Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

Thơ Tình Chùm 439





Đôi Mắt Nhãn Lồng

Mắt đen lay láy nhãn lồng
Xinh tươi bướm trắng hương lòng đắm say
Múi thơm mật ngọt ứa đầy
Để người quân tử tháng ngày ngẩn ngơ


Thướt tha yểu điệu thanh tao
Tóc mây óng ả dạt dào nước non
Thèm thuồng chan chứa nụ hôn
Sóng tình cuồn cuồn trào cơn biển hồng

Mà sao mỗi tối phòng không
Mảnh mai chiếc bóng kén chồng văn nhân
Sợi tơ chỉ rối muôn vàn
Nhịp cầu xây đắp trăng ngàn sầu buông

Vào ra sớm tối hằng trông
Nhớ đôi guốc gỗ trên đường cái quan
Thênh thang mà chẳng cho gần
Thề non hẹn biển nồng nàn trúc mai

Anh đây đáng bậc tài trai
Bởi em do dự tương lai mịt mờ...?
Công danh sự nghiệp cơ đồ
Thám hoa bảng nhãn đang chờ đợi anh?

Yến oanh khúc khích trên cành
Mỉa mai chế diễu ta đành chịu sao ?
Từng thu héo úa hư hao
Hoa gày liễu héo ứa trào bờ mi

Mùa xuân con én lỡ thì
Chân chim đuôi mắt im lìm gương nga
Còn đâu tuổi trẻ ngọc ngà
Rưng rưng ngấn lệ bóng tà hoàng hôn

cảm tác từ một bài thơ và bức ảnh của Vanessa Le: Nhịp Cầu
21.3.2014 Lu Hà




Liễu Đài Muối Sương

Bốn cô cánh trắng bướm đào
Thẹn thùng ai biết cô nào thương tôi
Mảnh mai làn gió thoảng trôi
Châu về Hợp Phố biết nơi nào tìm…?

Ngỡ ngàng cây đại im lìm
Bỗng đâu khúc khích tiếng chim ghẹo đùa
Nhắn nhe cát sĩ quê mùa
Sông Hương núi Ngự gốc dừa đợi nhau

Bần thần chờ dưới chân cầu
Cùng hoa trinh nữ âu sầu lẻ loi
Trăng lên huyền ảo mờ soi
Khuân vàng đáy nước lả lơi mỉm cười

Tràng Tiền tha thiết bồi hồi
Thì ra người ấy vẫn ngồi cùng tôi
Mà sao khó nói nên lời
Giờ lâu xao xuyến chân trời xa xăm…

Nỉ non giọt lệ âm thầm
Dặm đường chinh chiến ầm ầm quân reo
Bao năm lội suối vượt đèo
Trái tim nức nở hắt heo gió lùa

Một năm dầu dãi bốn mùa
Thu đông xuân hạ nhạt nhòa trần ai
Đóa hoa xưa đã tàn phai
Trải bao thập kỷ liễu đài muối sương!

20.3.2014 Lu Hà




Mẹ Còn Hồi Xuân
viết tặng ca sĩ Lệ Hải

Nửa đêm Lệ Hải trào cơn
Ngậm ngùi hoa hậu lệ tuôn đôi dòng
Hàng cây phượng vĩ thê lương
Từng xuân lá rụng nụ hồng phôi phai

Lục tìm quá khứ di hài
Tình xưa nấm mộ canh dài mưa chan
Nhìn lên đỉnh núi non ngàn
Nghẹn lòng mẫu tử muôn vàn xót xa

Dã từ nghệ thuật hát ca
Cù lao chín chữ Hằng Nga đượm buồn
Mong rằng hai trẻ lớn khôn
Gia đình hạnh phúc mẹ còn hồi xuân

Nỗi niềm thổn thức văn nhân
Thơ đề lá thắm nồng nàn thiết tha
Trùng dương dặm thẳm sơn hà
Mảnh mai bồ liễu lược ngà gương soi

Bâng khuâng nhắn nhủ đôi lời
Đài trang thiếu phụ làn môi thắm hồng
Bước lên vũ điệu tiên bồng
Lả lơi cánh bướm mênh mông động hồ

Xinh tươi kìa đóa hoa mơ
Thơm mùi dứa dại ngẩn ngơ chốn nào?
Cung đàn dìu dặt nôn nao
Nghìn thu gặp lại lẽ nào quên nhau?

21.3.2014 Lu Hà





Ngày Xuân Chim Én Nghẹn Ngào
cảm tác thơ Nguyễn Phan Ngọc An: Ba Chục Mùa Xuân

Xuân thiếu phụ vương buồn thứ lữ
Nắng vàng hoe chồi lá xanh tươi
Nỗi niềm thổn thức chơi vơi
Quê người đất khách ba mươi năm trời

Nàng chỉ thấy cảnh đời tao ngộ
Chẳng mai đào đối đỏ cây nêu
Dưa hành thịt mỡ trớ trêu
Bánh chưng chúc tết tiêu điều hoàng hôn

Xuân xứ lạ mảnh hồn xơ xác
Bao giọt sầu tan tác mưa rơi
Tưởng đâu biển cả khóc cười
Thuyền theo sóng nước tả tơi cột buồm

Lòng tê lạnh ôm đồm qúa khứ
Đêm giao thừa pháo nổ trời ơi!
Nhìn về cố quốc xa xôi
Chòm mây đen khịt lệ rơi đôi hàng

Hoa phượng vĩ Hương Giang còn đó
Cầu Tràng Tiền núi Ngự phiêu linh
Mảnh mai bờ liễu hận tình
Ai đem xương trắng Ba Đình dựng xây?

Dòng máu đỏ đắng cay tủi nhục
Giống Lạc Hồng vô phúc vì sao?
Bạch Đằng lớp sóng ba đào
Ngày xuân chim én nghẹn ngào thê lương

21.3.2014 Lu Hà




Tóc Dài Muối Sương

Bốn cô cánh trắng bướm đào
Thẹn thùng ai biết cô nào thương tôi
Mảnh mai làn gió thoảng trôi
Châu về Hợp Phố biết nơi nào tìm…?

Ngỡ ngàng cây đại im lìm
Bỗng đâu khúc khích tiếng chim ghẹo đùa
Nhắn nhe cát sĩ quê mùa
Sông Hương núi Ngự gốc dừa đợi nhau

Bần thần chờ dưới chân cầu
Cùng hoa trinh nữ âu sầu lẻ loi
Trăng lên huyền ảo mờ soi
Khuân vàng đáy nước lả lơi mỉm cười

Tràng Tiền tha thiết bồi hồi
Thì ra người ấy vẫn ngồi cùng tôi
Mà sao khó nói nên lời
Giờ lâu xao xuyến chân trời xa xăm…

Nỉ non giọt lệ âm thầm
Dặm đường chinh chiến ầm ầm quân reo
Bao năm lội suối vượt đèo
Trái tim nức nở hắt heo gió lùa

Một năm dầu dãi bốn mùa
Thu đông xuân hạ nhạt nhòa trần ai
Đóa hoa xưa đã tàn phai
Trải bao thập kỷ tóc dài muối sương!


20.3.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét