Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

Lu Hà Tặng Mai Hoài Thu Chùm 29





Ai Nào Hiểu Cho

Hồn em tìm lại bến yêu
Lâu đài tình ái tiêu điều hoàng hôn
Dã tràng se cát đòi cơn
Bao nhiêu kỷ niệm vùi chôn biển sầu...


Còn ai trải tóc gội đầu
Anh đi biền biệt dãi dầu nắng mưa
Tương tư giọt nước lưa thưa
Hàng hiên lã chã gốc dưà thở than...

Tim đau lên sẹo thời gian
U mê lạc lối thế trần anh ơi!
Thơ em giẫy chết mất rồi
Vành tang nấm mộ cuộc đời là chi...?

Lá thu xao xác thầm thì
Côn trùng sóng biển rầm rì dần xa
Đêm tàn ảo vọng bóng ma
Lang thang cô lữ biết đâu là nhà...

Gặp nhau ở bến Ngân Hà
Giọt châu rả rích mưa ngâu nghẹn ngào
Lang thang phiêu bạt liễu đào
Giai nhân khách lạ ai nào hiểu cho...!

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Hương Muà Cũ
22.11.2012 Lu Hà



Chiều Sầu Viễn Xứ
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Buồn

Cung Quảng ai gieo những hạt buồn
Chiều thu hiu hắt giọt trào tuôn
Mưa bay bao phủ trời mây thảm
Gió thổi thương đau một mảnh hồn
Thỏ Ngọc xót xa đời viễn xứ
Hằng Nga tủi hận gã quân hôn *
Hạc vàng bóng hẳn còn lưu lại
Thôi Hiệu ngàn xưa gối mỏi chồn!

* Hằng Nga bị Hậu Nghệ là một quân hôn, bạo chuá cưỡng bức giam lỏng
24.11.2012 Lu Hà




Gặp Người Ở Bến Ngân Hà

Chiều dần tối âu sầu da diết
Ai thả hồn tôi một chữ buồn
Không gian lạnh lẽo đòi cơn
Trời rung lá rụng hoàng hôn xứ người...

Thương tóc bạc dù mươi dăm sợi
Hoàng Hạc Lâu Thôi Hiệu năm nao
Bồn chồn tâm dạ cồn cào
Quê nhà biền biệt mịt mờ khói sương...

Mới thoáng nghĩ mà lòng day dứt
Về ngày mai thảm thiết người ơi!
Lại càng ngao ngán chơi vơi
Bóng ai lầm lũi ở nơi cuối trời...

Chòm mây bạc xa xôi phiêu bạt
Chở hồn ta trôi dạt đi đâu?
Lang thang tới bến Ngân Hà
Tìm người xưa cũ xót xa đợi chờ...

Có một kẻ bơ vơ lạc lối
Lại gần ta ướm hỏi đôi lời
Dương trần buồn lắm cô ơi!
Nhân tình thế thái như vôi bạc màu...

Hồn thi sĩ thiên sầu vạn cổ
Hoài Thu không nhớ thuở Lu Hà
Thơ ca xướng hoạ la đà
Chư tiên ủ rũ Hằng Nga tủi hờn...?

cảm tác từ bài thơ  đường cuả Mai Hoài Thu: Buồn
24.11.2012 Lu Hà




Hoàng Hôn U Sầu

Tuyết dày như một thảm nhung
Tôi đi trên đám bụi hồng thời gian
Nỗi niềm tâm sự miên man
Muà Đông lạnh lẽo thu tàn vấn vương

Thương người lữ khách tha hương
Mấy ai tri kỷ má hồng nguôi ngoai
Cô đơn trần thế bi ai
Vần thơ tao ngộ chương đài hiểu cho

Lòng tôi như nắm tơ vò
Ngổn ngang trăm sự ước mơ luân hồi
Phong trần dầu dãi sương rơi
Trán nhăn tư lự nhớ người trần ai

Em tôi tóc xoã ngang vai
Hạt châu lã chã canh dài xót xa
Bao giờ ta được gặp nhau
Ngưu Lang Chức Nữ chân cầu nỉ non

Bóng tà thêm gợi cơn buồn
Tuyết rơi tầm tã hoàng hôn u sầu!
Tầm Dương Anh Vũ hạc lầu
Thương chàng Thôi Hiệu dãi dầu nắng mưa...!

cảm tác thơ đường cuả Mai Hoài Thu : Buồn
19.12.2010 Lu Hà



Khách Vãng Lai
hoạ thơ Mai Hoài Thu

Rạng núi xa xanh toả khói mờ
Hoàng hôn buông thả cảnh lơ thơ
Quán sương le lói đèn vưà sáng
Cưả ngỏ chờ mong gió hững hờ
Trong đó người quen vưà cạn chén
Ngoài này du khách vẫn ngẩn ngơ
Vãng lai lưỡng lự tình chưa dứt
Thi sĩ dừng chân lạc tứ thơ.

8.12.2009 Lu Hà



Mảnh Hồn Hoang Dại

Triền miên ngày tháng hư hao
Còn ai lạc mộng nôn nao u hoài
Mây bay cát bụi trần ai
Vô tình cây mục canh dài lệ chan...

Anh về nức nở chưá chan
Hồn ta ngơ ngác non ngàn chia phôi
Bơ vơ xuôi ngược giòng đời
Nhấp nhô cồn trắng biển khơi trập trùng...

Thu tàn cỏ uá thẹn thùng
Mênh mông băng giá tận cùng cô đơn
Đam mê say đắm mảnh hồn
Ngọt ngào chuếnh choáng nụ hôn gió luà...

Trúc mai lần lưã bốn muà
Tuổi già xế bóng nỡ đuà ta sao
Lạc loài rong ruổi bướm đào
Cuồng điên chới với mái đầu tuyết sương...

Ngậm ngùi rượu vẫn chưa nồng
Cuộc chơi từ giã yêu đương rã rời
Mảnh hồn hoang dại xa xôi
Thôi đành mang hận về nơi biển sầu...

cảm tác từ thơ Mai Hoài Thu: Tình Hoang Tưởng
26.11.2012 Lu Hà




Ngũ Hành Hoà
hoạ thơ Mai hoài Thu: Đón Xuân 2011

Nhâm Thìn hương sắc cỏ chen hoa
Náo nức tin vui khắp mọi nhà
Cộng sản điêu tàn bầy chó dại
Độc tài  sắt máu mấy thằng cha
Bắc Phi sớm tối đòi quyền sống
Trung cộng ngày đêm vẫn thế mà
Thế giới đổi thay bầu khí quyển
Am dương luân chuyển ngũ hành hoà...

26.12.2011 Lu Hà




Nhạt Nhoà Hồn Ma
cảm tác và chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Hương Muà Cũ

Hương muà cũ nghe mà hiu hắt
Trận gió cuồng xé nát dấu yêu
Dã tràng se cát liêu xiêu
Sương rơi phiến đá tiêu điều hoàng hôn...

Em nằm khóc nguồn cơn ấp ủ
Đôi vai gày lạnh giá trời giông
Thấm buồn băng tuyết cõi lòng
Đêm đen hấp hối bóng hồng mờ phai...

Vết thương cũ ngậm ngùi cay đắng
Trái tim đau đằng đẵng thời gian
Hồn trinh lạc lối dương trần
Sầu dâng ưá đọng sóng tràn biển đông...

Khúc oan nghiệt thê lương tàn phế
Tiếng côn trùng tê tái muà tang
Mưa ngâu ngất lịm bẽ bàng
Nhớ thương dĩ vãng ngỡ ngàng bơ vơ...

Biển cách trở đôi bờ cô lữ
Dư âm còn hương cũ lià xa
Hoang vu đâu biết là nhà
Lang thang phiêu bạt nhạt nhoà hồn ma...!

22.11.2012 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét