Tình Huế Đa Đoan
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Huế Buồn
Thôn Vĩ Dạ lờ mờ sương khói
Dòng Hương Giang nước chảy lững
lờ
Văn Lâu mái đẩy điệu hò
Mái nhì não nuột bến đò sầu
vương
Chạnh lòng nhớ nội trồng Nam
Phổ
Hàng cau buồn cổ độ trăng
soi
Mây hồng thơ thẩn ghé chơi
Ngự Bình ai vẽ tuyệt vời Huế
ơi!
Tháng năm trọn một đời chung
thủy
Hồi chuông vang Thiên Mụ nhẹ
rung
Bi ai uổn khúc não nùng
Trường Tiền mấy nhịp thẹn
thùng bóng ai?
Nghiêng vành nón xinh tươi Đồng
Khánh
Trên bờ vai mấy nhánh hoa
bay
Tóc huyền áo tím hương say
Nưả chờ nưả đợi áo dài vấn
vương
Mơ màng gọi thân thương giọng
nói
Mùi xạ hương mát mẻ cam lồ
Hững hờ nước chảy về mô
Thuyền trôi không lái bến bờ
tương tư
Huế đẹp rưá, Huế mơ, Huế mộng
Huế cuả Thu đường ngập bóng
hoa
Hàng cây phượng vĩ chiều qua
Thẫn thờ nuốc tiếc mái đầu
xanh xanh
Huế tha thiết bình minh viễn
vọng
Lá vàng bay cay đắng nguồn
cơn
Phải chăng tình Huế đa đoan
Dở dang bạc mệnh sầu tuôn tủi
hờn?
19.11.2011 Lu Hà
Tình Trăng Hương Gió
cảm tác từ thơ xướng hoạ Mai hoài Thu và Hoa Mai: Muốn Ngủ
Cùng Trăng
Mấy đêm ngủ cùng chàng trăng
mát
Gió hây hây ngây ngất lòng
em
Xôn xao gió động êm đềm
Mơn man lả lướt làm mềm làn
da...
Ối! Trăng ơi! Mặn mà tha thiết
Hồn lên cao có biết hay
không?
Trăng cười lấp ló má hồng
Lăn tăn mặt nước thiên bồng
Hằng Nga...
Cầu ao tắm nõn nà bông súng
Xoá bụi trần cay đắng trầm
luân
Hương thơm ngào ngạt đang
xuân
Như người thiếu phụ nồng nàn
cuồng ngông...
Dám mơ mộng cùng ông trăng
sáng
Tuổi ô mai trong trắng thuở
nào
Bao đời thiếu nữ ước ao
Mặn nồng ân ái ngọt ngào
trái cây...
Mười sáu tuổi vơi đầy non nỉ
Ánh trăng vàng đắm đuối đào
tơ
Bướm ong quấn quít dạt dào
Thẹn thùng mắc cỡ nghẹn ngào
chàng ơi!...
Yêu say đắm bồi hồi nghiêng
ngả
Uống mật trăng đang rỏ xuống
dần
Toàn thân run rẩy mê man
Vẳng nghe tiếng hát cung đàn
ngân vang...
Ôi! Thoả mãn bên vầng trăng
tỏ
Đưa đón nhau ngắm nghiá ả Hằng
Lưng ong uốn éo nhẹ nhàng
Phượng loan cuốn chặt trào
dâng cơn nồng
Được như ý cung vàng thỏ ngọc
Gió nồm nam rạo rực mơ hồ
Tiếng ai xao xuyến trên bờ
Phau phau trắng muốt mờ mờ
Tiên Nga...
Rũ cho sạch ta bà khốn khổ
Bụi trần ai đày đoạ tình
nhân
Lòng trinh thanh thoát trần
gian
Mấy ai tắm gió muôn vàn tơ
trăng
Ai dám bảo gió cuồng mây dại
Gió mây vần ân ái cảm thông
Trăng non trăng khuyết trăng
hồng
Trước sau trăng vẫn trắng
trong cõi lòng
Dù ngàn dặm biển nông sông cạn
Trăng vẫn còn tận hiến không
thôi
Yêu trăng yêu cả đất trời
Tình Thu vời vợi u hoài
thiên thu...!!!
12.1.2012 Lu Hà
Tình Trôi Sông Hồ
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Đêm Nguyệt Cầm
Ta lê lết trườn trên sa mạc
Tấm thân tàn xao xác than
ôi!
Mênh mông không dấu chân người
Em tôi bé bỏng xa xôi mịt
mù...
Đêm trăng gọi muà thu trở lại
Vì yêu em hoang dại tuổi
xuân
Suốt đời manh áo che thân
Xót xa trần tục trăm ngàn khổ
đau...
Rồi gục ngã bên bờ tăm tối
Chẳng cùng ai trăn trối đôi
lời
Một thời lây lất tả tơi
Buồn vui thì đã về nơi cát lầm...
Thân mục nát âm thầm giun dế
Điệu ca luân rên rỉ hư danh
Sinh thời bao quản hôi thanh
Thất tình bi lụy đầu xanh uá
tàn
Gì đáng quý tri âm chẳng có
Có còn ai nào đó xót xa
Ăn năn hối tiếc tiễn đưa
Vi vu gió thổi cỏ rầu héo
hon?
Trở về biển nỉ non réo rắt
Đêm nguyệt cầm thảm thiết
người ơi!
Khói cay giọt nến tuôn rơi
Mưa thu lả tả tình trôi sông
hồ...
14.1.2012 Lu Hà
Tình Vạn Dặm
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Thế Vẫn Còn Chưa Đủ
Tình vạn dặm theo về phố cũ
Sài Gòn đang giấc ngủ ban
trưa
Âm thầm chìm dưới cơn mưa
Bước chân vội vã âu sầu nôn
nao
Lòng nặng trĩu đường xưa tơ
liễu
Bỗng hiện về một thuở xa xôi
Hững hờ tóc phủ buông lơi
Áo em màu tím chơi vơi não nề
Thế chiến quốc ê chề lê bước
Bụi hồng bay chẳng xước thịt
da
Lòng người lữ khách xót xa
Hồn nàng theo gió phong ba
nghẹn ngào
Chân cầu nhỏ lững lờ chảy xiết
Lá thu rơi tha thiết thủy
triều
Liêu xiêu bóng đổ tiêu điều
Mưa càng nặng hạt tình yêu
nhạt nhoà
Tôi trở lại căn nhà xơ xác
Em bây giờ tóc bạc hoa râm
Giật mình thảng thốt hoá câm
Lòng tôi chết lặng tái bầm
thịt da
Môi lập cập bơ phờ ảm đạm
Em nhìn tôi thăm thẳm trời
sao
Bao đêm mất ngủ bóng mờ
Tình ta chưa đủ tiếng gà
sang canh...!
10.10.2011 Lu Hà
Tình Yêu Đã Chết
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Một vết thương lòng em ngác
ngơ
Dao căm cắt lạnh gió hoang
vơ
Xa nhau vĩnh viễn đừng quay
lại
Giận để ngàn thu hận thẫn thờ
Ta hãy quên đi bao mộng mơ
Gặp nhau hờ hững đến bao giờ
Héo hon giá lạnh bên bờ suối
Gió thoảng hồn trôi thân xác
xơ
Nghiã điạ tình yêu hương
khói vô
Hoàng hôn ghẻ lạnh nét mai
khô
Suối vàng tình ảo đừng nhung
nhớ
Thân xác hồn ma chẳng xoá mờ
Bể thảm bi ai khỏi đợi chờ
Tình yêu đã chết xót trong
thơ
Bởi vì oan trái không duyên
phận
Ngao ngán trần gian một kiếp
khờ…
21.7.2009 Lu Hà
Tơ Vương Mãi Hoài
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Khát Vọng
Anh vẫn nhớ cùng em ly rượu
Đêm bớt sầu chan chưá tình
ta
Hồn ơi! Xin cứ tìm nhau
Đừng ai oán nưã mà đau cõi
lòng...
Hãy xoa dịu bi thương sầu muộn
Những thăng trầm lận đận
tình trường
Phút giây hạnh phúc yêu
đương
Đôi ta ôm chặt thiên đường mộng
mơ
Mưa tấm tức thấm bao nghiệt
ngã
Cuộc tình xa đắng quá chưa
phai
Giọt sầu chuỗi ngọc trần ai
Phận em bạc bẽo đêm dài canh
thâu
Hồn đừng khóc xót xa khổ não
Trái tim đau trăm ngả cuồng
điên
Phải chăng tiền định vô
duyên
Kiếp này em chịu triền miên
dãi dầu...
Trời lồng lộng trên cao nào
biết
Gió trăng kia thảm thiết
trào dâng
Mắt đen sâu thẳm thâm quầng
Tâm can nhầu nát lỡ làng dở
dang
Hồn thơ lụy như đang dạo bước
Hát cho nhau khúc nhạc nghê
thường
Năm canh dào dạt làn hương
Ngọt ngào khao khát tơ vương
mãi hoài...
25.11.2011 Lu Hà
Tôi Phải Lòng Tiên
Dạo này Tiên đón tôi luôn
Xôn xao bồng đảo chập chờn
vóc mây
Vu Thần hạ cố mấy nơi
Đào nguyên nếm trải trần ai
lạ lùng
Nhớ cô tiên nữ má hồng
Từng đêm thổn thức mặn nồng
ái ân
Thơ văn thù tạc ân cần
Dạt dào lục bát nỉ non theo
giòng
Cột buồm no gió lên căng
Thuyền tôi lướt sóng mênh
mông trường tình
Cung đàn dìu dặt thâu canh
Gần kề hạ giới thiên đình
thì xa
Sáng ra tỉnh mộng bơ vơ
Bâng khuâng mượn bút ngẩn
ngơ tư tình!
Phải lòng tiên nữ non xanh
Trần gian bạc bẽo phận mình
lênh đênh!
2.1.2011 Lu Hà
Trách Nàng Xuân
"Hoa xuân chưa nỡ sao tàn uá
Để lại trong tim vạn cổ sầu..."
Xuân vẫn là xuân ngàn thế kỷ
Tình xuân chan chưá gió trăng mơ...
Có người thiếu phụ thương xuân khóc
Giọt lệ đầy vơi má ướt nhoà
Xuân đến xuân đi xuân bạc bẽo
Mỗi năm vương nặng mối tương tư
Xuân cuả mọi người xuân cuả ta
Mà sao mây gió hững hờ qua
Cho xuân buồn tủi bao thương nhớ
Trằn trọc năm canh một cánh đào..
Xuân đã đến rồi em thấy không?
Cùng anh nâng chén rượu tang bồng
Hoa tiên bút tích hồn thu thảo
Gửi lại cho đời bao mến thương!
21.1.2011 Lu Hà
Trái Mận Già
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Vội
Già
Lác đác trời mây hạt móc sa
Đạo tràng lần bước với người
ta
Nhạn bay trước cưả sầu bi lụy
Hoa rũ sau vườn giọt lệ xa
Ngày tháng nôn nao kià tết đến
Thời gian lạnh lẽo gió xuân
qua
Quay đi ngoảnh lại ồ chóng
thật
Chín vội làm chi trái mận
già?
9.11.2011 Lu Hà
Trăng Tình Gió Bay
cảm tác thơ Mai Hoài Thu:
Khép Cổng
Sáng nay ngủ dậy như mơ
Thướt tha bóng liễu đi vào
đi ra
Hẳn rằng nàng lại nhớ ta
Hai bên hàng xóm la đà trời
mây...
Đôi ta cùng lưá bạn bầy
Thân nhau từ thuở tháng ngày
ấu thơ
Từ khi lớn trái hồng đào
Cha nàng xây bức tường rào cản
ngăn
Duyên thiên định mệnh nhân
gian
Biết bao lận đận muôn vàn khổ
đau
Bây giờ đã cuối muà thu
Lá rơi xào xạc chân cầu người
ơi!
Mưa phùn gió bấc tả tơi
Cưả rèm buông xuống lệ rơi mấy
hàng
Muà xuân năm ngoái rộn ràng
Bướm ong khao khát lòng nàng
nôn nao
Bồn chồn phải biết làm sao?
Hay ta phá cổng xông vào với
em
Cùng nhau dạo khúc êm đềm
Hồn thơ vi vút từng đêm dạt
dào
Trải bao năm tháng đợi chờ
Buồng cau mấy trái lá trầu
uá xanh
Cha còn kén cá chọn canh
Lỡ làng đôi lưá trăng tình
gió bay...
28.11.2011 Lu Hà
Tri Kỷ Than Ôi
cảm tác thơ Mai hoài Thu: Ai
Người Tri Kỷ?
Ai người tri kỷ với Thu?
Thuyền quyên yểu điệu trơ vơ
má hồng
Thương em trăm nỗi đoạn trường
Lênh đênh biển cả theo dòng
tương tư
Tháng năm mưa dãi nắng rầu
Có ai tri ngộ tương cầu nỉ
non?
Sông Hương nao nức sóng cồn
Chân trời Mỹ Quốc vương buồn
cố nhân
Sớm khuya lặn lội kiếm ăn
Chân cò cánh vạc chưá chan mẹ
hiền
Khổ đau oán trách nhân duyên
Phải chăng tiền định buồn
phiền em tôi
Thắng thua là một trận cười
Miả mai canh bạc sòng đời đỏ
đen
Số em lận đận đã quen
Nào thơ nào nhạc triền miên
thiệt thòi...
Dụ em vào bẫy theo đòi
Cướp không trắng trợn đười
ươi lạc loài...
Tìm người tri kỷ than ôi!
Như sao buổi sớm chơi vơi ma
chiều
Em tôi đau khổ đã nhiều
Hồng nhan bạc mệnh tiêu điều
hoàng hôn!
3.2.2012 Lu Hà
Trí Tưởng Mênh Mông
tặng nữ Thi Sĩ Mai Hoài Thu
Hoài Thu trí tưởng mênh mông
Tóc mây một dải dặm trường
trần ai
Thướt tha yểu điệu chương
đài
Con nhà nho giáo canh dài thở
than
Trách mình phận bạc trầm
luân
Phong ba bão táp muôn vàn trải
qua
Văn chương nết đất thói nhà
Theo nghề sư phạm nhạt nhoà
lệ rơi
Lang thang đất khách quê người
Học hành đỗ đạt cơ ngơi tiền
đồ
Nắng mưa dầu dãi má đào
Tâm tư vời vợi ngọt ngào
tình thơ
Chưa ra Hà Nội thủ đô
Thu về cúc nở hồn mơ chân cầu
Hồ Tây chan chưá hàng cau
Rượu tràn Trúc Bạch mái nhà
rêu phong
Tràng Tiền Bát Cổ chợ Đông
Ba mươi sáu phố má hồng phôi
phai
Hồn thơ lã chã canh dài
Hàng hiên tí tách vơi đầy
Hoài thu!
8.11.2011 Lu Hà
Trọn Đoá Hoa Lòng
Ra vào anh cứ nhớ em
Tình anh sông nước êm đềm chảy xuôi
Phải chăng duyên nợ luân hồi
Tâm hồn thi sĩ u hoài chiều thu
Phải chăng dang dở kiếp nào?
Ngậm ngùi than thở chuyến đò tình chung
Phải chăng sóng gió phũ phàng?
Cung đàn lạc điệu tơ chùng phím loan
Lỡ làng sáng tối nỉ non
Ngóng trông gió thoảng trăng ngàn mây
bay
Thương con nhạn trắng lẻ loi
Phong thư buộc chỉ mấy lời tri âm
Hạt gieo đúng chỗ nảy mầm
Mưa ngâu thấm đất từ tâm thắm hồng
Mong sao trọn đoá hoa lòng
Cuả người lữ khách tha hương xứ người!
26.12.2010 Lu Hà
Trống Trải Trăng Ngà
cảm tác thơ Mai hoài Thu:
Cõi Vắng
Lặng im nghe tiếng gió ru
Hương nồng nhung nhớ gửi sầu
ngàn mây
Chăn hồng chếnh choáng cơn
say
Cuộc tình tê dại đong đầy ba
thu...
Chơi vơi ôm ấp bóng mờ
Trái tim vụt cháy tàn tro bụi
mù
Muộn phiền bao nỗi lo âu
Khóc cười ghê rợn chân cầu hồn
ma...
Tháng ngày lặng lẽ đớn đau
Tình hờ khơi lại xa xưa chập
chờn
Khứ lai bấu víu trào tuôn
Mười hai năm đã sóng cồn biển
dâng...
Mỗi đêm tiếng quạ còn vang
Đâu còn mật ngọt đá vàng thủy
chung
Lênh đênh giông bão trập
trùng
Yêu thương trĩu nặng cánh rừng
hoang vu...
Một đời sương khói âm u
Hồn đau liệm kín nấm mồ cỏ
lau
Vô duyên nhạt nhẽo tiếng ca
Mông mênh trống trải trăng
ngà mờ soi...!
5.2.2012 Lu Hà
Từng Đêm Nhớ Em
Từng đêm anh viết cho em
Nỗi niềm anh rót trái tim hồng hào
Lâm ly như chén rượu đào
Suối nguồn vô tận rì rào gió thông
Tình anh vượt cả biên cương
Ngàn năm lễ giáo thủy chung vô thường
Nôn nao dào dạt trùng dương
Lênh đênh biển cả bốn phương vẫy vùng
Thuyền ai say sóng mênh mông
Bồng bềnh hoang đảo tha hương hỡi người
Hồn anh theo áng mây trời
Lang thang khắp chốn tìm nơi em chờ
Kiếp này nếu chẳng có nhau
Nghìn thu em nhớ bến đò trần gian
Sáng soi đã có trăng ngàn
Ở đâu khắc đá muôn vàn ái ân
Canh khuya ngọn nến đã tàn
Lòng còn hiu hắt thở than vắn dài!
31.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét