Tình Huế Đa Đoan
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Huế Buồn
Thôn Vĩ Dạ lờ mờ sương khói
Dòng Hương Giang nước chảy lững lờ
Văn Lâu mái đẩy điệu hò
Mái nhì não nuột bến đò sầu vương
Chạnh lòng nhớ nội trồng Nam Phổ
Hàng cau buồn cổ độ trăng soi
Mây hồng thơ thẩn ghé chơi
Ngự Bình ai vẽ tuyệt vời Huế ơi!
Tháng năm trọn một đời chung thủy
Hồi chuông vang Thiên Mụ nhẹ rung
Bi ai uổn khúc não nùng
Trường Tiền mấy nhịp thẹn thùng bóng ai?
Nghiêng vành nón xinh tươi Đồng Khánh
Trên bờ vai mấy nhánh hoa bay
Tóc huyền áo tím hương say
Nưả chờ nưả đợi áo dài vấn vương
Mơ màng gọi thân thương giọng nói
Mùi xạ hương mát mẻ cam lồ
Hững hờ nước chảy về mô
Thuyền trôi không lái bến bờ tương tư
Huế đẹp rưá, Huế mơ, Huế mộng
Huế cuả Thu đường ngập bóng hoa
Hàng cây phượng vĩ chiều qua
Thẫn thờ nuốc tiếc mái đầu xanh xanh
Huế tha thiết bình minh viễn vọng
Lá vàng bay cay đắng nguồn cơn
Phải chăng tình Huế đa đoan
Dở dang bạc mệnh sầu tuôn tủi hờn?
19.11.2011 Lu Hà
Tình Mai Viễn Xứ
Chậu hoa nở cánh vàng rực rỡ
Thương gốc mai tàn tạ quê nhà
Cành kia ai chiết mang qua
Hay đâu xứ xở làm quà bốn phương...
Đàn chim én lưu vong nhớ mãi
Một miền quê tê tái nắng mưa
Ông bà chú bác mẹ cha
Mười năm rồi nhỉ quê nhà ra sao...?
Đời thiếu phụ bơ vơ trần thế
Tết quê người tri kỷ còn ai
Cuối năm trằn trọc canh dài
Cô đơn lạnh lẽo u hoài xót xa...
Thân bồ liễu dật dờ mưa nắng
Cuộc mưu sinh đằng đẵng sương pha
Tuyết rơi trắng cả ta bà
Trăng sầu nưả mảnh nhạt nhoà xa xôi...
Nghe tiếng pháo bồi hồi mừng tủi
Cánh mai rung lủi thủi giận hờn
Chập chờn sóng vỗ trào cơn
Tiếng lòng vời vợi nưả hồn xót xa...
thơ tặng Mai Hoài Thu
sau khi đọc bài :Xuân Tha Hương
31.12.2012 Lu Hà
Tình mây nghĩa gió
Gió mây sinh giữa đất trời
Đôi ta duyên phận từ thời xa xưa
Mây về gọi gió lưa thưa
Hạt trời mưa móc tình ta xum vầy
Quanh năm ân ái vơi đầy
Đi xa mây vẫn vun dày nhớ mong
Mây về gió laị vấn vương
Gió mây quấn quít yêu thương ta mình
Mây đừng mê mải trời xanh
Để cho gió phải một mình bơ vơ
Trần gian sầu muộn ngẩn ngơ
Trông mây nghe gió bao giờ gặp nhau?
Anh đi bao nỗi u sầu
Để em vò võ chiều tà ngóng mây
Trời quang mây tạnh gió bay
Gió hiu hiu thổi tóc mây nhớ chàng
Gió mây sao lại giưã đàng
Nửa đường oán trách hay lòng đổi thay?
Mây xa mê mải đất trời
Hoa thơm bướm lượn núi đồi gần xa
Vắng gió mây ngã xa đà
Mộng tình luyến ái xa nhà chinh nhân
Gió ơi! lá rụng thu tàn
Thương người thiếu phụ phu quân vắng nhà
Hoa xuân cỏ úa bóng tà
Mây ơi! có biết tuổi già gió mong
Mây trời vui cảnh bốn phương
Non cao nước biếc sông trăng dịu hiền
Mây còn thương gió chính chuyên
Đừng quên mây gió xe duyên vợ chồng!
7.3.2008 Lu Hà
Tình Mẹ Con Nhà Ca Sĩ Lệ Hải
Mẹ hiền gội tóc cho con
Tình thương như nước trong nguồn chảy ra
Chứa chan lệ thủy sơn hà
Đất trời cảm động Hằng Nga động lòng
Xinh tươi hai đóa hoa hồng
Noel tạm vắng học đường về thăm
Nghẹn ngào mẫu tử tình thâm
Vẳng nghe thánh thót dương cầm phúc âm
Phòng văn thơm ngát hương trầm
Kim chi ngọc điệp thì thầm mẹ con
Bây giờ bé đã lớn khôn
Công lao dưỡng dục lệ tuôn đôi hàng
Mắt buồn lỡ bước sang ngang
Cành xuân cánh én dở dang lỡ làng
Bàn tay mềm mại nhẹ nhàng
Vuốt ve mái tóc dịu dàng thiết tha
Bình an yên ấm cảnh nhà
Niềm vui hạnh phúc nhạt nhòa nến nhang
Tết về cảnh mới sang trang
Hồng ân Thiên Chúa từng tràng pháo vang
19.12.2013 Lu Hà
Tình Mộng Hoài Thu
tặng vanessa Le
Mưa lất phất heo may hiu hắt
Lá thu rơi tim thắt dạ đau
Ngẩn ngơ vàng võ tình sầu
Cánh hoa buồn bã chân cầu rêu phong
Chiều ly khách nên không nói được
Bụi hồng bay lạc bước trần gian
Bầu trời giăng mắc mây ngàn
Bướm ong xao xác úa tàn cỏ cây
Vương bến mộng đắng cay thuyền ái
Hàng liễu buông tê tái hoàng hôn
Nhìn đàn ô thước đòi cơn
Mưa ngâu tầm tã tủi hờn hoài thu
Tìm nẻo cũ nương dâu bến bãi
Nửa vành trăng bải hoải hồn ai
Châu sa đứt nối canh dài
Hoa trôi bèo dạt u hoài mãi thôi
Bóng mây khuất tiễn người đi hẳn
Bẻ cành thông lận đận đò ngang
Nhìn theo áo trắng ngỡ ngàng
Thiên thu hoài mộng dở dang bẽ bàng.
cảm xúc khi đọc bài: Tình Thu
11.7.2013 Lu Hà
Tình Mộng Thiên Thu
tặng nữ ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang
Tình mộng thiên thu gửi lại đời
Của người em gái mến thương ơi!
Kiếp này chẳng được như mong đợi
Nhớ hẹn mùa sau dưới gốc sồi
Em hát tôi nghe dáng ngọc ngà
Ôm đàn mà tưởng suối hoan ca
Ngân nga lạc mộng hồn tiên cảnh
Từ Thức sầu vương nỗi nhớ nhà
Nước suối trong veo khỏa mát chân
Gót sen đưa đẩy sóng lăn tăn
Trầm ngư lạc bến nào đây nhỉ
Có phải Trữ La hỡi thế trần
Thiên Nga vỗ cánh Vũ Hoài Trang
Chín đĩa ngân vang nhớ bóng chàng
Giai nhân tứ hải nào ai nhỉ
Chén ngọc quỳnh tương khúc nhạc vàng
Chan chứa tình ai hồn mộng ước
Mây hồng phảng phất gió trăng ngàn
Bâng khuâng nhắn gửi miền quê ấy
Hoa bướm em yêu áo trắng ngần
26.9.2013 Lu Hà
Tình Mộng Thu Sầu
cảm tác thơ Tuyền Linh
Thấp thoáng ai về như dáng em
Thẹn thùng lấp ló bóng trăng thềm
Sương rung dòng lệ bay làn tóc
Có phải thu sầu hương gió quen!
Ra thế em ơi trái đất xoay
Bốn muà luân chuyển cứ qua hoài
Tình xa trốn mất không về nữa
Ngậm đắng dương trần bao xót cay
Thu đến thu đi thu lại qua
Tình thu thổn thức với trăng tà
Thuyền thu sóng nước trăng về bến
Bể ái ngập tràn hương sắc hoa
Trăng hỏi tình thu đã viết xong
Đêm thu hồn lạnh khóc tơ lòng
Như ai mơ mộng nơi trần thế
Nưả khóc nưả cười trăng gió không…
Thôi thế thì thôi trăng lặn đi
Tình thu sầu lặng với trăng kỳ
Bóng ai thấp thoáng thương chiều vắng
Có phải em về để biệt ly?....
25.7.2009 Lu Hà
Tình Nghiã Ba Hang
Văn Lâm Ninh Hải Huyện Hoa Lư
Hang động thần tiên mộng cố đô
Xa gần náo nức về Tam Cốc
Bác cả cô hai hỡi chú ba
Ngày xưa sóng vỗ thành hang đá
Biển cả mênh mông khuất bóng tàn
Tùng trúc xanh tươi càng uốn éo
Sườn non thung lũng đẹp vô vàn
Dòng sông phiá trước sầu chẳng nói
Thấp thoáng buồm nâu chở nổi buồn
Công chuá Phất Kim trầm giếng ngọc
Nghìn thu bàng bạc đoá trăng non
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Tam Cốc
28.8.2012 Lu Hà
Tình Nghiã Phu Thê
Mười năm cách trở đôi nơi
Quan san muôn dặm khôn nguôi nhớ chàng
Cô đơn phần mộ bẽ bàng
Kể sao cho xiết dở dang nhỡ nhàng
Gặp nhau còn nhận ra chăng?
Mặt hoa lấm láp ngỡ ngàng sương pha
Mai này xin hẹn chân cầu
Trường Giang sóng vỗ lệ sầu đôi ta
Ngậm cười trăng gió la đà
Chưa chi tóc đã bạc màu tuyết sương
Nâng niu chén ngọc nàng Vương
Giong thuyền du ngoạn còn thương nhau hoài...
Thiếp tôi ruột thắt tuyền đài
Xót xa cảnh ngộ bi ai não nùng
Thói đời bạc bẽo vô cùng
Phong vân hồ thỉ não nùng chàng Tô!
cảm tác khi đọc bài từ điệu cuả Tô Đông Pha: Giang Thành Tử
27.10.2012 Lu Hà
Tình O Gái Huế
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Đường Về Xứ Huế
Trăng lu một mảnh Huế mù sương
Lã chã mưa rơi nặng phố phường
Thuyền nan sông nước mênh mông lạnh
Tha thiết tình o đượm má hồng
Môi hường nhấp chén rượu quỳnh tương
Tiếng sáo trong veo điệu não nùng
Đàn ai réo rắt sầu thương tủi
Ớn lạnh hàng cây khóc cố hương
Đêm tàn sương xuống bến Vân Lâu
Trầm bổng nôn nao vẳng tiếng hò
Áo dài tím Huế còn da diết
Tôn Nữ nhớ chồng nức nở
mưa...
Đường về xứ Huế có xa không?
Cách trở non sông dốc chập chùng
Hải Vân heo hút ngàn mây phủ
Sương khói mù xa cảnh mịt mùng
Nam Bình khúc nhạc buồn se sắt
E ấp kià ai trái mộng
đào
Giận hờn quầy quả yêu yêu quá
Diễm lệ đa tình đẹp thướt tha
Dù chàng đắng ngọt với chua cay
Bầm tím đôi môi vẩn đắm say
Chín bỏ làm mười em gắng chịu
Một hai sớm tối nghiã vơi đầy
Gái Huế sắt son dạ với chồng
Dịu dàng nhỏ nhẻ thật là thương
Quảy gánh du dương kĩu kịt bán
Chiều về tấp nập bến sông Hương
Tôi đã trở về khu phố
cổ
Thiên đàng một thuở mộng tơ vương
Hàng cây phượng vĩ còn tươi thắm
Tà áo trắng bay gió phập phồng...
15.3.2012 Lu Hà
Tình Yêu Là Thế
Yêu không nhớ là ta giải thoát
Nhớ không yêu mới thật khổ đau
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự canh thâu ngậm hờn
Đời ta mãi cô đơn buồn tủi
Lá vàng rơi thui thủi
sớm chiều
Giấc mơ tàn lụi tiêu điều
Còn đâu bóng dáng mĩ miều hoàng hôn
Yêu không nói bồn chồn khổ cực
Chuốc chén sầu lạc bước giai nhân
Chiều tà ảm đạm trần gian
Ngày qua tháng lại tuổi xuân muộn phiền
Yêu bệnh tật triền miên khổ ải
Hồn bơ vơ tê tái bi ai
Năm canh thổn thức u hoài
Âm u địa ngục khứ lai tận cùng
Yêu bằng được tình càng thôi thúc
Trái tim khô tủi nhục đoạn trường
Gây bao oán hận thê lương
Trả vay vay trả thảm thương cõi người
Yêu là thế nổi trôi đằng đẵng
Cánh phù du sao chẳng muốn thôi
Trăng lên thỏ ngọc sương rơi
Sè sè nấm cỏ xa xôi ngàn trùng!
cảm tác thơ Phương Đẳng: Yêu
3.8.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét