo
Lịch sử muôn đời nợ cháu con
Nỗi oan trung liệt bao giờ rửa
Cho mát lòng cô bán chiếu gon?...

2008 Lu Hà





Mấy Thước Vuông
chuyển thể thơ Lưu Quang Vũ: Nhà Chật

Bận biụ quanh năm mấy thước vuông
Đêm dài ảo mộng ngóng trăng suông
Trần gian khổ hạnh kià sao thế
Xã hội điêu tàn ai xót thương ?

Ta chỉ được chia có bấy nhiêu
Công bằng chế độ nắm tay nhau
Canh trường quờ quạng em bên cạnh
Hàng xóm láng giềng ta với ta

Nhà chật khoang thuyền hẹp giưã sông
Nấu cơm quần áo ảnh treo tường
Lem nhem chồng sách hun màu khói
Hành lý tư trang vẫn trắng trong

Có mấy thước vuông chia khổ vui
Ngoảnh lên đã thấy có em tôi
Ngoài kia sóng dữ đời chao đảo
Thế kỷ lầm than mây trắng bay....

2.7.2010 Lu Hà





Hận Sầu Ca
kính bái oan hồn Bà Nguyễn Thị Lộ

Như một loài hoa muôn sắc hương
Ngàn thu lưu đọng nỗi đau thương
Trần gian sa đoạ đầy tăm tối
Để mất lòng hoa mãi chói chang

Tráo trở mặt người dạ hiểm sâu
Khinh loài dê chó lấn chen nhau
Đem thân son phấn lưà vua trẻ
Nên để ngàn thu hận oán sầu

Lũ chúng giết nàng thật dã man
Nữ nghi học sĩ vạn muà xuân
Trăm hoa tàn lụi đời dung tục
Riêng đoá tâm sen chẳng nát tàn….

Có một bài thơ gửi cỏ cây
Ru hồn nữ sĩ mãi cao bay
Vi vu mây gió đừng buồn nhé
Ai ở trần ai vẫn nhớ ai?....

Giọt lệ năm nào thật xót xa
Vùi trong cát bụi gió mưa sa
Căm loài quỷ dữ trong hoàng tộc
Muối mặt gương trong bụi bám mờ

Thương nhớ oan hồn một chúng sinh
Hay là Thị Kính chốn điêu linh
Vì ai phải chiụ bao cơ cực
Một tấm lòng trong nặng nghiã tình

Chúng đổ cho nàng hại Ức Trai
Tiền thân con rắn báo oan đời
Khôn thiêng miệng lưỡi quân lèo lá
Vở kịch hoàng cung bịt mũi cười

Có phải gừng cay muối mặn lòng
Mà hồn Nguyễn Trãi vẫn thê lương
Vân du muôn chốn tìm sao thấy
Để lời trăng trối gửi non sông....

Bi kịch bi tình ôi thảm thương
Thương chồng ái quốc nghiã quân vương
Vì cây dây cuốn nên mang tội
Hận kẻ phanh thây tắm pháp trường

Hồ tây nhớ buổi sóng lăn tăn
Thơ thẩn kià ai mải ngắm nhìn
Trong ánh hoàng hôn chiều vụt tắt
Thương chàng thi sĩ đón trăng lên

Người ấy mà sao thật mến thân
Phong tư đạo mạo dáng phong trần
Thanh cao trán rộng hàng quân tử
Lá thắm thơ đề đợi gió xuân

Ướm hỏi cô nàng chuyện ái ân
Thon thon rực rỡ đoá hương trần
Trai tài gái sắc trong thời thế
Chung sức chung lòng với nước non.....

Chúng bảo rằng ai là rắn xưa
Tung tin bịa đặt với sơn hà
Già mồm ma quái hòng thêu dệt
Buôn phấn bán hồng trăng gió mưa...

Đau xót thương thay tuổi thiếu niên
Thâm cung vô độ chốn lăng loàn
Chè ngon tửu ngọt dâng ngôi báu
Nữ sắc thâu canh lụi sức tàn

Chuyện đã qua rồi Nguyễn trãi ơi
Tấm lòng trung nghiã có ai hay
Ngàn năm hận để chôn lòng thiếp
Chẳng chiụ Trương Lương lánh sự đời ?

Con cháu ngàn sau có biết cho
Thương bông sen nở giưã bùn nhơ
Thanh danh khí tiết chôn vùi lấp
Cái án Lệ Chi lệ ưá trào...

Chúng đã khép nàng tội giết vua
Vì nàng trí rộng đức nhân từ
Con hoang quỉ dữ mơ ngôi báu
Hoàng tử Tư thành lánh nạn xa....

Mong lập miếu thờ hương khói nhang
Ghi công liệt nữ đại công thần
Người đời mắt thịt không suy xét
Nên để ngàn thu hận lá vàng...

2008 Lu Hà




Thương Trăng Lý Bạch

Sông xưa nhớ ánh trăng rằm
Trăng lên sông đợi đằm đằm nhớ mong
Trăng tròn trái mọng chín thương
Tình trăng in dấu mộng trường nước non

Nước trong soi bóng trăng tròn
Một thương hai nhớ vẳng hồn thiên thu
Lửng lơ sông lặng gió ru
Yêu vầng trăng ngọc vân du giữa giòng

Nước xuôi mang cả tấm lòng
Hằng Nga mến gửi theo giòng sông xưa
Sương mù che ánh trăng khuya
Giòng sông lạnh lẽo bơ vơ non ngàn

Chờ cho sương tạnh mây tan
Cho sông in bóng trăng tàn cuối canh
Trăng đi lưu luyến hoa cành
Sông tình laị nhớ đêm thanh trăng về

Trăng ơi! Trăng mọc đề huề
Thuyền trôi Lý Bạch vụng về tìm trăng
Có ai thi sỹ yêu nàng
Hằng Nga e lệ dở dang bẽ bàng

Thương chàng lý Bạch ngắm trăng
Vội vàng quên cả bóng giăng hãi hùng
Mê trăng đến thế là cùng
Trăng thu gieo mãi tình chàng trên sông

Nước trôi thương mãi xuôi giòng
Hằng Nga đ ắm đuối má hồng thê lương
Nước ra đến tận biển đông
Ôm theo giọt nước vấn vương trăng ngàn

Hồn người tinh khiết siêu nhân
Yêu nhau hiến cả thế gian đoạn trường
Mỗi khi trăng mọc trên sông
Trăng ơi xin chớ quên lòng thi nhân

Trăng lên thi sĩ bần thần
Ngàn thu ai có vạn lần cha chan
Yêu trăng sông nước thế gian
Còn bao bi lụy dương trần thế nhân

Ái hà bể khổ trầm luân
Như trăng Lý Bạch giang san luân hồi
Trăng lên lơ lửng giữa trời
Vầng trăng vằng vặc soi người ngóng trăng

Trăng tròn như trái bưởi vàng
Xót xa  cảnh ng trần gian kinh thành
Hận vì lỡ mái đầu xanh
Mảnh tình một khối duyên lành chở đi

Thương đau mang xuống tuyền đài
Xác thân tàn rữa tim này chẳng tan
Sông thiêng Lý Bạch chưa tàn
Ngắm trăng mà laị trăm ngàn vẩn vơ.

2008 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét