Tuổi Mùi Đắng Cay
cảm tác thơ và ảnh cuả Mai
Hoài Thu: Đợi Chờ
Thu sinh vào đúng năm mùi
Nai vàng ngơ ngác đất trời sầu
thương
Trần gian lạc lối vô thường
Bến sông nai gọi vấn vương
mãi hoài
Lá rơi xào xạc chân đồi
Thuyền quyên yểu điệu biết
nơi nào về...
Đường xa dặm nẻo sơn khê
Sương mù giăng kín ủ ê chốn
nào
Đoạn trường em viết thành
thơ
Phong tình cổ lục xếp vào một
chương
Thương người thục nữ xa
hương
Quê người đất khách má hồng
phôi phai
Tháng năm trằn trọc canh dài
Hồn thơ mang xuống tuyền đài
chưa tan
Rồng vàng bạch mã cũng than
Kiếp sau gió lặng trăng ngàn
đầu thai
Tuổi mùi duyên phận đắng cay
Thôi sinh tuổi ngưạ anh đây
tuổi rồng?
Chú thích: Tác giả bài thơ
sinh năm nhâm thìn
22.11.2011 Lu Hà
Tương Tư Giang Đầu
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Chút Tình Gởi Lại
Hồn tìm gặp chiêm bao khoảng
khắc
Sông Ngân Hà lạc bước trong
mơ
Mênh mông sóng vỗ đôi bờ
Hàng lau vi vút bơ phờ hồng
hoang
Hồn lại sợ lỡ làng trần thế
Buôỉ chiều đông tê tái sương
rơi
Đại dương sâu thẳm chơi vơi
Chân trời góc bể biết nơi
nào tìm?
Hồi tưởng lại đôi chim trống
mái
Ven bờ sông ân ái cùng nhau
Cho đời trầu thắm hương cau
Quan quan thiên hạ chi châu
nghẹn ngào
Tình để lại giọt sầu mưa gió
Cả canh trường chả biết về
đâu
Kiếp nào ta lại gặp nhau
Nằm nghe sóng vỗ tương tư
giang đầu.
31.10.2011 Lu Hà
U Hoài Mãi Sao
cảm tác thơ Mai hoài Thu:
Tan Theo Mây Khói
Chiều nhìn cánh chim bay dặm
thẳm
Nước mây chìm ảm đạm trời xa
Mênh mông biển cả bao la
Mặc ta đơn độc biết bao hao
gày...
Nghe tiếng gió vơi đầy tủi hận
Sương giăng mờ phủ kín ngàn
dâu
Con tim thổn thức quặn đau
Lòng còn khao khát mong nhau
mãi hoài...
Muà lá rụng lẻ loi cô quạnh
Nỗi bơ vơ mặn đắng môi khô
Xa nhau những trái mận đào
Vườn xưa ong bướm nghẹn ngào
người ơi!
Ta cứ tưởng chia ly là hết
Dòng tương tư thảm thiết
không thôi
Cuồng say những phút than
ôi!
Theo dòng nghiệt ngã ở nơi
cuối trời...
Một mình ngắm xa xôi vọng tưởng
Mây trắng thành trái đắng
tim côi
Dấu yêu tình muộn chơi
vơi...
Bẽ bàng năm tháng tả tơi thế
trần...
Hãy quên nín đừng buồn chi
nưã
Mà cớ sao lã chã vành mi
Tình là một thứ chi chi
Để ta buồn khổ u hoài mãi
sao....?
26.1.2012 Lu Hà
Uống Đi Cho Cạn Giọt Sầu
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Cô Quạnh
Uống cho cạn giọt sầu tê dại
Hết vơi đầy đắm đuối thương
yêu
Tâm linh vật vã sớm chiều
Buồng tim no cứng tiêu điều
hoàng hôn
Ly rượu đắng trần gian u ám
Phím thơ chùng ảm đạm cơn mê
Hồn đau nhỏ lệ tràn trề
Bên bờ ảo vọng ê chề yêu
đương
Thú đau đớn chán chường bao
nỗi
Hạnh phúc chi chăn gối nhạt
nhoà
Đợi chi người đã phụ ta
Phấn hương nhàu nát cỏ rầu hồi
xuân...
Lại cám dỗ quỷ thần xui khiến
Chẳng thương ta khổ tận cam
lai
Còn gì trong cõi trần ai
Cuồng si mê loạn canh dài chảy
xuôi
Dòng máu đỏ còn tươi sự sống
Nợ tình nào đằng đẵng trả
vay
Uống đi những giọt sầu cay
Người đời bàn tán đoạ đầy thị
phi
Uống cho say xuân thì tuổi mộng
Quên tháng ngày vất vưởng
xót xa
Hồn ta chết giưã canh gà
Chẳng còn chi nưã uá màu cỏ
cây...
Ôi khoái lạc điên say lảo đảo
Hỏi ông trời bạc bẽo thế ư
Chòm sao Bắc Đẩu xôn sao
Thương người thiếu phụ quạnh
cô cuộc đời...
17.11.2011 Lu Hà
Vần Thơ Luân Hồi
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Chút Tình Gởi Lại
Nhớ thương một chút muộn
màng
Bướm ong bảng lảng bụi hồng
trần gian
Đêm nằm sóng vỗ thở than
Ngày mai chót lỡ duyên căn
thuở nào...
Dệt chung một tấm thảm đào
Đường kim mũi chỉ dạt dào biển
khơi
Bồng bềnh chiếc bách chơi
vơi
Đại dương thăm thẳm xa xôi
nghìn trùng
Tìm nhau giưã chốn hồng
hoang
Canh tàn thổn thức chờ mong
tháng ngày
Nghĩ mình phận đắng duyên
cay
Tàn phai cỏ héo đắm say
hương tình
Cuối thu én lạc trời xanh
Có về phương ấy mông mênh biển
hồ
Giang đầu một chuyến đò mơ
Giọt sương còn đọng vần thơ
luân hồi...!
31.10.2011 Lu Hà
Vấn Vương Một Thời
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Đêm Hà Nội
Muà thu Hà Nội lá bay
Phượng rơi xào xạc chân mây
góc trời
Dấu nhoà lệ đổ mưa rơi
Giáo đường phố cổ người ơi
chuông chuà
Hồ Tây liễu rủ chiều tà
Cô đơn vắng vẻ mái đầu tình
nhân
Côn trùng rên rỉ khóc than
Giọt sương ghế đá trần gian
u sầu
Thu về cúc nở chân cầu
Bâng khuâng hương khói dãi dầu
cỏ hoa
Lăn tăn gợn sóng mặt hồ
Thanh gươm phục quốc ruà già
nuốt trôi
Vẳng nghe tiếng hát chơi vơi
Tràng Tiền Hàng Mã xa xôi
ngàn trùng
Ngậm ngùi lữ khách nhớ
thương
Kinh đô một thuở vấn vương gọi
về.
8.11.2011 Lu Hà
Vắng Bóng Chơi
hoạ thơ Mai hoài Thu: Sắc sắc
Không Không
Năm tháng dần đưa lạc nụ cười
Hoàng hôn bàng bạc phấn đào
rơi
Đường trần nhỏ lệ buồn ngao
ngán
Duyên phận xót xa mấy mảnh
tơi...
Tứ đại giai không hồn cưả Phật
Tình thù ân ái gió thiền
trôi
Hoa sầu liễu rủ muà thu đến
Chén rượu canh dài vắng bóng
chơi!
1.10.2011 Lu Hà
Về Nơi Hẹn Hò
cảm tác thơ tứ cú Mai hoài
Thu: Ai Người Tri Kỷ
Làm sao tắt được lưả lòng
Tình ta đang cháy đau thương
liệt giường
Cấu cào hai chữ yêu đương
Hương tình nổi sóng trùng
dương mịt mù...
Vô tình người nỡ thế ư?
Tim ta se thắt mộng sầu
tương tư
Mắt khô ngấn lệ mờ sâu
Chao ôi, sợ quá hố sâu xa mờ...
Ai đem Thu thả hững hờ
Để hồn thơ thẩn bên bờ biển
dâu
Tuyết sương che phủ mái đầu
Ma thơ nguyệt lạnh chân cầu
nỉ non...
Trời ơi! sao tỏ nguồn cơn
Trăng thu tan nát mảnh hồn vỡ
đôi
Trái tim lạnh lẽo đơn côi
Có ai tri kỷ cho đời si
mê...
Mây kia phiêu bạt ê chề
Nhắn miền đất lạ não nề mưa
rơi
Bạn đời ở chốn xa xôi
Đêm nay có biết về nơi hẹn
hò...?
2.2.2012 Lu Hà
Vì Ai?
hoạ thơ Mai Hoài Thu: Nưả
Vì ai?
Nưả bước,
bâng khuâng
Tương tư cùng cảnh,
Hằng Nga mộng tình....
Trăng sao,
nhón gót,dạo trình,
Hừng đông le lói gọi mình về
đâu?
Bồi hồi,
thăm thẳm, biển sâu.
Nưả hồn tê tái,
u sầu buông thơ....
Vành môi,
chẳng nỡ,
hững hờ,
thương ai, hình bóng,
qua bờ sầu tư....
Bóng người, huyền ảo,
như mơ....
Nưả cung đàn gọi,
trong thư dạo mời!
Phiêu bồng,
lãng đãng,
như trôi.
Dải hồng,
mây vướng,
tơ đời mê si!
Thẹn thùng,
dạo gót,
em đi,
Tuổi đời con gái
vội chi phải buồn.
Ngày xuân,
dồn bước, bồn chồn,
Nưả thương nưả giận
non bồng biển khơi....
Giận hờn,
mặn nhạt cho đời.
Khoảng trời viễn mộng,
nổi trôi bên thuyền....
Tháng năm,
mòn mỏi,
sầu riêng.
Ai còn,
ai mất,
vấn vương khạo khờ....
Vật mình,
thương tấm bơ phờ...
Hồn về,
bến mộng bên bờ tình oan.
Cuộc tình,
sao để, lỡ làng?
Cho đời,
mang daỉ khăn tang, mọi miền!
Vì ai?
mà dại, mà điên .
Tha hương
thứ lữ
ưu phiền sầu đong...
9.10.2009 Lu Hà
Với Thế Nhân
hoạ thơ Mai hoài Thu: khơi
Nguồn cảm Hứng
Thấm thoát thoi đưa đã tứ tuần
Lâng lâng mặt ngọc má hồng
xuân
Hoa đào đương độ khoe hương
sắc
Cành liểu sao đà tủi hận sân
Đất khách quê người mây nước
bạc
Giang sơn tiên tổ gió mưa vần
Hồn thơ lảo đảo Hoài Thu giục
Hoan lạc Thi Nguyên với thế
nhân!
18.1.2012 Lu Hà
Vu Thần Em Ơi!
Anh thường mơ mộng xa xôi
Vu Thần Ngọc Nữ bồi hồi nỉ
non
Lâng lâng sườn núi trăng
ngàn
Có hiên Lãm Thúy muôn vàn
thiên nga
Lần theo dòng suối quanh co
Cỏ non xanh biếc bao la
hương trời
Nhưng anh chỉ thích em thôi
Bao đêm tha thiết quen mùi
ái ân
Phau phau mềm mại trắng ngần
Yêu kiều yểu điệu toàn thân
trắng ngà
Dập dìu gió thoảng mây sa
Đầm đià lã chã dạt dào giọt
mưa
Đèn lồng khi tỏ khi mờ
Dạ hương thoang thoảng nhạt
nhoà sương đêm
Thời gian tuần tự êm đềm
Lầu tiên huyền ảo đắm chìm
hư vô
Dương trần lạnh lẽo đường xa
Trượt chân sơ ý hoá ra lại gần
Bàng hoàng thổn thức nguồn
cơn
Bồi hồi nuối tiếc Vu thần em
ơi!
2.1.2011 Lu Hà
Xa Em
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Gần Em
Từ buổi ấy tình xa vời vợi
Anh đi xa vào cõi sương mờ
Thương em ngóng đợi mong chờ
Băng cầu lội suối bơ phờ thời
gian
Nơi vực thẳm trăng tàn gió
thổi
Nỗi khát khao tê tái nồng
nàn
Ngọt ngào hơi thở lại gần
Chao ôi, sóng vỗ muôn vàn biển
khơi
Từ hôm đến làng Mai thăm viếng
Hồn xưa về lãng đãng Liêu
Trai
Dìu nhau đến động thiên thai
Đường dài kiệt sức mệt nhoài
bõ công
Quanh quẩn mãi đêm hồng tha
thiết
Môi kề môi mới biết si mê
Vấn vương hỏi lại lời thề
Tiếng gà xao xác đường về
dài ghê...
Lòng thổn thức cung mê nhịp
đập
Sợ lần sau dấu lấp sơn khê
Trập trùng đồi núi gồ ghề
Ngẩn ngơ nuối tiếc cận kề
bên em
Cùng đọc sách ngọn đèn mờ ảo
Thoảng mùi hương lạnh lẽo buồng
the
Ôm lưng ngấn lệ tràn trề
Từng giây dồn dập não nề
chuông reo
Lướt tay gảy dây tơ bần bật
Khúc nghê thường ngây ngất
tình nồng
Xót xa trống trải cô phòng
Bao đêm trằn trọc trong lòng
bơ vơ
Thuyền say sóng lao đao biển
cả
Hồn thơ bay cổ độ trăng soi
Hằng Nga thèn thẹn bờ môi
Thương người dương thế sục
sôi lưả lòng
Bởi nỗi nhớ cuồng phong dữ dội
Tháng ngày dài nhoi nhói
điên say
Trải qua bao cảnh đắng cay
Trào dâng bọt nước lung lay
mạn thuyền
Thôi anh nhé thuyền quyên phận
bạc
Bởi kiếp này lạc bước đầu
thai
Đời người trong cõi trần ai
Trăm năm thì có là gì đâu anh!
Trăm năm thì có là gì đâu anh!
12.11.2011 Lu Hà
Xa Em Trời Đất Buồn
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Mai Tôi Xa Em
Mai này tôi có xa em
Trời không đổ nắng mưa thềm
hồn say
Tinh cầu giá lạnh lắm thay
Gió buồn thơ thẩn mây bay chập
chờn
Thuyền trôi theo sóng dập dờn
Biển thầm réo gọi hoàng hôn
buông sầu
Thủy triều con nước xôn xao
Nằm ngoan cát trắng bên bờ
trăng lên
Hải âu thăm thẳm hồn nhiên
Lá vàng héo uá thuyền quyên
đợm màu
Chim non nhảy nhót bốn muà
Trái tim băng giá mái đầu quạnh
hiu
Hồn thơ chết lạnh buồn thiu
Mây đen tăm tối những chiều
gió mưa
Không gian tràn ngập u sầu
Cuộc đời giông bão bể dâu dặm
trường
Nỡ nào ngăn cách trùng dương
Canh khuya vắng vẻ phòng
không não nùng
Dế giun đàn hạc côn trùng
Tái tê cây cỏ còn vương bến
nào...!!!
15.1.2012 Lu Hà
Xôn Xao Sóng Lòng
tặng Cánh Hoa Tuyết Và Mai
Hoài Thu
Thấy hai nàng khóc với nhau
Lòng tôi cũng thấy khổ đau
muôn phần
Đông tàn tết sắp đến gần
Cánh rồng đã lớn thiên thần
mừng vui
Mà sao tiên nữ ngậm ngùi
Ở nơi hạ giới sụt sùi năm
canh
Bông hoa tuyết trắng điểm cành
Bông hoa tuyết trắng điểm cành
U hoài nuối tiếc trời xanh
năm nào
Đêm nghe sóng biển dạt dào
Đêm nghe sóng biển dạt dào
Hồn nơi viễn xứ nghẹn ngào cố
hương
Em em chị chị vấn vương
Tình sầu tan nát thê lương
não nùng
Lu Hà tôi khổ vô cùng
Làm sao đón được hai nàng
cùng bay
Rồng vàng co quắp đắng cay
Lông măng chưa đủ vơi đầy nỉ
non
Cánh rồng trơ trụi tủi hờn
Thương thân rồng đất lông
còn lơ thơ
Vuốt mòn móng cũng cùn trơ
Vuốt mòn móng cũng cùn trơ
Thơ văn xì xụp sông hồ quanh
năm
Thu -Tuyết thì vẫn còn nằm
Phòng không lạnh lẽo âm thầm châu sa
Cô đơn rồng thấy nôn nao
Thu -Tuyết thì vẫn còn nằm
Phòng không lạnh lẽo âm thầm châu sa
Cô đơn rồng thấy nôn nao
Bắc Âu Mỹ Quốc xôn xao sóng
lòng...
6.1.2012 Lu Hà
Xuân Buồn Thế Sao?
Mừng xuân chẳng thấy nàng
xuân
Tuyết tan lạnh lẽo vương buồn
mãi sao?
Co ro rụt cổ như ruà
Trong hang cố thủ Âu Châu lạ
lùng
Đêm qua đốt pháo đỏ đường
Sáng nay xơ xác ngổn ngang
hãi hùng
Ngán trông quang cảnh thê
lương
Âm thầm ảm đạm chán chường
thế ru?
Việt Nam Nguyên Đán tháng
sau
Nhưng ta vẫn cứ khai hoa mấy
dòng
Trước tiên cầu chúc cố hương
Quê cha đất tổ xóm làng yên
vui
Sau rồi gửi tới em tôi
Trùng dương dặm thẳm góc trời
xa xôi
Đồng bào hải ngoại muôn nơi
Con Hồng cháu Lạc ngậm ngùi
xót xa
Thăng Long thành Huế cố đô
Sài Gòn diễm lệ cổ xưa chân
thành
Mong sao thiên hạ thái bình
Quốc gia lãnh thổ biển xanh
dạt dào!
Không còn ác mộng ba Tàu
Mác Lê chủ thuyết ngàn thu
chôn vùi!
Sáng 1.1.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét