Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

Lu Hà Tặng Mai Hoài Thu Chùm 25


Canh Trường Chiêm Bao

Chiều hôm đọc lại chồng thơ
Xót xa tủi hận bơ vơ nghẹn sầu
Thoảng bay sương khói mịt mù
Bóng hình xưa cũ hận thù biển khơi...


Cánh buồm ủ rũ chơi vơi
Lô nhô sóng vỗ ở nơi cuối trời
Lá vàng hiu hắt tả tơi
Bạc phơ mái tóc người ơi lại về...

Nghiã tình dặm nẻo sơn khê
Ái ân lạnh lẽo vỗ về làm chi
Miệng đời bao tiếng thị phi
Mảnh hồn tang tóc còn gì là xuân...?

Ba sinh duyên nợ lưã lần
Công danh ảo vọng nát tan cõi lòng
Bọt bèo trôi nổi theo dòng
Chập chờn đom đóm cánh đồng cỏ hoang...

Chuông chuà văng vẳng thinh không
Mưa rơi phiến lá thê lương não nùng
Bể dâu giông tố bão bùng
Canh trường em chịu hãi hùng chiêm bao

Thánh kinh cầu nguyện lao xao
Ngẫm mình số kiếp lao đao tận cùng
Đường sang Tây Trúc trập trùng
Đạo tràng lướt mướt núi rừng xa xôi...!

thơ cảm tác khi đọc bài : " Chuá Phật Đâu Chẳng Hiển Linh " cuả Mai Hoài Thu
16.9.2012 Lu Hà



Còn Đâu Nưã

Bởi thuở trước thiên đình dây mực
Nên kiếp này chẳng được gần nhau
Trách gì duyên phận trôi đâu
Người sau kẻ trước bể dâu đoạn trường...

Em vương vấn sầu thương bi lụy
Chút tình xưa tê tái nhạt nhoà
Tháng ngày tầm tã mưa sa
Anh như cơn gió bóng tà hoàng hôn...

Đêm sương nhỏ trào tuôn sóng vỗ
Biển mênh mông tình đã xa vời
Thuyền anh chấp chới ra khơi
Lênh đênh vô định biết nơi chốn nào...

Cơn huyễn hoặc bơ phờ ảo não
Gặp nhau chi buồn bã thế anh
Lạnh lùng quay mặt sao đành
Hoa rầu cỏ héo cao xanh ngậm hờn...

Ngày xưa đó anh buồn chẳng nói
Em đợi hoài bao nỗi thương đau
Lỡ làng sầu muộn tương tư
Bao nhiêu cách trở sương mù quẩn quanh...

Khi em biết lòng anh băng giá
Lại lúc là em đã yêu anh
Tình như chiếc lá lià cành
Phút giây giãy chết yến oanh bẽ bàng...

Ong bướm lượn bên đường lơi lả
Hoa nhụy tàn tơi tả người ơi!
Cuộc đời thiếu phụ chơi vơi
Miên trường ảm đạm xa xôi trập trùng...

Khi hai chữ thủy chung dầm nát
Em nghẹn ngào thảm thiết bơ vơ
Còn đâu cảm giác dạt dào
Rèm buông đèn tắt mịt mờ đêm đen...

Còn ai nưã ưu phiền thiếu phụ
Chuyện đời nay em đã rõ mười
Nụ cười héo hắt trên môi
Còn đâu trong trẻo như thời xuân hoa...

Thơ theo tâm trạng riêng khi đọc thơ  Mai Hoài Thu: Giá Như
10.8.2012 Lu Hà



 Hiếu Giang Sông Nước Quê Hương

Giòng Hiếu Giang nước chảy lững lờ
Ngẩn ngơ bay mây trắng con đò
Dâu tằm bến bãi muà thương nhớ
Đội nắng mưa cặm cụi cánh cò

Lũy tre xanh ngút ngàn trong nắng
Dưới mái tranh rơm rạ chất đầy
Vẫn âm thầm chịu bao cay đắng
Tiếng mẹ ru con vạc ngủ say

Tuổi thơ ngây đến trường đi học
Những buổi chiều tha thướt hát ca
Chuông chuà văng vẳng từng thôn xóm
Tiếng sáo diều theo gió lướt xa

Quê nội ni Đông Lai vất vả
Khói lam xanh một nắng hai sương
Tôi lớn lên theo cùng bọn trẻ
Giòng sông quê chẳng đổi thay lòng

Làng Điếu Ngao bên tê nổi tiếng
Sản sinh bao trí thức văn tài
Quảng Trị giong buồm về Cưả Việt
Hồn thơ bay bóng nguyệt kỳ đài

Ôi quê hương nỗi niềm chôn dấu
Sương khói mù chan chưá nẻo xa
Xót xa muôn dặm trùng xa cách
Đất khách giăng đầy những hạt mưa...

Trời Mỹ Quốc lòng đau thổn thức
Giòng sông quê thắm thiết đôi bờ
Chôn nhau cắt rốn vùi thương nhớ
Hỡi cố hương chìm khuất bóng mờ...

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Bức Hoạ Làng Quê
13.8.2012 Lu Hà



Mộng Hồn Say Đắm
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Một Thoáng Tương Tư

Bài thơ anh đọc mấy lần
Mà sao vẫn thấy ưá tràn thiên thu
Hồn em mây gió vân du
Nghẹn ngào thổn thức vi vu phiến sầu...

Phế hưng bao cuộc bể dâu
Hợp tan bèo bọt chân cầu tử sinh
Ngậm ngùi lưu luyến duyên tình
Đường trần trắc trở bắt mình xa nhau...

Kể sao cho hết đớn đau
Dòng sông cuồn cuộn tương tư nỗi niềm
Từng đêm trăng sáng vương thềm
Mộng hồn say đắm êm đềm bóng Nga...

Thướt tha kià búp tay ngà
Cung đàn dìu dặt la đà biển sâu
Hồn thu phảng phất nơi đâu
Mây vàng bảng lảng Ngân Hà xa xôi...

Đọc thơ ta lại nhớ người
Gió thu xào xạc biển khơi trập trùng
Mênh mông lạc cõi vô cùng
Không gian vắng lặng côn trùng nỉ non...

Lắng nghe như sóng nước cồn
Tình thu ướt đẫm lệ tuôn đôi hàng
Xa xăm mộng tưởng bẽ bàng
Hàng hiên thánh thót dở dang mưa ngàn...

8.8.2012 Lu Hà



Muà Thu Hà Nội

Sóng nghẹn ngào dưới cầu nắng nhạt
Áo trắng em da diết lạ thường
Long Biên biền biệt quê hương
Cồn cào rêu phủ yêu thương thuở nào...

Dáng lướt mướt chiều thu ảm đạm
Mắt huyền mơ chỉ thắm môi son
Nghe lòng ảo não trào cơn
Lá vàng rơi rụng mưa tuôn bến sầu...

Thế là hết phố xưa tha thiết
Nước sông Hồng mải miết về đâu
Thênh thang cồn cát nương dâu
Bắc Nam xa cách cỏ dầu héo hon...

Gió lồng lộng lối mòn Phượng rũ
Trên bờ đê bến cũ ai chờ
Sang ngang em bước qua đò
Dòng sông Bến Hải đôi bờ đục trong...

Theo Cha Mẹ long đong lận đận
Đất Sài Gòn khổ tận cam lai
Cửu Long sương nhỏ bờ vai
Trái tim rướm máu tuyền đài em mang

Bởi lũ giặc Bắc Phương sa đoạ
Giang Sơn thành chiến điạ hoang tàn
Nỗi lòng con gái nát tan
Muà thu Hà Nội chưá chan đôi hàng...

cảm tác từ thơ Mai Hoài Thu và tấm ảnh cũ chụp khoảng năm 1954? " Sóng Tình "
12.8.2012 Lu Hà



Quản Chi Mưa Gió Hồn Về

Quản chi mưa gió chập chờn mây
Thương mảnh tình phiêu dạt đắng cay
Ngàn dặm trùng dương hồn tưởng nhớ
Khói sương tầm tã giọt vơi đầy...

Bóng rủ hoàng hôn chiều ảm đạm
Nhớ nhung hoài thiếu phụ buồn thiu
Cô liêu bạc bẽo trời thăm thẳm
Phòng lạnh rèm buông gió hắt hiu...

Tuyết lạnh mà sao tắt ánh đèn
Côn trùng rên rỉ nỗi ưu phiền
Xưa nơi trần thế buồn không nói
Một cuộc đời tê dại đảo điên...

Hồn về tức tưởi cõi nhân gian
Ai biết rằng ai lệ chưá chan
Lá vàng rơi rụng hoa tàn uá
Huyệt lạnh sầu vương khóc cố nhân...

Buồn cho con kén nhả tơ tằm
Duyên phận lênh đênh dạ tím bầm
Mím môi cam chịu bao oan trái
Vương vấn bên thềm bóng lặng câm...!

thơ cảm tác khi đọc bài:" Người Về Bỗng Nhớ" cuả Mai Hoài Thu
16.9.2012 Lu Hà



Thuyền Tình Trôi Dạt...
cảm tác từ thơ Mai Hoài Thu: Sóng Tình

Mảnh tình san sẻ chia đôi
Mê man trái cấm gặp thời lả lơi
Bùng lên ngọn lưả xa xôi
Nôn nao tiềm thức bồi hồi làn môi...

Chiều thu Hà Nội em ơi!
Dưới cầu nước chảy về nơi hẹn hò
Gót sen lững thững trên bờ
Thướt tha mái tóc qua đò trần duyên...

Em cười má lúm đồng tiền
Trời xanh trong vắt mắt huyền thơ ngây
Phất phơ tà áo trắng bay
Tai nghe sóng vỗ đắm say mộng tình...

Trúc xinh kén chọn bên đình
Xôn xao ong bướm bóng hình cuả em
Ánh trăng dịu ngọt vương thềm
Dạ lan thoang thoảng êm đềm sương rơi...

Phút giây cuồng vọng chơi vơi
Ôm em ân ái nưả đời si mê
Nụ hôn ấm áp môi kề
Để rồi biền biệt sơn khê dặm trường

Thuyền tình trôi dạt bi thương
Lênh đênh chìm nổi má hồng phôi phai
Nghẹn ngào trong cõi trần ai
Vẩn còn chưa đủ tuyền đài tìm nhau...

12.8.2012 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét